chương 9/ 1091

Edit: Tuyết Hân

Trước khi đánh bài, mọi người đều chút rượu, tâm tình ai nấy rất phấn khởi, chơi đùa thật hăng say, vài người còn trò chuyện bầu không khí rất náo nhiệt.

Sau khi uống rượu sắc mặt Tô Chi Niệm vẫn lạnh lùng như cũ, nói chuyện rất ít, ngoại trừ đánh bài ra thì hầu như anh không làm gì hết.

Bài vận anh thật tốt, liên tục thắng mấy ván.

Đang lúc mọi người chơi đùa vui vẻ thì bỗng vang lên tiếng gõ cửa.

Trùng hợp đến lượt xào bài, lúc Lương tổng ngồi đối diện Tô Chi Niệm đi toilet ra thuận tiện mở cửa.

Bên ngoài là một cô gái xinh đẹp, ngũ quan tinh tế, mái tóc dài đen nhánh, rũ xuống bên vai, đường nét trên gương mặt sắc sảo, đôi mắt đen mở to, sáng ngời rất có hồn.

Trên thế gian này rất ít người có được vẻ đẹp như thế, Lương tổng nhìn đến mất hồn, một lát sau mới giật mình nhận ra vội hỏi: "Xin lỗi, tiểu thư cô muốn tìm ai?"

Lương tổng hỏi xong liền nghĩ đến cô gái này nhất định đến tìm Đường Nặc, đêm nay trong số người đánh bài chỉ có anh ta là người đào hoa nhất, có rất nhiều bạn gái, chỉ là không ngờ lại có người đẹp đến như vậy. Sau đó Lương tổng quay đầu nhìn vào phía trong kêu to: "Đường Nặc, có một người đẹp..."

Lương tổng còn chưa nói hết lời, cô gái đứng ở trước cửa, khóe môi nhếch lên, giọng nói dịu dàng: "Chào anh, tôi tới đây tìm Tô Chi Niệm, xin hỏi anh ấy có ở đây không?"

Sau khi Lương tổng nghe xong ba chữ "Tô Chi Niệm" thì rất bất ngờ, anh còn hoài nghi mình nghe lầm, nhìn về cô gái đứng trước cửa xác nhận lại một lần nữa: "Tô Chi Niệm? Tô tổng?"

Thấy cô gái gật đầu, lúc này Lương tổng mới nhanh chóng chớp mắt mấy cái, quay đầu lại, kêu to lên: "Đường Nặc, không phải tìm cậu, là tìm Tô tổng!"

Từ lúc Lương tổng nói có người đẹp đến tìm, tất cả mọi người đều nhìn ra cửa, chỉ có duy nhất Tô Chi Niệm giống như không quan tâm chút nào, lười biếng ngồi trên ghế, cúi đầu nghịch điện thoại.

Bất chợt nghe có người đến tìm mình, lông mày Tô Chi Niệm khẽ nheo lại một chút, quay đầu lại thì nhìn thấy Tống Thanh Xuân mặc áo khoác màu đỏ đứng ở cửa.

Tự động xào bài, xếp xong bài, mọi tiếng động đều dừng lại, trong phòng nhìn có vẻ rất yên tĩnh.

Tô Chi Niệm nhìn chằm chằm Tống Thanh Xuân, vẻ mặt không thay đổi ước chừng khoảng nửa phút khi mà tất cả mọi người đều cho rằng anh sẽ lạnh nhạt quay đầu đi không nhìn cô gái kia nữa thì anh bất chợt cất điện, đá chiếc ghế bên cạnh, từ từ đứng lên quay đầu nhìn mọi người và nói với Đường Nặc: "Đường Nặc, cậu chơi thay tôi một chút." Sau đó liền đi về cánh cửa.

Đợi sau khi Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm rời khỏi, mọi người trong phòng mới xôn xao lên.

"Tôi không nhìn lầm chứ? Làm sao mà có một cô gái đến tìm Tô tổng, hơn nữ còn là mỹ nữ?"

"Tôi cùng Tô tổng quen biết nhiều năm như vậy, chưa bao giờ nghe nói anh ta có người phụ nữ, ngay cả hình ảnh anh ta cùng phụ nữ nói chuyện cũng rất ít, mà hầu như là không thấy."

"Tôi còn có một lần hoài nghi Tô tổng là Gay nữa, không gần nữ sắc, không nghĩ tới anh ta lại quen được một mỹ nữ."

"Chỉ có điều cô gái kia có quan hệ gì với anh ta? Tình nhân? Người yêu? Hay là người yêu cũ?"

"Nhưng mà các cậu cẩn thận suy nghĩ một chút đi, không cảm thấy cô gái kia nhìn rất quen sao?" Tôi hình như đã gặp cô ta ở đâu rồi....

Trên bàn đột nhiên có người nói ra một câu như vậy, tất cả mọi người đều trầm mặc, khoảng nửa phút thì có người lên tiếng tán thành: "Nghe như vậy, hình tôi thấy cô ta cũng rất quen, giống như đã gặp ở đâu rồi....."

Bình luận





Chi tiết truyện