chương 329/ 351

Uy danh của Sát Thần trong một ngày đã truyền khắp Đế Đô của Quang Minh Đế Quốc, hầu như tất cả mọi người đều biết sáng ngày hôm nay một thanh niên tóc trắng chỉ dùng có một chiêu đã chém Tất Đức La, Đấu Đế tương lai, thiên tài của Thánh Thương Gia Tộc, kẻ thừa kế của Thánh Thương Gia Tộc ra làm hai. Thông tin này đã khiến cho vô số người kinh sợ, thậm chí loáng thoáng đã có một số người bắt đầu phán đoán về thân phận của Bạch Khởi. Thông tin người thanh niên tóc trắng chính là Bạch Khởi của Bất Diệt Hoàng Triều cũng không biết từ miệng ai truyền đi, trong khoảng thời gian ngắn không ít người trong Quang Minh Thành bắt đầu suy đoán.

Khi mọi người đang từ từ phán đoán thì trong một tòa nhà cao cấp của khu Nam Đế Quốc, các cường giả của Thánh Thương Gia Tộc đang cùng nhau ngồi ở đây. Đương kim Tộc Trưởng của Thánh Thương Gia Tộc và các vị Trưởng Lão của gia tộc đang cùng ngồi. Còn đệ nhất cường giả đương thời của Thánh Thương Gia Tộc đang ngồi ở vị trí chính giữa, Đại Trưởng Lão của gia tộc, thân là một trong những Giáo Đình Thánh Điện Kỵ Sĩ Thánh Thương Phân Cách Lý Tư.

- Nói cho ta biết, chuyện này là thế nào? Tin đang lan truyền bên ngoài có phải là thật không? Tất Đức La bị một người chém làm hai mảnh?

Đại Trưởng Lão Thánh Thương Gia Tộc Phân Cách Lý Tư ngồi ở chính giữa lạnh lùng nhìn các vị Trưởng Lão gia tộc và Tộc Trưởng Thái Đức Lan ngồi xung quanh đang câm như hến.

Cái chết của Tất Đức La đối với Thánh Thương Gia Tộc mà nói là một sự mất mát rất lớn. Một Đấu Đế tương lai mà lại bị người ta giết chết như vậy, không chỉ là đòn đả kích cực kỳ lớn đối với thực lực của gia tộc mà còn là đòn khiêu khích đối với Thánh Thương Gia Tộc, vì vậy Đại Trưởng Lão không khỏi tức giận.

- Chuyện này… là thật, hơn nữa những người ở đó đều không nhìn thấy hắn ra tay như thế nào.

Tộc Trưởng Thái Đức Lan cười đau khổ rồi trả lời. Thân là phụ thân của Tất Đức La, hắn ta là người đau khổ nhất, nhưng thân cũng là Tộc Trưởng của gia tộc nên hắn ta không dám làm loạn. Dù sao thực lực mà Bạch Khởi biểu lộ ra ngoài đã vượt quá dự liệu của hắn ta. Mặc dù hắn ta là Đấu Hoàng cường giả, trong gia tộc cũng có người cấp Đấu Hoàng, nhưng không có ai dám bảo đảm có thể làm được như Bạch Khởi. Cho nên hắn ta không dám làm loạn, vì thế thậm chí chỉ có thể phái người phi ngựa ra ngoại thành tới Thánh Vực cách đó ba trăm dặm để mời Đại Trưởng Lão quay về làm chủ. Chuyện này đã vượt quá phạm vi hắn ta có thể khống chế.

- Ồ, vậy sao? Nếu là như vậy, vậy người đó thực sự không dễ đối phó, Tất Đức La đã là Bát Tinh Đấu Tông, muốn dễ dàng giết chết nó hơn nữa còn khiến cho những người ở đó không thể nhìn thấy động tác của mình, với thân thủ như vậy ít nhất phải là Đấu Hoàng cấp cao. Từ lúc nào mà trên Đại Lục lại xuất hiện một Đấu Hoàng cường giả trẻ tuổi như vậy chứ?

Phân Cách Lý Tư ngồi ở đó nheo mắt nói, nhãn thần có chút phức tạp, bắt đầu trầm ngâm, trong suy nghĩ của ông ta không ngờ trên Đại Lục lại có sự tồn tại của một cường giả như vậy.

