chương 289/ 458

Thời gian từ khi song phương bắt đầu đánh nhau tới lúc cuộc chiến đấu chấm dứt không đến hai mươi phút.

- Chủ nhân, đám hải tộc cao cấp đã bị chúng ta khống chế rồi, Thủy mẫu Mai Lan Ni thì nửa sống nửa chết, thân thể đã tàn phế. Còn nhị hải vương Ai Tư Khoa Lâm, tam hải vương Mạc Khắc Tây Tư và thê tử của hắn, đều đã bị trọng thương với những vết thương thật lớn trên thân thể. Nhân Ngư thái tử Ốc Đặc Nhĩ lựa chọn đầu hàng, ồ, hai vị Bắc Hải Nhân Ngư công chúa vì thực lực quá yếu, bị Thần Long bắt sống. Ba con cá mập Đông hải, thực lực Sa Ngư Hoàng vốn chưa khôi phục, lúc này lại một lần nữa phải chịu nhiều công kích mãnh liệt đã hoàn toàn suy sụp, đệ đệ của hắn Lạp Khắc Lí Á, xem ra cũng bị thương chẳng kém gì hắn, không biết còn có thể sống được hay không nữa, còn tỷ tỷ của Sa Ngư Hoàng là La Y Tư, bị ma sủng Đạt Nhĩ Ba cướp được. Sáu mươi võ sĩ cấp mười một trong Nhân Ngư hoàng cung thực lực không chịu nổi một kích, không phải bị giết thì cũng bị bắt. Đám hải tộc vũ lực cấp thấp khác tạm thời đã chạy trốn rồi...

Chiến đấu vừa chấm dứt, Âu Đặc Tư vội đến tóm tắt cho Đoạn Vân về tình hình chung chung.

Nhìn đám hải tộc nửa chết nửa sống, ánh mắt lạc thần này, Đoạn Vân trợn trắng mắt. Thủ hạ của mình toàn là những thứ gì ấy nhỉ? Cường đạo hay là thổ phỉ đây? Thật là quá bạo lực rồi! Chẳng lẽ bị ảnh hưởng của mình? Nhưng mình tựa hồ đâu có biến thái như vậy chớ?

- Lão Đại, trong hoàng cung có rất nhiều bảo bối đó.

Tiểu Phi Hiệp dù chỉ là một đầu Á Long, nhưng dù sao cũng mang theo bản chất của long thú, lòng tham bảo bối chưa từng suy giảm một chút nào.

- Ha... ha, lão Đại, mặc kệ nói như thế nào, bảo bối nơi này phải để cho ta tự mình xúc lấy một mớ mới được.

Hai mắt Đạt Nhĩ Khắc cũng lập lòe ánh tham lam.

- Lão Đại, ngươi cũng đừng quên phần ta đó.

Đạt Nhĩ Ba vốn vẫn còn mang trên mặt vẻ anh hùng cứu mỹ nhân, nghe tới của báu hắn tạm thời gác bỏ con cá mập cái La Y Tư sang một bên. Nhớ khi La Y Tư bị đám Thần Long công kích, Đạt Nhĩ Ba gia hỏa trong đầu chỉ toàn ám ảnh bởi sắc đẹp mỹ nhân, lập tức xông lên cứu lấy La Y Tư, hắn lao thẳng đến đỡ cô gái đang 'nhỏ yếu và đáng thương' này. Còn La Y Tư có thể cũng ý thức được mình hôm nay đang gặp phải vận rủi, do đó cũng rất hợp tác mà đứng phía sau lưng Đạt Nhĩ Ba, thân thể run lên không ngừng, dù gì Đoạn Vân cũng có đủ năng lực để nhất loạt tiêu diệt tất cả hải tộc, thảm trạng của Thủy Mẫu vẫn còn in đậm và ám ảnh trong đầu nàng. Vốn Đạt Nhĩ Khắc cũng muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng lại chậm hơn Đạt Nhĩ Ba một bước. Thấy ca ca sớm đã lấy được mỹ nhân rồi, hắc long đệ đệ đành phải chuyển hướng chú ý vào mớ bảo bối.

