chương 91/ 458

Nghe Long Hoàng một lần nữa chuyển chủ đề sang mua bán dược hoàn, Đoạn Vân cười cười, hắn biết có thể kiếm ăn kha khá từ chỗ của Long Tộc, liền nói:

- Bệ Hạ, xin hỏi Long Tộc có thể dùng cái gì để mua bán với ta?

Long Hoàng Bệ Hạ uy nghiêm ngẫm nghĩ một lát, nhìn về phía vài vị Trưởng lão. Lúc này Đại trưởng lão đứng dậy nói:

- Bệ Hạ, sản vật của Long Tộc chúng ta rất phong phú, nhất là quáng thạch, cơ hồ có những loại căn bản không tìm thấy trên đại lục! Ta nghĩ chúng ta có thể dùng những loại quáng thạch không có tác dụng gì đối với Long Tộc chúng ta trao đổi với Đoạn Vân Tế tự! Đoạn Vân Tế tự, ngươi xem như vậy có được không?

Đoạn Vân ngẫm nghĩ, Long Tộc đã tích góp tài phú hàng ngàn năm rồi, hơn nữa Long Tộc cũng là thần giữ của, trong số những thứ được họ cất giấu phỏng chừng thật sự có không ít hàng tốt. Dùng những quáng thạch hiếm để đổi lấy thuốc của mình, vụ mua bán này xem ra cũng kha khá! Bất quá Đoạn Vân cũng nhiễm một thứ bệnh của một người hiện đại, đó là chuyện gì cũng phải tối ưu hóa, muốn tranh thủ ích lợi lớn nhất cho mình.

Vì vậy Đoạn Vân hỏi:

- Ta muốn biết các ngươi có quáng thạch gì, hơn nữa các ngươi định dùng tỷ lệ trao đổi như thế nào?

- Chúng ta có Không gian chi thạch, Tinh thần chi thạch, Bí ngân, Huyền thiết, Ô kim, vân vân, mấy thứ đó chúng ta dung phương pháp trọng lượng bằng nhau để trao đổi!

Không gian chi thạch và Tinh thần chi thạch đều là nguyên liêu mấu chốt để chế tác không gian trang bị, sản lượng trên đại lục rất thưa thớt ; còn Bí ngân là một nguyên liêu rất trân quý để chế tác thần khí. Bất quá nếu bảo Đoạn Vân dùng trọng lượng bằng nhau để trao đổi quáng thạch lấy thuốc, thì Đoạn Vân xem ra hơi thiệt thòi, một cân quáng thạch có thể đủ để vét hết một nửa kho thuốc của Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười cười, không thèm để ý, cũng không nói gì. Lúc này mình cũng chỉ nên trầm mặc là khôn nhất!

- Ha ha, phương pháp trao đổi này quả là hơi quá phận! Đoạn Vân bán thuốc, thuốc thì nặng bao nhiêu chứ? Nếu làm như vậy thì chẳng khác gì Long Tộc chúng ta khi dễ người ta rồi! Đoạn Vân yên tâm, giao dịch lần này bổn Hoàng quyết sẽ không để ngươi thiệt thòi đâu. Như vậy đi, ngươi cứ đưa ra giá trước, rồi để chúng ta cân nhắc một chút!

Long Hoàng lúc này đứng dậy nói.

Đoạn Vân liếc mắt lườm Đại trưởng lão, giở giọng gian thương ra mà hót rất đều đều:

- Không gian chi thạch và Tinh thần chi thạch một cân đổi lấy một ngàn viên 'Kim Thương Bất Khuất' hoặc là 'Tu Nữ Cũng Điên Cuồng ', Bí ngân, Huyền thiết mười cân đổi lấy một ngàn viên!

- Cái gì? Ngươi ăn cướp đấy à! Ngươi tưởng là rau dại mọc ven đường sao? Lấy đâu ra lắm quáng thạch như vậy để đem đi giao dịch chứ?

Đại trưởng lão vừa nghe Đoạn Vân nói xong giật bắn mình, hắn không kìm được đứng dậy kích động chỉ vào Đoạn Vân mắng.

Long Hoàng cũng giật mình, hắn cũng không ngờ Đoạn Vân lại dám mở miệng ép giá Long Tộc như thế! Trên đại lục chưa có một ai dám lừa đảo ép giá Long Tộc cả, Đoạn Vân là người thứ nhất trong một trăm năm qua. Còn lúc này Long Hoàng đại nhân liếc nhìn Đoạn Vân, ánh mắt không phải thân thiện gì lắm!

Đoạn Vân lúc này rất trấn định, hắn biết Long Tộc rất trọng lời hứa, dù sao mình vừa mới trị bệnh thành công cho Long Hoàng.

- Bệ Hạ, các vị Trưởng lão, chẳng lẽ các ngươi cảm thấy giá như vậy có chút quá phận sao? Chẳng lẽ giá này thực sự quá cao? Các vị tính lại đi, một ngàn viên thuốc có trọng lượng hẳn vượt qua một cân rồi! Chẳng lẽ như vậy không được sao? Ta không rõ nữa! Tại sao các vị lại kinh ngạc và từ chối đề nghị như vậy?

