chương 95/ 458

- Lão Đại, làm sao ngươi có thể dùng danh nghĩa của mình mà ký khế ước được? Chẳng lẽ …

Tiểu Phi Hiệp hỏi, có vẻ rất sùng bái Đoạn Vân, còn Diệp Cô Thành cũng có vẻ khó tin nhìn Đoạn Vân.

Đoạn Vân ho nhẹ một chút, vẻ mặt rất đắc ý nói:

- Hừ! Lão Đại của ngươi ngọc thụ lâm phong, phong lưu lỗi lạc, mỹ mạo và trí tuệ đều hơn người, là hóa thân của anh hùng lẫn tài tử, lấy danh nghĩa của mình có gì kỳ quái chứ!

Nói xong, cả đôi mày của Đoạn Vân vểnh lên rất có cá tính! Thấy vậy Tiểu Phi Hiệp trợn tròn mắt, nhìn Diệp Cô Thành cùng nhau cười!

Chỉnh sắc lại, Đoạn Vân nghiêm túc nói:

- Kỳ thật lúc ấy ta cũng không nghĩ việc sẽ xảy ra như vậy, ta chỉ hơi nóng nảy, vì vậy cứ thế nói chơi vài câu. Bất quá việc đó sáng tỏ một đạo lý!

- Đạo lý gì?

- Làm người phải nghĩ đến khoa học, không nên tin vào mê tín dị đoan! - Đoạn Vân rất nói nghiêm túc.

- Lão Đại, chuyện này làm sao giải thích được! Nếu không có ai được gọi là Thần, vậy cái khế ước đó làm sao sinh ra hiệu quả như vậy? - Tiểu Phi Hiệp hỏi lại

Đoạn Vân vỗ đầu Tiểu Phi Hiệp, ra vẻ hung hăng nói:

- Ta là Thần hả? Nếu ta có thể dùng danh nghĩa của mình, do đó cái "ma sủng khế ước" đó cũng là một loại qui luật tự nhiên thôi! Phỏng chừng chỉ cần nắm được quy luật này, sau này ngươi cũng có thể trở thành Thần đó!

- Lão Đại, ta không biết ngươi có phải là Thần không, nhưng ta biết ngươi là một …. Biến thái! xem tại TruyenFull.vn

Tiểu Phi Hiệp nói rất khẳng định.

Đoạn Vân nhảy dựng lên, một lần nữa vỗ nhẹ vào đầu Tiểu Phi Hiệp:

- Ngươi nói cái gì?

- Lão Đại, ta nói Ngài ngọc thụ lâm phong, phong lưu tiêu sái, một đóa lê hoa áp hải đường, mỹ nam tử làm mê đắm vạn ngàn thiếu nữ!

Tiểu Phi Hiệp vội vàng cười cười bồi tội với Đoạn Vân. Bất quá một tràng nịnh bợ của hắn một lần nữa làm cho Đoạn Vân trợn trắng mắt! Trở về nhất định phải đem cái tên Phì Tử tiểu tử kia ra giáo dục lại. Tiểu Phi Hiệp tốt biết bao nhiêu, chính trực bao nhiêu! Thế mà hôm nay thành ra cái gì thế này? Nhưng Đoạn Vân thật không ngờ, thực ra Phì Tử cũng bị ảnh hưởng từ hắn, còn Tiểu Phi Hiệp thì sao? Có lẽ không cần phải nói nữa! Không có tên chủ nhân biến thái, làm sao đẻ ra được một đám ma sủng nhố nhăng như vậy chứ!

Vài ngày kế tiếp, đoàn người Đoạn Vân cắm trại ở ven hồ, cùng đợi Cự mãng Âu Đặc Tư hoàn thành việc tiến hóa. Trong lúc ở đây, Đoạn Vân thu hoạch sạch bong những đồ tốt xung quanh. Hơn mười Chu quả tự nhiên không thể tha được! Hơn mười Chu quả này nếu luyện thành thuốc, Đoạn Vân phỏng chừng một viên đủ để làm cho vài con ma sủng được đề cao tới cấp mười chứ chơi sao! Hơn nữa Đoạn Vân phát hiện không ít cực phẩm dược tài ở ven hồ. Trên một vùng ẩm thấp, Đoạn Vân lại phát hiện ra nhân sâm sống trên ngàn năm! Hơn nữa, có một cây sống tới hơn ba ngàn năm! Ngoài ra, hắn còn đào được hơn mười củ Nhân sâm trên hai ngàn năm tuổi. Càng làm cho Đoạn Vân hưng phấn hơn nữa là hắn tìm được ở trên một tảng đá ven hồ mấy cây Huyết linh chi hai ngàn năm! Huyết linh chi là một cực phẩm, so với linh chi bình thường thì tốt hơn gấp mười lần. Có mấy thứ đó, đem về luyện thành Tẩy Tủy Đan, vậy thì mình phát đạt lắm! Ha ha!

