chương 176/ 304

Đối với người tu chân bình thường, nếu không có truyền tống trận, thì không có cách nào để đi đến được một tinh cầu khác. Lý Cường nói: " Khánh Tĩnh, ngươi có cách nào liên lạc với Phật tông tại Tân Dương thành không, để cho bọn họ mở ra truyền tống trận bên trong."

Khánh Tĩnh trưởng lão nói: " Được, để ta đi liên lạc. Đại trưởng lão, ta rời đi một chút, sẽ quay lại ngay."

Tiễn Phong và Diệu Học Ông chỉ có thể đem hy vọng dựa vào trên Lý Cường, Tiễn Phong thì thào lẩm bẩm: " Ai, đệ tử và người nhà của ta đều ở tại Lâm Minh Tinh, làm sao bây giờ? Kỳ quái a, làm sao lại có Ma Huyết Sát Vụ bay tới, đó chỉ có hắc ma giới mới có a."

Xích Minh ma tôn đắc ý cười nói: " Ha ha, có gì kỳ quái đâu? Có thể mở thông đạo của hắc ma giới, ngoại trừ tiên nhân còn ai có bản lãnh này? Oa ha ha, sảng khoái a, Ma Cấm ta? Hừ hừ, hiện tại đã gây ra hậu quả...ngươi dù là La Thiên Thượng Tiên cũng không thể làm gì được! Oa ha ha...ách, ngươi đẩy ta làm chi!"

Lý Cường hung hăng mắng: " Ngươi còn giở trò nữa, xem ta làm sao sửa trị ngươi!"

Thật ra hắn cũng rất bất đắc dĩ, vô luận làm sao sửa trị Xích Minh ma tôn đều là vô dụng, người này có tấm thân bất tử, nhiều lắm mình chỉ có thể làm cho hắn nếm thống khổ, cũng không thể tiêu diệt được hắn. Xích Minh ma tôn cũng hiểu được đạo lý này, hắn giở khuôn mặt tươi cười hi hi nhìn Lý Cường, chỉ cần không để cho Lý Cường nổi giận, Lý Cường cũng không có biện pháp làm gì được hắn.

Hai chân của Tiễn Phong và Diệu Học Ông đều mềm nhũn, bọn họ nghe hiểu được lời Xích Minh ma tôn nói: " hắc ma giới có thông đạo tiến vào thế giới này, cũng chính do La Thiên Thượng Tiên mở ra. Diệu Học Ông tựa hồ đoán được điều gì, trong lòng hắn run sợ, hỏi: " Tiền bối, ngươi là ai?"

Xích Minh ma tôn quay đầu nhìn Diệu Học Ông, tà tà cười nói: " Ta? Ha ha, ta gọi là Xích Minh, ngươi cẩn thận ngẫm lại ta là ai, oa ha ha, ha ha ha!" Hắn thật sự là đắc ý vạn phần.

Tiễn Phong tỉnh ngộ đầu tiên, hắn cơ hồ vô ý thức thả ra phi kiếm, không chút suy nghĩ bắn về phía Xích Minh ma tôn, lớn tiếng kêu lên: " Hắn là Xích Minh ma tôn của hắc ma giới!"

Lý Cường thở dài một tiếng, đưa tay chụp lấy phi kiếm của Tiễn Phong, quát: " Ngươi bình tĩnh một chút! Ngu ngốc, nếu hắn muốn giết ngươi còn chờ tới bây giờ sao?" Hắn đối với người tu chân của Lâm Minh Tinh thật sự cảm thấy rất thất vọng.

Xích Minh ma tôn mừng rỡ trên mặt hớn hở, hắn vỗ tay cười to: " Ha ha, ngu ngốc! Không sai a, không ngờ lại ngu ngốc như vậy? Lão huynh, ngươi đừng thèm động tên ngu này, cho lão Xích ta bồi bổ thân thể thế nào?"

Lý Cường thật sự là nổi lửa, hắn cũng không cần tiên huyền, chuyển thân tới bên Xích Minh ma tôn, bóp năm ngón tay đánh thẳng tới. Xích Minh ma tôn không nghĩ tới Lý Cường lại dùng quyền cước đánh người, nên ứng phó không kịp, bị đánh đến liên tục lăn lộn về phía sau. Nếu nói về đánh nhau bằng tay chân, Xích Minh ma tôn thật không đánh lại Lý Cường, Lý Cường từng chuyên môn học tập kỹ xảo đánh nhau bằng tay chân, đã học được ở Thánh Vương phủ tại Thiên Đình Tinh.

