chương 62/ 458

Đoàn người Đoạn Vân áp giải Tra Lí và vài thủ hạ trọng thương của hắn về tới nhà. Lão đầu vừa thấy Đoạn Vân bắt sống Tra Lí xách về như xách gà giật nảy mình, không ngừng trách trứ Đoạn Vân. Đoạn Vân không thèm để ý Phổ Lão Đầu không ngớt lải nhải bên tai, hắn rất từ tốn ôn nhu đỡ lấy Khải Sắt Lâm hôn mê và Khải Lợi đang ngủ say từ tay thủ hạ, cẩn thận kiểm tra thân thể các nàng. May quá, Khải Lợi chỉ là ngủ mê đi, còn Khải Sắt Lâm cũng chỉ bị mất máu quá nhiều mà thôi. Sau khi xử lý xong, Đoạn Vân cho mỗi người một viên hoàn dương đan, dần đần sắc mặt của hai người đã bắt đầu chuyển biến tốt, rồi ngủ thiếp đi.

Nhìn cảnh người trong gia tộc chạy đi chạy lại rất nhộn nhịp, Đoạn Vân quay về quản gia Ước Hàn hỏi: " Tình huống trong nhà thế nào rồi?"

Ước Hàn ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: " Thiếu gia, khi biết xuất sự, ta đã ra lệnh cho các nhân viên trong gia tộc rút cả về. Không có nhân viên nào bị thương vong cả!"

"Tốt lắm! Trước hết lấy thuốc men trong gia tộc cho các binh lính uống, vết thương nhẹ thì dùng giải độc hoàn, trọng thương phục dụng hoàn dương đan! Ta không muốn thấy thêm một binh sĩ nào của ta bị chết nữa!" Đoạn Vân ra lệnh.

"Tuân lệnh thưa thiếu gia!"

"Khắc Lí!" Đoạn Vân hô.

"Thiếu gia, Khắc Lí có mặt!" Khắc Lí đi tới trước mặt Đoạn Vân.

"Khắc Lí, ngươi cùng với Lai Bố Ni Tư dùng tất cả không gian trang bị của gia tộc đem tất cả các đồ đạc, tất cả những vật dụng cần thiết, đóng gói mang đi. Nếu không đủ, ta nghĩ Tra Lí và mấy thủ hạ của hắn thế nào mà chẳng có không gian trang bị. Nếu còn chưa đủ, ta sẽ nghĩ biện pháp khác. Ta quyết định triệt thoái tất cả nhân viên trong gia tộc, mục tiêu là: A Nhĩ Ti Tư!"

Đoàn người Đoạn Vân nếu muốn nhanh chóng triệt thoái, phải trang bị rất nhẹ nhàng, nên sử dụng không gian trang bị là tốt nhất.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân lại hỏi: " Vũ khí và khôi giáp của gia tộc còn được bao nhiêu!"

Còn lúc này đội trưởng Cáp Lợi nói: " Thiếu gia, còn năm trăm kiện bát cấp khôi giáp, khoảng chừng năm ngàn bộ khôi giáp cấp sáu bảy! Đại kiếm bằng thép và kỵ sĩ thương có trên một vạn cái."

"Mẹ ơi, đâu ra lắm thế?" Đoạn Vân giật mình, mình có yêu cầu họ chế tạo nhiều như vậy bây giờ đâu nhỉ.

"Thiếu gia, vì gia tộc đã bắt đầu dự trữ vũ khí để kinh doanh, hơn nữa mấy bữa trước vừa vặn có một bản hợp đồng của hoàng gia kỵ sĩ đoàn đế quốc. Họ muốn một vạn kiện trang bị cấp sáu bảy, Khắc Lí đại nhân ra lệnh cho chúng ta phải làm thật nhanh, bây giờ còn chưa hoàn công!" Cáp Lợi giải thích.

Đoạn Vân cười cười, nhìn Tra Lí đang nằm bèo nhèo một đống, cười cười rất vừa lòng. Ai ngờ Tra Lí trong lúc vô ý lại giúp mình một chuyện thật lớn. "Được, tất cả tướng sĩ Nanh Sói nghe lệnh: lập tức dựa theo thứ tự mà lần lượt vào trong kho của gia tộc thay đồ. Cáp Lợi ngươi dẫn bọn họ đi! Thú Nhân hộ vệ tập trung canh cửa đề phòng!"

"Tuân lệnh!" Cáp Lợi dạ ran.

"Tuân lệnh!" Tất cả quân sĩ Nanh Sói và hộ vệ Thú Nhân đều răm rắp lĩnh mệnh.