Mấy ngày nay, Đoạn Vân cũng giải huyệt cho hai đầu tiểu mãng xà. Đoạn Vân phát hiện ra, từ khi khế ước sinh hiệu, hai đầu tiểu mãng xà đối với Đoạn Vân trở nên rất thân thiết. Hơn nữa, cha của người ta đã trở thành nô lệ của mình rồi, mình cần gì phải làm khó hai tiểu tử này!

Rốt cục, vào ngày thứ năm, cái kén khổng lồ của Âu Đặc Tư bắt đầu có phản ứng!

Hôm nay, Đoạn Vân có liên lạc kỳ quái với Âu Đặc Tư, do đó cảm giác thấy thân thể Âu Đặc Tư đã sinh ra biến hóa rất lớn, bất quá rốt cuộc biến thành cái giống gì thì Đoạn Vân không biết. Bởi vì thần thức của Đoạn Vân không xuyên qua được cái kén màu vàng kim bàng bạc đó! Đoàn người Đoạn Vân vì vậy chỉ biết đứng phía trước cái kén khổng lồ, kiên nhẫn chờ đợi Âu Đặc Tư phá kén chui ra! Còn hai con của Âu Đặc Tư cũng đứng ở một chỗ khác kiên nhẫn đợi.

Bắt đầu, cái kén khổng lồ phát ra những thanh âm lạo xạo, hơi trầm trầm. Dần dần, cái kén màu vàng bắt đầu chấn động. Rốt cục dưới sự cố gắng của Âu Đặc Tư, "roạc" một tiếng, cái kén đã mở ra! Bất quá, từ bên trong phóng ra một sinh vật kim sắc làm cho Đoạn Vân sợ ngây người!

Chỉ thấy Âu Đặc Tư thân dài hai mươi thước, dưới thân có bốn cái ưng trảo kim sắc, cả người trên dưới đều được bao phủ bằng những lân phiến kim sắc, một tiếng long minh vang vọng trời đất. Đúng vậy, đúng là long minh. Bởi vì hôm nay Âu Đặc Tư đã là một cái con rồng rồi. Hơn nữa là một ông rồng, còn không phải một đầu rồng. Âu Đặc Tư hôm nay đúng là "Ngũ trảo kim long" trong truyền thuyết Trung Quốc.

Vài ngày trước là Cự mãng Âu Đặc Tư, hôm nay hoàn toàn khác hẳn. Sừng như sừng hươu, đầu như sư tử, mắt như thỏ, thân thể như rắn, bụng như sò, vảy tựa cá, vuốt tựa ưng, bàn chân như hổ, tai trâu, đầu ngựa, chân chó, râu và vảy cá. Hắn cả người bao phủ bởi kim quang, giống như một thiên thần, thân thể không hề theo qui luật vật lý cứ thế trôi nổi giữa không trung, có khí thế uy nghiêm bao trùm cả đại địa!

- Chủ nhân, ta đã hoàn thành "Chung cực tiến hóa" rồi, trở thành Cự long chính thức!

Âu Đặc Tư thấy Đoạn Vân phía dưới, sau đó cúi người bay xuống, cả một thân hoa lệ như một con cá bơi giữa biển khơi, uốn lượn trên không trung theo một quĩ tích huyền ảo! Hắn rất ôn thuận dừng lại phía trước Đoạn Vân.

Nhìn Cự long Hoa Hạ trước mắt, Đoạn Vân giật nảy người, vẻ mặt khó tin! Còn Diệp Cô Thành và Tiểu Phi Hiệp cũng bị uy thế của Âu Đặc Tư dọa cho hết hồn, không tự chủ được đứng chắn phía trước Đoạn Vân! Đợi đến khi Âu Đặc Tư nói chuyện xong, bọn họ mới có phản ứng, nhưng vẫn đứng ở phía trước Đoạn Vân đề phòng. Bởi vì bọn họ phát hiện, sinh vật không rõ này xem ra rất nguy hiểm!

Nghe Âu Đặc Tư nói xong, Đoạn Vân lúc này mới có phản ứng, hắn phất tay bảo Diệp Cô Thành và Tiểu Phi Hiệp tránh ra, tiến lên chúc mừng.

- Hay! Hay lắm! Có điều làm sao mà hình như hơi ngắn một chút?

- Chủ nhân, đây là tiến hóa mà! - Âu Đặc Tư giải thích cung kính.

- Ngươi nói coi, rốt cuộc việc này là làm sao thế?

Đoạn Vân hỏi vẻ nghi hoặc. Hắn rất khó hiểu, tại sao ở đây lại lòi ra một con Hoa Hạ Cự long được?

- Chủ nhân, khế ước của Ngài làm cho ta tiến hóa đó! Nói chuẩn xác, là máu của Ngài làm cho huyết mạch Thần long của ta thức tỉnh! - Âu Đặc Tư nói rất cung kính.

- Máu của ta ấy hả? Máu của ta có vấn đề sao?