Xích Minh ma tôn lăn tròn bên dưới, tránh không được mặt trên thì tránh qua trái, rồi qua phải nhưng cũng không được, làm hắn tức giận đến kêu loạn, mặc dù quyền cước thế này cũng không tổn thương được hắn một sợi lông, nhưng khiến cho hắn phi thường khó chịu.

Lý Cường đột nhiên dừng tay, chỉ vào Xích Minh ma tôn quát: " Ngươi còn dám nói lộn xộn lung tung, đừng trách ta mỗi ngày cho ngươi chịu tội! Tiểu Minh a, ngoại trừ Thất Tự tiên huyền, tâm ma của ngươi còn nằm trong tay ta." Xích Minh ma tôn vừa nghe, nhất thời ủ rũ không rên một tiếng.

Lý Cường đem phi kiếm trả lại cho Tiễn Phong, tức giận nói: " Trả cho ngươi! Thật xin lỗi, tính tình ta không tốt, sau này muốn động thủ trước hết phải suy nghĩ cho rõ ràng."

Tiễn Phong run run đưa tay thu hồi phi kiếm, hắn biết nếu không có Lý Cường che chở, thì mình đã bị tên biến thái này giết chết. Sắc mặt hắn trắng bệch nói: " Cảm ơn tiền bối, là vãn bối lỗ mãng rồi."

Tất cả mọi người vô thức liền né tránh khỏi Xích Minh ma tôn một khoảng cách, mặc dù mọi người đều biết có Lý Cường ở đây thì cũng không có gì nguy hiểm, nhưng vẫn không tự chủ được phải né tránh một chút, ai biết đột nhiên hắn sẽ làm ra chuyện xấu vào lúc nào.

Con mắt Xích Minh ma tôn không nháy nhìn chằm chằm Sương Vãn Du, tựa như một siêu cấp sắc quỷ, làm Sương Vãn Du sợ đến cuống quýt lui về phía sau. Từ khi biết hắn là Xích Minh ma tôn nàng cảm thấy rất sợ hãi, nhất là ánh mắt tà khí của hắn, phảng phất như có thể xuyên thấu lòng người. Nàng nói: " Ta đi sang bên chờ." Rồi hoảng sợ bối rối bay đi.

Xích Minh ma tôn luôn miệng kêu lên: " Ai nha, tiểu Sương Sương đừng đi vội a..." Hắn vội vàng đuổi tới.

Lý Cường cười khổ mắt: " Mẹ kiếp, người này giống như một con heo động tình vậy." Hắn chuyển thân che ở trước mặt Xích Minh ma tôn, căm tức nói: " Ngươi có phiền hay không a! Có thể yên tĩnh ở yên một bên cho lão tử hay không, chọc lão tử nóng nảy đối với ngươi có chỗ tốt gì? Ngồi xuống!" Mấy chữ cuối cùng hắn dùng thần dịch lực quát ra.

Xích Minh ma tôn ôm lỗ tai, lại ngồi xuống, giở khuôn mặt tươi cười nói: " Hà hà, hiểu được rồi, không nên lớn tiếng như vậy có được hay không, cái lỗ tai cũng bị ngươi làm điếc rồi."

Lý Cường tức khí oán giận Cô Tinh: " Ai! Sớm biết ngươi phiền phức như vậy, lúc đầu để cho Cô Tinh lão đại mang ngươi đi cho rồi, ai!"

Tiễn Phong và Diệu Học Ông cũng không dám chen lời, chỉ yên lặng đứng ở một bên, chuyện đã vượt ra ngoài phạm vi khống chế của hai người, ngoại trừ chờ đợi, hai người cũng không thể làm được chuyện gì.

Đợi thêm chốc lát thì Khánh Tĩnh trưởng lão đã trở về, trên mặt hắn lộ ra tia sầu não: " Đại trưởng lão, một lần nữa khởi động truyền tống trận cần phải hao tốn chút thời gian, chúng ta còn phải đợi thêm lát nữa."

Lý Cường ngạc nhiên nói: " Như thế nào? Một lần nữa khởi động truyền tống trận cũng có chuyện gì sao?"

