chương 318/ 351

Vô Cực cho triệu gọi Na Già Nữ Vương, nhưng hơn nửa canh giờ Na Già Nữ Vương cùng các thuộc hạ của mình mới tới trước cửa Hải Thần Điện. Sau khi tham bái xong mới bước vào, chuyển động uyển chuyển như con rắn đi tới bên cạnh của Vô Cực, sau đó khom lưng cung kính nói:

- Na Già Nữ Vương Bích Liên tham kiến Điện Hạ. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Ồ, ngươi đến rồi à, lại đây với ta, ta có một số chuyện cần nói với ngươi.

Vô Cực nhàn nhạt lên tiếng, sau đó triệu Na Già Nữ Vương Bích Liên tới bên cạnh để hỏi han.

Bạch Khởi cũng không để ý đến người đứng ở đó, liếc mắt nhìn vẻ mặt mù tịt, không biết gì của Tạp Lạc Tư và ánh mắt giảo hoạt của Khiếu Thiên, sau đó tủm tỉm cười cũng không nói gì nhiều.

Sau chốc lát, Vô Cực lại đi tới, liếc mắt nhìn Bạch Khởi, sau đó trầm giọng nói:

- Bạch Khởi huynh đệ, vừa rồi ta đã nói qua với Bích Liên Na rồi, con số năm mươi ức kim tệ, Hải Tộc không có cách nào chấp nhận được. Chúng ta nhiều nhất cũng chỉ chấp nhận được hai mươi ức kim tệ mà thôi.

- Hai mươi ức? Quá ít, nếu là trước đó ta có thể sẽ đồng ý. Nhưng ngươi biết đấy, Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp quá lợi hại, cả ngươi và ta đều đã chứng kiến. Mặc dù lần này chúng ta tới ba người, thêm ngươi nữa là bốn, lẽ ra mười phần cũng phải nắm chắc chín phần rồi nhưng tên đó vẫn phát cuồng lên như thế, hậu quả thiết tưởng không thể nào tưởng tượng nổi. Chúng ta đều là những người mạo hiểm, bất chấp sự nguy hiểm của sinh mạng mà đi như vậy. Hai mươi ức kim tệ quả thật là quá ít, tối thiểu cũng phải bốn mươi ức, tuyệt đối không thể ít hơn.

Con số năm mươi ức chẳng qua chỉ là hư trương thanh thế, Bạch Khởi có thể nhượng bộ. Đây giống như việc kinh doanh vậy, có thể cò kè mặc cả, Vô Cực đã nói như vậy Bạch Khởi cũng phải cho đối phương một chút thể diện chứ.

- Bốn mươi ức? Con số này thật sự là quá nhiều, ta không thể có được. Không giấu gì ngươi, quốc khố của Hải Tộc chỉ có hơn ba mươi ức kim tệ, hơn nữa còn phải chi tiêu cho cả một Hải Tộc to lớn. Đưa cho ngươi hai mươi ức đã là không ít rồi, nhiều nhất ta cũng chỉ có thể đưa thêm năm ức kim tệ mà thôi. Thế nào hả? Hai mươi lăm ức kim tệ đã là rất nhiều rồi. Nếu thêm nữa thì sẽ vượt qua phạm vi Hải Tộc có thể đáp ứng.

Vô Cực cau mày nói. Chuyện cò kè mặc cả hắn không am hiểu lắm, đặc biệt là với thân phận của hắn lại đi cò kè mặc cả với một phàm nhân lại càng khiến Vô Cực cảm thấy vô cùng mất mặt. Nếu không phải vì Hứa Đức Lạp giở trò, nhất định phải tiêu diệt hắn thì hắn cũng không phí lời nhiều như vậy với Bạch Khởi.

- Còn có hơn ba mươi ức? mới đưa cho ta hai mươi lăm ức? Điều này không được. Ít nhất phải ba mươi ức. Vô Cực huynh đệ, đây đã là giá thấp nhất của ta rồi. Nếu ngươi không đồng ý vậy thì khỏi phải bàn nữa. Coi như ta chưa đến, bây giờ chúng ta sẽ đi!