Nghe giải thích Đoạn Vân, Long Hoàng và mấy vị trưởng lão lại cảm thấy cũng có lý. Đúng vậy, một ngàn viên thuốc có trọng lượng chắc chắn vượt qua một cân. Bất quá mới nhìn thì xem ra Đoạn Vân hình như tự động giảm giá, thật khó hiểu!

Kỳ thật trong lòng Đoạn Vân tính toán rất rõ ràng, một ngàn viên "Kim Thương Bất Khuất" nặng trên một cân, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt qua hai cân. Làm như vậy chủ yếu là vì mục đích không cho Long Tộc dùng những thứ quáng thạch không trân quý lẫn vào đó. Nếu Long Tộc đưa vài thứ quáng thạch thông thường như Huyền thiết ra trao đổi với mình, mặc dù mình cũng không đến nỗi lỗ lã, nhưng cũng chẳng kiếm được lời lãi bao nhiêu! Chỉ cần sửa đổi tỷ lệ một chút, mới nhìn thì khác biệt không lớn, nhưng trên thực tế lại cách xa nhau tới mười vạn tám ngàn dặm. Nếu Long Tộc đồng ý với đề nghị của Đoạn Vân, vậy thì bọn họ ít nhất đã phải trả giá gấp năm lần mới có thể mua được cùng một số thuốc.

Long Hoàng và vài vị Trưởng lão suy tư một chút, rồi cảm thấy như vậy coi như hợp lý, sau đó nhất trí thông qua đề nghị của Đoạn Vân. Bất quá Tạp Lỗ vốn là một Trưởng lão Long Tộc rất có kinh nghiệm thì dùng một ánh mắt kỳ quái nhìn Đoạn Vân, vẻ mặt như muốn nói "ta đây biết rồi nhé". Đáng tiếc, hắn sẽ không đứng ra vạch trần thủ đoạn của Đoạn Vân đâu, dù sao Đoạn Vân đã xưng huynh gọi đệ với hắn, hơn nữa quan trọng nhất chính là Đoạn Vân đã tặng cho hắn hai hộp thủy tinh trong suốt lấp lánh!

Chuyện thuốc men đã được thương thảo xong, Đoạn Vân trước mặt mọi người ở đây lấy ra một món đồ. Món đồ đó vừa được lấy ra, cả đại điện bỗng im phăng phắc, cố nén tiếng than sợ hãi!

- Long Hoàng Bệ Hạ, đây là một phần lễ vật do tiểu dân kính tặng Ngài. Đây là một khối thủy tinh khắc hình rồng được Công tượng của Gia tộc đặc biệt chế tạo, trên đó khắc hình rồng ý muốn xưng tụng Long Hoàng oai hùng thịnh truyền trên đại lục. Dài tám thước, cao ước năm thước, là do Địa Tinh Công tượng của Trung Hoa Gia tộc chúng ta, trải qua thiên tân vạn khổ, hao phí vô số nguyên liệu cực phẩm mới chế tạo ra được. Mắt nó chính là một ma tinh quang hệ cấp tám, có thể gỡ ra được. Nếu Ngài cảm thấy mắt này hơi kém, Ngài có thể tự đổi lấy một ma tinh cao cấp hơn. Cả khối thủy tinh này đều dùng những quáng thạch rất tinh thuần đặc biệt chế tạo ra, vào ban đêm cũng có thể sáng lên được! Mĩ vật tuyệt vời như thế này, tiểu dân cảm thấy chắc chắn chỉ có Long Hoàng Bệ Hạ, một nhân vật truyền kỳ như vậy mới xứng đáng được sở hữu. Do đó lần này khi nhận được chiếu chỉ, đã đặc ý đem nó theo để dâng hiến cho Bệ Hạ, hy vọng Long Hoàng Bệ Hạ không hiềm lễ bạc vật nhỏ mà bỏ qua!

Đoạn Vân thao thao bất tuyệt giới thiệu bức tượng thủy tinh này cho Long Hoàng và mọi người!

Long Hoàng, chín Đại trưởng lão, kể cả Trưởng lão Tạp Lỗ vừa thấy pho tượng này đã lập tức bị vẻ đẹp của pho tượng hấp dẫn hút hồn, mắt nhìn chằm chằm không rời lấy nửa giây. Nhìn biểu hiện của Long Tộc, Tiểu Phi Hiệp đứng sau Đoạn Vân làm ra vẻ khinh bỉ đám nhà quê này. Hắn nhìn Đoạn Vân rất kính nể nghĩ: cũng là lão đại có lắm thủ đoạn, có thể làm ra những thứ thần kỳ như vậy, hàng công nghệ cao đẹp quá mà. Bất quá Long Tộc vốn là một đám rồng ngu ngốc nhà quê trước giờ chưa bao giờ thấy, một khối tượng thủy tinh nho nhỏ như thế mà khiến cho một tên thực lực biến thái như Long Tộc đần người ra đến như vậy! Tiểu Phi Hiệp ta hôm nay đã có những bức tượng phải cao hơn mười thước! Đó cũng là quà tặng mà lão Đại đặc ý làm một bức chân dung tặng riêng cho mình! Bức chân dung Phi long Tiểu Phi Hiệp quả thật là do Đoạn Vân vẽ, chẳng qua đó là Đoạn Vân dựa theo bức tranh con gà giương cánh trong thời hiện đại mà vẽ ra. Kết quả là, một đám tiểu đệ phi long của Tiểu Phi Hiệp cả ngày cứ hướng về bức tượng Tiểu Phi Hiệp đại công kê mà xì xụp cúng bái!

