chương 219/ 458

Theo thanh âm đó, nhóm người Đoạn Vân lập tức cảm thấy một luồng gió mãnh liệt mang theo âm phong đập vào mặt. Trận âm phong này mang theo sát khí và uy áp vô tận, đến cả những cây đại thụ cao vút ở xa xa cũng như bị bị một trận bão thổi qua, lá cây trong nháy mắt đã bị thổi tung mất hơn phân nửa.

Nhóm người Đoạn Vân cũng bị thanh âm hùng hậu đánh tới khiến cho hoa cả mắt, ù cả tai do chịu phải công kích không nhỏ. Nhưng thanh âm theo uy áp mãnh liệt đó, sau khi lướt qua trên người đoàn người Đoạn Vân thì giống như thần tích giáng hạ, thực lực một đám thủ hạ của hắn đua nhau tăng cấp, thậm chí còn có vài tên đột phá. Thuốc được ngoại lực giúp tiêu hóa, nội lực được kích thích từ bên ngoài, thực lực đám thủ hạ từ dựa vào uy áp của kẻ địch tăng lên không nhỏ.

Lúc này, hai thân ảnh có hình dáng trung niên xuất hiện trước mặt nhóm người Đoạn Vân, dừng cách họ khoảng năm trăm thước. Hắn cẩn thận quan sát hai người này, đánh giá thực lực của họ. Trong hai trung niên đó, một người là một nam tử có hàm ria mép rất dài, nhìn qua rất uy nghiêm, mang theo một khí chất hoàng giả đặc hữu, thực lực rất kinh khủng. Hắn đoán tên gia hỏa đó chính là Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ. Còn tên gia hỏa kia lại khiến cho hắn có thấy bất sảng, tên này nhìn qua thuộc loại xinh đẹp. Mẹ ơi! Nam nhân cần xinh đẹp vậy để làm gì? Ngươi xinh đẹp thì kệ xinh đẹp chứ, ngươi sống ở Bắc Hải là được rồi, ngươi chạy đến chỗ này giúp đỡ cho tên quái thai đó là sai lầm nghiêm trọng của ngươi, ngươi đúng là một con yêu quái.

- Ủa? Một đám kiến này lại có thể ngăn cản uy áp của ta sao? Xem ra quả là không đơn giản.

Tên nam tử có râu mép uy nghiêm đó nói vọng về phía nhóm người Đoạn Vân. Nhưng thanh âm đó làm hắn cảm thấy không thoải mái. Con bà nó, ta vốn không thiếu nợ ngươi, ngươi có cần phải thể hiện ta đây là người đệ nhất thiên hạ không?

Hắn nhếch mép cười, quay về đám thủ hạ phất tay, ra hiệu cho họ tạm thời dấu binh khí đi.

- Ta muốn biết hai vị đại nhân cường đại là thần thánh phương nào thế? - Hắn cất gọng nhẹ nhàng.

Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ cười ha hả:

- Ha ha, con kiến cũng muốn biết tên chúng ta? Ta thực sự lại cảm thấy hứng thú với các ngươi. Thực lực của các ngươi nhìn qua thì rất yếu, nhưng các ngươi mới rồi lại có thể ngăn cản uy áp của ta, chứng tỏ các ngươi không đơn giản. Các ngươi chắc đều đã là thần cấp nhân loại, hoặc là thần thú gì đó? Bất quá ta dường như trước giờ chưa nghe nói là Thú Nhân cũng có thần cấp?

Cao thủ Hải tộc không nhịn được quay về Tạp Tây Cách Nhĩ nói:

- Tạp Tây Cách Nhĩ, ngươi nói lắm thứ như vậy với chúng làm gì? Ngươi mau giết chết Đoạn Vân đi, rồi mau mau theo ta đi gặp Hải Hoàng đại nhân.

Nhưng y vừa nói câu muốn giết Đoạn Vân, đám thủ hạ của Đoạn Vân gần như bất chấp tất cả, lập tức cầm binh khí trong tay mình giơ lên.

