chương 416/ 458

- Đ oạn Vân! Chẳng lẽ đại lục bây giờ xảy ra biến hóa lớn như vậy thật sao? Bọn họ gần như không còn e sợ thần nữa à? Ngươi nhìn xem, họ cứ nhìn vào đám thiên sứ với vẻ mặt tựa hồ xem xét một sinh vật nào đó mà mình chưa biết.

Alysa cau mày hỏi Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười hỏi lại:

- Chẳng lẽ trong lòng nhân tộc chúng ta mãi mãi phải đặt Thần tộc các ngươi ở một vị trí cao cao tại thượng sao? Chẳng lẽ bộ tộc Thiên sứ đối với dân chúng đại lục không phải một loại chủng tộc sinh vật vừa mới xuất hiện sao? Các chủng tộc trên đại lục bây giờ cũng như nhân tộc, dưới sự chỉ huy của Trung Hoa gia tộc sớm đã không còn là những chủng tộc ngu muội vô tri nhỏ yếu như trước kia nữa đâu.

Nghe thấy thế, Alysa không còn gì để nói nữa. Còn Angela thì cũng không để ý lắm tới chuyện này. Dù sao nàng thấy tất cả những người này đều là dân chúng của nam nhân trong lòng nàng. Dưới sự chỉ huy của hắn, nhân loại có phát sinh biến hóa thì cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Bởi vì, nam nhân này đã trở thành một thần thoại. Và thần thoại đó vẫn đang được hắn viết tiếp những trang mới làm cho nó huy hoàng và truyền kỳ hơn.

Alysa và Angela thấy chủng tộc trên đại lục quả rất phức tạp, nhưng những nơi họ sống thì thật là phồn hoa. Trong một tòa thành thị, ngươi cơ hồ có thể thấy toàn bộ chủng tộc trên đại lục. Trong số đó thì nhân loại chiếm nhiều nhất, còn Thú Nhân, Tinh Linh, địa Tinh, Ải Nhân, thậm chí ma thú đủ dạng đủ thức chủng tộc đều rất bình thản sống với những chủng tộc xung quanh một cách hữu hảo. Không thể không nói Đoạn Vân đã sáng tạo ra một kỳ tích. Nam nhân này không chỉ làm cho đại lục giàu có, mạnh mẽ, mà còn làm cho trình độ văn minh đại lục tăng lên rất nhiều. Những Thú Nhân với quần áo lam lũ như trong trí tưởng tượng của Alysa tựa hồ không hề xuất hiện. Còn những Thú Nhân mà nàng nhìn thấy đều mặc khôi, đeo giáp, trong tay cầm một thanh vũ khí chất liệu cũng không tệ lắm. Hơn nữa, Alysa còn phát hiện cơ hồ mỗi một người đều cũng có ít nhiều thực lực. Thậm chí ở vài ngã tư đường còn có vài nông dân đem lương thực sản vật đi bán đều là ma pháp sư cấp bốn, cấp năm. Còn những thanh niên tiểu tử bình thường đều có thực lực cỡ kiếm sĩ. Đi một lúc lâu, Alysa và Angela phát hiện dưới sự thống trị của Đoạn Vân, thậm chí đến cả tiểu hài tử sáu bảy tuổi cũng đã là ma pháp sư cấp hai, cấp ba. Các nàng không gặp được một bình dân nào mà không có thực lực cả.