Bạch Khởi trầm giọng nói, nói xong làm bộ rời đi. Bây giờ Hải Tộc đang nóng lòng cầu cứu Bạch Khởi giúp đỡ để tiêu diệt Hứa Đức chứ không phải bản thân đang cầu cứu tiền của bọn chúng, cho nên Bạch Khởi cảm thấy không đáng.

- Chuyện này… Được! Ta đồng ý!

Vô Cực nghe xong lời này liền cắn răng, trầm giọng nói. Khi nói vẻ mặt có chút trắng bệch, hung hăng liếc nhìn Bạch Khởi, sau đó thu ánh mắt về. Nhưng ánh mắt dù chỉ hơi lóe lên rồi biến mất nhưng vẫn bị Bạch Khởi phát hiện.

Đối với chuyện này, Bạch Khởi chỉ ngoảnh mặt làm ngơ, căn bản coi như không nhìn thấy gì. Bạch Khởi cũng biết trong lòng Vô Cực đại khái cũng hận mình đến chết, nhưng còn biết làm gì chứ? Với tình hình như vậy bây giờ hắn hận mình cũng có ích gì. Lẽ nào hắn dám động thủ với mình sao? Trừ phi hắn cảm thấy bản thân có thể đổi trắng thành đen nếu không thì hắn vẫn nên dẹp bỏ tư tưởng đó thì hơn. Cho dù phụ thân hắn từ trong giấc ngủ say thức dậy, tìm mình gây sự, Bạch Khởi cũng không lo lắng.

Bạch Khởi chưa mở Thất Đại Phong Ấn, nếu một ngày nào đó mở ra thì đó chính là chuẩn bị chống đối các Chư Thần, đã là đắc tội với toàn bộ, bây giờ đắc tội với Hải Tộc nặng hơn một chút thì có là gì? Lẽ nào còn sợ hắn sao?

- Cầm tiền trước đã, sau đó chúng ta đi tìm tên đó tính sổ.

Bạch Khởi cũng rất sảng khoái, không nói nhiều đưa ra một đáp án như vậy. Trước khi đi, Bạch Khởi quyết định phải đổi một chút trước để bản thân có được sự thăng cấp, tiến vào cấp độ Đấu Thần, như vậy mới có thể nắm chắc phần thắng khi đối phó với Hứa Đức Lạp.

Vẻ mặt của Vô Cực tái đi, liếc mắt tức giận nhìn Bạch Khởi, nhưng cuối cùng vẫn phất tay ra hiệu kêu Na Già Nữ Vương Bạch Liên dẫn Bạch Khởi tới quốc khố của Hải Tộc, còn mình thì ở lại không đi. Đó chính là không nhìn thấy, tâm sẽ không loạn. Bây giờ hắn không hề muốn nhìn thấy Bạch Khởi nữa. Ngoài việc cảm thấy có chút đau lòng về số kim tệ đó, đồng thời còn có chút cảm giác mất mặt cho nên hắn không muốn cùng đi.

Bạch Khởi tiến vào trong quốc khố của Hải Tộc, không nói nhiều phất tay lên ba mươi ức kim tệ trước mặt Na Già Nữ Vương trong nháy mắt đã tiến vào trong Cửu U Long Giới. Trong quốc khố cũng không còn bao nhiêu tiền thừa nữa. Sau đó không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc đang nhìn số kim tệ ít ỏi còn lại của Na Già Nữ Vương, Bạch Khởi cùng Khiếu Thiên và Tạp Lạc Tư xoay người bỏ đi.

Cầm được số kim tệ, Bạch Khởi không nói nhiều, cũng không do dự trực tiếp đổi thành Giao Dịch Điểm. Bạch Khởi không thiếu ít tiền mà là thiếu cực kỳ nhiều tiền, thiếu Giao Dịch Điểm. Ba mươi ức Giao Dịch Điểm nếu là năm trước Bạch Khởi tuyệt đối thấy đó đã là con số ấn tượng rồi nhưng bây giờ Bạch Khởi lại thấy nó đang còn cách rất xa số lượng mà mình cần dùng.

