Môi vừa chạm vào tượng đất, liền truyền đến băng lạnh không hề có sinh khí, hoàn toàn khác hẳn với ôn nhuận Audis lưu lại trên môi mình trong trí nhớ, nhưng Frank vẫn hôn mạnh xuống.
Audis ngay ở trong tượng đất này.
Cậu tự nói với mình.
Cậu ấy sẽ cảm ứng được! Tựa như khi còn bé bọn họ luôn có thể cảm ứng được tâm tình của nhau. Audis nhất định sẽ hiểu được, mình ở đây chờ đợi cậu ấy, một lòng chờ đợi cậu ấy.
Nước mắt muốn tràn mi, nhưng cậu cứng rắn nuốt vào trong.
Môi cậu dán trên tượng đất, không biết bao lâu, mãi đến khi Rhodes nhẹ nhàng thở dài.
Hayden nhẹ tay khoát lên vai cậu, truyền đến an ủi không lời giữa bạn bè.
Frank chậm rãi lùi đầu về, ánh mắt sáng ngời nhìn tượng đất, như thể muốn tìm kiếm dấu vết Audis trên khuôn mặt xấu xí kia.
– từ từ.
Lão Mundra đột nhiên kích động kêu.
Mundra và Rhodes ngẩn ra, thăm dò nhìn dao động tinh thần lực của Audis.
– mi để nhóc con kia hôn lại lần nữa đi!
Lão Mundra hùng hổ chỉ huy.
Mundra truyền lời của lão Mundra cho Frank, Frank không hề nghi ngờ mà đồng ý. Lần thứ hai thử nghiệm đã nói lên có hi vọng, nếu có hi vọng, đừng nói là hôn lại một lần, cho dù một ngày, thậm trí hôn một trăm ngày cậu cũng bằng lòng.
Có kinh nghiệm lần trước, lần này Frank thành thạo hôn xuống. Cậu nhắm mắt lại, tưởng tượng thấy người này chính là Audis, chính là cậu ấy đang ngủ…
Lần này Mundra và Rhodes cũng cảm giác được, dao động tinh thần lực rất nhỏ đến mức có thể xem nhẹ.
Mundra nói: “Có tinh thần lực dao động, là có thể từ từ khôi phục.”
Tinh thần lực của ma pháp sư có thể phục hồi như cũ nhờ nghỉ ngơi. Audis trước đó sở dĩ không thể phục hồi bởi vì hắn dùng cạn sạch, ngay cả một cơ sở để tự động phục hồi cũng không có.
Frank kích động hỏi: “Trong bao lâu?”
Mundra đáp: “Không biết.”
Ở phương diện này song hệ pháp sư Rhodes vừa là pháp sư vong linh vừa là ma pháp sư thổ hệ ngược lại biết nhiều hơn chút, “Hiện tại tinh thần lực của hắn quá ít, đến mức có thể xem nhẹ, nếu dựa theo tốc độ khôi phục hiện tại, ít nhất phải mười năm mới có thể về đến trình độ ban đầu.”
Frank biến sắc, “Mười năm?” Tuy rằng so với hoàn toàn không có hi vọng, mười năm đã là nhân từ, nhưng thân thể Audis liệu có thể trụ qua mười năm khảo nghiệm hay không.
– ha hả, sao ngươi không nói một trăm năm đi? Như vậy dù ngươi có nói sai cũng không ai có thể phản bác.
Rhodes đáp: “Ta là nói dưới tình huống bình thường!”
– cũng dưới tình huống bình thường, ta cho rằng hắn chỉ cần mười ngày.
Rhodes bật thốt lên: “Mười ngày?!”
Ánh mắt Frank sáng rực.
– ngu ngốc! Nơi này là vong linh giới, tinh thần lực của hắn có năng lực cắn nuốt vong linh có tinh thần lực cường đại hơn, hoàn toàn có thể dựa vào cách ăn uống để khiến cho mình lớn mạnh! Cơ hội như thế không phải ai cũng có. Ta quả thực ghen tị với hắn muốn chết, có thể tẩm bổ cho trạng thái linh hồn của mình, sau đó trở lại thế giới nhân loại.