Khánh Tĩnh trưởng lão không thể không bội phục Lý Cường, chỉ một chút là hắn đã phát giác có chuyện. Khánh Tĩnh gật đầu nói: " Phật tông tại Tân Dương thành dù là đại môn phái, nhưng thực lực không mạnh, bây giờ các phái đều không thể tùy ý khởi động truyền tống trận, Phật tông nếu khởi động, sẽ có môn phái khác nghi ngờ, nếu không cách nào giải thích, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."

Xích Minh ma tôn quả thật một khắc cũng không chịu yên, hắn nhảy lên trước tiên, lớn tiếng kêu: " A, còn có chuyện này? Tiểu bằng hữu, ngươi yên tâm, ta giúp ngươi! Thế nào? Ai dám đến Phật tông tìm phiền toái, ta phụ trách giết chết bọn họ, ha ha!" Hắn đắc ý nhìn Lý Cường, nghĩ thầm: " Lần này ngươi sẽ không ngăn cản ta nữa chứ?"

Lý Cường cảm thấy thật phiền phức, nói: " Ngươi thành thật đứng sang bên đợi đi, cảm thấy phiền toái còn chưa nhiều hay sao? Làm như ngươi mà gọi là hỗ trợ à, ngươi chỉ muốn thừa cơ chiếm tiện nghi! Ngươi nhớ kỹ, tới Lâm Minh Tinh, không có sự đồng ý của ta, ngươi tuyệt đối không được ra tay!"

Xích Minh ma tôn cực kỳ hưng phấn, hắn suy nghĩ, rồi lại vui vẻ đứng lên, nhỏ giọng hỏi: " Lão huynh, nếu ngươi đồng ý ta động thủ, ta có thể tùy tâm sở dục a?"

Xích Minh ma tôn giống như một người bị đói đến run cả người, trước mặt phơi đầy thực vật nhưng lại không cho hắn ăn, hắn đành liều mạng thử đủ loại phương thức để được ăn nó. Người này liên tục làm cho Lý Cường phi thường phiền não, hắn biết dùng loại thủ đoạn áp chế thế này, cuối cùng cũng sẽ rất khó khống chế Xích Minh ma tôn. Bây giờ hắn chỉ mong Cô Tinh mau sớm trở về, nhanh chóng mang đi mầm họa này.

Một đoàn sương khói màu trắng từ dưới đất toát ra, rất nhanh ngưng kết thành thể, Hàm Mộc linh suất và Bàn Sĩ linh tướng suất lĩnh linh thể đại quân trở lại. Hàm Mộc thi lễ nói: " Đại tôn, khối cốc địa nà có hai quáng mạch bình hành, còn có một chút tiểu quáng mạch, bọn họ đang đào móc một quáng mạch gần mặt đất nhất, còn những quáng mạch khác thì sâu hơn rất nhiều, nhưng tinh thạch này lại rất thuần, ta đã gọi họ thu thập nhiều lắm."

Bàn Sĩ linh tướng lớn tiếng quát vài câu, linh thể đại quân rất nhanh xẹt qua trước mặt Lý Cường, một đống tinh thạch chất cao trước mặt Lý Cường, trong đó tuyệt đại bộ phận đều là thượng phẩm tiên thạch, trung phẩm rất ít. Phải biết rằng mỗi linh thể thải quáng thì lực chú ý đều đặt lên tinh thạch cao cấp, cùng khai thác tinh thạch, sẽ không ai bỏ qua được thượng phẩm tinh thạch cả, bởi vậy linh kiếm thể đem thượng phẩm tiên thạch của quáng mạch thu thập hầu như không còn, trung phẩm ngược lại không ai để ý tới.

Con mắt của Tiễn Phong và Diệu Học Ông cũng trợn ngược lên, thượng phẩm tiên thạch chất cao như ngọn núi nhỏ, cả đời này bọn họ cũng chưa từng gặp qua. Lý Cường hỏi: " Các huynh đệ có tự mình lưu lại không?"

Hàm Mộc linh suất đáp: " Không có đại tôn hạ lệnh, bọn họ không dám lưu lại."

Lý Cường gật đầu, tiện tay vung lên, đem tinh thạch phân ra một nửa, nói: " Hàm Mộc, tinh thạch này cho các ngươi, ngươi an bày phân phối, nhớ kỹ cấp cho Linh Vương và Quỷ Vương một phần."

