chương 244/ 458

Thấy Đoạn Vân muốn hạ sát thủ với Sa Ngư Hoàng, Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc vừa sốt ruột vừa tức giận lập tức ra tay tấn công đám Thần Long dám đứng ra ngăn trở. Nhưng hắn vừa ra tay đã ý thức được hôm nay mình bị cuốn vào vòng nước xoáy trí mạng!

Ba Nhĩ Hi Đặc tức giận phát khởi công kích vào đám người Âu Đặc Tư. Khi vừa thấy Hải Hoàng muốn công kích mình, Âu Đặc Tư, Ny Khả, Long Thái tử Mạt Khắc cả nhà hợp lực cứng đối cứng ngạnh kháng với Hải Hoàng! Ầm một tiếng, Hải Hoàng bị đánh bay đi, còn một nhà ba khẩu Âu Đặc Tư cũng chỉ lui lại mười thước! Điều này không thể nói là thực lực của nhà Âu Đặc Tư cường đại hơn Hải Hoàng. Họ chỉ là cấp mười hai trung giai, thực lực so với Long Thần Tạp Tây Cách Nhĩ vẫn còn kém hơn một chút, dù sao họ mới vừa đặt chân vào cấp mười hai trung giai, năng lượng vẫn chưa được củng cố! Nhưng vì Thần Long có bổn sự đặc thù có thể bay lượn được, do đó một kích trên không trung của họ có được ưu thế nhất định. Hải Hoàng mặc dù là cấp mười ba, nhưng hắn lại chỉ là một thứ người cá!

Âu Đặc Tư dùng vẻ mặt uy nghiêm nói với Hải Hoàng:

- Nếu ngươi còn dám lộn xộn, chúng ta sẽ hợp lực xé ngươi thành mảnh nhỏ đấy!

Dưới ánh mắt uy vũ của Âu Đặc Tư, Hải Hoàng cảm giác trong lòng ùa đến một sự sợ hãi khó hiểu, thế rồi không dám lộn xộn nữa!

Đoạn Vân đứng ở trên tường thành, nhìn thấy con cá mập bị đám Ma thú Gia tộc lôi xềnh xệch tới, hắn khẽ gật đầu hài lòng! Đoạn Vân quay sang tên Sa Ngư Hoàng Ba Lạp Cương lúc này chỉ còn nửa cái mạng hét nhỏ:

- Ba Lạp Cương, ngươi đã phục chưa?

Ba Lạp Cương thê thảm cả người bị tàn phá như đống thịt băm, toàn thân vô lực cố mở hai mắt, nói vẻ thống khổ:

- Đoạn Vân, bổn Hoàng xem như đã nếm mùi đủ rồi! Ta vốn là cấp mười hai đỉnh giai, lại bị bại dưới tay một đám Ma thú đại lục thực lực không đến cấp mười hai! Nhưng ta muốn biết vì sao họ bị đánh rất đau mà không chết?

Đoạn Vân cười cười, vẻ mặt nghiêm nghị nói:

- Ha ha, vì sao họ không chết hả? Bởi vì bọn họ là thủ hạ của Đoạn Vân ta! Ba Lạp Cương, ta thấy ngươi khắp cả người cơ bản đã hết xài được rồi, dưới sự công kích của hai mươi dũng sĩ nhà ta, ngươi đã bị nội thương rất nghiêm trọng đấy! Ta nghĩ, cho dù ngươi có thể sống được, thực lực của ngươi cũng bị suy thoái không ít! Do đó, ta cho ngươi hai con đường để lựa chọn! Thứ nhất, đó là chỉ huy bộ tộc Đông Hải của ngươi thần phục ta. Về phần ta, ta có thể chữa trị khỏi vết thương cho ngươi, ta còn cam đoan thực lực của ngươi tuyệt đối sẽ không bị thoái lui! Chỉ cần sau này ngươi có biểu hiện tốt, ta còn có thể làm cho thực lực của ngươi có đột phá tăng lên nữa!

- Khục khục, ha ha, Đoạn Vân, bổn Hoàng thật nghĩ không ra, một nhân loại như ngươi mà muốn chiếm lĩnh Hải giới để làm gì?

Sa Ngư Hoàng cười nói. Nhưng hắn thân là cá mập, trông dáng cười của hắn quả thật sự vô cùng kỳ quái!

Đoạn Vân cười cười, nói:

- Về phần vì sao ta phải chiếm lĩnh Hải giới, thì đó không phải là việc ngươi cần biết. Con đường thứ hai là ….