Nhìn ba tên Long tộc tham tiền này, Đoạn Vân không nói gì nữa. Ba tên gia hỏa này làm sao mà đến tận bây giờ vẫn tham lam như vậy nhỉ? Nhưng ngẫm lại cũng là lẽ đương nhiên thôi, đến cả Long thần mà cũng không sửa được cái tính nết này, trong khi đó bọn họ chỉ là ba tên gia hỏa vô tư thì làm sao mà bỏ được long tính của họ chứ?

- Chủ nhân, bây giờ làm sao bây giờ?

Nhìn đám hải tộc trọng thương trên mặt đất, Âu Đặc Tư hỏi.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:

- Âu Đặc Tư, lợi dụng truyền tống trận, điều hai trăm trong số hai trăm sáu mươi siêu giai Thần Long của Thần Long đảo tới nơi này đóng quân. Còn nữa, đem thêm một ngàn đầu ngũ trảo kim long tới nơi này luôn. Về phần một ngàn thanh long thì tạm thời để bọn họ trấn thủ ở Thần Long đảo.

- Chủ nhân, có muốn điều quân đội tới không? - Âu Đặc Tư hỏi.

- Trước tiên đem Hải Long sư đoàn tới đây cái đã, về phần Trung Hải quân đoàn ngươi tự mình làm việc đi. Âu Đặc Tư, cho ngươi thời gian một ngày, ta muốn ngươi quét sạch mọi thế lực phản đối ở đây. Còn tòa hoàng cung Nhân Ngư này, xem như là Long Cung đi, cấp cho Thần Long bộ tộc ở biển sâu.

Đoạn Vân nói với vẻ rất hào phóng. Mẹ kiếp, hải tộc khốn kiếp kia, dám chống lại lão tử hả, coi như tự đi tìm chết đi.

- Chủ nhân, phải làm gì với đám hải tộc này bây giờ?

Đoạn Vân cười lạnh một tiếng:

- Làm sao hả? Chẳng lẽ muốn ta chữa thương cho họ, sau đó để đám người đó tiếp tục đối nghịch với ta? Ta đã cho họ vài cơ hội rồi, chính là chúng tự mình không biết quý trọng thôi. Mối thù năm mươi Thần Long của Thần Long đảo, mối sỉ nhục năm mươi Long Hồn anh liệt bị hủy diệt, Đoạn Vân ta kiếp này sẽ không quên. Âu Đặc Tư, ngươi tiếp tục khống chế cục diện, còn phải mau chóng tìm ra tung tích của con Nhân Ngư còn lại nhe.

- Ngài nói là Nha Khắc Lỗ Mỗ hả? Đệ đệ của Ba Nhĩ Hi Đặc ấy à?

- Ngoại trừ hắn còn có ai? Tuy nói hắn là một con cá nhỏ không làm ăn gì được nữa, nhưng chúng ta vẫn phải phải cẩn thận mới được - Đoạn Vân nói.

- Dạ.

Âu Đặc Tư nói xong rồi lui ra. Đoạn Vân coi như đã êm thắm chiếm lĩnh được cả Bắc Hải hoàng cung, cũng thành công bắt sống cả đám hoàng gia của hai biển, nếu muốn khống chế được hai hải giới này, quả là việc dễ như trở bàn tay.

Thông qua truyền tống trận, vô số Thần Long của Thần Long bộ tộc và những hải thú dưới tay Thần Long đều đã tập hợp ở tòa Long Cung tương lai. Tuần tra nơi nơi, trấn áp mọi lực lượng phản kháng. Bắc Hải quốc lúc này dĩ nhiên đã loạn cào cào. Bắc Hải đã mất hết thực lực, không còn bao nhiêu lực lượng có thể chống cự lại sự tiến công của Thần Long, phần lớn quân đội Bắc Hải lựa chọn đầu hàng. Dù sao, với sự uy hiếp của hai trăm đầu siêu giai Thần Long, một ngàn đầu cự mãng Thần Long thực lực thần cấp hậu giai của Đoạn Vân, lại còn có một vạn đầu hải thú thánh cấp đã huấn luyện, không lựa chọn đầu hàng thì còn có nước bị giết vô tội vạ mà thôi. Chậc chậc, uy áp của Thần Long thì đám hải tộc bình thường này làm sao có khả năng ngăn cản được chứ. Một trận uy áp quét qua, cho dù đại quân trăm vạn hải thú cao giai cũng chỉ có nước run run đứng tại chỗ.

