chương 192/ 458

Đoạn Vân ở Thần Điện còn có chức vụ Hồng y chủ giáocủa Thần Điện, mặc dù Đoạn Vân cũng không có để ý tới chức vụ này lắm, nhưng Thần Điện cũng bởi vậy mà sốt ruột lâu rồi. Sự cường đại của Đoạn Vân đã vượt xa dự tính của họ Thần Điện này không thể có khả năng so bì được. Bởi vì, Long Tộc cường đại ngày trước ở trước mặt Đoạn Vân cũng đã là đối tượng để mặc cho bị khi dễ, mặc dù Thần Điện có hàng triệu tín đồ nhưng tổ chức Tế tự chung đoan rõ ràng không đủ, đến ngay cả Long Tộc cũng chưa bao giờ Thần Điện dám chọc ghẹo. Và cái thân phận Hồng y chủ giáo kia của Đoạn Vân lại quá mức nhỏ nhặt. Bởi vậy Thần Điện rất là khó xử!

Đối với sự khó xử của Thần Điện, Đoạn Vân rất hiểu rõ tình hình. Nhưng khiến cho hắn có chút giật mình chính là thân phận Đặc sứ của Thần Điện. Cũng không biết có phải là đề nghị của Tạp Tư Kỳ kia hay không, lần này Đặc sứ Thần Điện ngoại trừ lão ra, ngoài ra còn có Thần Điện Thánh nữ được tín đồ Nữ Thần của đại lục tôn sùng là đại lục đệ nhất mỹ nhân. Hơn nữa, vị Thánh nữ này còn có một cái tên làm cho Đoạn Vân vừa nghĩ đến đã muốn cười: Nhã Điển Na! Lúc đầu nghe Tạp Tư Kỳ giới thiệu mỹ nhân vẻ mặt thuần khiết cả người thanh bạch kia, khi nhìn qua một cái thì đúng là Thánh nữ thiên sứ mỹ nhân, Đoạn Vân nhất thời không nhịn được lại cười to lên.

"Ha ha, Nhã Điển Na? Quả nhiên có vẻ đẹp không gì có thể so sánh nổi, cả người trên dưới diễm lệ thánh khiết nhất định phải là đại lục đệ nhất mỹ nhân rồi!" Đoạn Vân không nhịn được cười.

(** Nhã Điển Na= Athena: một nữ thần của Hy Lạp cổ đại)

"Đoạn Vân đại nhân, ngươi...?" Tạp Tư Kỳ vừa thấy vẻ mặt đầy tiếu ý của Đoạn Vân thì rất là khó hiểu. Cái tên mà thôi, buồn cười như vậy sao? Hơn nữa cái tên đó không phải là rất hay sao?

"Được, Tạp Tư Kỳ lão ca, ngươi cũng gọi ta là Đoạn Vân lão đệ đi! Ngươi gọi ta là đại nhân, ta có lẽ đảm đương không nổi!" Đoạn vân cười rồi nói. Ánh mắt cũng không ngừng săm soi trên người vị Thánh nữ kia. Đại lục đệ nhất mỹ nhân quả nhiên không bình thường! Chỉ thấy nàng có mái tóc vàng, khuôn mặt thiên sứ càng xinh đẹp khiến cho người ta không dám xâm phạm, đôi mắt to long lanh, hàng mi nhỏ dài cong vút, sống mũi nhỏ nhắn thanh tú, cái miệng xinh xắn tươi như đóa hoa, cái cằm thon thả mang theo sự ý nhị của Tây phương cổ điển. Cả người trên dưới toát ra khí tức thánh khiết, dáng người cũng là đẹp bậc nhất. Vẻ đẹp của nàng giống như ngôi sao lóe lên trên bầu trời, một vẻ đẹp khiến cho người ta sinh ra cảm giác chỉ có thể nhìn từ xa mà không thể đùa giỡn, đó là vẻ đẹp làm cho người ta không thể sinh ra tà niệm. Vẻ đẹp của nàng đã là một môn nghệ thuật, thánh khiết mà cao quý; thưởng thức vẻ đẹp của nàng tựa như trong suối nước nóng nhẹ nhàng ôn hòa vỗ về, làm cho từ trong tâm hồn người ta tìm được sự thăng hoa; vẻ đẹp của nàng cũng làm cho người ta có cảm giác không chân thật, làm cho người ta đối với nàng sinh ra sự mông lung hư ảo.