- Đoạn Vân! Ta trước giờ không biết, trên đại lục lại có nhiều ma pháp sư như vậy? - Alysa ngạc nhiên hỏi Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười cười, nói:

- Vài năm trước, từ khi thống trị đại lục, ta đã phổ cập ma pháp trên toàn đại lục rồi. Bây giờ, bên trong lĩnh vực của ta nếu không phải trời sinh ma vũ bạch si thì mọi dân chúng đều có cơ hội học tập ma pháp và vũ kĩ. Việc phổ cập ma pháp đã tới tận mỗi một người trên đại lục. Tương lai việc này còn phải phát triển tới mức Kiếm Thần. Những đứa nhỏ sẽ được học hành các chiêu thức vũ kỹ. Về phần chiêu thức vũ kĩ cơ bản bình thường đều do những cường giả trên đại lục sáng tạo, cũng phổ cập khắp nơi. Đợi đến tuổi nhất định, những tiểu hài tử này sẽ tiến vào trường học nhận sự đào tạo vũ kĩ chính quy và hệ thống. Sau khi hoàn thành năm năm giáo dục nghĩa vụ theo quy định, họ có thể lựa chọn tiếp tục tới cao học phủ học thêm, hoặc gia nhập quân đội. Quân đội và trường học là nơi có thể bồi dưỡng rất nhiều cường giả.

- Vài năm trước? Ta vừa mới thấy một đứa tiểu hài tử mười tuổi đã là một ma đạo sĩ cấp bảy rồi? Ta không thể tưởng tượng được khi hắn hai mươi tuổi, hắn sẽ trở thành như thế nào? Pháp Thần hay là siêu Pháp Thần hai mươi tuổi? - Alysa nói vẻ kinh dị.

- Có lẽ hắn có thiên phú cao.

Đoạn Vân khoát khoát tay tỏ vẻ không quan tâm. Đại lục bây giờ sớm đã vượt xa ngày trước. Không kể quân đội Trung Hoa, số lượng pháp thần, thánh ma đạo đã có trên hơn mười vạn rồi. Trong đó cũng có không ít siêu giai. Còn trên toàn đại lục có hơn mười ức bình dân sau khi trải qua phổ cập ma pháp, cơ bản đã phát triển đến ma pháp sư trung cấp ước chừng cấp bốn, năm. Ma đạo sĩ trung cao giai cấp sáu, cấp bảy trên đại lục cũng có số lượng trên một ức. Có được điều đó là do Đoạn Vân phổ cập loại ma pháp đơn giản dễ học. Thông qua việc kiến thiết dân binh, thanh niên trên đại lục từ mười sáu tới hai mươi lăm tuổi cơ bản đều được Đoạn Vân đào tạo thành kiếm sĩ cấp sáu cấp bảy. Đám thanh niên này cũng phải trên một ức. Còn rất nhiều những người có tư chất tốt, đều được chọn lựa làm quân chính qui Trung Hoa. Bọn người đó trải qua huấn luyện quân sự hệ thống và chính quy hơn nhiều, tuyệt đối sẽ phát triển thành những lực lượng cường đại kinh khủng.

Bây giờ, đại lục vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành. Việc phát triển đại lục chỉ là vừa mới bắt đầu, con đường tương lai còn rất dài. Quá trình phát triển này, phải cần có thời gian.

- Đoạn Vân! Ngươi không thể đưa ta đi Tây đại lục xem sao?

Cảm thụ sự thanh bình xung quanh, Angela kéo tay Đoạn Vân, tựa hồ rất vui vẻ.

Đoạn Vân cười nói:

- Có thể. Nhưng ta phải thanh minh trước với ngươi, về danh nghĩa, Tây đại lục bây giờ là một mảnh đất thực dân của Trung Hoa gia tộc.

- Đất thực dân? Cái gì gọi là đất thực dân? - Angela cười hỏi.

- Đất thực dân là mảnh đất bị Trung Hoa gia tộc ta dùng vũ lực cường đại chinh phục, sau đó bổ nhiệm vài thế lực thống trị ở Tây đại lục. Thông qua họ để tiến hành áp bức bóc lột dân chúng Tây đại lục.

Nghe Đoạn Vân nói, Angela rất phân vân.

- Còn muốn đi nữa không? - Đoạn Vân cười hỏi Angela.

- Đi.

Angela lúc này muốn vì dân chúng Tây đại lục làm chút gì đó, có lẽ nàng có thể nói cho Đoạn Vân biến Tây đại lục trở thành quốc gia bình đẳng của hắn.

