chương 168/ 458

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân quay sang Tiểu Bạch, thấp giọng hỏi: " Tiểu Bạch, Long Thần của Long Tộc các ngươi thật ra có hình dáng như thế nào? Ta nghi lắm!"

"Vân ca, Long Thần có hình dạng gì thì kỳ thật ta cũng không biết! Long Thần là một nhân vật rất thần bí trong Long Tộc, bất quá ta dám khẳng định tuyệt đối không phải hình dáng kia! Ngươi ngẫm lại mà xem, Thánh Long là hậu duệ của Long Thần, chẳng lẽ Long Thần lại khác với hậu duệ Thánh Long của hắn đến thế sao? Ta nghĩ đây là Đại Trưởng lão vì muốn bảo toàn Long Tộc nên mới nghĩ ra mưu kế đó. Vân ca, ta không muốn ngươi tiêu diệt Long Tộc! Dù sao ta từng thuộc về Long Tộc." Tiểu Bạch thấp giọng trả lời, vẻ mặt có chút đau thương.

Đoạn Vân suy nghĩ cẩn thận, xem ra Long Tộc sợ mình, muốn thần phục, vì vậy tìm cái chiêu bài Thần Long sử! Long Tộc thần phục, vốn cũng là một chuyện tốt, có điều nói thật là Đoạn Vân không thích Thằn lằn, nhất là một đám Thằn lằn muốn tự xưng mình là Rồng. Bất quá, có phải đang chứa đựng một âm mưu gì đó hay không?

Nhìn Tiểu Bạch, Đoạn Vân nói: " Nếu không thì Tiểu Bạch đi làm Long Hoàng nhé?"

Tiểu Bạch cười khẽ vài tiếng, hỏi lại: " Chẳng lẽ ngươi nghĩ đến việc rời xa ta sao?"

"Không có chuyện đó! Nàng là tâm can tiểu bảo bối của ta, ta làm sao bỏ nàng được? Nhưng mà muốn khống chế được Long Tộc, cuối cùng cũng phải tuyển ra một Long Hoàng, đúng không? Nàng không thể bắt ta làm chuyện đó được! Ta là nhân loại, bắ ta cả ngày nhìn cái đám Rồng ngu ngốc đó, ta không chịu đượ!" Đoạn Vân vội vàng cười giải thích. Chính là hắn vừa nghĩ tới một khả năng, cũng có một loại trực giác, vài lão gia hỏa Long Tộc đang có âm mưu gì đối với mình đây!

"Đoạn Vân đại nhân, Ngài làm ơn xem có thể cứu giúp cho tộc nhân ta một chút không?" Đại Trưởng lão nói chưa hết vẻ sợ hãi.

"A? Cứu trị hả? Được thôi!" Sau đó Đoạn Vân một lần nữa xuất chiêu "phóng huyết đại pháp" của hắn, sau đó mới trị liệu cho tất cả đám Cự long bị thương. Sau khi chữa trị xong, giới tử của Đoạn Vân lại có hêm hơn mười cái vại khổng lồ, đại khái gần trăm thùng long huyết, còn năm đầu rồng xui xẻo đã chết đi cũng bị Đoạn Vân quơ tay thu vào Không gian giới tử. Đương nhiên rồi, còn có một cái thi thể Long Hoàng cấp Mười một nữa chứ, làm sao buông tha được. Sau đó, thương thế của đám Cự long căn bản đã khỏi, nhưng tất cả đều hơi lảo đảo! Làm gì mà có chuyện Đoạn Vân hào phóng phụng hiến Hoàn Dương đan cho mấy con Rồng ngu ngốc này dùng!

"Đoạn Vân đại nhân, Ngài cuối cùng có an bài gì cho Long tộc không vậy?" Đại Trưởng lão cung kính vái Đoạn Vân một lễ, hỏi.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói: " Như vậy đi, các ngươi đưa Bát Trưởng lão và Cửu Trưởng lão cùng với năm mươi đầu Cự long kia, tất cả đưa về Đường Cổ Lạp Sơn. Thập Đại Trưởng lão tạm thời lo việc quản lý các việc nội vụ của Long Tộc. Về phần chọn Long Hoàng, ta vẫn cứ đề nghị cho Hắc long Đạt Nhĩ Ba làm! Ta nói cho các ngươi biết, thực lực của Đạt Nhĩ Ba đã đạt tới cấp Mười một rồi, không có con Rồng nào dám thách thức quyền uy của hắn đâu."

"Nhưng …"

"Đừng nhưng nữa! Ta còn không biết các ngươi muốn gì nữa sao! Vô luận ta có phải là Thần Long sử không, cũng không thay đổi được sự thật, Long Tộc các ngươi chỉ có hai con đường, hoặc là diệt vong, hoặc là thần phục Đoạn Vân ta! Các ngươi đừng giở cái trò huyết thống gì gì đó của các ngươi ra! Thần Long hả? Các ngươi đừng mơ mộng nữa, bọn họ căn bản coi thường các ngươi là Ngụy long! Nói thật, ta cũng rất ghét đám Thằn lằn các ngươi! Sao hả, nói các ngươi là Thằn lằn ngươi không phục phải không?"