Tuy nhiên, Đoạn Vân này từ hiện đại đi tới dị giới nên căn bản không phải là người bình thường. Cái chó má gì mà không thể đùa giỡn? Đoạn Vân từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, trong lòng liền nổi lên một ý nghĩ: không biết khi cưỡi lên thân dưới, lại dùng chiêu thức tinh diệu nhất trên thế giới liên tục thí nghiệm sau đó, sẽ là một phen kích thích như thế nào nhỉ? Nếu có thể khiến cho nàng cho mình làm cái việc ấy ấy, như vậy thì tốt quá rồi! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

"Tiểu nữ tử Nhã Điển Na ra mắt Đoạn Vân đại nhân!" Nhã Điển Na hiển nhiên là chịu không nổi ánh mắt kỳ quái của Đoạn Vân, dưới ánh mắt soi mói như cú vọ của Đoạn Vân, nàng cảm giác mình giống như bị người ta lột hết quần áo, cả người toàn thân trần truồng hiện rõ trước mắt Đoạn Vân vậy. Hơn nữa, nàng sớm đã phát hiện ra ánh mắt Đoạn Vân nhìn về phía mình cùng ánh mắt những người khác nhìn mình có rất nhiều bất đồng.

Đoạn Vân cười cười, nói: "A a, Thánh nữ đại nhân nàng đây là không đúng rồi. Đoạn Vân ta hiện tại là Hồng y chủ giáo của Thần Điện, vả lại còn chưa đến Thần Điện nhận thụ phong, chức vụ của ta so với nàng còn thấp hơn không biết bao lần. Dáng vẻ này của nàng, không phải làm cho Đoạn Vân ta khó xử sao? Ha ha!"

"Đoạn Vân đại nhân nói đùa rồi, thực lực của đại nhân ngày nay đã cường đại như vậy, ngay cả Long Tộc cũng không còn là đối thủ. Thánh nữ Thần Điện nho nhỏ như ta sao lại dám trước mặt Đoạn Vân đại nhân xưng là đại nhân được?" Nghe Đoạn Vân nói, Nhã Điển Na sau đó nở nụ cười xinh đẹp nói. Trong lòng Nhã Điển Na nghĩ, nam nhân cường đại như vậy lại làm cho người ta có một cảm giác rất bình thản, thật sự là kỳ quái.

Oa! Ngươi nói điều này có tính là đang câu dẫn ta không đây? Còn cười nữa! Ngươi làm cho ta không muốn sống nữa rồi...!

"Ha ha, xin hỏi Thần Điện lần này kể cả Thánh nữ đại nhân cũng phái tới Á Cương nho nhỏ của ta, không biết có chuyện gì quan trọng? Các ngươi không phải sẽ hướng đến ta hỏi tội chứ? Tạp Tư Kỳ lão ca, cái này các ngươi không thể trách ta! Ta đã lâu như vậy không có đến Thần Điện làm chuyện kia, chuyện nhận chứng kia, chủ yếu là do Đoạn Vân ta gần đây thật sự quá bận rộn mà! Các ngươi cũng biết vừa rồi Lôi Ngạo, Tạp Tu Tư, còn có Bắc cương Man Tộc hợp công đánh Thiên Long. Mà sau đó Long Tộc cũng tới tìm ta gây phiền toái, nếu không phải Đoạn Vân ta lanh lợi, có lẽ ngay cả cái mạng nhỏ cũng không còn rồi!" Đoạn Vân ra vẻ xấu hổ nói.

Nghe Đoạn Vân nói, sắc mặt Thánh nữ và Tạp Tư Kỳ rõ ràng đều có chút bối rối. Nếu làm cho Đoạn Vân cùng với Thần Điện kết thù, vậy sự tình phát sinh sẽ lớn lắm.

"Không không không, Đoạn Vân đại nhân, chúng ta lần này đến đây không phải vì ý tứ đó!" Nhã Điển Na vội vàng giải thích.

"Đúng vậy, Đoạn Vân đại nhân a, Thần Điện chúng ta đến để xử lý thân phận của Ngài!" Tạp Tư Kỳ cũng có chút bối rối nói.