Phải biết rằng trên Đại Lục thực lực đạt được đến cấp cao nhất định thì có thể ổn định được tướng mạo không thay đổi, cũng có thể làm mình trẻ lại. Nhưng điều đó cần phải có thực lực của cấp Đấu Đế, ngoài Đấu Đế ra căn bản không có cách nào thay đổi diện mạo bên ngoài của mình. Nhiều lắm cũng chỉ làm bản thân trở nên trẻ hơn một chút mà thôi, nhưng nếu là Đấu Đế cường giả thì phải nghe đồn ở Đại Lục chứ. Nếu bọn họ muốn giấu thực lực tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra tay với một tiểu bối như vậy, cho nên hắn khẳng định Bạch Khởi không phải là một Đấu Đế cường giả tu luyện nhiều năm, mà là một cường giả trẻ tuổi, chỉ có cường giả trẻ tuổi mới làm chuyện như vậy.

Những người xung quanh đều trầm lặng, khi Đại Trưởng Lão đang suy nghĩ, bọn họ không ai dám quấy rầy, chỉ có thể yên lặng chờ đợi, ngậm miệng lại đợi sau khi Đại Trưởng Lão mở miệng bọn họ mới dám nói.

Sau khi suy nghĩ một lát, Đại Trưởng Lão Phân Cách Lý Tư cuối cùng cũng mở miệng nói, sau khi dùng ánh mắt sắc bén nhìn quét qua khắp phòng mới mở miệng chậm rãi hỏi:

- Người đó là ai? Các ngươi đã điều tra rõ ràng chưa?

- Chúng tôi đã điều tra rồi, đối phương là người mà Bất Diệt Hoàng Triều phái tới lần này để tham gia Đại hội Thiếu niên Cường giả Đại Lục, cụ thể là ai thì chúng tôi chưa điều tra ra. Vì cho dù là đồng bạn của hắn cũng không biết tên hắn rút cục là gì, nhưng nghe bên ngoài đồn hắn chính là Nhiếp Chính Vương Bạch Khởi của Bất Diệt Hoàng Triều.

Thái Đức Lan sau khi do dự một lát liền đưa ra đáp án như vậy.

- Bên ngoài đồn đại hắn là Bạch Khởi sao? Lẽ nào các ngươi không có một tình báo nào của mình sao?

Đối với câu trả lời này Phân Cách Lý Tư quả nhiên có chút không hài lòng, nghe xong hừ lạnh một tiếng rồi nói như vậy. Nơi này là Quang Minh Đế Quốc, Thánh Thương Gia Tộc đã cắm rễ ở Quang Minh Thành mấy ngàn năm rồi, nhưng người của Thánh Thương Gia Tộc muốn điều tra một người lại không thu hoạch được gì, thậm chí ngay cả tên của đối phương cũng không biết. Đáp án như vậy sao có thể khiến Phân Cách Lý Tư hài lòng chứ?

- Căn cứ vào tin tình báo của chúng ta, tổng hợp những đánh giá, người này có chín phần là Bạch Khởi. Cường giả của Bất Diệt Hoàng Triều không nhiều, đặc biệt là cường giả trẻ tuổi thì lại càng ít, dù sao thực lực gia tộc và tông phái của bọn họ cũng không lớn. Hiện nay người có năng lực làm được chuyện này, ở Bất Diệt Hoàng Triều chỉ có hai người, một là Bạch Khởi, một là Độc Cô Chiến Thiên của Thiên Kiếm Sơn phương Bắc Độc Cô Gia. Nhưng Độc Cô Chiến Thiên có tóc đen, người này lại tóc bạc, cho nên chúng tôi kết luận chắc chắn hắn chính là Bạch Khởi.

Thái Đức Lan do dự một chút rồi vội vàng nói như vậy, hắn sợ Đại Trưởng Lão tức giận thì không hay ho gì.