- Ha ha… Hứa Đức Lạp đại nhân, ngươi cần gì nóng lòng thế? Hắn chắc là trong đám người này đó. Ngươi nghĩ lại mà xem, ngoại trừ Đoạn Vân ra, ở trên đại lục Mộng Đa Lợi Á này còn có ai có vũ lực cường đại như vậy chứ? - Tạp Tây Cách Nhĩ cười trả lời.

Nghe hai tên này nói chuyện, Đoạn Vân biết hai tên này cũng không hẳn là đồng bọn, rất có có thể là Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc tìm Long thần có việc gì đó. Nếu là như vậy, hắn còn có cách để Hải tộc không nhúng tay vào vụ này.

- Chủ nhân, Hứa Đức Lạp đứng hàng thứ bảy trong số Bắc Hải Thất Đại Hải Vương, thực lực cấp mười hai sơ giai.

Âu Đặc Tư dùng tâm linh cảm ứng nói cho Đoạn Vân. Hắn tạm thời không thèm để ý tới Hải vương kia nữa, mà là chuyển hướng về phía Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ.

- Tạp Tây Cách Nhĩ? - Hắn nói vẻ nghi hoặc.

- Ha ha… Tiểu xú trùng, cho ngươi giật mình rồi hả. Ta đúng là Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ, hôm nay ta tìm Đoạn Vân tính sổ. Ta muốn biết trong số các ngươi ai là Đoạn Vân, hoặc có ai biết Đoạn Vân ở nơi nào. - Tạp Tây Cách Nhĩ cất giọng đầy kiêu ngạo.

Đoạn Vân cười trả lời:

- Theo ta được biết, Đoạn Vân chỉ là một nhân loại bình thường, còn ngài là Long thần. Ta nghĩ một người cũng không nên có mâu thuẫn gì với thần cả?

- Hừ! Không có mâu thuẫn? Tên Đoạn Vân ghê tởm đó dám một kiếm giết chết Long Hoàng của Long tộc ta, hơn nữa mang binh huyết tẩy Đường Cổ Lạp Sơn, còn ép buộc mấy ngàn cự long kỵ sĩ ký khế ước với thủ hạ của hắn nữa. Ngươi nói đi, một tên loài người nghê tởm tội nghiệt thâm trọng như vậy, dám trêu vào Long tộc làm cho ô uế chúng ta, thân là Long thần, ta làm sao có thể buông tha hắn được? - Tạp Tây Cách Nhĩ nói rất tức giận.

Hứa Đức Lạp nghe xong thì giật nảy người, y hỏi lại đầy rất nghi vấn:

- Không thể nào, Tạp Tây Cách Nhĩ, chuyện này có thật không? Một nhân loại làm sao có thể trêu vào Long tộc như vậy được? Theo như Hải Hoàng đại nhân chúng ta dùng cảm giác siêu cường về năng lượng, trên đại lục không hề xuất hiện một cường giả tuyệt đối đâu?

- Chẳng lẽ ta còn vu khống hắn, một tên nhân loại nho nhỏ sao? - Long thần quát lên đầy tức giận.

Thấy Tạp Tây Cách Nhĩ nổi giận tóe cả khói, thực lực Long thần vượt xa y, Hứa Đức Lạp rõ ràng có chút sợ hãi, nhưng y vẫn cố lấy vẻ tự tin nói với Tạp Tây Cách Nhĩ:

- Tạp Tây Cách Nhĩ, ngươi phải chú ý thái độ ngươi một chút. Ta là đại biểu cho Hải Hoàng đại nhân tới mời ngươi, ngươi có xung đột gì với đám nhân loại kia thì chúng ta không quan tâm, ta chỉ muốn ngươi mau mau tới Bắc Hải của làm khách. Hải Hoàng đại nhân có chuyện muốn gặp ngươi chứng thực một chút.

Nghe Hứa Đức Lạp nói thế, Đoạn Vân cười nói:

- Vị này chắc là Hải Vương đại nhân, ngài là …

- Từ từ. Ngươi làm sao biết ta là Hải Vương chứ?