Đoạn Vân càng thêm nghi hoặc. Rốt cuộc cái gì thế nhỉ, làm sao lại dây dưa tới máu của mình nữa đây?

Thấy vẻ mặt Đoạn Vân, Âu Đặc Tư nói với vẻ hiểu biết:

- Chủ nhân, theo ta được biết, ngươi là Chân Long hậu duệ, huyết mạch có di truyền của Chân long cao quý nhất. Mặc dù Chân long huyết mạch của Ngài rất nhạt, có thể đã trải qua mấy ngàn đời rồi, bất quá Chân long huyết mạch cao quí của Ngài vẫn tồn tại.

- Huyết mạch của ta, rất cao quý? - Đoạn Vân rõ ràng hơi sốc!

- Đúng vậy! Huyết mạch của Ngài tuyệt đối cao quí hơn Long Hoàng bây giờ, thậm chí còn chẳng kém gì Long Thần! Bởi vì Ngài là Chính long hậu duệ, còn Long Tộc hôm nay tối đa chỉ là ngụy long!

Âu Đặc Tư nói rất khẳng định.

Nghe thế, Đoạn Vân cũng hiểu được sơ sơ! Nguyên lai tất cả đều quy về việc mình có thân phận truyền nhân của rồng. Truyền nhân rồng, truyền nhân của Chân long! Còn Long Tộc trên thế giới này lại không phải là Long Tộc chính thức, bọn họ có một cái tên rất thô tục khác là – thằn lằn! Xem ra cái lý thuyết mấy con khủng long cổ đại trở thành thằn lằn cũng khá là chính xác. Long Tộc hôm nay quả nhiên là thằn lằn. Bọn họ tối đa chỉ được xem là khủng long, còn những người Trung Quốc mới chính là những đời sau của rồng - Truyền nhân của rồng!

Bất quá Đoạn Vân không ngu, cái gì huyết mạch cao quý đều là hư ảo, thực lực mới là quan trọng nhất. Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi Âu Đặc Tư:

- Thực lực ngươi hôm nay thế nào rồi?

- Chủ nhân, hôm nay thực lực của ta đã đạt tới cấp mười! Hơn nữa đã là cấp mười trung giai rồi.

Nghe thế, Đoạn Vân vô cùng hưng phấn, mình rốt cục có một thủ hạ có thực lực rất tuyệt đối rồi! Cũng là một Hoa Hạ Thần long có thực lực kinh khủng, năng lực kỳ lạ! Truyền nhân của rồng gặp được Chân long, lại nhờ vào huyết mạch của mình mới tiến hóa thành "Ngũ trảo kim long", đây là một việc khiến ai ai cũng phải hưng phấn!

Đoạn Vân ngước lên đánh giá thủ hạ vừa thu phục xong, thấy hắn vẫn bay ở trên cao, có chút bất mãn nói:

- Cấp mười hả? Tốt, có tiền đồ! Hóa thành nhân hình đi! Ta tính nói với ngươi lúc ngươi còn là rắn cơ, ngươi ỷ vào thân thể to lớn bay ở trước mặt ta như vậy là có ý gì đây hả?

Âu Đặc Tư xoay người hóa thành một nam tử trung niên, hơn nữa Đoạn Vân hơi giật mình vì hắn cũng có da vàng. Xem ra đúng là huyết mạch của mình có tác dụng!

- Chủ nhân, lúc nãy không phải ta cố ý không hóa thành hình người, mà là do hạn chế của chủng tộc, Cự mãng chúng ta không thể giống như các ma thú khác có thể hóa hình ở mức cửu cấp trung giai được!

Âu Đặc Tư nhìn thấy vẻ mặt Đoạn Vân, vội vàng giải thích.

- À? Nói rõ hơn coi!

Sau khi Âu Đặc Tư giảng giải, Đoạn Vân mới hiểu được. Nguyên lai bộ tộc Cự mãng không giống với các ma thú, bọn họ vừa sinh ra đã có thực lực cấp bảy, khi đến cửu cấp sơ giai mới có thể mở miệng nói chuyện, đạt tới cấp mười mới có thể hóa thành hình người. Hơn nữa bọn họ có năng lực phòng ngự rất biến thái, phần lớn đều là thủy hệ. Hơn nữa nghe Âu Đặc Tư nói, sau khi trở thành Thủy hệ thần thú, việc tu luyện của họ mới chính thức bắt đầu!

- Chủ nhân, ta muốn xin ngươi thu hai con của ta làm ma sủng của Ngài! Hơn nữa ta hy vọng Ngài có thể ký "huyết chi khế ước" với chúng! - Âu Đặc Tư cung kính nói với Đoạn Vân.

- Cái gì? Còn có ma thú chủ động yêu cầu cùng nhân loại ký cái hợp đồng nô lệ này á? Đầu óc ngươi hỏng hết rồi! - Đoạn Vân ăn không tiêu hỏi lại cho chắc ăn.

Bình luận





Chi tiết truyện