Hàm Mộc và Bàn Sĩ hiểu rõ cách làm người của Lý Cường, hai người cũng không chối từ, lập tức thu hồi phần tinh thạch đã được phân ra. Lý Cường kháp động linh huyền đưa bọn họ thu vào Huyễn Ma Châu.

Xích Minh ma tôn cười hì hì đi lên, cầm lấy một viên thượng phẩm tiên thạch: " Cho ta vài viên được không? Khó được cơ hội nhìn thấy nhiều bảo thạch trong suốt như vậy, ta thích."

Lý Cường cũng không thèm so đo với hắn, phất tay bảo hắn lấy đi. Hắn lại chia ra một nửa tinh thạch, nói: " Khánh Tĩnh, tinh thạch này cho ba nhà các ngươi phân phối, chia đều một chút." Tay hắn đưa ra thu lấy tiên thạch còn lại trên mặt đất.

Khánh Tĩnh trưởng lão, Tiễn Phong và Diệu Học Ông ba người đều cũng mừng rỡ, bởi vì Lý Cường cho bọn họ đại bộ phận đều là thượng phẩm tiên thạch, còn hắn chỉ lưu lại rất nhiều trung phẩm tiên thạch, bọn họ tưởng rằng Lý Cường cố ý khiêm nhường, thật ra, Lý Cường không thiếu thượng phẩm tiên thạch, hắn chỉ thiếu trung phẩm tiên thạch, cho nên hắn chỉ lấy những gì mình cần thiết.

Xích Minh ma tôn cầm lấy hơn mười viên thượng phẩm tiên thạch từ chỗ Lý Cường, lại lấy thêm hơn mười viên từ chỗ mấy người kia. Tầm mắt của người này cực tốt, hắn lấy toàn là tiên thạch tốt, trong lòng mấy người Tiễn Phong đau lòng muốn chết nhưng lại không dám tranh với hắn, vội vàng thu hồi những tiên thạch khác nằm trên mặt đất, ba người ở một bên lần lượt phân phối đều ra.

Xích Minh ma tôn đi tới đi lui trên mặt đất, hắn nghiêng đầu nhìn Lý Cường, cười cười đi qua, xoa xoa tay hắc hắc cười nói: " Lão huynh, ngươi có Thiên Kim Sa, Hắc Băng Thạch và Mặc Hỏa Tử Vân Tinh?"

Lý Cường đã sớm phát hiện người này có mưu đồ, hắn nhàn nhạt hỏi: " Ngươi cần đồ vật này làm gì?" Trong lòng lại cảm thấy tò mò.

Đừng nói là Lý Cường tò mò, ngay cả mấy người Khánh Tĩnh đều cảm thấy kỳ quái, hắn cần những thứ đều là vật hiếm quý của giới này. Xích Minh ma tôn nói: " Ta nghĩ muốn luyện mấy thứ, không phải quá nhàn rỗi không việc gì sao, ngươi lại không cho ta đi, tìm chuyện gì đó để làm."

Đại thần ma muốn luyện khí, trong lòng Lý Cường hưng phấn, hắn chỉ thấy qua Xích Minh ma tôn luyện quái thú, chưa thấy qua hắn luyện khí, lòng hiếu kỳ trong nháy mắt kịch liệt nổi lên. Hắn nghiêm trang nói: " Những tài liệu này ta đều có, ngươi muốn gì cũng được, chỉ có một điều kiện..."

Xích Minh ma tôn thản nhiên nói: " Được a, tùy tiện điều kiện gì, dù sao cũng là ngươi định đoạt."

" Được, ta muốn nhìn ngươi luyện khí."

Xích Minh ma tôn có chút sửng sốt, gật đầu: " Không thành vấn đề, ngươi để ý xem là được rồi, phương pháp luyện khí của hắc ma giới ngươi không học được đâu, ngươi không có ma diễm và ma đầu."

Lý Cường cũng không quan tâm hắn dùng thứ gì tu luyện, hắn chỉ muốn nhìn thủ pháp vận dụng của đại thần ma, hơn nữa đại thần ma luyện khí nhất định là dùng thủ pháp cao nhất của hắc ma giới, bất kể là thứ gì, nhưng nhất định sẽ có sự trợ giúp đối với tri thức của mình. Lý Cường cười nói: " Ta tò mò a, chưa từng nhìn thấy qua thủ đoạn của đại thần ma, tài liệu này đủ dùng hay không?" Hắn đưa cho Xích Minh ma tôn ba thứ tài liệu hiếm quý.