"Không phải, ta chỉ muốn Ngài tôn trọng Long Tộc chúng ta!" Đại Trưởng lão cúi đầu bất lực, nhưng Đoạn Vân không thể đoán được trong lòng hắn đang nghĩ cái gì. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Đoạn Vân cười cười, nói: " Muốn ta tôn trọng các ngươi hả? Dễ thôi! Vậy phải xem các ngươi có đủ tiềm chất làm thủ hạ cho ta không? Các ngươi đã đầu phục Đoạn Vân ta, ta cũng không thể không tiến hành cải tổ trong nội bộ Long Tộc! Long Tộc các ngươi có quan niệm chủng tộc gia cấp mãnh liệt. Còn ta thì lại rất ghét cái thứ gia hỏa dựa vào huyết thống để kiếm cơm! Do đó, với danh nghĩa chủ nhân chính thức của Long Tộc, ta muốn ban bố mấy việc về Long Tộc: thứ nhất, từ nay về sau, Long Tộc không còn dùng quan niệm huyết thống giai cấp nữa, ở Long Tộc phải dựa vào thực lực mà tìm được địa vị trong Long Tộc! Việc này các ngươi có ý kiến gì không?"

"Không! Ta cũng có ý nghĩ này từ lâu rồi!" Đại Trưởng lão nói cung kính. Kỳ thật đối với chủng tộc Long Tộc này, trước nay vẫn dựa theo thực lực mà phân chia địa vị. Hoàng Kim long cường hãn nhất, Bạch long đứng sau, Ngân long thấp hơn một chút,...vân vân! Đoạn Vân cũng biết, việc này chỉ là một thuyết pháp bất đồng mà thôi, việc này cũng chỉ muốn cho những chủng tộc Rồng không có ưu thế có thể tìm được một căn cứ để phát huy. Đoạn Vân cũng hiểu nếu muốn chính thức khống chế được Long Tộc, tất cả phải dựa vào điều này! Thực lực? Nếu ngươi muốn thì lão tử có thể đem ngươi chế ra thành cửu cấp đỉnh phong, cho dù là đến Thần cấp cũng không phải là việc khó! Hắc long không hề có địa vị gì ở Long tộc, muốn Đạt Nhĩ Ba ngồi lên ngôi vị Hoàng đế, chủ yếu còn là muốn lấy lòng mấy con Rồng cấp thấp! Đoạn Vân biết, sau khi Đạt Nhĩ Ba là Hắc long có thực lực cường hãn mà đăng thượng ngôi vị Long Hoàng, mấy con Rồng cao cấp tự nhiên sẽ phản đối kịch liệt, còn đám quý tộc sẽ tỏ thái độ tiêu cực, tệ hơn là không chịu nghe hiệu lệnh từ Long Hoàng. Nhưng Đạt Nhĩ Ba nhất định sẽ được một số lượng khổng lồ Rồng cấp thấp ủng hộ mãnh liệt. Trong Long Tộc, quý tộc dù sao cũng chỉ là số ít! Đại Trưởng lão cũng không hiểu được tính toán này của Đoạn Vân.

"Thứ hai, ta muốn hạn chế quyền lợi của mười Đại Trưởng lão!" Đoạn Vân nói uy nghiêm.

Nghe Đoạn Vân nói, thần sắc Đại Trưởng lão có vẻ thống khổ: " Ngài muốn hạn chế quyền lợi của Trưởng lão đoàn thật sao?"

"Trưởng lão đoàn không còn có quyền phế trừ Long Hoàng nữa! Hơn nữa, các việc bên trong Long Tộc phải có tám Trưởng lão đồng ý mới có thể phủ quyết quyết định của Long Hoàng! Hơn nữa, Trưởng lão đoàn không được phép điều động trên mười đầu cửu cấp Cự long!"

Nói thật chứ, Đoạn Vân thấy tổ chức Trưởng lão đoàn quả là việc làm rất tốt. Dù sao nó cũng có thể hạn chế quân quyền. Tuy nhiên, Đoạn Vân cũng muốn làm Vua của cả thiên hạ. Nếu để mấy lão bất tử này vướng tay vướng chân, như vậy mọi việc mình làm cũng không thoải mái!

"Việc này hả? Chúng ta cần thương lượng một chút! Bất quá cũng không phải là chuyện lớn. Còn có gì nữa không?" Đại Trưởng lão trả lời cung kính. Có lẽ hắn thấy Hắc long mà làm Long Hoàng, nhất định sẽ có rất nhiều Rồng không phục, đến lúc đó, Long Hoàng Đạt Nhĩ Ba cũng chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi. Bất quá hắn không biết Đoạn Vân đã sớm nghĩ thay cho Đạt Nhĩ Ba mọi việc rồi.