Số Giao Dịch Điểm mà Bạch Khởi cần quá khổng lồ. Hắn muốn chống lại các Chư Thần tối thiểu phải có thực lực ngang bằng thậm chí là mạnh hơn đối phương và thực lực này chỉ có dùng tiền đổi mới có được. Không có một trăm tám mươi ức kim tệ thì đừng có nghĩ đến chuyện đó. Hơn nữa Bạch Khởi còn muốn đổi một thân thể mạnh hơn, ví dụ như loại Thần Tộc Bất Tử Thân. Những cái đó đều phải cần tiền, Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể cuối cùng mới được gọi là biến thái. Cần phải có một cái SS cấp Bảo thạch, hơn nữa cần một trăm ức Giao Dịch Điểm, khiến người ta nghe thấy có chút chóng mặt, những thứ này đều phải cần tiền.

Khi đi cùng Vô Cực tới trước nơi phong ấn Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp, Bạch Khởi lặng yên hoán đổi thực lực với Cửu U, nâng thực lực của mình lên tiêu chuẩn Nhất Tinh Đấu Thần. Lúc này lại còn thiếu một ít kim tệ nữa, vì muốn thăng lên một Tinh cần phải có mười hai ức kim tệ mới có thể nâng cao lên thành Nhị Tinh Đấu Thần. Bạch Khởi hiện tại chỉ có mười ức, cho nên không có bản lĩnh để thăng cấp lên cấp bậc đó.

Nhưng tạm thời cũng đủ dùng rồi, có Hóa Huyết Thần Đao trong tay, cộng thêm thực lực Nhất Tinh Đấu Thần, Bạch Khởi đã có tự tin đấu với Hứa Đức Lạp. Huống chi hắn còn có nhiều sự trợ giúp như vậy, Bạch Khởi đương nhiên không cần phải sợ hãi gì cả.

Theo chỗ hổng của phong ấn lần trước tiến vào, Bạch Khởi ba người một thú lần lượt tiến vào trong. Lỗ hổng này so với lần trước đã rộng hơn một chút, đủ để Tạp Lạc Tư và Khiếu Thiên tiến vào, hơn nữa còn rất rộng rãi thoải mái. Nếu giống như lần trước, khi hai người tiến vào đây thì e là có chút không thể.

Khi nhóm người Bạch Khởi tiến vào nơi phong ấn, trong nháy mắt cái đầu vốn ở đang nằm dài nghỉ ngơi của Hứa Đức Lạp ngẩng lên. Khi nhìn thấy bọn Bạch Khởi, tám cái đầu khác của hắn cũng theo đó ngẩng lên. Cả cơ thể trong nháy mắt đã đứng dậy, quát Bạch Khởi và Vô Cực:

- Khốn kiếp, lại là hai người các ngươi! Hai con bò sát các ngươi lại dám đến đây! Ta phải giết chết các ngươi!

Nói xong Hứa Đức Lạp cũng không chần chừ, trực tiếp động thủ. Bỗng nhiên giữa lúc đó toàn bộ chín cái đầu của hắn hoảng động, đưa ánh mắt nhìn về hướng Khiếu Thiên ở bên cạnh Bạch Khởi. Sau khi liếc nhìn Khiếu Thiên nổi giận nói:

- Sao ngươi lại có khí tức của con trai ta? Ngươi đã làm gì nó rồi? Nó đang ở đâu?

- Cái gì! Con trai ngươi? Con trai ngươi là ai?

Khiếu Thiên có chút không hiểu gì, nhìn Hứa Đức Lạp ở trước mặt có chút khó hiểu hỏi.

- Con trai hắn chính là Cửu Đầu Xà đã bị ngươi ăn thịt. Đó chính là sinh vật được sinh ra năm đó sau khi Hứa Đức Lạp và một đầu Đại Mãng Xà giao hợp.