Còn trong hoàng cung, đám hải tộc vẫn nửa chết nửa sống như trước. Trên mặt đất, Thủy mẫu Mai Lan Ni sớm đã thở không ra hơi, cho dù không chết nhưng thực lực toàn thân cũng đã mất hết, vĩnh viễn trở thành một phế nhân. Về phần những hải tộc khác không kịp thời đầu hàng, toàn bộ đều ô hô ai tai sống dở chết dở.

Đối mặt với đám đã từng là hải tộc cao cấp này, Đoạn Vân không hề muốn buông tha cho họ. Lúc trước Đoạn Vân nói sẽ chữa cho đám hải tộc này, chủ yếu là mượn cơ hội làm cho đám hải tộc quy thuận một cách hòa bình. Nhưng bây giờ, hải tộc đã không có vốn để quy thuận nữa rồi, số phận của họ lúc này chỉ còn xem vào tâm tình của Đoạn Vân thôi.

- Lão Đại, có muốn đám hải tộc này 'sống' không?

Tiểu Phi Hiệp làm một động tác chém vào cổ.

- Lão Đại, ngươi giết bọn chúng cũng không sao, nhưng La Y Tư thì ngươi không thể giết được.

Đạt Nhĩ Ba lúc này đứng ra phản đối.

- Lão Đại, ngươi giết chết con đàn bà xấu xa đó đi, những người khác toàn bộ giam lại.

Phì Tử đểu giả đề nghị.

- Hà tất rắc rối thế? Toàn bộ giết là xong hết mọi chuyện, tuyệt hậu hoạn. Truyện được copy tại Truyện FULL

Đạt Nhĩ Khắc mặt lộ vẻ hung tợn nói.

Nghe đám thủ hạ bàn tán xôn xao, Đoạn Vân cau mày ngẫm nghĩ một lát, sau đó chuyển hướng sang Diệp Cô Thành.

Diệp Cô Thành nói:

- Thiếu gia, trước khi đi theo ngươi, ta chỉ là một sát thủ. Ta cho rằng, đối với địch nhân, tuyệt đối không thể từ tâm mà nương tay được. Họ đã không muốn quy thuận, giết họ là kết quả tốt nhất. Ta đồng ý đề nghị của Đạt Nhĩ Khắc.

Thấy Diệp Cô Thành cũng nói như vậy, Đoạn Vân lại một lần nữa dùng ánh mắt cầu trợ nhìn qua Ny Khả.

Ny Khả cau mày nói:

- Vân, nếu ngươi giết đám hải tộc này, vậy thì Ngải Vi Nhi tiểu thư nhất định sẽ không tha thứ cho ngươi đâu.

Ngải Vi Nhi, chính là chỗ mà Đoạn Vân luôn luôn lo lắng. Một mặt là đàn bà mà mình yêu quý, một mặt là địch nhân của mình, mà đám địch nhân ở đây lại toàn là người nhà của đàn bà mình yêu. Mẹ kiếp, phiền phức quá đi.

Đang lúc khó xử, Đoạn Vân thấy Ốc Đặc Nhĩ thần sắc héo hon đang đứng đó, sau khi đảo con ngươi vài vòng, Đoạn Vân hỏi Ốc Đặc Nhĩ:

- Nhạc phụ đại nhân, nếu ngươi là ta, ngươi sẽ làm như thế nào?

- A?

Ốc Đặc Nhĩ ra vẻ rất thống khổ trước vấn đề mà Đoạn Vân đặt ra.

- Nhạc phụ đại nhân, ngươi sẽ làm sao? Là thả rồng về núi, hay là diệt tuyệt hậu hoạn.

Đoạn Vân nghiêm túc hỏi.

Ốc Đặc Nhĩ lắc lắc đầu, nói với vẻ tuyệt vọng:

- Đoạn Vân, nếu ngươi muốn trở thành bá chủ một đời, ngươi không thể có lòng dạ đàn bà. Nếu ta là ngươi, ta sẽ huyết tẩy nơi này, đem tất cả thực lực hải tộc toàn bộ giết hết. Sau đó đổi toàn bộ nơi này thành bộ hạ của mình.