- A a, Đoạn Vân, làm sao lại khách khí thế? Đây đã là tâm ý của ngươi, vậy bổn Hoàng không thể không nhận rồi! Ha ha, bảo bối a!

Nói xong Long Hoàng lập tức nắm lấy pho tượng của mình, đem ra trước mặt nhìn ngắm. Khi hắn ngước lên bỗng bắt gặp ánh mắt tham lam của Đại trưởng lão, Long Hoàng vội vàng quơ tay nhét bức tượng khắc hình rồng vào Không gian giới tử ngay lập tức, chỉ sợ đám rồng đó tìm cách cướp đoạt từ tay lão!

Đoạn Vân cười cười, sau đó lại xuất ra một cái rương lớn rồi mở ra. Sau khi mở, cả đại điện một lần nữa kinh hô một trận vang lừng. Ngoại trừ Long Hoàng và Ngân long Tạp Lỗ, ánh mắt của chín Đại trưởng lão kia và đám thị vệ một lần nữa bị cảnh tượng bên trong hấp dẫn! Tiếng tán thưởng, tiếng kinh thán không dứt bên tai!

- Đây là một phần lễ vật tiểu dân tặng cho các vị Trưởng lão, của ít lòng nhiều, bất quá đều là những vật có giá trị liên thành cả! Những thứ này ban đêm cũng sáng lên! Trong suốt như nước, rất khó chế tác, tài liệu cũng rất khó tìm!

Đoạn Vân cười nói, trong lòng sớm vui như hội! Xem ra ta phải tìm cách mua bán thủy tinh với Long Tôc mới được, đây là một đám đại ngu long, quả là rất dễ lừa! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Đoạn Vân, ngươi nói đây là các ngươi chế tác! - Long Hoàng hỏi vẻ hưng phấn.

Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói rất khẳng định:

- Nói xác thực là Địa Tinh Công tượng trong Gia tộc chúng ta chế tác ra, hôm nay mấy thứ này đã bắt đầu được đưa ra mua bán trên đại lục, bất quá loài người không có nhiều tiền, bọn họ căn bản không mua nổi, do đó chúng ta trước nay chỉ dám bán với giá gốc, hy vọng sau khi có tiếng rồi thì mới dám nâng giá lên!

- Cái gì? Đồ xịn như vậy mà ngươi bán cho loài người, loài người có mấy ai có tiền chứ, ngươi nên bán cho cho Long Tộc chúng ta!

Đại trưởng lão Long Tộc lúc này nhảy lên, thần sắc kích động nói. Còn vài Trưởng lão khác cũng đứng một bên xì xào bàn tán.

Trong lòng Đoạn Vân đang mừng như mở hội, tiểu gia đúng là đang chờ những lời này của các ngươi. Bất quá trên mặt Đoạn Vân vẫn một bộ khó xử, hắn cau mày nói:

- Nhưng …

- Không cần nhưng nhị gì nữa, Long Tộc chúng ta là chủng tộc mạnh nhất trên thế giới, nói đi, ngươi định bán cho chúng ta với giá ra sao? - Long Hoàng vội hỏi.

Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, nói hơi khó xử:

- Ta không có khả năng bán cho các ngươi lấy kim tệ. Như vậy đi! Các ngươi dùng ma hạch đổi nhé!

- Ma hạch? Được quá đi chứ! Ngoại trừ quang hệ ra, chúng ta có thể xuất ra các loại khác đổi cho ngươi! Long Tộc chúng ta không thích mấy cái cục đen đen đó. Nói đi! Ngươi định dùng một hộp chế phẩm thủy tinh đổi lấy bao nhiêu ma hạch?

- Dùng mười hộp thủy tinh đổi lấy một hộp ma hạch đi! Bất quá phải là cấp sáu hoặc cao hơn, nếu thấp hơn cấp sáu, ta chỉ có thể đổi hai hộp lấy một hộp ma hạch thôi!

Đoạn Vân lúc này giở ra một bộ "ta lỗ lã quá", hắn giống như bị người ta chẹt cổ khi nói ra giá này.

- Đồng ý!

Long Hoàng vừa nghe xong lập tức đáp ứng, hắn xem ra giá tiền như thế này tuyệt đối hợp lý.

Sau khi ước định với Long Tộc là cứ nửa tháng thì cho Tạp Lỗ đi A Nhĩ Ti Tư lấy thuốc và thủy tinh chế phẩm, Đoạn Vân dẫn hai thủ hạ trở về A Nhĩ Ti Tư!

Bình luận





Chi tiết truyện