Xích Minh ma tôn đương nhiên hiểu được ý tứ Lý Cường, nhưng hắn rất yên tâm, phương pháp luyện khí của hắc ma giới cho dù tiên nhân cũng học không được.

Lý Cường hỏi: " Lão Xích, đừng vội luyện khí, ta hỏi ngươi, lúc ngươi tu luyện thì có ma đầu đi ra hại người hay không?" Hắn phải cẩn thận một chút mới được. Xích Minh ma tôn vội vàng phủ nhận: " Sẽ không, tuyệt đối sẽ không, ma đầu nào cũng nằm trong tay bổn ma tôn nắm giữ, không có sự chỉ huy của ta, bọn họ không dám làm loạn, khác hẳn với ma đầu khác, là do ta tuần phục đó."

Mọi người nghe được cảm thấy ngạc nhiên, ma đầu lại còn có phân biệt ra nuôi dưỡng và hoang dã. Lý Cường cười nói: " Ma đầu có rất nhiều chủng loại hay sao?"

Xích Minh ma tôn chăm chú nói: " Chủng loại của ma đầu có loại trời sinh, hết thảy tính mạng thể đều có thể nhập ma, ngươi nói có bao nhiêu chủng loại?"

Lý Cường trầm ngâm chốc lát, lại hỏi: " Ân, tỷ như ngươi là đại thần ma, tại hắc ma giới coi như là ma đầu cao nhất, có phải là còn có những ma đầu khác càng có lực khắc chế và lý trí càng lợi hại hay không?

Lời nói của Lý Cường rất mới mẻ, Xích Minh ma tôn suy nghĩ một chút nói: " Cũng không chắc, lão huynh nói cũng có lý, những ai có thể xưng bá tại hắc ma giới đều có lý trí, những ma đầu đạt tới thần ma cảnh giới đều có thể khống chế được phần lớn ma đầu, đại thần ma tại cả hắc ma giới cũng chỉ có ba mà thôi." Trong lời nói của hắn lộ ra mùi vị đắc ý.

Khánh Tĩnh trưởng lão âm thầm suy tư, cử động của Lý Cường cũng không giống đại trưởng lão của Phật tông, nhưng tại sao hắn lại có Phật chỉ của Phật tông đại trưởng lão. Thật ra bây giờ hắn quan tâm nhất chính là Lý Cường có thể mang đến điều gì cho Phật tông, còn những việc khác cũng không quan trọng, Phật tông của Lâm Minh Tinh vì mất đi Phật tông tinh túy, rất nhiều phương pháp tu luyện của Phật tông đều đã thất truyền, Phật tông bây giờ cơ hồ luân lạc thành một môn phái tu chân nhị lưu mất rồi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Xích Minh ma tôn bắt đầu tu luyện, đầu tiên hắn dùng ma diễm dung hóa Thiên Kim Sa. Lý Cường hơi kinh hãi, ma diễm lại có năng lực dung hóa lợi hại như thế, điều này hắn thật không có nghĩ đến.

Thần thái của Xích Minh ma tôn rất dễ dàng, hắn vừa luyện khí vừa nói: " Ta chỉ tu luyện một chút đồ vật, các ngươi không cần khẩn trương như vậy."

Lý Cường quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiễn Phong, Diệu Học và Khánh Tĩnh ba người đều thả ra phi kiếm hộ thân, bộ dáng như lâm đại địch, hắn cũng không khỏi buồn cười, nói: " Các ngươi làm gì? Không có việc gì đâu."

Thủ pháp của Xích Minh rất kỳ lạ, Lý Cường dần dần cảm thấy hứng thú. Ước chừng đây chính là ma luyện, theo sự dung hóa của Thiên Kim Sa, Xích Minh ma tôn thả ra một ma đầu, mạnh mẽ bức hắn tiến vào trong Thiên Kim Sa, tiếp theo lại thả ra từng ma đầu, tổng cộng có bảy ma đầu màu đỏ, sau đó hắn xuất ra Hắc Băng Thạch, Thiên Kim Sa màu bạch ngân lập tức bị Hắc Băng Thạch nhiễm thành màu đen như mực. Xích Minh ma tôn hào phóng giải thích: " Thiên Kim Sa màu bạc này không thích hợp cho ma đầu ẩn núp, phải do Hắc Băng Thạch thay đổi, tác dụng của Mặc Hỏa Tử Vân Tinh chính là chuyển đổi năng lượng của thượng phẩm tiên thạch, mấy ma đầu này đều là hỏa ma."