Tạp Lạc Tư ở bên cạnh kiến thức rộng rãi, sau khi nghe thấy lời này liền thấp giọng nói. Đối với chuyện năm đó, Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư, người đã sống bao nhiêu năm đương nhiên có quyền lên tiếng.

- Cái gì! Ngươi dám ăn thịt con trai ta!

Hứa Đức Lạp nhất thời điên cuồng, tức giận nhìn Khiếu Thiên quát tháo ầm ĩ.

Còn sắc mặt của Khiếu Thiên cũng thay đổi, nghiêng người ra trước, nhe răng nhếch miệng bộ dạng giống như chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào. Mẫu thân của Khiếu Thiên bị Cửu Đầu Xà hại chết, mặc dù đã giết chết Cửu Đầu Xà nhưng Khiếu Thiên vẫn cảm thấy chưa đủ. Bây giờ phụ thân của cừu nhân có tới, Khiếu Thiên cũng sẽ không nương tay.

- Gàooo…

Khiếu Thiên điên cuồng hét lên một tiếng, toàn thân biến đổi giống như một ngọn núi nhỏ, so với Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp cũng chỉ nhỏ hơn một chút. Trên móng vuốt xuất hiện hồng quang, hai mắt vằn đỏ nhìn Hứa Đức Lạp đang ở trước mặt, chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào.

Trong lúc này phía bên Tạp Lạc Tư cũng không nói nhiều, nói xong liền biến đổi thành một thân ảnh to lớn khôi ngô thân cao khoảng trăm thước, trên người phát ra kim quang biểu hiện cho thân phận Hoàng Kim Thái Thản của hắn. Ngoài ra trên người của Tạp Lạc Tư còn mặc áo giáp hoàng kim đặc thù của Hoàng Kim Thái Thản và tay cầm một thanh kim sắc cự kiếm. Xem ra giống như một Chiến Thần uy phong lẫm liệt, thân hình to lớn phảng phất như có thể phá hủy tất cả.

.

Một Hoàng Kim Thái Thản cộng thêm một Ma thú cường hãn không biết tên, Cửu Đầu Ma Long không phải là kẻ ngốc, đương nhiên có chút sợ hãi. Huống hồ ngoài hai người đó ra còn có Bạch Khởi và Vô Cực là hai tên rất khó chơi. Điều này khiến cho sắc mặt của Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp càng ngày càng khó coi. Nhưng hắn có muốn lui cũng không thể lui. Ở đây trong không gian chật hẹp này hắn chỉ có thể kiên trì ứng chiến, liều mạng mà chiến đấu, vì hắn không có sự lựa chọn nào khác. Cũng may Hứa Đức Lạp rất tự tin về bản thân mình, hắn tự tin mình không thể bị giết chết được. Dựa vào điểm này, hắn cũng có thêm dũng khí để tiếp tục chiến đấu.

Ba thân ảnh khổng lồ đối mặt, điều này khiến cho Vô Cực vốn cũng có chút nôn nóng, cũng không nhẫn nại được nữa, thân hình biến hóa thành bộ dạng không nhỏ hơn Tạp Lạc Tư bao nhiêu. Trên người mặc áo giáp thủy lam sắc, cầm trong tay Hoàng Kim Tam Xoa Kích, Thần Khí của Hải Thần. Ba người từ ba phía bao vây Hứa Đức Lạp. Còn thân thể Bạch Khởi lại quá nhỏ bé, hầu như có thể bị người ta bỏ quên.

Nhưng ai cũng có thể biết được, trong số những người đang ở đây thật ra người lợi hại nhất không phải là ai khác mà chính là Bạch Khởi. Một con người bình thường nhưng lại có sức mạnh cường đại nhất trong tất cả những người ở đây.

- Động thủ!

Bạch Khởi thấp giọng hét. Tạp Lạc Tư đã giơ kiếm xông tới chém vào một cái đầu của Hứa Đức Lạp. Còn Khiếu Thiên càng dứt khoát hơn, nhảy lên, trực tiếp xoay người xông tới sau lưng của Hứa Đức Lạp. Một đôi móng vuốt trong nháy mắt đã cào nát sau lưng đối phương, sau đó há miệng cắn vào đầu đối phương. Sau khi cắn mạnh một cái, đôi móng vuốt lại một lần nữa nhắm vào đầu đối phương.