Cười cười, Đoạn Vân thu toàn bộ gần trăm người Thần tộc đang thăm quan vào Thái Cực đồ, sau đó trực tiếp thuấn di biến mất khỏi chỗ của mình.

Sau một khắc, Đoạn Vân xuất hiện tại vị trí Giáo Đình Tây đại lục cũ. Nơi này, hiện nay đang là Viện Y Khoa Trung Hoa.

Angela đi ra khỏi Thái Cực đồ của Đoạn Vân, đi tới một chỗ có nhiều người. Nhưng hình ảnh dân chúng Tây đại lục cúng bái thiên sứ lại không hề xuất hiện như nàng tưởng tượng. Trên những con đường phồn hoa, náo nhiệt, nàng thấy dân chúng Tây đại lục cũng dùng một ánh mắt giống như dân Đông đại lục nhìn nàng và hơn mười thiên sứ đi theo.

Đột nhiên, trên một ngã tư đường tất cả dân chúng đều quay về phía Angela mà bái lạy. Điều này làm cho Angela vốn đang thất vọng rất kích động. Nàng nghĩ rằng, bộ tộc Thiên sứ vẫn còn trong lòng dân chúng Tây đại lục, vẫn là thần minh như trước.

Nhưng chẳng mấy chốc, nàng đã phát hiện rằng mình đã sai. Những dân chúng này không phải sùng bái thiên sứ như nàng, mà là đang bái lạy Đoạn Vân ở phía sau.

- Thánh chủ đại nhân.

Ngã tư đường vốn đang rất ồn ào, lúc này chỉ còn một thanh âm là lời xưng tụng Đoạn Vân.

Đoạn Vân bay trên không trung cười cười, hắn quay về dân chúng trong thành nói:

- Các vị dân chúng xin đứng lên. Hôm nay, ta chỉ đi ngang qua nơi này, thuận tiện tới đây để xem xét dân tình. Dân chúng của ta, các ngươi bây giờ có khỏe không?

- Đoạn Vân đại nhân! Từ khi ngài trở thành thánh chủ, cuộc sống của chúng ta ngày càng tốt hơn. Trước kia chỉ có giới quý tộc mới có thể hưởng thụ cuộc sống, còn bây giờ đến những người dân bình dân chúng ta cũng có thể hưởng thụ. Đây đều là nhờ Thánh Chủ đại nhân ban cho.

Một lão già đứng lên nói với Đoạn Vân. Từ vẻ mặt lão, ai cũng biết lão không hề nói dối.

Đoạn Vân cười cười, nói:

- Vị này là Angela công chúa, là công chúa của Quang Minh Thần Hoàng bệ hạ, cũng là người đứng đầu Thần giới Phương tây bây giờ. Đợi cho thế cục Thần giới ổn định xong, ta sẽ cho nhân giới các ngươi tới Thần giới du lịch, cho các ngươi thử qua tư vị Thần giới một lần.

- Tham kiến công chúa.

Dân chúng chỉ vái Angela một vái. Dù sao, về ý nghĩa chính trị, họ là dân chúng đại lục này, chứ không phải là dân chúng của Quang Minh Thần Hoàng. Chỉ có vài điểu nhân có cánh mà thôi, ta đường đường là dân chúng Trung Hoa có cần phải hành đại lễ với ngươi không?

- Chúng ta đi trước. Dù sao ta bây giờ cũng là Thánh Chủ, nếu đột nhiên xuất hiện sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống thường ngày của họ.

Đoạn Vân truyền âm nói với Angela và Alysa.

Nhưng lúc này, tên thành chủ đã mang theo mười mấy quan viên địa phương chạy tới nơi này.

- Tham kiến Thánh Chủ đại nhân.