- Thật sự là Bạch Khởi sao? Nếu là Bạch Khởi vậy thì cũng không có gì là kỳ lạ. Một năm trước hắn đã có thể giết chết Ngũ Tinh Đấu Đế của Giáo Đình chúng ta, bây giờ hắn thật sự có thực lực làm được như vậy. Hài tử Tất Đức La cũng xui xẻo mới đụng phải Bạch Khởi, nó chết cũng không oan uổng… nhưng Bạch Khởi tại sao không ngoan ngoãn ở Bất Diệt Hoàng Triều mà lại dám chạy tới Quang Minh Đế Quốc, hay là hắn muốn tìm cái chết. Giáo Hoàng Bệ Hạ đã rất bất mãn cực độ với Bạch Khởi, hành động của hắn khiến Giáo Hoàng Bệ Hạ vô cùng tức giận. Nhưng mà do khoảng cách xa xôi, hơn nữa gần đây nhất chúng ta đã tiêu diệt lực lượng của Hắc Ám Thần Điện ở Trung Ương Đại Lục và Tây phương Đại Lục, cho nên người của Giáo Đình chúng ta cũng rất căng thẳng. Một Đấu Đế căn bản không có cách nào giải quyết được Bạch Khởi, cho nên mới tạm thời để cho hắn làm loạn. Nhưng hắn lại chạy đến đây, đó chính là hắn muốn tìm đến cái chết, chuyện này không cần các ngươi phải lo, ta sẽ giải quyết.

Phân Cách Lý Tư nheo mắt, cười lạnh một tiếng rồi nói.

- Đại Trưởng Lão, ngài…?

Thái Đức Lan có chút do dự lại có chút hưng phấn hỏi, Phân Cách Lý Tư có ý gì hắn đã có thể đại thể phán đoán được, sợ là vị Đại Trưởng Lão của Giáo Đình vẫn ẩn cư lâu nay lần này phải đích thân ra tay.

Nghĩ đến Đại Trưởng Lão của Thánh Điện Kỵ Sĩ đích thân ra tay, Thái Đức Lan vô cùng kích động, phải biết Đại Trưởng Lão là một Bát Tinh Đấu Đế, Lão nhân gia cao cường như vậy đích thân ra tay thì sợ là ngay cả Bạch Khởi cũng không phải là đối thủ.

Nhưng hắn đâu có biết vị Đại Trưởng Lão mặc dù nói là chuẩn bị động thủ, nhưng một mình ông ta cũng không chắc là sẽ giải quyết được Bạch Khởi, kêu ông ta đi tìm Bạch Khởi để tính sổ sợ là cũng không dám, chẳng qua là đi chuẩn bị báo cáo, tập hợp một số cường giả cùng bao vây tiêu diệt Bạch Khởi.

- Chuyện này ngươi không cần phải quan tâm, đây không phải vấn đề ngươi cần quan tâm, ngươi chỉ cần biết chuyện này ta sẽ xử lý là được rồi. Sự tôn nghiêm của Thánh Thương Gia Tộc sẽ không dễ dàng bị người khác tùy tiện chà đạp đâu, cho dù là Bạch Khởi cũng không được. Ta sẽ xử lý chuyện này, các ngươi đi đi.

Vị Đại Trưởng Lão ngồi ở đó sau khi nghe xong liền nói, tâm tư của bọn tử tôn ông ta sao có thể không biết được chứ? Chẳng qua chỉ là có một số chuyện ông ta không tiện nói ra miệng.

- Vâng.

Những người đứng xung quanh Đại Trưởng Lão không ai dám phản đối mang tâm tình kích động đi ra ngoài.

Sau khi toàn bộ bọn họ rời khỏi đó vị Đại Trưởng Lão ngồi ở đó mới từ từ đứng dậy, sau khi nhìn xung quanh phát hiện không có ai mới từ từ đi tới hậu đường, lấy ra một quả cầu thủy tinh. Ánh sáng lóe lên, đương kim Giáo Hoàng Thánh Bỉ Đắc xuất hiện trước mặt của Phân Cách Lý Tư.

- Giáo Hoàng Bệ Hạ.

Phân Cách Lý Tư hơi cúi xuống thấp giọng nói, hành lễ đúng tiêu chuẩn.

- Đã trễ thế này, ngươi có chuyện gì sao? Phân Cách Lý Tư, ngươi nên biết, quấy rầy giấc ngủ của ta là một chuyện không hề lễ phép. Nếu ngươi không có chuyện gì mà quấy rầy ta, ta sẽ tức giận đấy.

Giáo Hoàng Thánh Bỉ Đắc mang vẻ mặt cười cười bình thản nói.