"Nga? Nói xem! Thế nhưng Tạp Tư Kỳ lão ca ơi, ngươi có thể không gọi ta là Đoạn Vân đại nhân được hay không?" Đoạn vân cười nói.

Tạp Tư Kỳ liền tĩnh tâm, nói: "Được rồi, Đoạn Vân lão đệ! Lần này ta và Thánh nữ đại nhân là đặc ý đến giải trừ thân phận của Ngài tại Thần Điện!"

"Cái gì? Đoạn Vân ta đã phạm vào tội gì rồi? Vì sao lại giải trừ chức vụ của ta?" Kỳ thật Đoạn Vân cũng biết một chút nguyên nhân bên trong, sự cường đại của mình Thần Điện đã không còn có thể so bì nữa rồi. Nếu mình còn ở Thần Điện treo lên cái chức vụ Chủ giáo, vậy thì Thần Điện không thể không lo lắng thực lực của mình có chế ngự lên trên bọn họ hay không?

Nhã Điển Na có chút giật mình nói: "A không phải đâu! Ý của Thần Điện không phải như thế!"

"Vậy ý của các ngươi là ý gì đây?" Đoạn Vân vẻ mặt giễu cợt nói.

"Đoạn Vân lão đệ, ngươi đã để cho ta gọi ngươi là lão đệ, ta đây cũng liền nói rõ với ngươi nhé! Ngươi bây giờ đã quá cường đại, Thần Điện đã không thể có khả năng dung nạp! Nói cách khác, cho dù là để cho ngươi làm Giáo Hoàng của Thần Điện, cũng đã không xứng đối với thực lực của ngươi!" Tạp Tư Kỳ lạnh nhạt nói.

Đoạn Vân cười cười, nói: "Điều này ta tự nhiên là biết rồi! Tuy nhiên điều ta muốn nói chính là Đoạn Vân ta cũng không muốn buông tha cho cái chức vụ Hồng y chủ giáo kia của mình, dù sao ta vẫn như trước kia là một Tế tự!"

"Nhưng Thần Điện phải đưa ngươi đặt ở vị trí nào đây?" Tạp Tư Kỳ có chút lo lắng nói.

Đoạn Vân ngẫm nghĩ, Thần Điện có trên triệu tín đồ, cơ sở ở dân gian rất tốt, nếu muốn khống chế được đại lục, đầu tiên phải chính thức khống chế được Thần Điện.

"Ta biết ta ở trong dân gian uy vọng rất cao, nhất là ở Thiên Long ta cơ hồ giống như là Thần tồn tại. Nhưng Đoạn Vân ta vẫn như trước là 1một Tế tự, ta vẫn mang theo chức vụ của Thần Điện cũng là nguyên nhân này. Nếu các ngươi đuổi ta ra khỏi Thần Điện, các ngươi yên tâm ta sẽ không có nửa câu gì oán hận cả. Nhưng các ngươi không nghĩ qua những tín đồ của Nữ Thần sẽ cảm nhận như thế nào sao? Ta muốn biết, Đoạn Vân nếu rời khỏi Thần Điện các ngươi, tín đồ của các ngươi sẽ giảm xuống bao nhiêu? Các ngươi không phải một mực truy tìm tung tích của Thần sao? Ta nói cho các ngươi biết, chỉ cần cho ta thời gian, ta tin rằng ta có thể tìm đến Thần giới." Đoạn Vân vẻ mặt uy nghiêm nói.

"Đoạn Vân đại nhân, Ngài nói Ngài có thể liên lạc được với Thần sao?"Thánh nữ Nhã Điển Na có chút giật mình nói.

"Nói đúng ra hiện tại còn chưa thể! Nhưng ta có thể nói cho các ngươi vì sao Thần lại không giáng hạ Thần tích hơn một ngàn năm nay!"

"Ngươi biết sự tình của Thần?' Tín đồ ngoan đạo Tạp Tư Kỳ này kích động nói.

Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói: "Hơn ngàn năm trước, Tây phương Thần giới,cũng là tương ứng với Thần giới của Tây đai lục, thừa lúc trong khi Đông đại lục cùng Ma Tộc giao tranh tổn thất nghiêm trọng, ồ ạt xâm lấn. Đông phương Thần minh sau khi đánh lui địch nhân, tổn thất thật sự là quá lớn, ngay cả Nữ Thần cũng rơi vào ngủ say! Vì phòng ngừa địch nhân từ trên đại lục xâm lấn, Thần liền đem thông đạo giữa Đại lục và Thần giới vội vàng phong bế lại, đoạn tuyệt liên hệ cùng đại lục."

'Cái này là thật sao?" Tạp Tư Kỳ có chút khó tin liền nói.

Đoạn Vân khẽ gật đầu, cũng từ trong Không gian giới tử lấy một Thiên sứ bị đóng băng ra.

Tạp Tư Kỳ cùng Nhã Điển Na liền sững sờ kinh ngạc khó tin.

"Đoạn Vân, đây là Thần sao? Thần dường như không phải hình dáng này a?Nhưng nhìn qua hắn thực có chút thánh khiết!" Tạp Tư Kỳ kích động nói.

"Sai! Đây cũng không phải là Thần! Đây là Thiên sứ Điểu nhân của Tây phương Thần giới. Bọn họ là đều là Thiên sứ tù binh bị Đông phương Thần giới bắt được. Ngươi đừng xem bọn chúng thánh khiết như vậy, kỳ thật nội tâm bọn chúng muốn có bao nhiêu xấu xa thì có bấy nhiêu ô uế. Bọn chúng vốn có năm ngàn người, nhưng bởi vì bị Thần vứt bỏ ở trong ngục giam, nhoáng cái đã là ngàn năm. Mà bọn chúng chính là thông qua ăn thịt thân thể những đồng bọn Điểu nhân hấp hối sắp chết để mà sinh tồn. Năm ngàn người, cuối cùng còn dư lại có hơn một trăm thôi. Bọn họ đã ăn thịt đồng bọn của mình, các ngươi còn có thể nói bọn hắn thánh khiết không?" Đoạn Vân vừa nghĩ đến tình cảnh những Điểu nhân ăn thịt Điểu nhân này liền cảm thấy có chút ghê tởm.

Nghe Đoạn Vân nói, Tạp Tư Kỳ và Nhã Điển Na liền một trận rét run. Tây phương Thần giới quả nhiên tà ác!

"Đoạn Vân đại nhân, hiện tại Ngài có tính toán gì không?" Nhã Điển Na hỏi.

"A a, ta nghĩ tiếp tục làm Hồng y chủ giáo của ta! Dù sao khoảng thời gian Ma Tộc xâm lấn cũng đã không còn xa, đại lục chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng thật tốt! Hai lần trước là bởi vì trong cuộc Thần Ma Đại chiến ngàn năm Ma giới tổn thất cũng rất nặng nề, do đó hai lần xâm lấn gần đây nhất quy mô cũng không có to lớn lắm. Nhưng qua thời gian một ngàn năm, ta nghĩ hẳn là cũng đủ cho bọn chúng nghỉ ngơi và phục hồi rồi. Lần này nếu phải chống cự Ma giới xâm lấn, ta nghĩ sẽ là một trận chiến sinh tử tồn vong của đại lục. Nếu đại lục chúng ta không đoàn kết lại thì nhân loại trên đại lục có thể sẽ không tồn tại nữa. Các ngươi hãy tự cân nhắc kỹ càng đi!" Đoạn Vân vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Đoạn Vân lão đệ, chúng ta trước tiên quay trở về! Ngươi đã vì cả Mộng Đa Lợi Á đại lục phải tự hạ thấp thân phận khuất thân với Thần Điện, chúng ta sau khi trở về nhất định sẽ đem việc này bẩm báo cho Giáo Hoàng đại nhân, sau đó thương nghị cho ngươi một thân phận gì thích hợp mới được. Chúng ta xin cáo lui đi trước!" Tạp Tư Kỳ cung kính nói với Đoạn Vân.

Đoạn Vân khẽ gật đầu! Hừ! Thân phận? Cho dù là Giáo Hoàng, lão tử cũng không vừa ý, nếu không phải vì tiến trình thống nhất đại lục của bổn thiếu gia còn đang dang dở, lão tử mới không loại bỏ các ngươi!

Bình luận





Chi tiết truyện