chương 18/ 121

Gregory đưa cả hai tay ra, trịnh trọng đỡ lấy Mundra. Nhìn động tác y cẩn cẩn dực dực có thể thấy được y rất quý trọng người trong lòng.

Hayden thấy y cúi xuống quan sát Mundra, mở miệng giải thích nói: “Tiểu thư Monica hình nhưng không quen uống rượu hoàng cung”

“Cảm tạ”. Gregory gật đầu với hắn, xoay người lên xe.

Xe ngựa khắc gia huy gia tộc Dana chậm rãi rời đi, xe ngựa khắc gia huy hoa tulip màu tím chầm chậm tiến lại. Xa phu cung kính xuống xe, mở cửa, đã thấy Hayden phất tay ra hiệu trở về, “Vũ hội vừa mới bắt đầu”

Bánh xe xe ngựa lăn trên đường phố âm u kêu lọc cọc.

Gregory bế Mundra, ngón tay trượt dần theo cổ cậu, eo, tay… cuối cùng là cánh tay. Chạm đến chiếc vòng nơi cánh tay, ngón tay y dừng lại một chút, sau đó chậm rãi vuốt ve hình dạng nó.

Một ma pháp sư giam cầm khí tức vong linh.

Một ma pháp sư thiếu niên xuất hiện cùng Mundra.

Một pháp sư vong linh giả trang Monica.

Mục đích của cậu ta là gì?

Gregory cau mặt ngửa đầu, lẳng lặng suy tư. Hơn nữa, Mundra và cậu ta lúc trước đã có cơ hội giết mình, vì sau cuối cùng lại dừng tay? Y đương nhiên sẽ không cho rằng vào thời khắc cuối cùng lương tri bọn họ thức tỉnh mà buông tha y. Lương tri của pháp sư vong linh giống như tóc trên đỉnh đầu người hói, cho dù có, cũng rất khó phát hiện. Mà theo lời Hayden nói, bọn họ không chỉ không giết y diệt khẩu, còn chủ động nhắc tới sự tồn tại của y, để Hayden tại thời khắc mấu chốt tới cứu y.

Chuyện này quá bất thường.

Nếu lúc trước Mundra không dùng đầu lâu đập mạnh vào đầu y, y có lẽ sẽ cho rằng bọn họ muốn lấy lòng y, muốn mua của y một cái ân tình, nhưng hiển nhiên là không phải rồi. Hay là, đây chính là chỗ thần bí của pháp sư vong linh.

Tư duy và hành động khiến người ta không sao chạm đến ý nghĩ.

Tay Mundra đột nhiên ấn lên ngực y.

Gregory bất động. Y cũng hiếu kỳ tiểu pháp sư vong linh này muốn làm gì.

Tay Mundra lần theo ngực y, sờ đến cánh tay, sau đó tiếp tục lần xuống, cuối cùng nắm lấy tay y nhè nhẹ ve vuốt.

Gregory: “…”

Không biết sờ soạng sau bao lâu, lâu đến mức Gregory nhịn không được muốn rụt lại, đột nhiên Mundra lấy ra từ trong túi không gian một chiếc bàn chải xanh mướt. Trong thời điểm tối tối mờ mờ như hiện tại nhìn thấy sắc màu xanh mướt của nó, thứ màu xanh như phát sáng, thực rất giống ma trơi.

Mundra cầm bàn chải muốn chà tay Gregory.

Gregory rụt tay về khẩn cấp, tay kia đoạt lấy chiếc bàn chải, giơ ra trước mặt nghiên cứu. Trên bàn chải có một loại mùi vị rất khó ngửi, có phần hăng hắc, lại có chút giống mùi xác chết thối rữa. Y nhíu mày, tìm trong túi không gian một chiếc túi nhỏ, ném chiếc bàn chải vào trong, sau đó lại cất vào túi không gian.

Mundra nằm yên trong chốc lát, lại lấy ra từ trong túi không gian một chai thuốc nước.

Lần này là màu đỏ, hơi giống rượu vang, và cũng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Gregory tò mò chờ xem hành động tiếp theo của cậu là gì. Thế giới của pháp sư vong linh đối với đại đa số người mà nói là một quốc gia thần bí người ngoài khó có thể nhìn ngó, hiện tại có cơ hội tốt như vậy cho y tìm hiểu về quốc gia này, đương nhiên y sẽ không bỏ lỡ.

Mundra lắc chiếc chai, sau đó thả trở lại túi không gian.

“…” Gregory hối hận mới nãy sao mình không kịp thời đoạt lấy. Y im lặng chờ Mundra tiếp tục lục đồ, đồng thời hạ quyết tâm, lần này tuyệt đối sẽ không để nó thoát khỏi tay mình. Thế nhưng hình như Mundra đã thực sự ngủ, cho đến tận khi xe ngựa trở về nhà Dana, cậu không cựa quậy lấy một lần.

Gregory bế Mundra xuống xe ngựa. Phu nhân Lillian đã chờ ở cổng, thấy y ôm cậu xuống, vội hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Gregory mỉm cười nói: “Mẹ yên tâm. Chẳng qua cậu ta uống chút rượu thôi”

Đến khi bọn họ tới gần, phu nhân Lillian ngửi được trên người Mundra có hơi rượu nhàn nhạt, cau mày nói: “Trời ạ, rốt cuộc nó uống nhiều ít”

Gregory nói: “Căn cứ theo độ nồng của mùi rượu, hẳn là không nhiều lắm”. Y bế thẳng cậu lên lầu.