"Điều thứ ba chưa có, sau này nói lại!" Đoạn Vân cười nói.

"Ồ!"

Còn lúc này, Đạt Nhĩ Ba cũng có vẻ bất mãn chẳng có chút sảng khoái nào nói: " Lão Đại, ngươi không bắt ta làm Long Hoàng đó chứ? Có thể từ chối không?"

"Không được!" Đoạn Vân nói rất nghiêm túc.

Thấy vẻ mặt kiên quyết của Đoạn Vân, Đạt Nhĩ Ba cười nói: " Lão Đại, Ngài xem ta bây giờ là Hắc Long Hoàng, chưởng quản Á Long Cốc trên vạn thủ hạ. Hơn nữa, bây giờ, thực lực thủ hạ của ta cũng mạnh hơn Long Tộc nhiều, ngươi đừng có mà vô cớ giáng chức của ta chứ. Lão Đại, thương lượng một chút đi mà, để đệ đệ của ta nhé? Thực lực của nó đâu có kém gì ta đâu!"

"Lão Đại, ngươi ngàn vạn lần đừng kéo ta vào đó! Ta mặc kệ việc Hoàng đế của người ta? Làm Hoàng đế chẳng bao giờ có kết quả tốt cả! Ngươi xem, Tra Lí đó, bị Ma tộc giết rồi. Còn Tiểu Bạch nữa, vì ngôi vị Hoàng đế mà phải lang bạt ở Ma Thú Sâm Lâm hơn một trăm năm. Còn cả cái tên Tạp Mạt Tư Đặc thì sao, bị lão Đại một kiếm cắt béng mất cái đầu. Đại ca, ta xem ngươi là thích hợp nhất, ngươi có phúc tướng, nhất định có thể làm được lâu lắm!" Đạt Nhĩ Khắc vội vàng từ chối.

"Ngươi!" Đạt Nhĩ Ba trừng mắt liếc Đạt Nhĩ Khắc, rồi đổi sang vẻ mặt tươi cười với Đoạn Vân, vẻ mặt cười rất nịnh nọt!

Đoạn Vân trợn trắng mắt, đúng là hai nhân vật quốc bảo! Đến cả Long Hoàng mà coi thường. Xem ra Long Tộc kiểu này chắc diệt tuyệt đến nơi rồi!

Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, nghiêm túc nói: " Đạt Nhĩ Ba, ngươi phải làm chức Long Hoàng này thôi, không muốn làm cũng phải làm! Ta biết bắt đầu mới làm thì ngươi sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng ngươi có thể đưa năm đại Hắc long theo! Nếu ngươi cảm thấy cần thì có thể đem theo cả năm đại Phi long nữa! Nếu ngươi không đi, ta sẽ khai trừ Đảng tịch của ngươi!"

"Đảng tịch?"

"A, không phải, ta nói là ta đuổi ngươi ra khỏi hàng ngũ Ma sủng của Gia tộc!" Đoạn Vân vội vàng sửa lời, làm sao lại lẫn lộn với Đảng tịch như vậy chứ. Ừm, mà xem ra cũng có thể thành lập một Đảng phái ở đây chứ nhỉ, như vậy cũng dễ quản lý hơn! Sau này nếu ai phạm vào sai lầm, nhẹ thì cảnh cáo, nặng thì trực tiếp khai trừ Đảng tịch! Kỳ thật, Trung Hoa Gia tộc của Đoạn Vân cũng có tính chất tương đương với một đảng phái rồi, thông qua việc cơ cấu chương trình và tổ chức của Gia tộc. Chỉ có điều Đoạn Vân không để ý đó thôi.

"Vậy cũng được! Năm đại Hắc long phải theo ta!" Đạt Nhĩ Ba nói vẻ bất lực.

Nhìn đám thủ hạ, Đoạn Vân quay về phía ba vị Long Tộc Trưởng lão nói: " Mười ngày sau, ta sẽ tự mình tới Đường Cổ Lạp Sơn xem Lễ đăng cơ đại điện của Đạt Nhĩ Ba! Các ngươi chuẩn bị một chút!"

"Rõ, Thần Long sử đại nhân!" Ba vị Trưởng lão rất cung kính vái Đoạn Vân một lễ. Bất quá trong khi mấy lão cúi đầu xuống, sự biến đổi trên gương mặt đều đã bị thần thức của Đoạn Vân thấy rõ ràng!

Trong lòng cười lạnh một tiếng, Đoạn Vân dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn Tiểu Bạch.

Long Tộc có khuất phục dưới chân Đoạn Vân như vậy không?

Bình luận





Chi tiết truyện