- Giáo Hoàng Bệ Hạ tôn kính, xin thứ lỗi cho thần mạo muội nhưng có một việc thần nhất định phải bẩm báo với người.

.

Phân Cách Lý Tư vô cùng cung kính nói, hắn biết Giáo Hoàng Bệ Hạ chỉ trêu đùa mình một chút. Nhưng trong lòng hắn vẫn có chút hổ thẹn, Giáo Hoàng đặc biệt là đối với đương kim Giáo Hoàng, Phân Cách Lý Tư từ hồi nhỏ đã vô cùng tôn kính, hắn đối với Giáo Hoàng có một sự tôn kính từ sâu thẳm trong lòng, cho nên sau khi nghe Giáo Hoàng nói vậy, hắn cảm thấy có chút hổ thẹn.

- Chuyện là thế này thưa Giáo Hoàng Bệ Hạ, hôm nay…

Phân Cách Lý Tư đem chuyện đã xảy ra hôm nay, không giấu diếm điều gì bẩm báo với Giáo Hoàng Thánh Bỉ Đắc.

- Sau đó thế nào?

Giáo Hoàng Thánh Bỉ Đắc cau mày chậm rãi nói, theo lý mà nói đây chẳng qua chỉ là chuyện nội bộ của Thánh Thương Gia Tộc, Giáo Hoàng rất hiếu kỳ là Phân Cách Lý Tư nói với mình chuyện này là có ý gì. Lẽ nào hắn hy vọng mình sẽ giúp hắn đi tìm tên thanh niên phiền phức hôm nay báo thù sao? Phân Cách Lý Tư không phải người tùy tiện như vậy.

- Theo điều tra của chúng thần, người đó chín phần là Bạch Khởi của Bất Diệt Hoàng Triều, cho nên thần mới phải bẩm báo lên người, xin thứ lỗi cho sự đường đột của thần.

Phân Cách Lý Tư do dự một lát rồi trả lời. Nếu người đó không phải là Bạch Khởi thì tốt nhưng nếu người đó vạn nhất là Bạch Khởi thì hắn không dám chắc đánh với Bạch Khởi mà không cần đến sự trợ giúp của Giáo Đình. Cho dù là chỉ nắm chắc một phần thắng hắn cũng không dám làm loạn, Giáo Đình cũng không thể bỏ qua cơ hội này.

- Là vậy sao? Có thể là Bạch Khởi à? Nếu là như vậy vậy thì Phân Cách Lý Tư lần này ngươi đã làm rất tốt, ta rất vui. Ngươi cứ yên tâm, ngày mai ta sẽ phái sáu vị Hồng Y Đại Giáo Chủ và năm mươi danh Hồng Y Giáo Chủ, cộng thêm năm mươi danh Quang Minh Võ Sĩ cùng năm danh Thánh Điện Kỵ Sĩ. Tổng cộng mười hai cường giả cấp Đấu Đế… Các ngươi hãy liên thủ lại, ngoài ra còn có năm mươi danh Hồng Y Giáo Chủ và năm mươi danh Quang Minh Võ Sĩ, đối phó với Bạch Khởi căn bản không có vấn đề gì. Đây là lực lượng có thể điều động trong Thánh Vực của Giáo Đình chúng ta lúc này, ngươi phải sử dụng cẩn thận. Ngoài ra hãy liên lạc với hai Đấu Đế cường giả của Quang Minh Đế Quốc, Bạch Khởi đã tới đây, hơn nữa còn khiêu khích Quang Minh Đế Quốc. Nói thế nào bọn họ cũng nên ra tay một phen, không thể chỉ ngồi nhìn, chuyện này không kêu bọn họ cũng sẽ ra tay. Như vậy các ngươi sẽ nắm chắc phần thắng. Ta tin là Bạch Khởi không có cách nào để đối kháng lại các ngươi, ta vốn còn bận tâm một chút đến Thiên Kiếm Sơn nhưng nếu Bạch Khởi đã tự mình vác xác tới đây khiêu khích thì cũng không trách được chúng ta. Ta tin là phía Thiên Kiếm Sơn cũng không nói được gì chúng ta, các ngươi hãy ra tay hết sức đi.

Giáo Hoàng Thánh Bỉ Đắc suy nghĩ một lát rồi trả lời như vậy.

- Vâng, Giáo Hoàng Bệ Hạ tôi biết nên làm thế nào.