Nghe thế, Đoạn Vân cười cười nói:

- Nhạc phụ đại nhân quả nhiên không hổ là Nhân Ngư thái tử của Bắc Hải, quả nhiên có phách lực. Chiếu theo lời ngươi đi, vì một Ngải Vi Nhi mà bỏ qua tương lai của giang sơn mình, điều đó thật sự là không đáng. Được, cứ chiếu theo nhạc phụ đại nhân nói...

- Đoạn Vân, từ từ - Ốc Đặc Nhĩ kinh hô.

Đoạn Vân cười lạnh nói:

- Nhạc phụ đại nhân chẳng lẽ sợ chết sao? Hôm nay ta sẽ không buông tha bất kỳ một hải tộc nào ở đây cả.

- Đoạn Vân, ngươi có thể giết ta. Nhưng ta van ngươi nể mặt Vi Nhi mà buông tha cho An Ny và Bối Lạp Ba. Thực lực của mấy đứa nó đều rất yếu, cũng còn nhỏ, chúng nó sẽ không sinh ra uy hiếp gì cho ngươi cả đâu.

Ốc Đặc Nhĩ quỳ trên mặt đất, khẩn thiết cầu Đoạn Vân.

Nhìn hai mỹ Nhân Ngư phía sau Ốc Đặc Nhĩ, Đoạn Vân cười nói:

- Không tệ, các nàng quả là không có uy hiếp gì cho ta. Sau này hai công chúa sẽ ở Long Cung biển sâu của ta làm hai thị nữ bình thường.

- Đoạn Vân, còn không bằng ngươi giết chúng ta.

Nhị công chúa An Ny tức giận dị thường, hét lên với Đoạn Vân.

Nghe thế, Đoạn Vân cười cười quỷ dị, nói:

- Giết ngươi hả, ta làm sao làm được chứ? Nhưng giam các ngươi ở đây, quả có chút ủy khuất cho các ngươi, như vậy đi, đên làm thị nữ cho phu nhân ta nhé.

- Phu nhân ngươi? Ngươi không sợ ta giết nàng sao? - An ny tức giận nói.

Đoạn Vân cười cười:

- Nếu ngươi nhẫn tâm giết tỷ tỷ ngươi, vậy thì giết đi.

- Ngươi nói chính là Vi Nhi tỷ tỷ?

Nghe thế, tiểu ny tử này xem ra có chút hưng phấn.

Đoạn Vân khẽ gật đầu:

- Tỷ tỷ ngươi, Ngải Vi Nhi là phu nhân của ta, cho ngươi làm nha đầu của phu nhân ta, hẳn là không quá tệ đó chứ. Nhưng, đã là thị nữ, đến lúc đó khẳng định phải phụng thị lão gia này nữa đó.

- An ny tỷ tỷ, hắn xấu xa như vậy, làm sao mà Ngải Vi Nhi tỷ tỷ lại đồng ý gả cho hắn nhỉ?

Tam công chúa Bối Lạp đứng phía sau nhị công chúa An Ny hỏi.

Nghe thế, Đoạn Vân phá ra cười rồi nói:

- Nói cho ngươi cũng không sao, bổn thiếu gia rất khỏe mạnh. Hơn nữa, bổn thiếu gia có mị lực như vậy, Ngải Vi Nhi tự nhiên phải thích ta rồi. Tiểu ny tử nhìn qua cũng không tệ, nhưng đối với tiểu nha đầu nhà ngươi, bổn thiếu gia không có hứng thú gì cả.

Nói rồi, ánh mắt dâm đãng của hắn lại quét tới quét lui trên người tiểu ny tử.

- Tỷ.

Bối Lạp kinh hoảng lập tức tránh ra phía sau An Ny.

- Lão Đại, ta thấy ngươi đừng có mềm yếu thế. Ngươi mau mau hạ lệnh đi. Đám hải tộc này không thể buông tha được.

Đạt Nhĩ Ba xem ra hơi bất mãn, thúc dục Đoạn Vân.

Nhìn đám hải tộc ở đây, Đoạn Vân một lần nữa ngẫm nghĩ cẩn thận, sau đó nụ cười quỷ dị xuất hiện trên gương mặt hèn mọn của nam nhân này.

Bình luận





Chi tiết truyện