Mundra hỏi: “Linh hồn anh ta có thể trực tiếp sống lại trong thân thể sao?”
– linh hồn của hắn ở trong này, thân thể hẳn là đã chết rồi? Cho dù đóng băng có thể bảo quản thi thể của hắn không mục rữa, nhưng không thể hoàn toàn khôi phục cơ thể hắn như trước khi chết.
Mundra đáp: “Hóa ra là vậy.”
– ngươi định thế nào?
Cơn nghiện dạy học của lão Mundra lại tái phát, theo bản năng kiểm tra học sinh của mình.
Mundra không chút nghĩ ngợi: “Làm thành vu yêu.”
– đúng vậy! Vu yêu.
Rhodes bất bình nói: “Giọng điệu của các ngươi có thể đừng thản nhiên như thế được không? Chẳng lẽ chưa ai bảo các ngươi, chế tạo vu yêu là việc khó khăn cỡ nào sao?”
Mundra đáp: “Điều kiện của anh ta tốt lắm.”
Rhodes phản bác: “Cũng không thể đảm bảo thành công một trăm phần trăm.”
– ta thấy dù không có một trăm phần trăm thì cũng đến chín mươi chín phần trăm. Cơ thể hắn đã chết, cho nên dùng bất cứ nước thuốc nào giày vò cũng không thể chết thêm lần nữa. Còn linh hồn hắn thời điểm vào vong linh giới thì lại ngủ say do tinh thần lực cạn kiệt, cho nên hẳn không bị thú nuốt ký ức hấp thu ký ức, cho nên, chỉ cần linh hồn và thân thể hắn có thể đạt tới cân bằng, rất dễ trở thành vu yêu.
Rhodes hỏi: “Thú nuốt ký ức là con gì?”
Sắc mặt Mundra ngưng trọng: “Có liên quan đến thú phệ hồn không?”
– chúng đều là thần thú dưới chân tử thần. Có điều thú phệ hồn đã đến Mộng đại lục, còn thú nuốt ký ức vẫn luôn ở vong linh giới trông coi vong linh. Cho nên chúng ta mới chỉ có ghi chép về thú phệ hồn.
Rhodes hỏi: “Lại là một quái vật giống thú phệ hồn nữa sao?” Hắn vừa nghĩ đến uy lực của thú phệ hồn đã thấy dạ dày đau ê ẩm, nếu có thể, hắn không muốn gặp lại chúng nó tí nào, cho dù là đồng loại.
— ngay cả thú phệ hồn và thú nuốt ký ức cũng không biết, pháp sư vong linh đời sau thật quá kém.
Giọng nói của Made lại đột ngột cắm vào.
Rhodes chẳng chút bất ngờ, “Quả nhiên ngươi vẫn chưa đi.”
– cái gì mà quả nhiên ta còn chưa đi?! Nơi này là vong linh giới, vốn chính là địa bàn của ta, thích thì ta đến, chán thì ta đi, ngươi quản được chắc?
Mundra hỏi: “Ngươi là tử thần, có khống chế được chúng không?”
Made lập tức im bặt.
Lời của Mundra hiển nhiên vừa chọc vào chỗ đau của hắn.
– không thể. Hắn không được kế thừa toàn bộ sức mạnh của thần, cùng lắm chỉ là một tên lừa đảo kế thừa cái danh hiệu tử thần mà thôi.
Giọng điệu của lão Mundra mang theo khinh thường nhàn nhạt.
– ngươi bảo ai là lừa đảo?
Made hét rầm lên.
Tuy đám Mundra không nhìn thấy vẻ mặt của Made, nhưng nghe giọng nói là biết giờ phút này biểu tình của hắn có bao nhiêu khó coi.
Lão Mundra không thèm để ý đến hắn, tiếp tục giải thích.