Tên thành chủ mang theo mười mấy quan viên vái Đoạn Vân một cái quân thần lễ. xem tại TruyenFull.vn

Đoạn Vân hạ xuống đất, cười nói:

- Ngươi làm gì mà phải vội vàng chạy tới thế, làm như ta tới để ăn thịt ngươi vậy. Chẳng lẽ nghĩ rằng thấy được mặt ta là có thể thăng quan sao? A a. Được rồi, đứng lên đi. Ngươi nhớ kỹ, ngươi làm thành chủ có tốt hay không là do dân chúng định đoạt. Dân chúng của ta, thành chủ đại nhân này có làm được việc không?

Đưa mắt đảo qua, hắn thấy tất cả dân chúng đều cười,

- Thánh chủ đại nhân, thành chủ làm không ít chuyện tốt cho dân chúng chúng ta, hắn là một vị quan tốt.

- Phải không? Nhưng ta thấy hắn béo núc, khẳng định phải là một tên đại tham quan. - Đoạn Vân đùa giỡn với dân chúng một phen.

- Thiếu gia nói đùa! Bây giờ quốc phục dân cường, quan lại chúng ta cũng nhờ đó mà phát triển theo. Thiếu gia, muốn vào thành chủ xem một chút không? - Tên thành chủ cười nói với Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười cười, nói:

- Tính ra, ta không phải là quan thanh tra của gia tộc. Ngươi có làm gì ta cũng không hứng thú quản. Lo làm quan cho tốt đi, những dân chúng của ngươi sẽ thay ta giám sát ngươi.

Nói xong, Đoạn Vân quay về bọn người Angela liếc mắt, sau đó trực tiếp thuấn di đi mất.

Một lúc sau, cả nhóm Đoạn Vân bay trên bầu trời, lúc này cả Tây đại lục cơ bản đều nằm trong mắt.

- Đoạn Vân, nguyên lai ngươi gạt ta. Ngươi nói cái gì dân chúng Tây đại lục đang bị ngươi áp bức, còn nói Tây đại lục là đất thực dân của ngươi. Hừ, nguyên lai ngươi nói toàn việc không thể tin được.

Mặc dù dân chúng đại lục lãnh đạm với bộ tộc Thiên sứ làm Angela rất thất vọng, nhưng nàng từ bầu trời Tây đại lục thấy ở dưới phát triển, mắt nàng bị hút vào một tòa kiến trúc cao ngất hấp dẫn. Nhìn về chỉnh thể, Tây đại lục bây giờ tựa hồ không hề kém gì Đông đại lục. Từ thái độ của dân chúng Tây đại lục đối với Đoạn Vân thì có thể thấy hắn đối xử với dân chúng Tây đại lục rất tốt.

Đoạn Vân thở dài, nói:

- Nhưng khi chinh phục Tây đại lục, ta cũng lấy danh nghĩa luyện binh, giết rất nhiều những người chống cự. Còn bây giờ, Tây đại lục cũng không có tính tự chủ cao như Đông đại lục. Trình độ giàu có cũng kém Đông đại lục không ít. Ta nghĩ vài năm nữa, sự phát triển ở hai đại lục sẽ cơ bản bằng nhau. Nhưng bây giờ ta lại gặp phải một vấn đề khá nghiêm trọng.

- Vấn đề gì mà Đoạn Vân giải quyết không được. - Alysa cười nói.

- Bây giờ vũ lực trên đại lục tăng lên rất nhanh. Các ngươi cũng biết khi thực lực tăng lên, nhân loại sẽ sống rất lâu. Thậm chí có không ít nhân loại có thể đạt tới cảnh giới bất tử. Nhưng năng lực sinh sản của nhân loại lại không hề giảm xuống. Do đó, đại khái trăm năm sau, đại lục này sẽ đầy người. Đến lúc đó, chỉ sợ sẽ phải tiến hành di dân. Lúc đó, có khi ta lại phải sản xuất phi thuyền vũ trụ nữa. Thật là đau đầu.

Đoạn Vân cau mày nói, dùng ngón tay phải cào cào cằm, vẻ ưu tư lắm.