Phía bên Vô Cực cũng rất nghiêm túc, thân thể thật sự của Hải Thần cũng lớn vô cùng, Hoàng Kim Tam Xoa Kích lại càng lợi hại, chỉ phất lên một lát, cái đầu yếu đuối của Hứa Đức Lạp lại rớt xuống hai cái. Sáu cái đầu rơi xuống đất, Bạch Khởi cũng theo đó mà ra tay, phát ra mãnh liệt đấu khí kim sắc, chém nát bấy hai cái đầu của đối phương. Khi chuẩn bị chém tiếp cái đầu thứ ba của đối phương thì mấy cái đầu của Hứa Đức Lạp lại mọc trở lại. Bất đắc dĩ Bạch Khởi chỉ có thể thu hồi lại đòn công kích sắp tới của mình.

- Khốn khiếp! Chết tiệt! Các ngươi lại dám làm ta bị thương, ta phải liều mạng với các ngươi!

Hứa Đức Lạp giận dữ hét, giữa lúc nói chín cái đầu của hắn đã liên hợp lại một chỗ không ngừng xoay tròn, tốc độ cực nhanh khiến kẻ khác phải líu lưỡi. Xem ra hắn cũng biết thực lực của mấy người trước mặt mình đều không thua gì mình bây giờ. Nếu mình không sử dụng tuyệt chiêu, kéo lên một hồi rất có khả năng sẽ chết ở đây. Đây là điều mà Hứa Đức Lạp không thể nào chấp nhận được, vì vậy chín cái đầu của Hứa Đức Lạp mới chuyển động, bắt đầu thi triển Cửu Đầu Liên Hoàn Kích.

Mặc dù sau khi thi triển Cửu Đầu Liên Hoàn Kích, Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp phải chịu sự phản phệ rất lớn. Mỗi một lần sử dụng đều phải nghỉ ngơi trên trăm năm, nhưng lúc này hắn cũng không quan tâm nhiều đến chuyện này nữa. Nếu không sử dụng, hắn sợ là sẽ bị mấy tên trước mặt bao vây công kích đến chết.

Sau một tiếng rống to, chín cái đầu của Hứa Đức Lạp từ từ chuyển động, chồng lên cùng một chỗ, một quang trụ khoảng chừng năm mươi mét từ trên trời giáng xuống, pha trộn các màu đỏ nhạt, vàng cam, vàng, lam, xanh, tím, trắng, đen xông tới. Trong nháy mắt chín loại sức mạnh đan xen vào nhau, đầy khí thế tấn công tới.

Sắc mặt của mấy người đều biến đổi, Bạch Khởi chắn ở chính giữa, Hóa Huyết Thần Đao chặn đòn công kích của đối phương. Nhưng đáng tiếc đòn công kích của Cửu Đầu Ma Long không đơn giản như vậy. Bạch Khởi mặc dù phát ra đấu khí kim sắc, dựa vào Hóa Huyết Thần Đao, đã ngăn chặn được đòn công kích của đối thủ, nhưng cả người đều bị đánh bay đi, hung hăng rơi vào trong thạch bích bên cạnh, cả người rơi lún sâu mấy thước.

Ói ra một ngụm tiên huyết, Bạch Khởi chầm chậm lau khóe miệng của mình, sau đó lại bò ra. Đòn công kích vừa rồi của Cửu Đầu Ma Long thực sự khiến Bạch Khởi có chút không chịu được.

Sau đòn công kích vừa rồi, thân thể Cửu Đầu Ma Long cũng yếu đi rất nhiều. Ba người một thú tức giận phân ra công kích, lại mang tới cho Cửu Đầu Ma Long không ít vết thương. Đặc biệt là Khiếu Thiên hai mắt càng đỏ vằn rống lên, với tốc độ nhanh như chớp đã để lại trên người của Cửu Đầu Ma Long hơn mười vết thương. Mỗi một vết đều sâu tới xương cốt, cho dù là lân giáp của Cửu Đầu Ma Long có cứng rắn đến đâu cũng không đủ ngăn chặn đòn công kích của Khiếu Thiên.