Lý Cường hiểu được, hết thảy những gì của hắc ma giới đều liên quan đến ma đầu, lực lượng của ma đầu chính là căn bản của đại thần ma như Xích Minh ma tôn, giống như chân nguyên lực của người tu chân, thần dịch lực hay tiên linh khí của tiên nhân, đại thần ma có lực lượng của vô số ma đầu, trách không được Xích Minh ma tôn đối với tính mạng của thế giới này lại thèm thuồng như thế.

Xích Minh ma tôn tu luyện một chuỗi vòng cổ, một cây trang sức cài tóc, còn có một chút trang sức phẩm nho nhỏ, mỗi kiện đều là màu đen, chế tác thật mỹ luân mỹ hoán, có một loại phong cách rất khác biệt. Lý Cường khó hiểu hỏi: " Lão Xích, sao ngươi tu luyện đều là những thứ do tiểu cô nương sử dụng không vậy?"

Xích Minh ma tôn đắc ý cười nói: " Tặng người a, ta chỉ cần nhìn thấy thích người nào thì sẽ đưa cho hắn một món, hắc hắc."

Lý Cường lắc đầu nói: " Tặng người? Ngươi chuẩn bị hại người thì có." Hắn thuận tay cầm lấy một chuỗi vòng cổ, cẩn thận xem xét. Vòng cổ dùng những mảnh nhỏ kết nối thành một chuỗi, mỗi mảnh đều có một hình phù điêu, hoặc mặt người, có khi đầu thú, nhìn thật sinh động như đang cười. Lý Cường không khỏi than thở: " Vòng cổ thật xinh đẹp, đáng tiếc, người bình thường không thể đeo vào, ngươi tự mình giữ đi."

Xích Minh ma tôn vội vàng giải thích: " Lão huynh, ngươi hiểu hay không a, đây là đối phó với người bên ngoài, có ma sức này, những ma đầu không dám tới gần chủ nhân đeo nó, bên trên có tiêu thức của Xích Minh ma tôn ta! Ai, tốt xấu ta cũng là tam ma tôn của hắc ma giới, ngươi cho ta là thứ gì chứ?"

Thật ra Lý Cường cũng biết hắn nói thật, nhưng không lúc nào không thích đả kích hắn. Hắn cười nói: " Nga, phải không? Tốt lắm, chuỗi vòng cổ này ta thu vậy, để cho ta nghiên cứu một chút."

Xích Minh ma tôn bận rộn nửa ngày, luyện ra chuỗi vòng cổ này là tốt nhất, không nghĩ tới bị Lý Cường thu lấy, tức giận hắn ngao ngao kêu: " Không được, không được, trả lại cho ta, vật này là ta chuẩn bị đưa cho mỹ nhân đó."

Lý Cường cười cười nhìn hắn, bộ dáng như thản nhiên: " Thật sự?"

Xích Minh ma tôn đột nhiên phản ứng, hắn dùng sức gãi gãi đầu: " Hay, hay, hay! Cho ngươi thì cho ngươi! Ai, ngươi so với Khai Hoàng ma tôn còn muốn bá đạo hơn, ai, thật là xui xẻo a." Hắn cũng không phải quan tâm những tiểu ma sức này, mà là cử động của Lý Cường làm cho hắn rất khó chịu, hắn rõ ràng cũng hiểu Lý Cường cũng không quan tâm ma sức này, tên hỗn đản chỉ muốn đả kích mình mà thôi. Xích Minh ma tôn hừ hừ nghiến răng, chung quanh mọi người nhìn thấy kinh hãi run sợ, có ai từng gặp qua có người có thể sửa trị ma tôn của hắc ma giới như vậy, Lý Cường không hổ được xưng là Hỗn Thế Ma Vương.

Khánh Tĩnh cẩn thận nói: " Đại trưởng lão, truyền tống trận đã chuẩn bị tốt lắm rồi, nhưng..."

Lý Cường hỏi: " Cái gì?"

Khánh Tĩnh khó khăn nói: " Lần đầu chỉ cho phép truyền tống bốn người, ước chừng có những cao thủ môn phái khác đứng giám sát bên đó."