- Ngươi muốn giết ta hả? - Sa Ngư Hoàng hỏi vẻ trêu chọc khiêu khích.

Đoạn Vân tươi cười nói:

- Không, ta không giết ngươi! Dù sao ngươi cũng đã là một phế vật rồi, vậy ta để ngươi tự sinh tự diệt! Hơn nữa, ta còn muốn cảm tạ ngươi nữa. Thực lực hai mươi đại siêu Thần thú thủ hạ của ta có thể nói là nhờ một tay ngươi tạo thành đó! Ha ha ha! Thú nhân võ sĩ của Gia tộc, lo trông chừng cái tên chẳng biết chết sống này, đợi chút nữa bổn thiếu gia sẽ quyết định nên xử lý hắn như thế nào!

Nói xong Đoạn Vân chuyển hướng về phía hai mươi Ma thú Gia tộc. Thân thể hai mươi đại ma thú bây giờ rõ ràng có chút hư thoát, thân thể họ bị tàn phá, cả người từ đầu tới chân cũng bị thương không nhẹ. Nếu không nhờ vào Đoạn Vân có đại lượng dược hoàn cho họ phục dụng, những cú đánh mãnh liệt của Sa Ngư Hoàng nhất định sẽ làm cho họ bị nội thương nghiêm trọng! Nhưng cũng may nhờ có hiệu quả kỳ lạ trị liệu nội thương của dược hoàn thần kỳ của Đoạn Vân mà không việc gì.

Hài lòng nhìn hai mươi Ma thú Gia tộc, Đoạn Vân tươi cười phủ dụ:

- Tốt lắm! Biểu hiện của các ngươi trong chiến đấu rất xuất sắc, đã không làm mất mặt Gia tộc chúng ta!

- Cám ơn lão Đại khích lệ! - Đám thủ hạ trả lời vẻ hữu khí vô lực.

Đoạn Vân cười cười, lợi dụng y thuật thần kỳ xuất thần nhập hóa của mình trị khỏi hết những vết thương trên người bọn họ, sau đó lại lấy từ giới tử ra hai mươi viên siêu cấp Tẩy Tủy Đan, rồi chia cho họ mỗi thú một viên. Sau khi ra lệnh cho họ uống vào, Đoạn Vân nói:

- Lần này trong chiến đấu, các ngươi rất biết cách lợi dụng ưu thế nhân số của mình, phối hợp gần như hoàn mỹ, lấy tinh thần vũ dũng không sợ chết mà nghênh chiến với Sa Ngư Hoàng vốn có thực lực chỉ còn cách cấp mười ba một chút, vô luận về chiến thuật hay chiến ý, đều có biểu hiện rất tốt! Nhưng cái làm cho ta cao hứng nhất chính là thực lực của các ngươi đã tăng lên! Sau trận chiến này, năng lượng trong cơ thể các ngươi cơ hồ toàn bộ bị tiêu hao hết, còn thực lực của các ngươi vốn tới cấp mười một đỉnh giai, ta nghĩ, sau khi phục dụng siêu cấp Tẩy Tủy Đan này xong, các ngươi toàn bộ đều có thể trở thành cấp mười hai! Bây giờ các ngươi ra sau hấp thu dược lực, làm cho thực lực mình đột phá tới cấp mười hai đi! A a, Sa Ngư Hoàng đáng khen quả thật đã giúp ta một việc rất lớn!

- Rõ, lão Đại!

Hai mươi đại siêu Thần thú đáp rất hưng phấn! Trải qua cuộc chiến gay go lần này, họ vừa mới phục dụng siêu cấp Tẩy Tủy Đan, hơn nữa đây là lần đầu tiên họ phục dụng siêu cấp Tẩy Tủy Đan, dược hiệu rất mạnh. Do đó, hai mươi Ma thú Gia tộc vũ dũng này, không gặp trở ngại gì tất cả đều đã đột phá, trở thành một nhóm chung đoan cường hãn có thực lực cấp mười hai của Gia tộc!

Ra lệnh cho hai mươi đại siêu cấp Ma thú của Gia tộc ra sau nghỉ ngơi và hồi phục, Đoạn Vân chuyển hướng sang mấy tên Hải Tộc còn lại!

