chương 53/ 458

Ðoạn Vân về đến nhà, nghe Ước Hàn báo cáo một chút tình hình Gia tộc. Trong khoảng thời gian này trong nhà xảy ra vài việc, nhưng đều coi như bình thường. Việc hợp tác giữa Gia tộc và Khắc Mễ Kì Gia tộc đã cơ bản triển khai, dược hoàn của Ðoạn Vân đã lưu truyền tới một vài đại thành thị ở đại lục khác. Còn các chế phẩm thủy tinh do Ðịa Tinh chế tác bây giờ cũng rất được mọi người yêu thích, giá bán cao ngất ngưởng. Kính tấm, chén thủy tinh, thủy tinh chế phẩm để trang trí đã chảy vào nhà của các quý tộc giàu có. Mọi người cũng đã coi chế phẩm thủy tinh là một loại vật dụng cao cấp, là biểu tượng cho thân phận cao quý. Còn hai mươi lăm Ải Nhân của Gia tộc trong khoảng thời gian này cũng chế tạo ra không ít cương chế khôi giáp và vũ khí, làm cho trang bị của đám hộ vệ gia tộc lại tăng thêm một cấp bậc. Theo Cáp Lợi nói, bây giờ một trăm hai mươi hộ vệ của Ðoạn Vân đều được trang bị những cực phẩm của thế giới này. Tuy không phải là á thần khí hoặc là thần khí, nhưng cũng không kém bao nhiêu.

"Thiếu gia, mấy ngày hôm trước có một người muốn cầu kiến ngươi, hơn nữa người đó vốn là người trong nhà. Hắn cố lẻn vào Luyện đan phòng của Ngài!" Ước Hàn nhớ lại một chuyện.

"Là ai?" Ðoạn Vân không hề giật mình, lạnh nhạt hỏi! Phòng luyện đan kỳ thật cũng chỉ là phòng bình thường, nơi mình luyện công và luyện dược. Bất quá bên trong cơ bản không có cái gì cả, chỉ là một nơi Ðoạn Vân cố tình để trống để ngụy trang mà thôi.

"Là người hầu già của Phổ Hi Kim đại sư trước kia!" Ước Hàn tiếp tục trả lời.

"Sao? Là hắn? Hắn muốn làm gì nhỉ? Sư phụ biết không? Hỏi được gì chưa?" Ðoạn Vân gặp lão nhân kia vài lần rồi, gần như không có ấn tượng gì nhiều về ông già kì quái kia.

"Phổ Hi Kim đại sư đã biết rồi, bất quá ông già kì quái kia không chịu nói cái gì cả. Chỉ nói là muốn gặp riêng Ngài, cho nên chúng ta tạm giam hắn lại. Cái làm cho chúng ta thấy ngạc nhiên là, ông già đó rõ ràng là không có thực lực, nhưng lại có một quả Không Gian Giới Tử, hơn nữa quả Không Gian Giới Tử kia đến cả Phổ Hi Kim đại sư đều mở không ra!" Ước Hàn nghi hoặc nói.

Ðoạn Vân nghĩ ngợi, nói: "Tốt, bây giờ đưa hắn tới đây! Ta hỏi cung hắn cho. À gọi cả sư phụ của ta tới nữa."

Lát sau, ông già gầy gò kì quái và Phổ Hi Kim đến nơi ở của Đoạn Vân.

Sau khi cẩn thận đánh giá lão nhân kia, Ðoạn Vân kết luận rằng: ông già này không phải là người thường! Bởi vì Ðoạn Vân phát hiện trong mắt hắn vài tia tinh minh và một tia tự cao phi thường. Loại người như vậy tuyệt đối không phải là hạng người tầm thường! Cười cười, Ðoạn Vân hỏi: "Xin hỏi cao tính đại danh của vị tiền bối này là gì?"

Ông già vừa nghe Ðoạn Vân dùng hai chữ tiền bối để gọi mình, rất giật mình. "Ha ha, tiền bối! Không có nghĩ đến còn có người gọi ta là tiền bối? Ðoạn Vân Tế tự quả nhiên là người làm đại sự, không ngờ ánh mắt lợi hại như thế!" Thần sắc của ông già lúc này đã biến hoàn toàn thành một cao nhân.

Phổ Hi Kim giật bắn mình, lão chỉ vào ông già kia kinh hô: "Ngươi rốt cuộc là ai? Nói, ngươi ở nhà ta hơn mười năm, rốt cục là vì cái gì?"