Phu nhân Lillian nhấc váy đi theo sau y, mồm không lúc nào nhàn rỗi, “Ông nội con hôm nay tìm con có chuyện gì? Có liên quan tới chuyện chọn người thừa kế không? Con nói rõ ràng cho ta nghe xem nào”

Gregory dừng lại trước cửa phòng dành cho khách.

Phu nhân Lillian thuận tay mở cửa, tiếp tục nói: “Ta đến tìm con, nhưng bọn họ nói con đi rồi, hóa ra là con đến vũ hội. A? Không nhẽ nó thực sự trà trộn vào vũ hội?”

Gregory quỳ một gối lên giường, nhẹ nhàng đặt cậu nằm xuống, sau đó đắp chăn cho cậu.

Phu nhân Lillian ở bên cạnh nhìn thấy rất không thoải mái, “Nếu có người nhìn thấy cảnh này, tuyệt đối không thể hoài nghi mối quan hệ tình nhân của hai đứa”

Gregory mỉm cười nói: “Vậy không phải là quá tốt. Trước mắt bọn con đích thực là quan hệ tình nhân”

“Nhưng nó là con trai”. Phu nhân Lillian kinh hoảng phát giác tiếng nói của mình có phần lớn, lại hạ giọng nói, “Hơn nữa nó là trộm, chúng ta còn chưa biết rốt cuộc nó muốn gì. Nếu nó hạ thủ ở nhà chúng ta, nhất định sẽ liên lụy đến con, ông nội con sẽ nghi ngờ năng lực của con”

Gregory nói: “Mẹ yên tâm. Con lưu cậu ta lại ắt có tác dụng, chỉ là bây giờ chưa thể nói”

Phu nhân Lillian bất mãn nói: “Ngay cả ta cũng không thể nói?”

Gregory rời khỏi giường, ôm bà, khẽ hôn lên má bà, “Tin tưởng con, mẫu thân. Cậu ta có giá trị này”

Phu nhân Lillian thở dài nói: “Đương nhiên ta tin con. Từ nhỏ đến lớn, con chưa từng để ta nhọc tâm. Từ sau khi phụ thân con qua đời, vẫn luôn do con đảm đương chức trách gia trưởng, ta không tin con thì còn tin ai nữa”

Gregory nhìn vẻ mặt âu lo của bà, biết nếu không nhanh chóng cắt ngang lời bà, chắc chắn bà lại sa vào hồi ức bi thương ngày xưa, vội nói: “Không phải mẹ muốn biết ông nội gọi con đến làm gì sao?”

Những lời này quả nhiên thành công thu hút phu nhân Lillian. Bà vội hỏi, “A, đúng vậy, có chuyện gì?”

Gregory nói: “Ông nội muốn thăm dò con, xem có đúng là con mất trí nhớ không”

Phu nhân Lillian cuống quýt, “Vậy ông ấy có phát hiện không? Con biết đấy, con mắt của ông ấy còn ác hiểm hơn cả hùng ưng trên bầu trời. Năm đó lần đầu tiên phụ thân con dẫn ta tới gặp ông ấy, ông ấy liếc một cái đã biết tỏng ta đã mang thai con”

Gregory bật cười nói: “Mẹ yên tâm. Giây phút bước vào phạm vi ánh mắt của ông ta, con đã quên sạch mọi chuyện”

Phu nhân Lillian nghi ngờ nói: “Ông ấy thực sự không nghi ngờ gì?”

Gregory nói: “Ít nhất trước mắt, là không”

Phu nhân Lillian nói: “Cái gì gọi là trước mắt?”

Gregory nói: “Ngày mai ông muốn gặp Monica”

“Trời ạ!” Phu nhân Lillian thiếu chút nữa ngất xỉu, “Con nói, ngày mai con sẽ mang theo tên lừa đảo này đi gặp ông ấy? Cho dù là ta tin con, nhưng ta không tin tên lừa đảo không biết chui ra từ chỗ nào này một chút nào. Ta cũng không dám tưởng tượng ngộ nhỡ bị vạch trần… Ôi, trời ạ! Gory, ta nghĩ chúng ta nên sớm đuổi nó đi thôi”

Gregory trấn an bà nói: “Mẹ, mẹ quên rồi sao? Con mất trí nhớ mà, cho dù cậu ta phạm sai lầm, cũng chỉ có thể nói rằng con bị mất trí nhớ cho nên bị lừa gạt. Chuyện này không ảnh hưởng chút nào tới con cả”

Phu nhân Lillian nghe đến đó mới thoáng yên lòng, “Ra là vậy. Ai, nhưng ta vẫn cứ cảm thấy nó rất nguy hiểm, sẽ mang đến tai họa. Đúng rồi, có đúng là hôm nay nó trà trộn vào vũ hội không? Đó là hoàng cung cơ mà, rốt cuộc nó làm thế nào vào được?”

Gregory nói: “Là nguyên soái Hayden dẫn cậu ta vào”

“Hả? Nguyên soái Hayden!” Phu nhân Lillian cắn môi dưới nói, “Chuyện này phức tạp quá, khiến người ta phải bất an. À, còn một chuyện ta nhất định phải nói cho con biết, về Audis. Con có nhớ Frank của gia tộc Charlie không? Chính là người trước đây vẫn cùng một chỗ với Audis, sau lại trở mặt. Gần đây hắn rất gần gũi với ông nội con, còn thường xuyên đến thăm Audis, ta cảm thấy giữa bọn họ có gì đó không tầm thường. Đây chẳng phải là quá khéo”

Chẳng phải trước đây đã không tầm thường rồi sao? Gregory cười không thành tiếng, “Đúng vậy. Nhưng tất cả những chuyện này có lẽ nào lại dựa trên cơ sở Audis có thể tỉnh lại?”



Bình luận





Chi tiết truyện