– thú nuốt ký ức là thần thú tử thần dùng để duy trì trật tự của vong linh giới, tác dụng của nó là cắn nuốt ký ức linh hồn. Như vậy, linh hồn không còn ký ức sẽ không có ân oán yêu hận, sẽ an phận thủ thường đứng trong vong linh giới.
Mundra bừng tỉnh đại ngộ, “Cho nên thầy mới chọn tự sát ở vong linh giới.”
Đường vào vong linh giới của người chết và đường vào vong linh giới bọn họ dùng chú ngữ mở ra không phải là một, cho nên bọn họ không gặp phải thú nuốt ký ức trong truyền thuyết, giữ lại được ký ức. Tại vong linh giới, có ký ức hiển nhiên sẽ có ưu thế tương đối lớn, cho nên Made mới có thể trở thành tử thần mới, cho nên lão Mundra mới có được địa vị đặc biệt ngang hàng với Made ở đây.
Rhodes hỏi: “Trở lại chuyện chính, chúng ta trước hết phải để cho Audis ăn gì để bổ sung dinh dưỡng nhỉ?” Không phải hắn không biết cắn nuốt vong linh là việc tàn khốc, có điều, thứ nhất, bản thân hắn chính là pháp sư vong linh, đối với chuyện này chỉ có thể thấy nhưng không thể trách, thứ hai, đây là cách sinh tồn của vong linh giới, tất cả vong linh gần như đều gặp phải vấn đề như vậy, hắn nhập gia tùy tục.
– trước hết trả linh hồn Audis cho ta.
Linh hồn Audis đã bị khóa trong lọ, chỉ có người khóa mới có thể mở được.
Nhưng Mundra không lập tức mở lọ, mà xác nhận trước: “Thầy sẽ trả lại linh hồn Audis chứ?”
– nó vốn chính là của ta.
Mundra không nhúc nhích, “Anh ta hiện đang ở trong lọ của con.”
– không có ta, hắn đừng mơ tỉnh lại được!
Mundra đáp: “Con có thể bảo tử thần hỗ trợ.”
Những lời này lập tức khiến Made rình coi ở bên sung sướng, hắn hào hứng đến mức không thèm để ý đến giọng nói bất kính của Mundra, hớn hở trả lời –
Ta bằng lòng!
– mi là học sinh của ta.
Mundra đáp: “Con kế thừa sự nghiệp của thầy, cũng cố gắng phát huy nó rạng rỡ.”
– mi phải nghe lời thầy mi chứ.
Mundra do dự, quay đầu nhìn Hayden.
Hayden lặng im mỉm cười, như đang âm thầm tiếp sức mạnh cho cậu.
Mundra nói: “Con lập gia đình rồi.”
Không nói thì thôi, vừa nhắc đến lão Mundra liền dời sự chú ý sang vị thiên tài ma vũ song tu hiếm thấy bên cạnh cậu.
– Thể chất ma vũ song tu, là vật liệu thượng đằng để luyện chế vu yêu. Thế này vậy, nếu mi đồng ý biến nó thành vu yêu cho thầy xem, thầy sẽ giúp mi.
Mundra không chút nghĩ ngợi cự tuyệt: “Không được.”
– Sao lại không được? Chẳng lẽ mi không muốn sở hữu một vu yêu sao? Dù nó biến thành vu yêu, vẫn sẽ có suy nghĩ và ý thức như thường, lại còn mạnh hơn trước, có gì không tốt hả?
Mundra nói: “Con không nỡ.”
Không nỡ bắt anh mỗi ngày đều phải bôi đủ loại nước thuốc.
Không nỡ bắt anh chịu đủ loại khổ sở.
Càng không chịu được khuôn mặt anh mất đi tươi cười, biến thành màu xanh thê lương lạnh như băng.
– nếu vậy, ta từ chối! Dù các ngươi tìm Made hỗ trợ cũng vô dụng, vì ta sẽ cản trở.
Lão Mundra lạnh lùng bày tỏ lập trường.
– hiện tại, trả Audis lại cho ta.
Bình luận
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1