Tiếp theo, Đoạn Vân chỉ ngồi lẳng lặng, vừa suy nghĩ, vừa chờ đợi những người khác của đế quốc đến nói chuyện với hắn. Để nắm quyền chủ động hoàn toàn, Đoạn Vân quyết định… đàm phán!

"Thiếu gia, một nhóm lớn bao gồm thừa tướng, bộ trưởng tài chính, vài vị công chúa và hoàng hậu, còn có một vài vị đại thần chỉ huy mấy đại đội kỵ sĩ đoàn của đế quốc, đang cùng nhau tiến đến bao vây toàn bộ gia tộc." Một Thú Nhân võ sĩ nhanh nhẹn chạy tiến đến hồi báo với Đoạn Vân.

"Rốt cục cũng đến rồi! Truyền lệnh ta kêu bọn họ phái ra một nhóm có thể đại diện vào đây đàm phán. Nói Tra Lí đang nằm trong tay chúng ta, chúng ta quyết định đàm phán!" Đoạn Vân cười cười, " Tất cả các lực lượng từ cấp chín trở lên trong gia tộc nghe lệnh, giám sát chặt chẽ Tra Lí, chúng ta phải đàm phán thương lượng với bọn họ một hồi. Những người khác tiếp tục thu thập hành trang!" Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Nhưng mệnh lệnh đó của Đoạn Vân lại làm cho một vài thủ hạ cảm thấy nghi hoặc, còn đám người Tra Lí cũng bị những phản ứng của đám thủ hạ Đoạn Vân gây ra kích thích rất mạnh. Mệnh lệnh của Đoạn Vân là kêu tất cả võ sĩ có thực lực từ cấp chín trở lên. Nhưng mệnh lệnh vừa ra lại giúp Đoạn Vân đại khai nhãn giới khi biết thực lực gia tộc mình bây giờ biến thái bao nhiêu. Một đội ma sủng thì không cần phải nói nữa. Nhưng trừ cái đám nhố nhăng này ra thì lại có năm mươi mấy Thú Nhân võ sĩ và bốn Cuồng Chiến Sĩ cũng chạy đến phía sau Đoạn Vân.

Nhìn phản ứng của thủ hạ, Đoạn Vân kỳ quái hỏi: " Các ngươi chạy đến sau lưng ta làm gì?"

"Thiếu gia, ngài không phải nói lực lượng từ cấp chín trở lên trong gia tộc phải đi với ngài mà? Năm mươi sáu hộ vệ chúng ta bây giờ đã đạt tới thánh cấp cả rồi còn gì. Cuồng Chiến Sĩ thì đương nhiên được coi như là thánh cấp đúng không! Chúng ta đây dùng hết sức đánh thì bất quá cũng rất chật vật khi chống đỡ với Cuồng Chiến Sĩ đã cuồng hóa!" Ngưu đầu nhân hộ vệ đội trường Khai La trả lời.

Nguyên lai là mình hạ lệnh mà không ngờ vấn đề này, nhưng mình làm sao đột nhiên lòi ra lắm lực lượng thánh cấp như vậy ta. Đoạn Vân ra lệnh: "Khai La, giới thiệu một chút về tình huống hộ vệ trong gia tộc xem nào!"

Do vốn dĩ không phải là nhanh nhẹn thông minh gì cho lắm, Khai La phải suy nghĩ một hồi lâu rồi mới mở miệng nói: " Thiếu gia, Thú Nhân một trăm hai mươi hộ vệ bây giờ đã có năm mươi sáu người đạt tới thánh cấp cường giả rồi, sáu mươi bốn người khác toàn bộ có thực lực của đại kiếm sư!"

Sau khi Đoạn Vân xuất quan, kỳ thật đám thủ hạ này của Đoạn Vân mỗi người đều được uống Tẩy Tủy Đan được gia cường thêm thú huyết. Dưới tác dụng của thuốc thực lực của họ đã đến thất bát cấp rồi. Còn tới ngày hôm nay thì đã gần ba mươi ngày rồi. Trải qua ma quỷ huấn luyện kinh khủng, thực lực của đám hộ vệ một lần nữa lại được tăng lên một tầng. Kỳ thật vì có đại lượng dược hoàn giúp đỡ, cường độ huấn luyện của đám Thú Nhân cơ hồ nặng gấp đôi so với phương án huấn luyện mà Đoạn Vân chế ra cho Nanh Sói quân đoàn. Dưới phương pháp huấn luyện biến thái đó, thực lực không đột nhiên tăng mạnh thì đúng là thấy quỉ rồi!