Lúc này, Bắc Hải Hải Hoàng xem ra đã khiếp sợ Đoạn Vân rồi. Hải Hoàng hoàn toàn không ngờ thực lực thủ hạ Đoạn Vân cường đại như thế. Đoạn Vân đầu tiên bằng vào số lượng Thú nhân võ sĩ tương đương, chỉ trong thời gian vài phút, đã đồ lục sạch sẽ một trăm hai mươi Hải Tộc võ sĩ cấp mười một của hắn, Đoạn Vân lại phái ra hai mươi tên Ma thú thực lực còn chưa tới cấp mười hai đánh với Đông Hải Sa Ngư Hoàng. Vốn Bắc Hải Hoàng vẫn tin rằng, bằng vào ưu thế giai vị, Sa Ngư Hoàng Ba Lạp Cương hoàn toàn có thể miễu sát hai mươi tên Ma thú điếc không sợ súng đó. Nhưng kết quả cũng làm hắn phải giật mình!

Hai mươi đầu Ma thú đó dường như có thể coi thường uy áp của Sa Ngư Hoàng. Hơn nữa, họ công kích điên cuồng, phối hợp gần như hoàn mỹ, quả là khó tin. Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc còn phát hiện, vô luận thủ hạ của Đoạn Vân có bị trọng thương tới đâu, chỉ trong nháy mắt, lập tức sẽ lại khôi phục, hơn nữa thực lực tựa hồ còn tăng thêm so với trước khi bị thương.

Hơn nữa, từ trận đấu vừa rồi, Ba Nhĩ Hi Đặc cũng phát hiện ra một đám thủ hạ hơi giống Long của Đoạn Vân có thực lực tuyệt đối kinh khủng! Ba Nhĩ Hi Đặc cho rằng, mặc dù nếu đơn đả độc đấu thì họ vẫn còn kém mình không ít, nhưng họ liên thủ thì bằng vào bổn sự họ có thể coi thường uy áp, thực lực của họ cũng chắc không kém mình bao nhiêu!

Đoạn Vân dẫn đám thủ hạ hướng về phía đoàn người Hải Hoàng bay tới. Bây giờ, trên chiến trường, cả một phương viên rộng lớn đã bị Ba Lạp Cương và hai mươi đại Gia tộc Ma thú làm cho không thành hình dáng gì nữa. Hầm hố lỗ chỗ trên mặt đất, có thể tưởng tượng được lúc chiến đấu kịch liệt như thế nào. Còn trên bầu trời lúc nãy Ba Lạp Cương vừa chiến đấu, mười ba Thần Long đang giằng co với đám Hải Tộc còn lại. Hải Hoàng trừng mắt phẫn nộ nhìn đám người Âu Đặc Tư, tứ đại Hải Vương còn lại cũng tỏ ra rất đề phòng cao độ.

Phi thân bay lên, Đoạn Vân cười cười nói:

- Hải Hoàng đại nhân, Ngài có hài lòng với thực lực đám thủ hạ của ta không?

Ba Nhĩ Hi Đặc phẫn nộ dị thường nhìn Đoạn Vân, rồi nói lớn:

- Đoạn Vân, ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Ngươi tưởng ngươi có thực lực cường hãn thì có thể muốn làm gì thì làm sao?

Đoạn Vân vẫn tươi roi rói cười nói:

- Ba Nhĩ Hi Đặc ơi là Ba Nhĩ Hi Đặc, lúc nãy ngươi tự nhận mình có thực lực cường đại, hình như là còn muốn san bằng cả Á Cương thành của ta nữa mà? Hơn nữa, ta dường như cũng đâu có muốn làm gì thì làm đâu? Bên thắng lợi quyết đấu có quyền xử lý bên thất bại chứ! Ta thu hoạch thân thể họ thì có cái gì sai đâu?

- Nhưng họ đều là dũng sĩ Hải Tộc ta, hẳn phải giao cho chúng ta tự mình xử lý chứ! Đây là sự tôn nghiêm của võ sĩ! - Hải Hoàng nói với Đoạn Vân.

- Ngươi im miệng đi! Đừng tưởng ta gọi ngươi một tiếng Hải Hoàng đại nhân là ngươi có thể muốn gì thì được cái đó! Mẹ kiếp, còn tưởng ngươi là Thiên Hoàng lão tử sao? Giao đám Hải Tộc này cho ngươi thì họ sớm sẽ biến thành tử thi hết! Bây giờ nói thẳng nào, trận đấu kế tiếp các ngươi muốn phái ai lên đây? truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Đoạn Vân xem ra có vẻ sốt ruột nói gay gắt.

- Chúng ta không làm theo những gì ngươi sắp xếp nữa! Lần này chúng ta cùng tiến lên!

Hải Hoàng lớn tiếng nói.

