chương 531/ 1091

Editor: May

Cô quỳ ở trên mặt đất nhiều tiếng, chân sớm đã bị quỳ đến chết lặng vô tri vô giác, lúc cô đứng lên, tê chân chuột rút mạnh một cái, cả người cô không chút chuẩn bị liền gục ở trên người Tô Chi Niệm. 

Mặt cô đúng lúc chôn ở chỗ vai cổ của anh, loại mùi hương thoang thoảng đặc biệt trên người anh, xen lẫn mùi rượu, nồng đậm chui vào trong hơi thở của cô. 

Toàn thân cô hung hăng run rẩy lên một cái, bất giác liền ngẩng đầu lên, dung nhan tuấn mỹ như vẽ gần ngay trước mắt của anh rơi vào đáy mắt của cô. 

Hô hấp của cô bỗng dưng dừng lại, trong nháy mắt mặt bắt đầu cháy rừng rực. 

Cô vùng vẫy cố gắng muốn bò dậy từ trên người anh, nhưng chân cô còn đang co rút đau dữ dội, cô chỉ có thể đỏ mặt, cắn môi dưới, vẫn không nhúc nhích ghé vào trên người anh, chờ chuột rút qua đi. 

Hơi thở nhàn nhạt phun ra ngoài của anh, thỉnh thoảng lướt qua gò má của cô, mang theo nhiệt độ như ẩn như hiện, trêu chọc đáy lòng cô run rẩy lên, cô không dám nhìn mặt anh nữa, chỉ có thể rủ lông mi, hít thở không ổn định bên tai anh. 

Trong lúc ngủ mơ, hô hấp của anh cũng trở nên nặng nề lên theo, không biết có phải là ảo giác của cô không, tuy rằng anh và cô cách một tầng chăn mền, nhưng cô vẫn mơ hồ cảm giác được nhiệt độ trên người anh càng lúc càng cao, đến cuối cùng cô cảm giác da thịt của mình cũng bị nóng đến có chút phỏng, hai chân cô bắt đầu trở nên hơi mỏi nhừ, khí lực toàn thân cũng bắt đầu trôi mất từng chút một, loại cảm giác này khiến cho cô kích động và luống cuống, khiến cho cô vô thức muốn chạy trốn, cô cũng không còn thời gian để lo chuột rút trên chân, tay chống đỡ lung tung ở trên vai của anh, liền ngã ra một bên, nhưng mà, thân thể cô vừa rời khỏi thân thể anh, cổ tay cô liền bị người kéo một cái, cả người lại đột nhiên bị kéo về trên người anh. 

Trái tim cô hung hăng chấn động một chút, theo bản năng liền kinh hoảng ngẩng đầu lên, sau đó liền nhìn thấy Tô Chi Niệm vốn ngủ say, chẳng biết đã mở to mắt từ lúc nào. 

Đáy mắt vẫn luôn tĩnh đạm lạnh nhạt của anh cuồn cuộn cảm xúc điên cuồng mãnh liệt, ánh mắt anh rất nóng, trong con ngươi đen nhánh giống như có hai ngọn lửa đang nhảy lên, Tống Thanh Xuân càng kinh hoảng luống cuống, cô vội vàng rủ tầm mắt xuống, cô muốn giải thích gì đó với anh, nhưng há to miệng, lại nói không ra một chữ, dưới sự khẩn trương, cuối cùng cô chỉ đành liều mạng giãy thoát cổ tay đang bị anh nắm của cô, lần nữa muốn thoát khỏi người anh. 

Lần này cô còn chưa kịp xoay người, eo cô liền bị cánh tay bền chắc có lực của anh hung hăng ôm lấy.

Trái tim Tống Thanh Xuân bỗng nhiên liền ngừng nhảy lên, cả người cô còn chưa tiêu hóa hoàn tình trạng lúc này, anh đã đột nhiên mang theo cô xoay người một cái, cô bị anh đè nặng ở dưới thân, trong nháy mắt hơi thở của anh chôn vùi toàn thân cô, khiến cho cô không thể thở nổi. 

Cô cứng đờ nằm ở dưới thân thể của anh, cũng không dám nhúc nhích một chút nào, tròng mắt của cô xoay chuyển rất lợi hại, cũng không dám đi đối diện với anh, đầu óc cô hỗn loạn rất lâu, cuối cùng nghĩ đến giải thích, liền ấp a ấp úng mở miệng nói: "Hôm qua, ngày hôm qua anh..." 

Cô chỉ vừa nói bốn chữ, tay khớp xương thon dài đầy đặn của anh liền giữ gò má cô, ép buộc mắt cô đối diện mắt anh, trong lòng cô thất kinh, còn chưa thấy rõ ràng dung nhan của anh, môi anh đột nhiên liền rơi xuống, ngang ngược và hung hãn chiếm lấy môi cô. 

Mắt cô mở rất to, ngẩn ngơ nhìn mi tâm xinh đẹp gần ngay trước mắt của anh, đầu óc trống rỗng.

Bình luận





Chi tiết truyện