- Di dân? Phi thuyền vũ trụ? Đó là cái gì? - Angela và Alysa rất khó hiểu.

Đoạn Vân cười quỷ dị:

- À, không cần biết chi tiết. Đến lúc đó nếu dân cư quá nhiều, ta sẽ khuếch trương ra ngoài. Khi đó không biết chủng tộc hoặc tinh cầu nào sẽ gặp thiệt thòi với Trung Hoa gia tộc đây. Nhưng đầu tiên, ta còn phải giải quyết tai họa Ma tộc trước cái đã.

Kỳ thật, đây căn bản không phải là vấn đề. Đoạn Vân biến thái này sở dĩ nói như vậy, mục đích chỉ là: trước mặt hai mỹ nữ ra vẻ thâm trầm, làm bộ uyên bác không giống tầm thường. Em gái, bị bổn thiếu gia thần bí hấp dẫn rồi. Các người đã nghe về hành tinh chưa, vũ trụ chưa? Hắc hắc. Angela có bị hấp dẫn hay không cũng không quan trọng. Nhưng Alysa Đại mỹ nhân - Thần giới đệ nhị mỹ nữ thì kiểu gì cũng phải chinh phục. Bây giờ không phải thời kỳ dùng thơ, thủ đoạn hèn hạ cũng không thể dùng, chỉ còn cách dùng thủ pháp tán gái chính quy thôi.

So với diện tích của đại lục thì bây giờ dân cư vẫn còn thưa thớt lắm. Dù sao, tấm bản đồ trải rộng hai vạn ngàn thước, không tính đến hải giới. Trên địa cầu, Trung Quốc chỉ có diện tích 960 ki lô mét vuông thế mà có hơn mười ức nhân loại, hơn nữa còn chủ yếu tập trung ở duyên hải đông bộ. Còn ở đây, cho dù sa mạc cũng có thể dùng ma pháp cải tạo thành rừng rậm. Do đó, Đoạn Vân hoàn toàn có thể dùng 1000 vạn ki lô mét vuông dễ dàng nuôi được mười ức dân chúng đại lục. Nói cách khác, khối đại lục này hoàn toàn có thể dễ dàng nuôi được hai trăm ức sinh vật trí tuệ. Còn bây giờ, trên đại lục sinh vật trí tuệ không đến một trăm ức. Ngoại trừ nhân loại thì chẳng có chủng tộc nào có năng lực sinh sản nhiều như vậy. Chỉ cần khống chế tốc độ phát triển dân cư nhân loại thì số lượng dân cư trên đại lục cũng không thể vượt qua hạn độ được.

Do đó, mật độ dân cư căn bản không phải là vấn đề gì lớn.

Hơn nữa, thế giới này có Thần và ma pháp. Tựa như Đoạn Vân bây giờ, hắn đã có thể chế tạo một vài không gian sinh vật nho nhỏ. Đương nhiên, Đoạn Vân chế tạo không gian vẫn chưa thể hoàn toàn của làm sinh vật sinh tồn được. Nhưng sau này hắn có chế tạo tinh cầu được hay không thì cũng khó nói. Dù sao, bây giờ hắn cũng có thể chế tạo một vài tiểu không gian thích hợp cho một bộ phận nhân loại.

Hơn nữa, việc khuếch trương ra những tinh hệ xung quanh cũng không là việc khó khăn gì. Tinh cầu có sinh vật trực tiếp dùng vũ lực xâm lược là thu phục được. Tinh cầu không có sinh vật thì có thể cải tạo thành tinh cầu thích hợp cho sinh vật.

Do đó, cho dù Đoạn Vân có toàn lực phát triển đại lục thì cũng sẽ không sinh ra những sự khó khăn như hắn vừa nói.

Chỉ cần Đoạn Vân có thể nắm trong tay đại cục phát triển thì đại lục tự nhiên càng mạnh càng tốt.

Bình luận





Chi tiết truyện