Tiên huyết như nước suối không ngừng chảy ra, chín cái đầu lại hợp thể một lần nữa.

- Chết tiệt, ta phải liều mạng với các ngươi!

Cửu Đầu Ma Long điên cuồng hét lên, hai cái cánh cực lớn sau lưng vốn từ trước đến giờ không chuyển động bắt đầu dương lên. Sự chuyển động của đôi cánh dẫn tới cuồng phong đưa Cửu Đầu Ma Long bay lên không trung, thân hình của Cửu Đầu Ma Long cũng bắt đầu phát ra ánh sáng.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy sắc mặt của Vô Cực vội biến đổi, vội vàng cấp thiết nói:

- Không hay rồi, Cửu Đầu Ma Long này thật là liều mạng, hắn lại dám sử dụng Hủy Diệt Thần Quang thiêu đốt sinh mệnh, mau đi thôi! Nếu không thì mấy người chúng ta sẽ chết hết.

Hủy Diệt Thần Quang thật sự Vô Cực cũng chưa gặp qua bao giờ, chỉ là nghe phụ thân Hải Thần của mình nói qua. Khi Cửu Đầu Ma Long tức giận, khy sinh mạng của bản thân bị uy hiếp có một tuyệt chiêu là thi triển Hủy Diệt Thần Quang, có thể tiêu diệt tất cả kẻ địch. Đương nhiên cái giá phải trả là một nửa lực sinh mệnh của hắn cũng bị thiêu đốt, sau khi sử dụng vô cùng yếu ớt, thực lực trong ngàn năm chỉ hạ xuống còn có một nửa. Chỉ khi nào phải bảo toàn tính mạng mới sử dụng đến tuyệt chiêu này.

Ban đầu khi đại chiến với Hải Thần, Cửu Đầu Ma Long đã sử dụng tuyệt chiêu này, kết quả hai người lưỡng bại câu thương. Nếu không phải thực lực của Hải Thần cao siêu hơn, hơn nữa sớm đã có chuẩn bị từ trước thì e là đã bị Cửu Đầu Ma Long giết chết tại chỗ rồi.

Hải Thần đã từng kể cho con trai mình về chuyện của Cửu Đầu Ma Long, một trong những sự tích huy hoàng nhất trong cuộc đời của hắn. Hắn cũng không giấu diếm chút nào chuyện về Hủy Diệt Thần Quang, thậm chí còn khuyếch đại lên mấy phần. Vì vậy khi Vô Cực nhìn thấy biểu hiện của Cửu Đầu Ma Long đã biết hắn sắp sử dụng Hủy Diệt Thần Quang.

- Khốn khiếp… ta phải giết hắn!

Nhưng đáng tiếc là, Tạp Lạc Tư vẫn không có biểu hiện gì, nhưng Khiếu Thiên bên này nhìn thấy Bạch Khởi bị thương thì không nói nhiều, hai mắt đỏ lên, thân hình lớn lên mấy phần, sau đó nhìn chằm chằm vào Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp điên cuồng hét lên.

- Cửu đầu hợp nhất, Hủy Diệt Thần Quang!

Hứa Đức Lạp cũng không do dự, cả thân người bay lên cao, sau đó chín cái đầu sát vào nhau, trên không trung trong thời gian ngắn đã hợp thành một thể. Sau đó một luồng quang trụ màu đen đầy hỗn loạn mang theo khí tức hủy diệt tất cả từ trên trời giáng xuống, nhằm thẳng mục tiêu là Khiếu Thiên.

- Hống~~ Thôn Thiên Thực Địa!

