n tiếng gõ.
Hayden không thể không lưu luyến rời giường ra mở cửa.
Người tới là phu nhân Nicole. Dư quang nơi khóe mắt quét qua chiếc giường cùng người nằm trên giường, khóe miệng nhếch lên đầy giảo hoạt, “Có phải ta đã cắt ngang chuyện gì đó không?”
Hayden sờ cằm, “Nghiêm túc mà nói, còn chưa bắt đầu”
Phu nhân Nicole nói: “Ta nghe nói phu nhân Demi và Gregory nhà Dana tới”
Hayden nói: “Đúng vậy, đương ở dưới lầu”
Phu nhân Nicole nói: “Con chuẩn bị trước khi bọn họ đòi người, trước tiên thiết hạ ma pháp trận tình yêu trên thân thể Monica?”
Hayden cười nói: “Thời gian có chút eo hẹp, có điều có thể thử xem”
Phu nhân Nicole nói: “Ta còn nghe nói hôm nay tinh thần Monica không được tốt lắm”. Bà nghi ngờ nhìn Hayden, “Ta nghĩ không phải là tại thời điểm ta không biết đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?”
Hayden thành thực nói: “Nếu có gì xảy ra, chắc chắn người sẽ biết”
Phu nhân Nicole làm vẻ mặt tiếc nuối nói: “Vậy a”
Hayden quàng vai bà, tiễn vài bước ra hành lang, nói: “Khách còn đang chờ dưới lầu, con nghĩ bọn họ rất cần một nữ chủ nhân tới tiếp đãi”
Phu nhân Nicole nói: “Ta có thể tranh thủ giúp con một giờ, đủ rồi chứ?”
Hayden cười nói: “Con có thể lâu hơn một chút”
Phu nhân Nicole tặng hắn một ánh mắt hiểu mà không nói.
Hayden trở lại phòng, phát hiện Mundra đã dậy, đương nhoài người trên ngưỡng cửa sổ, ngơ ngẩn nhìn bầu trời bên ngoài.
“Đang nghĩ gì thế?” Hắn cực kỳ tự nhiên ôm eo con nhà người ta.
Mundra không chịu yên giãy ra, hiển nhiên rất bài xích loại hành vi bó buộc này. “Tôi đang nghĩ, cho dù đi đến đâu, bầu trời vẫn như nhau”
Hayden nói: “Đó là do em dùng cùng một loại ánh mắt để nhìn”
Mundra khẽ kêu một tiếng “À”, xoay người lại.
Hayden thả lỏng cánh tay, tùy ý nàng xoay một vòng trong vòng tay mình.
Mundra nhìn xương quai xanh của Hayden, trong mắt ánh lên tia sáng xa xôi, trong đầu chậm rãi phác họa hình dạng bộ xương của Hayden. Nhìn chiều cao cùng hình thể hắn, hẳn đó phải là bộ xương khiến người ta vô cùng yêu thích.
Hayden cúi đầu, liền thấy hai mắt nàng đang chăm chăm nhìn… cơ ngực mình? “Muốn sờ không?” Hắn cười hỏi.
Mundra giơ tay, vuốt ve xương quai xanh hắn.
Thân thể Hayden căng cứng. Mundra không phải người thứ nhất ve vuốt xương quai xanh hắn, nhưng chắc chắn là người thứ nhất ve vuốt xương quai xanh mà khiến hắn hưng phấn khắp người. Nhiệt độ cơ thể lạnh lẽo cùng thủ pháp cẩn cẩn dực dực khiến hắn gần như không thể kiềm chế dã thú dục vọng trong người.
Mundra phát hiện đối phương đột nhiên áp sát, lập tức giãy dụa.
“Monica”. Hayden dùng cằm nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu cậu, hai tay chậm rãi trượt xuống theo sống lưng…
Khó chịu quá à nha!