Phân Cách Lý Tư cung kính nói, nói xong hình ảnh của Giáo Hoàng đã biến mất, còn trên mặt của Phân Cách Lý Tư xuất hiện một nụ cười tự tin, nói xong liền đi ra. Hắn phải liên lạc với hai Đấu Đế cường giả của Quang Minh Đế Quốc, bây giờ cũng là lúc bọn họ nên ra tay. Dù sao mối quan hệ giữa Quang Minh Đế Quốc và Bất Diệt Hoàng Triều cũng không tốt, bây giờ đã bắt đầu tập trung nhân mã, hai ngàn đại quân có thể xuất binh bất cứ lúc nào, tấn công Bất Diệt Hoàng Triều. Nếu có thể tiêu diệt được Bạch Khởi tin rằng họ cũng rất sẵn lòng, dù sao nó có thể khiến họ giảm thiểu tổn thất ít nhất.

o0o

Cùng lúc đó tại nơi Bạch Khởi ở xuất hiện một người trung niên tóc nâu, mặc quần áo bình thường, khí chất cao sang, đứng trước mặt Bạch Khởi, nhìn Bạch Khởi đánh giá. Còn hai người là lão già điên và Phân Hội Trưởng của Đấu Giả Công Hội đứng trước mặt người này lại lộ vẻ vô cùng tôn kính, không dám tới gần phạm vi của Bạch Khởi và người này, mà chỉ đứng lẳng lặng cúi đầu từ xa chờ đợi.

- Thái Thượng Trưởng Lão của Đấu Giả Công Hội?

Bạch Khởi cười ha ha, lộ rõ hàm răng trắng, nhìn lại Thái Thượng Trưởng Lão của Đấu Giả Công Hội, không có gì là mất tự nhiên, biểu hiện thoải mái vô cùng.

- Không sai, là ta. Ồ, ngươi biết ta sao?

Thái Thượng Trưởng Lão cười cười, bình thản nói, ngữ khí người bình thường tuyệt đối không thể nào so sánh được. Ông ta có thể đạt đến mức độ này không phải do ngẫu nhiên, thoạt nhìn đã có nhìn ra ông ta không giống người bình thường, với thân phận thực lực như vậy vẫn tạo cho người ta cảm giác không kiêu ngạo mà trái lại khiến người ta cảm thấy bình dị, gần gũi, chẳng khác gì đại thúc trong nhà mình.

- Đương nhiên là ta biết, trước đây ta đã từng đi qua Thiên Kiếm Sơn phương Bắc, Độc Cô Cầu Bại tiền bối có nói với ta về ông, nhưng ta vẫn chưa biết danh tính, chỉ nghe qua mà thôi.

Bạch Khởi nghe xong lời này bèn mỉm cười, ngồi xuống nói, nói xong làm một động tác mời ngồi.

- Ta? Ta tên là Vưu Lý Tư. Không ngờ ngươi lại từng đến Thiên Kiếm Sơn, chẳng trách ta không nhìn thấu được con người ngươi. Nói vậy ngươi cũng đã đột phá được điểm giới hạn rồi sao? Đã đạt đến Đấu Thánh cấp mấy rồi?

Vưu Lý Tư cười cười, ngồi xuống nhãn thần có chút cuồng nhiệt nói. Dù sao Bạch Khởi còn trẻ như vậy mà đã đạt được cấp bậc Đấu Thánh, như vậy tiền đồ sau này vô cùng rộng mở, rất có khả năng trở thành một Độc Cô Cầu Bại thứ hai. Điều này Vưu Lý Tư sao có thể không coi trọng? Biểu hiện như vậy sao có thể không cuồng nhiệt cho được?

- Ha ha, Đấu Thánh sao? Ồ, cũng không khác mấy so với lời đánh giá mà nửa năm trước Độc Cô Cầu Bại tiền bối đã dành cho ta, ta không thể so với ngài được. Nguồn truyện: Truyện FULL

Bạch Khởi cười cười, ngạo nghễ nói, hắn quả thật có chút tự kiêu. Nhưng Bạch Khởi không nói thật, hắn đang ẩn giấu thực lực của bản thân, nhưng chỉ cần biểu hiện ra một chút thực lực cũng đủ để Bạch Khởi có tư cách coi thường thiên hạ rồi.