Khiếu Thiên cũng không tỏ ra thua kém. Cửu Đầu Ma Long có Hủy Diệt Thần Quang, hắn cũng có Thôn Thiên Thực Địa. Đều là một trong những Ma thú Bát Đại Hoàng Tộc thời Thượng cổ, ai cũng có tuyệt chiêu, nhưng Khiếu Nguyệt Thiên Lang lại chuyên môn khắc chế Cửu Đầu Ma Long. Hứa Đức Lạp đụng phải Khiếu Thiên cũng chỉ có thể nói do hắn không may.

Thân hình của Khiếu Thiên cao lớn lên mấy phần, ở vị trí cửa miệng xuất hiện một hắc cầu cực lớn, hơn nữa không ngừng mở rộng. Hủy Diệt Thần Quang toàn bộ đều bị hút vào, nhưng vẫn chưa hết, hắc cầu này còn trực tiếp hướng thẳng về trước, nhắm về phía Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp. Trong nháy mắt hắc cầu đã bao vây Hứa Đức Lạp, mặc cho hắn có giãy dụa thế nào cũng không có cách nào thoát ra nổi, sau đó quả cầu màu đen này không ngừng thu nhỏ lại, lập tức bị Khiếu Thiên nuốt vào trong miệng.

Tình cảnh như vậy khiến cho Vô Cực ở bên cạnh vô cùng ngơ ngẩn, cả người chợt rùng mình, sợ hãi liếc nhìn Khiếu Thiên. Hắn đang nghĩ tới Ma Lang trước mặt rút cục là thứ gì. Khiếu Nguyệt Thiên Lang trong truyền thuyết là thứ có thể thôn thực thiên địa… Nhãn thần của Vô Cực nhìn về phía Khiếu Thiên giống như nhìn thấy quỷ vậy, không kìm được lùi xa mấy bước. Hắn thật sự cảm thấy sợ hãi, sợ rằng ngay cả bản thân mình cũng bị Khiếu Thiên nuốt chửng, như vậy thì đúng là xong đời.

Nhưng sự lo lắng của hắn không kéo dài lâu, vì sau khi Khiếu Thiên nuốt chửng Hứa Đức Lạp, trên người bỗng phát ra một trận quang mang, sau đó lâm vào giấc ngủ mê mang. Năng lượng của Hứa Đức Lạp quá khổng lồ, với năng lực của Khiếu Thiên mặc dù sử dụng Thôn Thiên Thực Địa ăn tươi Hứa Đức Lạp nhưng cũng không thể tiêu hóa ngay lập tức, nên chìm vào giấc ngủ sâu. Đây cũng chính là do Hứa Đức Lạp đã bị phong ấn, lại bị thương từ sau lần trước, nếu hắn lợi hại hơn một chút, sau khi bị Khiếu Thiên ăn xong, Khiếu Thiên sợ là sẽ lập tức bạo thể mà chết. Dù sao tuy rằng Khiếu Nguyệt Thiên Lang có thể nuốt chửng tất cả, nhưng cũng có điểm giới hạn. Điểm giới hạn đó chính là những thứ mà hắn nuốt không thể có đẳng cấp cao hơn hắn quá nhiều, nếu quá nhiều thì hắn sẽ không chịu đựng nổi.

Bạch Khởi lúc này đã khôi phục lại, không nói nhiều nâng thân thể, của Khiếu Thiên đã thu nhỏ lại còn ba thước, chắp tay nói với Vô Cực:

- Chuyện đã xong rồi, chúng ta đi trước.

Nói xong cũng không chờ Vô Cực hé răng đã cùng Tạp Lạc Tư cùng rời khỏi nơi đó, chỉ để lại Vô Cực với thần sắc phức tạp đang nhìn về hướng bọn Bạch Khởi rời đi, cuối cùng thở dài một hơi rồi thì thào tự nói:

- Khiếu Nguyệt Thiên Lang… Thật không ngờ… lại là Khiếu Nguyệt Thiên Lang. Xem ra thế giới này lại không thái bình rồi. Phụ thân à, lúc nào thì người mới có thể tỉnh dậy từ giấc ngủ say. Nếu người không tỉnh lại sớm thì sợ là thế giới này rồi sẽ đại loạn.

.

Bình luận





Chi tiết truyện