chương 64/ 351

Nhưng đáng tiếc giấc mộng chưa kéo dài được bao lâu thì giọng nói khinh khỉnh của Cửu U lại vang lên: "Đương nhiên có thể…. Tiền đề là người phải có đủ điểm giao dịch…. Ngươi phải biết rằng.… Giá trị giữa người và người khác nhau, vậy thì điểm thưởng của họ cũng tự nhiên cũng không giống nhau, thân phận khác nhau, địa vị khác nhau, thực lực khác nhau, cái giá cho họ đều cũng khác nhau, tiểu tử, đừng nghĩ chuyện hoàn mỹ quá, thế giới này không hề có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống cho ngươi ăn đâu…"

Trong lòng thầm khinh bỉ Cửu U một trận, Bạch Khởi bắt đầu suy nghĩ đến vấn đề thực tế, không thể nghi ngờ là một nghìn năm trăm năm mươi điểm giao dịch vốn không đủ để Bạch Khởi tiêu xài, mức cao nhất mà hắn có thể sử dụng cũng chỉ là con số này, mà con số này muốn có một bộc nhân tốt hiển nhiên là không hiện thực, huống hồ, tên Cửu U này đã nói rồi, tướng mạo, địa vị, thân phận thực lực giữa người và người khác nhau sẽ hao phí điểm giao dịch khác nhau, dùng ngón chân nghĩ Bạch Khởi cũng biết đó là một con số thiên văn, bởi vậy sớm đã bỏ đi ý niệm đó rồi.

Nhưng mà, là người thì đều có tâm lý muốn may mắn, Bạch Khởi cũng không ngoại lệ, nếu muốn hắn cứ thế từ bỏ, hắn cũng không cam tâm, bởi vậy liền do thám một chút nói: "Vậy thì… Nếu ta muốn quốc vương vương quốc Ba Phạt Lợi Á tận trung với ta thì tốn bao nhiêu điểm giao dịch?"

"Uhm… Cái này à, tướng mạo của quốc vương các ngươi chẳng ra gì, đại khái chỉ là một trăm điểm, nhưng hắn là quốc vương, nếu ngươi muốn có sự thề chết tận trung của hắn, vậy thì bằng với việc cả vương quốc Ba Phạt Lợi Á và tất cả người trong quyền khống chế của quốc vương, họ đều phải dựa theo sức mạnh không đồng cấp để hợp thành điểm giao dịch, trong đó mỹ nữ cũng tính theo sắc đẹp mà tính điểm giao dịch, kim tệ và thuế má mà quốc vương có thể có …v..v… Điểm giao dịch như vậy là một con số khổng lồ, dù thế nào… Nói thẳng cho ngươi biết, tiểu tử ngươi không gánh được đâu, không…Là cả đời cũng không có hi vọng." Cửu U không hề nể nang gì đập nát ước mơ của Bạch Khởi, nói thẳng về giấc mơ không hiện thực của hắn.

"Cái này. Vậy ngươi cứ nói đi, những người bên cạnh ta có ai thích hợp nhất? Không…. Là có ai vừa giá nhất!" Bạch Khởi nghe xong liền từ bỏ giấc mơ không thiết thực trong lòng, nghiến răng nói.

"Cái này à… Hợp giá nhất? Để ta nghĩ xem…Hắc hắc… Một trong những nữ nô của ngươi ở đây, con nha đầu tên Tiểu Lan thích hợp nhất, ha ha, tuy đắt một chút nhưng tướng mạo của ả ở đây là đẹp nhất, hơn nữa biết nhiều thứ, là người lanh lợi, đối với ngươi đúng là một lựa chọn tốt nhất, hơn nữa nha đầu này không có thực lực gì, ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp ra không có gì nổi bật, cho nên rất rẻ, nể mối quan hệ với ngươi, tính ngươi một nghìn năm trăm điểm được rồi, thế nào hả?" Cửu U suy nghĩ một hồi rồi nói.

Nghe xong Bạch Khởi cười khổ một tiếng, lẩm bẩm nói: "Còn may, ngươi không nói là một nghìn năm trăm năm mươi điểm, còn để lại cho ta năm mươi điểm, nếu không lão tử đúng là nghèo rớt mồng tơi rồi."

"Nói như vậy, ngươi đồng ý rồi? Ha ha…" Cửu U cười gian nói.

"Tình hình như vậy ta có thể không đồng ý sao? Ta quả thực rất cần có một người hiểu chuyện và trung thành…" Bạch Khởi lại cười khổ nói, đồng thời trong lòng đã có chủ ý, sau này nếu không cần thiết tuyệt đối không cùng Cửu U đối với những giao dịch thế này, bởi vì mình không hề có lời…."

Mấy nữ nô bên ngoài Bạch Khởi cũng đã nhìn thấy qua, tuy không đến nỗi nào, nhưng trên thị trường, đắt nhất cũng chỉ là năm kim tệ, mười kim tệ là được, nhưng ở đây lại cần một nghìn năm trăm điểm…Vậy chính là cả một nghìn năm trăm kim tệ rồi, có thể mua một trăm người nữ nô như vậy….