- Ồ, vậy sao? Không so được với ta sao? Ta đã bảy trăm tuổi rồi, ngươi không xứng với ta sao? Xem ra ngươi không chỉ đột phá được điểm giới hạn, thậm chí đã tiến đến gần cảnh giới của Thần rồi. A, thật sự là khiến người ta nể phục. Vưu Lý Tư ta cũng được xưng tụng là đệ nhất thiên tài ngàn năm mới có nhưng ta đã bảy trăm tuổi rồi, còn ngươi mới hai mươi, ta căn bản không thể sánh được với ngươi. Xem ra ta thật sự đã già rồi.

Vưu Lý Tư nói với chút cảm thán, nhãn thần nhìn Bạch Khởi đầy phức tạp, giống như bị Bạch Khởi cho một đòn đả kích vậy.

Còn Bạch Khởi chỉ mỉm cười không nói gì. Nói thật bây giờ Bạch Khởi cũng không biết mình nên nói những gì, lẽ nào nói với Vưu Lý Tư về sự tồn tại của Cửu U? Hay là nói với Vưu Lý Tư là mình không giỏi, bản thân hắn mới giỏi, nói rằng thiên tài như mình chỉ là giả thôi, bản thân hắn mới thật sự là thiên tài? Bạch Khởi có mặt dày đến mấy cũng không nói như vậy.

Bạch Khởi không nói gì, còn Vưu Lý Tư sau khi cảm thán nói tiếp:

- Vốn là hôm nay ta nghe nói ngươi đắc tội với Thánh Thương Gia Tộc, ta chỉ là có chút hiếu kỳ, muốn tìm lão già điên hỏi một chút mà thôi nhưng không ngờ là biết được thực lực của ngươi. Lúc đầu mới nghe ta cũng có chút chấn động, cũng có chút không tin nhưng bây giờ gặp ngươi ta đã tin rồi. Đánh giá của Độc Cô tiền bối quả không sai, xem ra ngươi có thể so sánh với ta là thật, nếu là như vậy thì xem ra lo lắng trước đây của ta đã dư thừa rồi. Thánh Thương Gia Tộc mặc dù lợi hại nhưng cũng không làm gì được ngươi, cho dù là Quang Minh Giáo Đình thì e là cũng không làm gì được ngươi.

- Sao hả, bọn họ muốn làm gì à?

Bạch Khởi cười lạnh một tiếng rồi nói, biểu hiện không có gì là lo lắng, không sợ bọn chúng đến tìm mình gây chuyện, cũng không sợ hành động của bọn chúng, chỉ sợ bọn chúng nhẫn nại không động thủ thì lại mất vui. Tình hình bây giờ như vậy thật đúng với mong muốn đùa giỡn của Bạch Khởi.

- Không sai, người của Thánh Thương Gia Tộc đã bắt đầu điều tra về ngươi, ta tin là thân phận của ngươi sẽ nhanh chóng được biết thôi. Căn cứ vào phán đoán của ta, Giáo Đình sẽ ra tay đối phó với ngươi. Nhưng cơ hội đích thân Giáo Hoàng ra tay sẽ không lớn, mà sẽ phái Hồng Y Đại Giáo Chủ và các Thánh Điện Kỵ Sĩ, cộng thêm hai Đấu Đế của Quang Minh Đế Quốc. Ta vốn là có chút lo lắng nên muốn đến xem thực lực của ngươi, nhân tiện hỏi xem ngươi có cần giúp đỡ không. Dù sao ta không hy vọng thiên tài trẻ tuổi năm nay lại chết trong tay Giáo Đình. Nhưng bây giờ xem ra lo lắng của ta đã dư thừa rồi. Ha ha, bọn họ có tới ngươi cũng không sợ, ta còn nghĩ e là ngươi còn đang chờ đợi bọn chúng nữa. Đám người đó lần này đành phải chịu thiệt vậy… ha ha.

Vưu Lý Tư cười cười rồi nói, dường như ông ta đã nhìn thấy bộ dạng tổn thất thảm khốc của nhóm người Giáo Đình, nghĩ đến đây ông ta có chút cao hứng. Dù sao mối quan hệ giữa Giáo Đình và Đấu Giả Công Hội cũng không tốt đẹp lắm.

Bình luận





Chi tiết truyện