Lý Cường gật đầu nói: " Được! Khánh Tĩnh, lão Xích và Diệu Học Ông bốn người chúng ta đi trước, Tiễn Phong ngươi đưa mọi người đến truyền tống trận, chờ tín hiệu của chúng ta, rồi từng nhóm lại đi sau."

Tiễn Phong lập tức bay về hướng đệ tử các phái đang nghỉ ngơi. Khánh Tĩnh trưởng lão mang theo Lý Cường mấy người đi đến bên truyền tống trận do Phật tông tu kiến, truyền tống trận được lập ở một khe nứt của cốc địa, là một tòa truyền tống trận không lớn, kiến tạo rất tinh xảo, mấy đệ tử Phật tông đang canh giữ bên cạnh.

Khánh Tĩnh trưởng lão phân phó mấy câu, mấy đệ tử nọ bắt đầu điều chỉnh trận pháp. Lý Cường nói: " Lão Xích, đi vào, đừng có dây dây dưa dưa, nhớ kỹ, không có sự phân phó của ta không cho nói chuyện! Được rồi, chúng ta đi."

Xích Minh ma tôn không thể tránh được bèn nói: " Nghe ngươi thôi! Ai, không nghe ngươi thì ta coi như xui xẻo a. Đi thôi, đi đến thế giới náo nhiệt mà nhìn thử xem."

Tân Dương thành nằm ở giữa trung tâm bình nguyên tại Lâm Minh Tinh, là nơi sản xuất các loại lương thực và thủy quả( trái cây) nhiều nhất, con người bình thường tại Lâm Minh Tinh đại bộ phần cũng ở chỗ này sinh sống, bởi vì nơi này linh mạch cực nhỏ, bởi vậy người tu chân cũng không nhiều. Tu chân môn phái tại Tân Dương thành cũng rất nhiều, nhưng đại bộ phận đều là những môn phái nhỏ, chỉ có ba môn phái rất có tiềm lực, môn nhân đệ tử cũng nhiều hơn. Phật tông tại Tân Dương thành là môn phái tu chân đứng thứ hai, thứ nhất là Phụ Môn, thứ ba là Bách Chúng Liên.

Phật tông chiếm cứ đông bắc bộ của Tân Dương thành, từ khi Ma Huyết Sát Vụ bay tới Lâm Minh Tinh, nơi gặp tai nạn lớn nhất chính là địa vực Tân Dương thành, nơi này là bình nguyên, thôn trang nhỏ và thành trấn nhỏ dày đặc, Ma Huyết Sát Vụ rơi vào bình nguyên, theo ma đầu tản ra, người bị ma hóa càng ngày càng nhiều, có rất nhiều người bị sát ma đoạt đi tính mạng, cả Tân Dương bình nguyên lâm vào trong khủng hoảng cực độ, người không bị ma hóa đều hướng về Tân Dương thành bỏ chạy.

Đáng sợ nhất chính là có một số người tu chân bị ma hóa, cũng bắt đầu giết chóc, bởi vậy khiến cho có một chuỗi xuyến phản ứng liên tiếp, người cùng người nảy sinh nghi kỵ không tin nhau đã lên tới độ cao như núi, chỉ có chút hoài nghi, giết chóc lập tức triển khai, cả Tân Dương bình nguyên huyết quang tận trời, sát khí tràn ngập. Những người tị nạn cuồn cuộn chạy về hướng Tân Dương thành, mà người tu chân của Tân Dương thành vì không muốn cho ma đầu trà trộn vào thành, không chỉ lập tức phong thành, mà còn đại khai sát giới.

Bên trong Tân Dương thành cũng cực kỳ thê thảm, mỗi người sợ hãi, mỗi người kinh hoàng, chỉ một cơn gió thổi qua lập tức mất đi lý trí liền ra tay đánh nhau, cuối cùng bất đắc dĩ do ba đại môn phái của Tân Dương thành tạo thành một đội quân hộ thành, hơn vạn người tu chân bắt đầu tuần tra khắp nơi, một khi phát hiện có ma đầu hoặc là người bị ma hóa, tất cả đều giết chết tại chỗ, trong khoảng thời gian ngắn, Tân Dương thành tinh phong huyết vũ( gió tanh mưa máu), bao phủ trong kinh hoàng sợ hãi cực độ.