Ông già kia nhìn Phổ Hi Kim, vẻ mặt có chút thương cảm nói: "Ta là ai à? Đúng vậy, mười năm rồi! Ta còn nhớ ta tên gọi là Lai Bố Ni Tư- Tạp Đức Tát Lạp!"

"Cái gì? Sao có thể thế được?" Phổ Hi Kim giật mình, trên mặt tỏ vẻ không tin!

Ðoạn Vân rất nghi hoặc, tại sao Phổ Hi Kim giật mình khi nghe thấy cái tên này? Thấy thần sắc nghi hoặc của Ðoạn Vân, Phổ Hi Kim giải thích: " Hai mươi năm trước Lai Bố Ni Tư là một vị luyện kim thuật sĩ truyền kỳ, cấp bậc luyện kim xuất thần nhập hóa, nghe nói thực lực đã đạt tới cấp bậc Thần cấp luyện kim. Là người duy nhất trong mấy trăm năm qua đạt tới Thần cấp trong phương diện Ma pháp luyện kim thuật! Bất quá hơn mười năm trước đột nhiên mất tích, rồi từ đó về sau im hơi lặng tiếng, mất tăm tích trên đại lục!"

Ðoạn Vân nghe thế, cơ bản đã hiểu được. Cười cười, Ðoạn Vân nói: "Ta tin tưởng rằng ngươi đúng là Lai Bố Ni Tư đại sư. Nói đi, tại sao một nhân vật vĩ đại truyền kỳ lại lạc phách đến tận đây? Thú thực mục đích của ngươi đi, nếu không, ta sẽ làm cái nhân vật truyền kì này mất tích luôn đó!"

"Vân nhi, không được vô lễ!" Phổ Hi Kim quát Ðoạn Vân. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

"Ha ha, ta Lai Bố Ni Tư mà sợ hãi uy hiếp của ngươi sao? Ta bây giờ đã là một phế nhân, thêm một người cũng không thêm được bao nhiêu, bớt một người, cũng không ai quan tâm!" Ông già kia tỏ thái độ bất cần, tức giận nhìn Ðoạn Vân!

Ðoạn Vân không nói gì, Phổ Hi Kim đại sư cũng tỏ vẻ rất cung kính hỏi thăm Lai Bố Ni Tư. Theo như Lai Bố Ni Tư nói, vị truyền kỳ luyện kim thuật sĩ này trong một lần chiến đấu bị thua, một thân ma lực toàn bộ biến mất, hơn nữa không thể khôi phục. Hắn ở lại trong nhà Phổ Hi Kim làm người hầu, hoàn toàn là một việc trùng hợp. Mất đi ma lực làm hắn không thể tự bảo vệ mạng sống của mình. Vì vậy nhân một dịp tìm tới Phổ Hi Kim lão đầu, xin lão thu lưu làm người hầu. Về việc vì sao phải lẻn vào phòng luyện đan của Ðoạn Vân, việc này không cần hỏi cũng biết. Đơn giản là hắn trong lúc vô tình phát hiện tính đặc hiệu của Tẩy Tủy đan của Ðoạn Vân, hy vọng có thể thông qua Tẩy Tủy đan thần kỳ mà khôi phục ma lực cho chính mình.

Ðoạn Vân lại cẩn thận đánh giá nhân vật nổi tiếng đã hô phong hoán vũ vài chục năm trước này, rất nghiêm túc nói: "Ta có thể cho ngươi Tẩy Tủy đan, nhưng ta muốn biết ta có lợi gì! Ngươi có thể đã hiểu rõ là ta, Ðoạn Vân này cho tới bây giờ không làm việc gì mà không có lợi."

Lai Bố Ni Tư nghe xong có chút hưng phấn: "Chỉ cần ngươi có thể khôi phục ma lực cho ta.... Ta sẽ đưa Không Gian Giới Tử cho ngươi, Không Gian Giới Tử của ta có thể nói là Không gian Giới tử lớn nhất trên thế giới này, bên trong có không gian gần mấy ngàn khối. Tên của Giới tử các ngươi có thể đã nghe nói qua: Ách Bỉ Ða chi giới!"

"Cái gì? Ách Bỉ Ða chi giới!" Phổ lão đầu càng giật mình!

Ðoạn Vân căn bản là không biết cái Ách Bỉ Ða chi giới chó má gì, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

"Vân nhi, một ngàn năm trước, Ách Bỉ Ða chi giới là do Không gian Thần thú Ách Bỉ Ða hao phí đại lượng cực phẩm tài liệu tự mình chế tạo không gian thần khí, không gian bên trong nghe nói rất lớn, quan trọng nhất chính là, Ách Bỉ Ða chi giới còn có thể chứa được vật còn sống!" Phổ Hi Kim giải thích.