"Đoạn Vân, bổn hoàng không tin đâu. Đám thủ hạ của ngươi ở đây đều có nthực lực cường đại vậy sao?. Hừ! Ngươi không cần ở đây giở trò ma quỉ! Ta cũng là một vũ giả, ngươi tưởng rằng bổn hoàng nhìn không ra thực lực của bọn chúng sao? Năm mươi người đó đại loại cũng khoảng độ kiếm thánh, có thực lực cấp bốn. Một đám khác thì mạnh hơn bọn họ một chút! Hừ!" Tra Lí hiển nhiên không thể chấp nhận hộ vệ của Đoạn Vân có thực lực kinh khủng như thế, hắn cười nói với Đoạn Vân.

"Bệ hạ, đám người này dường như đều có năng lực đặc thù che dấu thực lực. Nhất là mấy tên thủ hạ đứng kia. Đám đó tuyệt đối không phải đơn giản vậy đâu. Chúng có thể dễ dàng đánh bại cả Kiếm Thần đó! Hơn nữa nhóm Thú Nhân này cũng tuyệt không đơn giản, có thể chúng nó nói thật đó!" Thần sắc Kiếm Thần Lạp Đức Phu có chút bối rối, chỉ vào vị trí nhóm Diệp Cô Thành. Hắn hiện trong người đang bị thương nặng, không còn sức đâu mà nhúc nhích nữa. Bất quá vẫn còn một phần sự nhạy cảm của Kiếm Thần như trước.

Tra Lí nghe Lạp Đức Phu nói xong, cẩn thận ngẫm nghĩ, đột nhiên hiểu ra hết: " Đoạn Vân, ngươi còn dám nói ngươi không luyện chế Tẩy Tủy Đan? Hừ! Ta là tiểu nhân, Đoạn Vân ngươi cũng chẳng phải là quân tử gì đâu!"

Đoạn Vân cười cười: " Tra Lí bệ hạ, ngươi bây giờ đã là tù binh của ta rồi. Theo như qui củ của đại lục, ta có thể tùy ý xử trí ngươi. Nói cho ngươi biết, thực lực của bọn họ, không phải là do dùng Tẩy Tủy Đan mà có được đâu, mà là do huấn luyện kinh khủng một cách có khoa học tạo thành đó. Hơn nữa, nếu ta có thể luyện chế Tẩy Tủy Đan thì sao? Hừ! Dám đối nghịch với Đoạn Vân ta là sai lầm lớn nhất cả đời này của ngươi đó. Ngươi tốt nhất biết điều một chút cho ta. Bây giờ lập tức đi ra ngoài gặp các trung thần của ngươi đàm phán đi!"

"Ngươi! Hừ!" Tra Lí lửa giận bốc lên xoăn cả tóc, nhưng nghĩ lại thấy mình vẫn đang bị hắn chế phục nên cũng không dám có cử động gì nữa. Vì hắn đã nhìn thấy sát khí nồng nặc trong mắt Đoạn Vân.

Chỉ chốc lát, song phương đã tập trung ở cửa nhà Đoạn Vân mà tiến hành hội đàm!

"Đoạn Vân, ngươi tùy tiện dẫn người bức cung, mang theo bộ hạ làm loạn, hơn nữa ngươi còn bắt phụ hoàng của ta. Đã phạm vào tử tội. Ngươi mau thả phụ hoàng ta! Sau đó xin phụ hoàng ta tha tội, ta nghĩ ngài sẽ tha thứ cho ngươi!" Lị Lị Lộ được chỉ định là người phụ trách đàm phán lâm thời, nàng bối rối kêu gọi Đoạn Vân đầu hàng.

Kỳ thật Đoạn Vân có ấn tượng rất tốt với Lị Lị Lộ. Cao quý văn nhã, xinh đẹp hào phóng, cơ hồ tập hợp tất cả khí chất đặc hữu của các thiếu nữ quý tộc, chẳng phải riêng với Đoạn Vân mà tất cả nam nhân đây tuyệt đối là một hấp dẫn trí mạng. Đoạn Vân cười cười, nói nhẹ nhàng: " Xem ra Lị Lị Lộ công chúa cũng không thấy rõ tình hình bây giờ rồi! Ta nói cho nàng rõ! Tất cả lực lượng mạnh nhất của hoàng gia, vô luận là tứ đại cung phụng cho đến Kiếm Thần, thánh thú đều đã toàn bộ bị đánh bại, nếu không chết thì cũng trọng thương! Phụ hoàng nàng phạm vào một sai lầm rất nghiêm trọng. Kỳ thật mục đích đầu tiên của ta không phải muốn bức cung đâu, ta chẳng muốn gặp Tra Lí đề thân thôi. Nhưng phụ hoàng của ngươi lại không biết tốt xấu! Hơn nữa, bộ hạ của ta cũng không hề phản loạn, bọn họ đột nhiên bị hoàng gia kỵ sĩ đoàn vây công, nhờ có lãnh đạo tốt mới có thể phá vòng vây về đến đây. Ta sở dĩ muốn bắt phụ hoàng nàng, là vì hắn dám dùng Khải Sắt Lâm và Khải Lợi uy hiếp ta, sau đó lại nói không giữ lời. Đây là hắn tự tìm cái khổ!"