Hứa Đức Lạp vừa nghe hắn nói thế thì giật nảy người lên.

Vẻ mặt hắn cười đầy bí mật:

- Ngài không cần biết tại sao ta biết ngài là Hải Vương. Ta chỉ muốn biết lời nói của ngài vừa rồi, không tham gia vào chuyện giữa Đoạn Vân và Long thần có phải là thật không?

Nghe hắn nói thế, Hứa Đức Lạp hỏi có chút nghi hoặc:

- Ngươi chính là Đoạn Vân?

- Cái gì, ngươi chính là Đoạn Vân.

Tạp Tây Cách Nhĩ rất kích động. Chính là tên Đoạn Vân này làm cho hậu duệ hắn chịu phải kiếp nạn chưa từng có, Long Hoàng bị hắn giết, bốn Đại trưởng lão cũng bị hắn giết. Long thần còn tức giận hơn khi biết Đoạn Vân dám cưỡng bức bảy ngàn hậu duệ của y biến thành long kỵ cho thủ hạ hắn. Phải biết rằng, Long mà trở thành long kị, họ không còn trung thành với Long thần nữa, do đó Long thần không thể tìm được tín ngưỡng lực từ trên người đám rồng này. Tín ngưỡng lực ngày càng thiếu thốn sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới việc đề cao thực lực của y, đây là nguyên nhân vì sao Tạp Tây Cách Nhĩ hơn một ngàn năm ẩn dật đột nhiên xuất hiện. Điều càng làm cho Tạp Tây Cách Nhĩ tức giận hơn, đó là cả những con rồng không làm tọa kỵ cũng có không ít con bắt đầu không còn trung thành với y nữa, làm cho tín ngưỡng lực dành cho Tạp Tây Cách Nhĩ càng ngày càng ít. Người nhỏ nhen như Long thần làm sao bỏ qua cái tên Đoạn Vân đã gây cho y tổn thất thảm trọng như vậy chứ?

Đoạn Vân cười giả lả:

- Long thần đại nhân, ta đúng là Đoạn Vân. Hứa Đức Lạp đại nhân, người ngàn vạn lần đừng quên lời nói của ngài vừa rồi, đây là chuyện giữa Đoạn Vân ta cùng Tạp Tây Cách Nhĩ, Hải giới các ngài không có quan hệ gì cả.

Hứa Đức Lạp nghe xong, nói vẻ buồn cười:

- Đoạn Vân, chẳng lẽ ta không nhúng tay thì các ngươi có thể đối phó được Tạp Tây Cách Nhĩ sao? Chẳng lẽ chỉ dựa vào đám ma thú và thủ hạ Thú Nhân này của các ngươi? Nếu ngươi muốn ta nói giúp cho các ngươi vài lời, chuyện đó lại càng không có khả năng. Tạp Tây Cách Nhĩ, đây là sự tình giữa các ngươi. Ngươi giải quyết nhanh lên, rồi mau chóng cùng ta đi gặp Hải Hoàng đại nhân.

Ánh mắt Tạp Tây Cách Nhĩ nhìn nhóm người Đoạn Vân tóe lửa, nói vẻ trêu chọc:

- Yên tâm đi, ta không dùng tới vài phút đâu. Thật không ngờ họ lại chờ ta ở chỗ này, đỡ công ta ta đi tìm. Ha ha… Đoạn Vân, trước khi chết ngươi còn có lời gì muốn nói nữa không?

Lúc này, đám thủ hạ của Đoạn Vân một lần nữa giơ vũ khí của mình lên đề phòng. Truyện được copy tại Truyện FULL

Hắn quay về đám thủ hạ phất tay, ra hiệu họ không nên khẩn trương.

Nhìn Tạp Tây Cách Nhĩ đang lơ lửng trong không trung, hắn cũng nói vẻ trêu chọc:

- Tạp Tây Cách Nhĩ, ngàn năm trước ngươi bị nữ thần giáng tội, sau lại chạy thoát khỏi Thần giới, ẩn dật ngàn năm. Ta rất muốn biết, một ngàn năm qua ngươi đã chạy tới nơi nào rồi, làm sao có thể tiêu thanh biệt tích như thế.