"Lầm! Ách Bỉ Ða chi giới có mười cái, chia làm một mẹ chín con. Không gian Mẫu giới thì không thể tưởng tượng được, hơn nữa chỉ có Mẫu giới mới có thể chứa vật còn sống. Còn cái của ta chỉ là Tử giới, không gian cũng lớn kinh người!" Lai Bố Ni Tư nói tiếp.

Ðoạn Vân nhìn vài lần Lai Bố Ni Tư, cười cười: " Đại sư chỉ sợ là không chỉ có một khối giới tử! Bằng không ngươi như thế nào hiểu rõ như thế được?"

"Ngươi? Đúng vậy! Ta có hai cái, có một cái đúng là Mẫu giới! Bất quá, ta sẽ không trao đổi Mẫu giới đâu. Ta nhất định không đáp ứng! Hơn nữa Mẫu giới ngay cả ta chưa từng mở ra được! Cho ngươi cũng không có tác dụng gì!" Lai Bố Ni Tư không nghĩ đến Ðoạn Vân thông minh như thế.

Ðoạn Vân cười cười, nói: "Đại sư sao lại nghĩ như vậy? Tốt, ta đáp ứng giúp ngươi khôi phục thực lực! Bất quá ta có một điều kiện."

"Điều kiện gì?" Trong ánh mắt Lai Bố Ni Tư sinh ra vài tia hưng phấn.

Ðoạn Vân thần sắc rất nghiêm túc, lạnh nhạt nói: "Làm thủ hạ của ta!"

"Cái gì?" Lai Bố Ni Tư hoàn toàn không nghĩ đến Ðoạn Vân đưa ra yêu cầu như vậy. Kỳ thật hắn rất tán thưởng về sự thông tuệ và năng lực của Ðoạn Vân, muốn hắn làm thủ hạ của Ðoạn Vân cũng không có gì lớn. Chỉ là hắn không thích làm thủ hạ trong tình huống bị người uy hiếp.

"Không được! Ta là Pháp thần!" Lai Bố Ni Tư vẻ mặt rất quyết liệt.

Ðoạn Vân cười cười, hỏi lại: "Ngươi bây giờ có còn không? Chớ quên, ngươi bây giờ là một người không hề có ma lực, là một 'bạch si' pháp thần!"

"Ngươi! Dù sao cũng không được!" Lai Bố Ni Tư vẫn cứng đầu như trước.

Ðoạn Vân ngẫm nghĩ, lạnh nhạt nói: "Mười năm! Làm thủ hạ cho ta mười năm."

"Ngươi để cho ta nghĩ lại!" Lai Bố Ni Tư vẻ mặt hơi biến đổi, "Được, thì mười năm! Chỉ cần ngươi có thể khôi phục thực lực cho ta!"

Ðoạn Vân cười cười, trong lòng rất cao hứng, có Lai Bố Ni Tư làm thủ hạ của mình, cực phẩm Không Gian Giới Tử của lão già đó còn không phải là để cho mình sử dụng sao. Mười năm sau ai có thể đoán trước chuyện gì xảy ra? Khi đó chỉ sợ Ðoạn Vân đuổi hắn đi hắn cũng không nhất định không chịu.

"Ha ha, Vân nhi, ngươi thực là hậu đậu. Lần trước trong khi ngươi cứu ta, nếu cũng làm như vậy, sư phó này có thể thành thủ hạ của ngươi rồi! Thế nào, ha ha, có hối hận về việc tôn ta làm sư phó của ngươi chưa! Ngươi học được từ ta cái gì chưa? Ha ha! Tức cười quá! Lai Bố Ni Tư đại sư, ngươi yên tâm, Đoạn Vân là người rất nhu hòa. Chỉ cần có bổn sự, cho dù làm thủ hạ cho hắn cũng giống như làm sư phụ hắn thôi. Nói thật, ta cũng hơi thẹn với đồ đệ Ðoạn Vân này!" Phổ Hi Kim cười cười.

Ðoạn Vân ra vẻ tức giận nói: "Lão đầu, ai nói là ta đối xử tốt với ngươi thì cũng làm như vậy với người khác! Bao nhiêu uy vọng của ta với thủ hạ đều bị ngươi làm mất sạch!"