Mundra đẩy ra cả nửa buổi không hiệu quả, trực tiếp há miệng, ngoạm một miếng trên ngực hắn. Nhưng hàm răng ở trên da thịt rắn chắc trượt xuống, trong cảm nhận của Hayden, rất giống với liếm. (cho thấy làm người không chỉ cần da mặt dày còn cần da người dày nữa  ̄▽ ̄ )
Tiếng cười nghẹn trong ***g ngực, dường như hắn rất thích trò ve vãn của nàng. Hai tay hắn đặt trên mông Mundra khẽ nhéo một chút, sau đó nâng nàng lên, đặt ngồi trên bệ cửa sổ, miệng giống như người tiến về trước, cách một lớp trang phục cắn nhẹ lên vị trí nhô lên.
Kích thích xa lạ mà bất ngờ khiến Mundra từ ngón chân đến da đầu đều tê rần. Cậu chưa bao giờ trải qua cảm giác như vậy, có chút mới mẻ lại có phần khó chịu, tuy nhiên có thể khẳng định một điều, cậu không thích chút nào!
Mundra thấy Hayden cười tủm tỉm ngẩng đầu nhìn mình, đột nhiên ngửa đầu ra sau, sau đó lao mạnh về phía đầu Hayden.
Hayden vô thức tránh đi. Mundra bởi vì dùng sức quá độ, cả người ngã nhào vào lòng hắn, hơn nữa còn bởi dụng lực quá đột ngột, cơ thể hơi chúi xuống, không thể không dùng hai chân quắp lấy đùi Hayden tránh cho khỏi trượt ngã.
“… Em thích tư thế này?” Hayden cảm thấy mình nhất định phải xem xét lại vị tiểu thư Monica này. Tại phương diện nào đó, nàng thực sự phóng khoáng tới mức khiến người ta phải hởi lòng hởi dạ!
Mundra không lên tiếng ôm chầm cổ hắn, mượn lực để hai chân chạm đất bình yên.
Hayden nắm cánh tay nàng, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay chạm phải vật gì đó cưng cứng, lại truyền đến cảm giác cực kỳ quen thuộc…
“Monica!”
Tiếng gọi của Gregory cắt đứt suy nghĩ của hắn.
Hayden nhanh chóng chỉnh trang lại tóc tai y phục Mundra, sau đó cũng chỉnh lại của mình. Khi tiếng bước chân của Gregory vọng đến từ ngay trước cửa, Hayden vừa vặn mở cửa.
“Nguyên soái”. Ánh mắt Gregory lướt qua vai Hayden, rơi lên thân ảnh nhỏ bé gầy gò phía trước cửa sổ kia, “Ngài có khách quý tới nhà. Tôi nghĩ lời mời dùng bữa phải để sau rồi. Tôi và Monica cáo từ, hôm khác sẽ trở lại chào hỏi”
Hayden nghi hoặc nói: “Khách quý?”
Gregory nói: “Frank Charlie”
Vùng giữa hai bên lông mày Hayden hơi giãn ra. Từ sau khi hắn trở về đế đô, Frank vẫn luôn ở trong học viện, chỉ lộ mặt phút chốc trong đại điển đăng cơ, thời gian còn lại đều vùi đầu trong thư viện của học viện. Tình hình gần đây của Frank, hắn chỉ dò hỏi được chút ít từ trong lời của Ciro và Soso, khó có được người này lại tự mình tới nhà gặp mặt, Hayden tự nhiên không thể ngăn khách ngoài cửa.
Gregory thấy Hayden không nói gì, dịch người sang bên cạnh, để thân hình mình lọt vào đường nhìn của Mundra, “Monica. Đi thôi”
Mundra không chút do dự đi ra. Hành động mới nãy của Hayden rất kỳ quái, có loại cảm giác mình trở thành con mồi của đối phương. Cậu ghét loại cảm giác này, nhất là đối phương lại vốn là con mồi trong kế hoạch của mình. Lúc vòng qua Hayden, Hayden đột nhiên vươn tay kéo cậu lại.
Ánh mắt Gregory lơ đãng nhưng hơi lóe lên.
Tuy nhiên Hayden nhanh chóng buông tay, dường như chỉ là niết lòng bàn tay Mundra, sau đó trở tay đóng cửa, đi theo phía sau bọn họ xuống tầng.