- Làm sao ngươi biết được chuyện này?

Tạp Tây Cách Nhĩ nghe tên nhân loại biến thái Đoạn Vân lại biết việc xảy ra ngàn năm trước ở Thần giới, y tỏ ra rất khiếp sợ.

Hắn ngước lên nhìn bầu trời, cất giọng thâm trầm:

- Ta tự nhiên phải biết chứ. Ngươi là phản đồ Thần giới, ngươi không có tư cách biết làm sao ta biết được. Hôm nay, ta muốn đại biểu cho Thần giới, trừ đi tên phản đồ là ngươi.

- Ha ha, đại biểu cho Thần giới? Ngươi cho ngươi đã là thần rồi sao? Thật sự là quá buồn cười, mặc dù ngươi biết chuyện Thần giới nhưng ngươi nếu muốn dùng loại phương pháp này để trì hoãn thời gian, chờ đợi cứu binh của Thần giới thì ta đây nói cho ngươi biết, chuyện đó không bao giờ xảy ra đâu. Thông đạo giữa Thần giới và các ngươi đã bị phong kín toàn bộ, những vị thần không dễ dàng gì có thể từ Thần giới tới đây được. Nếu không không gian năng lượng trên đại lục phải hoạt động thường xuyên, ta cũng không thể trở lại đại lục được nữa. Hơn nữa, cho dù bọn chúng có thể tới được nơi này thì sao chứ? Chúng chưa chắc đã là đối thủ của Tạp Tây Cách Nhĩ ta?

Tạp Tây Cách Nhĩ nói giọng cuồng vọng.

- À, nguyên lai ngươi không phải trốn ở Nhân giới. Chẳng lẽ ngươi trốn tới Ma giới? Ừm, xem ra đúng thế rồi. Được! Ngươi đã có thể từ Ma giới trở về, vậy thì ngày Ma giới xâm lấn đại lục hẳn cũng không còn xa nữa. - Đoạn Vân nhìn Tạp Tây Cách Nhĩ nói.

- Xem ra tên xú trùng này quả là biết khá nhiều việc. Ngươi đắc tội với Tạp Tây Cách Nhĩ ta, hôm nay vô luận là ai cũng không cứu được ngươi đâu? Ngươi chịu chết đi. Ha ha ha…

Vẻ mặt Tạp Tây Cách Nhĩ trông vô cùng kiêu ngạo, điều đó khiến Đoạn Vân cảm thấy rất không thoải mái.

Hắn quay về tên Hải vương nói:

- Hứa Đức Lạp đại nhân, mời ngài đứng sang một bên được không? Ta không muốn bị ảnh hưởng trong quá trình chiến đấu.

Hứa Đức Lạp nhìn nhìn Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ, rồi lắc mình bay ra xa tới hai ngàn thước.

Sau khi Hứa Đức Lạp bay về phía sau, Tạp Tây Cách Nhĩ hô to một tiếng muốn vọt đi lên.

Hắn vội vàng chặn lại:

- Từ từ đã.

- Chẳng lẽ ngươi có gì muốn nhắn lại? Ta xem chắc cũng không cần đâu, bởi vì ngươi đắc tội với Long thần cao quý. Do đó, ta sẽ hủy diệt những tên tùy tùng của ngươi và tất cả hàng ngũ của ngươi nữa.

Trên mặt Tạp Tây Cách Nhĩ giống như muốn phô ra câu "ngươi chết chắc rồi."

Đoạn Vân Hắn cười, nói:

- Sở dĩ ta bảo ngươi từ từ, bởi vì chúng ta cũng đang muốn đánh. Thần Long, lên.

Hắn vung tay, Âu Đặc Tư một nhà ba người và mười đại Thần long đồng loạt hướng về phía Long thần đón chào nhiệt liệt.

Bình luận





Chi tiết truyện