"Lai Bố Ni Tư ra mắt thiếu gia!" Lai Bố Ni Tư quay về Ðoạn Vân cung kính vái. Lúc này hắn cũng tranh thủ âm thầm quan sát Ðoạn Vân. Trước nay hắn cũng hiểu khá rõ Ðoạn Vân, nhất là việc Ðoạn Vân đối xử với nô lệ làm cho hắn rất kính phục.

Gật gật đầu, sau đó Ðoạn Vân bắt mạch cho Lai Bố Ni Tư một chút, phát hiện tình huống không có gì lạc quan, trong lòng nghi hoặc. "Lai Bố Ni Tư, gân mạch toàn thân ngươi đều đã bế tắc. Chắc hẳn là bị ma lực cắn trả hoặc bị người đánh rất nặng?"

Lai Bố Ni Tư vừa nghe xong giật mình, lập tức trả lời: "Đúng vậy, nói chính xác là bị phong ấn!"

Ðoạn Vân thấy mô tả về phong ấn này từ sách vở. Phong ấn là do một người có thực lực tuyệt cao dùng một loại phương pháp đặc thù để chế trụ lực lượng của đối thủ. Người bị phong ấn ngoại trừ không thể sử dụng ma lực thì các việc khác cơ bản vẫn bình thường, thậm chí còn có thể tu luyện một chút. Ngẫm nghĩ một chút Ðoạn Vân hỏi: "Ngươi vẫn có thể thông qua tu luyện để đề cao ma lực mà?"

"Không thể, ta cảm giác ma lực của mình đích thực cũng giảm xuống không ít! Không cần nói đến chuyện tu luyện nữa! Kỳ thật chính là Ách Bỉ Ða Mẫu giới đã giam cầm thực lực của ta! Trong khi ta thử mở nó thì bị công kích, sau đó ma lực toàn thân đều bị giam cầm!" Lai Bố Ni Tư trả lời.

"Sao? Chuyện gì mà lạ thế? Đáng tiếc ta không hiểu ma pháp lắm!" Ðoạn Vân nghĩ ngợi, nói: "Đối với tình huống này của ngươi, ta phỏng chừng Tẩy Tủy đan cũng sẽ không có hiệu quả gì! Ba lạp Tẩy Tủy đan này Ngài thử trước xem sao, để xem cuối cùng có hiệu quả hay không?" Ðoạn Vân thần sắc hơi lo lắng nói cho Lai Bố Ni Tư biết tình huống này, rồi đưa cho hắn ba lạp Tẩy Tủy đan.

Lai Bố Ni Tư phục dụng một lạp xong, thấy rõ ràng có biến hóa. Tuổi tác trẻ ra, thính lực và thực lực cũng được đề cao. Hơn nữa hắn cảm giác được ma lực của mình cuối cùng thật ra có tăng lên một chút. Chỉ có điều thực lực vẫn không hề tăng lên. Một thân ma lực vẫn bị giam cầm như trước. " Trước đây ta đã biết Tẩy Tủy đan rất thần kỳ, không ngờ sau khi phục dụng xong lại thấy hiệu quả rõ ràng như vậy! Thật ra là còn có thể làm cho người ta trẻ ra hả? Thật sự quá thần kỳ mà!" Mặc dù vẫn không sử dụng được ma lực, nhưng Lai Bố Ni Tư rất kinh ngạc trước sự thần kì của Tẩy Tủy đan!

Ðoạn Vân lắc đầu: "Đáng tiếc, không có hiệu quả gì! Ai! Xem ra phong ấn này thật sự là một nan đề! Từ từ để sau này ta nghĩ biện pháp điều trị sau!"

"Thiếu gia, kỳ thật kết quả như vậy cũng là trong dự liệu! Cũng đến hơn mười năm rồi! Ta cũng quen rồi!" Lai Bố Ni Tư thật ra rất khoát đạt!

"Từ từ để sau này ta nghĩ biện pháp điều trị sau! Yên tâm đi, ta nhất định giúp ngươi giải quyết phong ấn này, sẽ làm cho ngươi mau chóng khôi phục thực lực." Ðoạn Vân vỗ vỗ bả vai Lai Bố Ni Tư lão đầu.

"Cám ơn thiếu gia!"

"Tránh ra, chúng ta muốn gặp thiếu gia! Chúng ta có việc gấp muốn gặp thiếu gia!" Lúc này có tiếng gọi gấp gáp của Cuồng chiến sĩ từ cửa truyền vào!

Bình luận





Chi tiết truyện