Phu nhân Demi và phu nhân Nicole đang đi từ hoa viên trở vào nhà, nghe tiếng cười vui vẻ của hai người có thể thấy được hai người nói chuyện cực kỳ ăn ý. Thấy Gregory và Hayden cùng xuống lầu, nụ cười của phu nhân Nicole hơi nghẹn lại, nháy mắt với Hayden tỏ ý xin lỗi.
Hayden nhếch khóe miệng ý rằng cũng đành chịu, sau đó toàn bộ lực chú ý đều đặt lên người tới thăm đương ngồi trên sopha ở phòng khách.
Phu nhân Nicole tựa như lúc này mới chú ý đến cậu, ánh mắt rõ ràng mang theo niềm kinh ngạc.
Không chỉ bà mới cảm thấy kinh ngạc, khi Hayden nhìn rõ bộ dạng Frank ngày hôm nay, trong lòng cùng phải giật mình. Frank đương ở cái tuổi giữa người đàn ông và cậu thiếu niên, hẳn phải dồi dào sức sống, khí lực mạnh mẽ, nhưng hai gò má hõm xuống, quầng mắt đen sì, con ngươi mất đi ánh sáng rạng ngời, khiến cậu ta nhìn qua chẳng khác gì một con bệnh dặt dẹo.
Hayden nhanh chóng giấu biểu tình kinh ngạc dưới đáy lòng, giang hai tay nghênh đón cậu ta.
Ánh mắt Frank rốt cuộc cũng có vài phần thần sắc, bước nhanh về trước ôm siết Hayden. Người đàn ông hắn vẫn xem là thần tượng cùng tấm gương xuất hiện, thoáng xoa dịu buồn lo cùng sợ hãi mấy ngày qua trong hắn. “Nguyên soái…” Cậu khẽ gọi.
Hayden buông tay, vỗ vai cậu ta nói: “Từ khi nào quan hệ giữa hai chúng ta đã thái hóa thành nguyên soái vậy?”
Frank nói: “Hayden”. Mặc dù gọi thẳng tên, nhưng giọng điệu vẫn tràn ngập sùng kính.
Phu nhân Nicole thừa dịp đi tới, ôm cậu ta, hôn lên má cậu ta an ủi, sau đó yêu thương mà vuốt ve khuôn mặt cậu nói: “Đáng lẽ ta nên mang về đây chút hoa quả từ tiểu trấn, nhìn sắc mặt cháu kìa, đồ ăn Fariel đã xuống cấp đến thế này rồi sao?”
Frank nhếch khóe môi muốn cười mà cười chẳng nổi, “Không, là cháu không chú ý ăn uống”
Phu nhân Nicole kéo tay cậu nói: “Đó là trách nhiệm của đầu bếp. Có điều cháu yên tâm, đầu bếp của nhà chúng là xuất sắc nhất, ông ấy có thể khiến người tự cho là không muốn ăn phải đảo ngược suy nghĩ của mình”
Bà kéo cậu đi đến phòng ăn, Frank cũng chỉ có thể bám theo.
Gregory đang định mở lời cáo từ, đã thấy phu nhân Nicole dừng bước, quay về phía y và phu nhân Demi gọi: “A, cùng đến đây đi. Trước khi dùng bữa chính, chúng ta có thể nếm thử điểm tâm. Cũng không thể để đầu bếp quá nhàn rỗi được, mọi người không biết đâu, gần đây ông ấy đã béo tới mức rời giường cũng cần phải có người giúp đỡ rồi”
Gregory liếc nhìn phu nhân Demi.
Phu nhân Demi hiển nhiên vẫn còn để bụng chuyện y giả ngây giả dại lúc trước, ngoảnh mặt làm ngơ trước ám chỉ của y, vẻ mặt hồ hởi đuổi theo sau phu nhân Nicole.
Trước khi Gregory nghĩ ra lý do từ chối, Hayden đã cực kỳ tự nhiên kéo tay Mundra, đi vào phòng ăn, bỏ lại Gregory một mình đứng trước cầu thang.
Trống trải bất ngờ khiến hai mắt dâng đầy u ám. Gregory đứng tại chỗ do dự một lúc, rốt cuộc cũng cất bước theo vào.
Bình luận
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1