Nghe thế, Đoạn Vân hứng thú ngắm nhìn Ba Nhĩ Hi Đặc, dùng một loại ngữ khí kì quái nói:

- Ngươi có chắc là muốn cùng tiến lên không?

- Đúng vậy, chúng ta còn năm đại cao thủ! Còn các ngươi bên kia cũng phái ra năm đại cao thủ, như vậy coi như là công bình! Hoặc là cứ hai người một đấu với nhau! - Hải Hoàng dùng ánh mắt rất bất thiện nhìn Đoạn Vân.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân lắc lắc đầu nói:

- Việc này … việc này không được đâu! Nếu như thế này, thì mấy tên thủ hạ của ta phỏng chừng không phải là đối thủ của ngươi! Không được!

- Sao không được? Chẳng lẽ Đoạn Vân ngươi chỉ muốn dựa vào nhân số mới dám đánh với chúng ta sao? Tên gia hỏa hèn hạ này! - Hải Hoàng lớn tiếng khiêu khích.

- Lão Đại, ngươi nghe thấy không, hắn nói ngươi hèn hạ đó! - Phì Tử vẻ mặt trêu chọc nói với Đoạn Vân.

- Đúng vậy, lão Đại, ngươi nhìn cái lão gia hỏa đó kìa, chẳng lẽ ngươi vẫn tiếp tục nhẫn nhịn sao? - Tiểu Phi Hiệp cũng cười nói với Đoạn Vân.

Còn Đạt Nhĩ Ba nói với Đoạn Vân:

- Lão Đại, muốn ta lên đó làm thịt lão không? Ta cam đoan bữa tiệc của chúng ta sẽ có món người cá đó!

Đoạn Vân trợn mắt, nói với Đạt Nhĩ Ba:

- Ngươi một người mà có thể thu thập được hắn, ta đây cho ngươi làm lão Đại luôn!

- Như thế nào, Đoạn Vân? Chẳng lẽ ngươi không có can đảm sao? Ngươi phái ra năm cao thủ, cùng năm Hải Tộc có thực lực không đáng giá này đại chiến một hồi nhé?

Hải Hoàng vừa thấy vẻ mặt khó xử của Đoạn Vân, cười khẩy xoáy đểu.

Nhìn ngó năm đại cao thủ Hải Tộc đối diện, Đoạn Vân ước lượng thử xem mình có thể phái ra năm cao thủ được không. Từ việc Âu Đặc Tư có thể dùng một kích đánh với Hải Hoàng, thực lực Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc xem ra cũng chỉ mới ở cấp mười ba sơ giai thôi; thực lực cha của Ngải Vi Nhi Ốc Đặc Nhĩ chắc là vào khoảng cấp mười hai hậu giai; họ còn có một cao thủ cấp mười hai trung giai và hai cao thủ cấp mười hai sơ giai! Nhưng họ đều là Hải Tộc, thực lực cũng bị những hạn chế nhất định. Còn bên mình, năm đại Ma sủng đều là siêu cấp cao thủ cấp mười hai trung giai, thực lực có thể hoàn toàn phát huy; gia đình ba người Âu Đặc Tư cũng là cao thủ cấp mười hai trung giai; thực lực tương đương với thực lực của Ba Lạp Cương; thực lực mười đại Thần Long đều là cấp mười hai sơ giai; thực lực bảy đại Cuồng Chiến sĩ cũng ở cấp mười một đỉnh giai.

Kỳ thật, Đoạn Vân phái ra năm đại cao thủ cực mạnh của Gia tộc, cũng có thể nắm được phần thắng không nhỏ! Gia đình Âu Đặc Tư, Diệp Cô Thành và Tộc trưởng Cuồng Chiến sĩ Pháp Lạp Kì, năm đại cao thủ này mà liên thủ, chỉ cần trước tiên cho hai đại cao thủ ngăn chặn Ba Nhĩ Hi Đặc, những người khác có thể chẳng mấy chốc là thu thập được tứ đại cao thủ Hải Tộc khác!

Nhưng Đoạn Vân cũng không muốn làm như vậy, hắn cười cười rất tà ác, nói:

- Ta không đáp ứng! Ba Nhĩ Hi Đặc, nếu một tên siêu cấp cao thủ cấp mười ba mà hèn yếu vô năng như thế thì ta đây cũng không thèm để ý nữa! Không dựa theo phương thức tỷ thí của ta, chúng ta sẽ cùng tiến lên, trực tiếp đánh chết hết cả đám các ngươi!

Bình luận





Chi tiết truyện