Nhưng không còn cách nào khác, Bạch Khởi lại không thể không lựa chọn giao dịch, bởi vì hắn biết, cho dù là mình ra ngoài mua mấy nữ nô về sợ rằng cũng không thể giữ lại được bên mình, huống hồ gì cho dù là ở lại được bên cạnh mình thì sợ lại chẳng có tác dụng gì, nhất cử nhất động của bọn họ đều được người khác giám sát nghiêm ngặt, huống hồ bọn họ cái gì cũng không biết, mình cần như vậy có ích gì?

"Ha ha…Được rồi. Tiểu tử ngươi hãy gọi ả vào đây đi. Ta giúp ngươi." Cửu U cười ha hả, lúc nói cơ hồ đã biến mất tăm mất tích khỏi bên cạnh Bạch Khởi rồi.

Nghe xong Bạch Khởi liền rúng động, đứng thẳng người dậy, nhạt nhẽo gọi ra bên ngoài: "Tiểu Lan… Ngươi vào đây…"

"Vâng. Thiếu gia." Một âm thanh dịu dàng lập tức vang lên bên tai, tiếp đó một nữ tử vận y phục màu hồng nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, cung kính hành lễ với Bạch Khởi.

"Đứng lên đi. Tiện tay đóng cửa vào. Ta có chút chuyện muốn nói với ngươi…" Bạch Khởi lạnh nhạt nói. Lúc nói nhìn về ba nữ nhân khác đang ngó vào bên trong. Lập tức trong mắt phát ra tia hàn quang, khiến người ta có cảm giác khiếp sợ, làm ba nữ nô đang nhìn trộm vào trong phòng vội quay đầu đi, cúi đầu không dám nhìn ngó gì thêm.

"Két ~~" Chiếc cửa được làm bằng gỗ lim được Tiểu Lan đóng vào rồi, Bạch Khởi ngồi bên đó nhạt nhẽo nhìn Tiểu Lan đứng trước mặt. Nhẹ giọng nói: "Ngươi biết người ngươi cần tận trung là ai không?"

"Biết. Là ngài. Thiếu gia ngài là chủ nhân vĩ đại của ta. Chủ nhân duy nhất của Tiểu Lan. Ta sẽ vì ngài làm bất cứ điều gì. Cho dù là lập tức đi chết." Tiểu Lan tỏ ra vô cùng cung kính nói. Không hề có chút do dự hay chậm chạp nào. Tất cả cơ hồ như xuất phát từ nội tâm.

Đương nhiên biểu hiện của Tiểu Lan khiến Bạch Khởi vô cùng hài lòng, nhưng cùng lúc đó Bạch Khởi lại thấy mình lạnh gáy sau lưng, luồng khí lạnh này không phải đến từ Tiểu Lan, mà là với Cửu U, một người sống sờ sờ trước mắt, chỉ trong thoáng chốc đã hoàn toàn thay đổi lòng dạ của đối phương. Năng lực như vậy quả khiến người ta phải khiếp sợ. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Nhưng Bạch Khởi lại không đơn giản như vậy mà đã tin Tiểu Lan, nhìn Tiểu Lan trước mặt, Bạch Khởi tâm cơ chợt động, nhạt nhẽo nói: "Vậy thì…Hiện tại ta muốn ngươi tự sát thì sao?"

"Vâng…" Thần sắc Tiểu Lan không hề ngờ nghệch, chứng tỏ ả rất tỉnh táo, nghe xong lời Bạch Khởi rồi không hề chậm trễ trả lời, trong mắt hiện ra tia kiên quyết, không hề do dự cầm chiếc kéo bên cạnh bàn lên, nhắm thẳng vào tim mình mà đâm.

Tình cảnh như vậy khiến Bạch Khởi càng thêm chấn động, bởi vì chứng tỏ Cửu U không hề không chế tư tưởng của đối phương, thậm chí cảm tình của đối phương, chỉ là ở trong tâm lý nổi dậy sự trung thành kiên định nào đó, tuy nói như vậy vô cùng hoàn mỹ, nhưng lại khiến Bạch Khởi cảm thấy Cửu U càng đáng sợ, dù gì vẫn lợi hại hơn là đơn thuần khống chế một người…

"Cạch ~" Bạch Khởi thoáng chốc đã đứng dậy đoạt lấy chiếc kéo trong tay Tiểu Lan, sau đó thấp giọng nói: "Không cần nữa, vừa rồi ta chỉ nói vậy thôi…Hiện tại ta có một số vấn đề muốn hỏi ngươi."

"Vâng…Tiểu Lan nhất định biết sẽ nói hết, không dám giấu diếm." Tiểu Lan nhìn thấy hành động của Bạch Khởi liền ngẩn người, nhưng lại lập tức gật đầu, bộ mặt kính cẩn nói.

Bình luận





Chi tiết truyện