"Không có khả năng, phụ hoàng làm sao có thể làm như vậy được?" Lị Lị Lộ nghe xong giật cả mình, hổ dữ không ăn thịt con mà! Ngày thường Tra Lí bệ hạ hòa ái làm sao có thể làm chuyện như vậy được chứ.

Đoạn Vân cười to hai tiếng: " Không có khả năng? Hừ! Nàng tự mà hỏi mấy tên lính ở đây, ngươi hỏi cái tên Tra Lí hỗn đản này đi!" Đoạn Vân chỉ vào Tra Lí đang bị Diệp Cô Thành khống chế, chỉ thấy Tra Lí rất bèo nhèo đang cúi đầu, vẻ mặt vô cùng thương cảm.

Thấy vẻ mặt cam chịu của Tra Lí, Lị Lị Lộ hiển nhiên vô cùng đau lòng. Còn lúc này Tra Lí bỗng ngẩng phắt đầu lên. Thần sắc hắn có vẻ rất uy nghiêm nhìn Đoạn Vân, rồi chuyển hướng sang Lị Lị Lộ: " Lị Lị Lộ, ngươi lui xuống cho ta! Để ngươi đại diện đàm phán thì cả đế quốc xem ra chẳng còn người nào nữa hay sao! Đoạn Vân, nói đi! Ngươi muốn sao mới có thể thả bổn hoàng!"

Lúc này Đoạn Vân mới nhớ ra mình phạm vào một sai lầm không nhỏ. Tra Lí mặc dù bị mình bắt được, nhưng hắn vẫn còn là người đại diện tối cao của đế quốc như trước. Mình có thể trực tiếp đàm phán với Tra Lí, hà tất phải dây dưa với một trong các đại thần của hắn chứ?

Cười cười, Đoạn Vân nói: "Được, ta có ba điều kiện."

"Nói nghe xem nào!" Lúc này Tra Lí đã lấy lại một bộ mặt uy nghiêm, vì hắn hiểu, Đoạn Vân muốn đàm phán với mình thì có nghĩa là hắn sẽ không làm mình khó xử. Hơn nữa người có địa vị như hắn đương nhiên hiểu rất rõ trong đàm phán thì tinh thần là rất trọng yếu, thái độ cũng rất trọng yếu.

Đoạn Vân không để ý đến biến hóa của Tra Lí, hắn vốn không có ý định bắt Tra Lí, việc bắt hắn chỉ là việc không thể tránh khỏi mà thôi! Mình tuy không phải hiểu cách đàm phán gì cho lắm, nhưng Đoạn Vân thân là người thế kỷ 21 nên tuyệt đối không phải là tay mơ. Không ăn được thịt heo, còn chưa thấy da heo sao?

" Thứ nhất, ngươi phải đáp ứng đem Khải Sắt Lâm và Khải Lợi hai vị công chúa gả cho ta, không, là không cho phép ngươi phản đối sự kết hôn của chúng ta!"

"Có gì khác nhau sao? Được, dù sao hai con gái của ta cũng đã làm ra chuyện như vậy rồi, hơn nữa sự tồn tại của chúng cũng chỉ làm cho hoàng thất xấu mặt. Ta bây giờ bố cáo thiên hạ: trục xuất Khải Sắt Lâm, Khải Lợi khỏi hoàng thất, từ hôm nay trở đi, chúng nó không còn là con gái của Tra Lí ta nữa, không còn là công chúa cao quí của Thiên Long Đế Quốc nữa!" Vẻ mặt Tra Lí rất nghiêm trang.

"Phụ hoàng, không cần làm như vậy đâu!" Lị Lị Lộ nghe Tra Lí nói xong, cảm giác như long trời lở đất, vẻ mặt rất đau thương muốn chạy lên, lại bị đám hộ vệ giữ lại. Còn hoàng hậu xinh đẹp khi vừa nghe đến đó, cũng ngơ ngẩn như người mất hồn.

"Câm miệng! Đoạn Vân ngươi nói tiếp các điều kiện khác đi! Còn có hai điều nữa!" Tra Lí quay về Đoạn Vân nói.

ĐìnhPhong vẫn chưa có mặt trong diễn đàn

Bình luận





Chi tiết truyện