chương 107/ 344

Văn hinh thấy thế, hiểu ngay ra là mình đã bị tiểu nha đầu này lừa, không nhịn được tức giận. Nhìn kim tiêm trong tay Tiểu Lăng đang từ từ ép gần tới da thịt cô, cô bắt đầu dùng sức giằng co,

“ Tôi nói rồi, tôi không muốn tiêm thuốc, mau buông tôi ra.”

Cô lại không ngờ tới, nha đầu Tiểu Lăng này thoạt trông dáng dấp nhỏ bé, sức lực lại khỏe như vậy, bất luận vô kéo cô ấy mạnh như thế nào, cô ấy cũng không buông tay cô ra.

Hai người cứ giằng co như vậy khiến phòng bệnh trở nên náo động ( chỗ này ta chém ), hoàn toàn không chú ý tới hai người đang đứng yên bên ngoài cửa phòng.

Du Thần Ích thấy bộ dáng Văn Hinh hoàn toàn không có dấu hiệu bị hao tổn gì, còn có tinh lực giằng co với y tá, nhìn dáng dấp cô như vậy hẳn là không xảy ra vấn đề gì lớn, không biết tại sao, trong lòng anh đột nhiên lại âm thầm thở dài một hơi.

Vốn là anh cũng không muốn tới đây nhìn cô, nhưng mà nghe nói cô ngã từ trên cao như vậy xuống đất, trong lòng anh đột nhiên sinh ra một chút lo lắng, cho nên mới muốn đến bệnh viện thăm cô xem rốt cuộc cô bị thế nào, không ngờ lại chứng kiến cảnh tình này, sắc mặt anh bỗng chốc sầm xuống.

Mà lam Dật Thần vẫn đứng bên cạnh anh cũng không hề ngờ răng, người phụ nữ không sợ trời không sợ đất thế nhưng lại sợ bị tiêm!

Văn Hinh đang dây dưa với Tiểu Lăng đột nhiên cảm thấy cánh tay mình căng thẳng, cổ tay cô bị một sức lực nắm giữ còn mạnh hơn so với Tiểu Lăng rất nhiều, cô không khỏi ngẩng đầu lên nhìn, khi nhìn thấy cánh tay của người đó nắm chặt lấy cổ tay cô không buông tha thì sắc mặt cô lập tức thay đổi,

“ Là anh?”

Du Thần ích không để ý tới cô, mà trực tiếp nói với Tiểu Lăng:

“ Cô mau tiêm cho cô ấy đi!”

Sắc mặt của anh trông vẻ không nhịn được vậy.

Tiểu Lăng mặc dù cảm thấy rất khó chịu với giọng ra lệnh của người kia, nhưng khi nhìn thấy anh ta giữ chặt cánh tay Văn Hinh, cô cũng không so đo với anh ta nữa, vì vậy lập tức vén ống tay áo của Văn Hinh lên, cắm mũi kim tiêm vào cánh tay cô.

"Ah? Không đúng, cắm lộn chỗ rồi! Thật xin lỗi Văn Hinh tỷ, chị chịu khó thêm một chút thôi, em tiêm lại cho chị, lần này nhất định sẽ tốt, sẽ không đau đâu.”

Tiểu Lăng nói xong lần nữa nhắm ngay một chỗ trên cánh tay mới cắm kim tiêm xuống, sau đó sắc mặt của cô trở nên mất tự nhiên, chỉ thấy cô có chút xấu hổ, ngẩng đầu lên nhìn Văn Hinh, nhỏ giọng nói:

“ Ngại quá, Văn Hinh tỷ, em lại tiêm nhầm chỗ rồi!”

Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen..o.r,,g..

( Vãi cả em)

Lam Dật Thần đứng ở đằng sau nghe được, xém chút nữa muốn té xỉu, rốt cuộc cũng biết nguyên nhân Văn Hinh không chịu tiêm thuốc rồi.

Mà lúc này tất cả sự chú ý của VănHinhđều đang đặt toàn bộ trên người Du Thần ích, cô nhìn chằm chằm vào anh, căn bản không hề cảm thấy đau đớn gì, bởi vì lúc này, cô vừa nhìn thấy người đàn ông này, trong lòng cô đau đớn lúc này cũng không là gì so với những đau đớn trước kia của cô .

Du Thần ích cũng lạnh lùng nhìn Văn hinh, chứng kiến vẻ mặt kia của cô, vẻ mặt quật cường không bao giờ chịu khuất phục, trong lòng anh khẽ dao động.

Tiểu Lăng thấy Văn Hinh căn bản không có phản ứng gì, mới tiêm cho Văn Hinh lần thứ ba, mũi tiêm này, chính xác không sai , cô mừng rỡ:

“ Văn hinh tỷ, xong rồi,!”

Thấy cô nàng tiêm sai vị trí mà còn mang bộ dáng vui vẻ, Lam Dật Thần vẫn đứng một bên không khỏi liếc mắt lên trời, nếu như mà anh mở bệnh viện, thì đã sớm đuổi việc y tá này rồi.

Bình luận





Chi tiết truyện