Truyền tống trận bên trong Phật tông hiện lên một đạo bạch quang, bốn người Lý Cường lặng yên xuất hiện ở trong trận. Xích Minh ma tôn liếc mắt nhìn qua, vui đến liên thanh nói: " Ai yêu yêu! Không được..nhiều như vậy mập mạp...ách...người a..."

Lý Cường đưa tay tát một cái, mắng: " Ngươi không nói lời nào cũng không ai nói ngươi câm đâu, câm miệng cho ta!"

Trong lòng Khánh Tĩnh trưởng lão biết không hay, phần lớn người tu chân đứng chung quanh, chỉ có một số ít đệ tử Phật tông, còn lại đều là cao thủ của môn phái khác. Hắn hỏi: " Chuyện gì xảy ra? Các ngươi tại sao lại đi vào nội đường của Phật tông chúng ta?"

Từ trong đám người đi ra bốn cao thủ, trong đó có một người nói: " Khánh Tĩnh trưởng lão, thật xin lỗi, bây giờ là thời kỳ phi thường, những người tiến vào Tân Dương thành đều phải tiếp nhận kiểm tra, nếu là người bị ma hóa, đều phải tiêu diệt!" Ngữ khí của hắn lạnh lùng, vẻ mặt nghiêm túc đáng sợ.

Xích Minh ma tôn dát dát cười ha hả, hắn định nói chuyện, Lý Cường đã che trước người hắn, nói: " Bây giờ là tình huống gì? Chúng ta mới từ khu thải quáng trở về."

Khánh Tĩnh trưởng lão phi thường tức giận, lớn tiếng quát: " Quá Lệ Hoàng! Lúc nào người của Phụ Môn có thể đến nội đường của Phật tông giương oai?"

Quá Lệ Hoàng lạnh lùng thốt: " Không phải là chúng ta muốn giương oai, đây là do tông chủ các phái quyết định, không tin ngươi đi hỏi Phật chủ là được."

Phật chủ chính là người chủ trì của Phật tông hiện tại, Khánh Tĩnh trưởng lão đương nhiên sẽ không cãi lời hắn, hắn đành nói: " Ngươi cứ tra đi." Trong lòng lại thắc thỏm bất an, nơi này không có người bị ma hóa, nhưng lại có một người chính thức lợi hại – hắc ma giới Xích Minh ma tôn.

Lý Cường làm sao có thể để cho hắn đến tra, nếu bị bọn họ phát hiện thân phận của Xích Minh ma tôn, chẳng phải là thiên hạ đại loạn hay sao. Hắn tiến lên một bước nói: " Vị cao thủ này làm sao xưng hô, Khánh Tĩnh ngươi tới giới thiệu một chút." Hắn cố ý phóng xuất uy thế từ trong người, trong phút chốc, một cỗ khí thế như sóng biển tràn ngập toát ra. Ở đây ngoại trừ Xích Minh ma tôn, tất cả mọi người bị cỗ khí thế kinh người này bức lui, mỗi người tu chân đều đang suy nghĩ: " Người này là ai?"

Khánh Tĩnh trưởng lão biết Lý Cường đang thị uy, hắn vội vàng nói: " Đây là Tân Dương thành cao thủ của Phụ Môn Quá Lệ Hoàng, hắn là sư đệ của Quá Lệ Bàng, còn mấy vị bên trái này là cao thủ của Bách Chúng Liên Thiều Nhạc và Văn Trần Văn." Hắn lại chỉ vào Lý Cường nói: " Vị này là Mộc tử tiền bối, chính là tại Tuyết Long thành cùng La Thiên Thượng Tiên Hiên Long rời đi, là vị Mộc tử tiền bối đó." Hắn đặc ý nói ra điểm này, bởi vì nếu không làm vậy thì không thể chấn nhiếp bọn họ.

Quả nhiên, đám người Quá Lệ Hoàng đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. Xích Minh ma tôn lại nhịn không được một lần nữa dát dát cười to: " Lão huynh, nghĩ không ra danh khí của ngươi lớn như vậy a, ha ha, vui thật, vui thật!" Người này cố tình làm cho người khác chú ý, Lý Cường hận không được lập tức bóp chết ma đầu không biết tốt xấu này.

Mấy người Quá Lệ Hoàng tiến lên thi lễ bái kiến Lý Cường, sau đó hỏi: " Vị cao nhân này tôn tính đại danh?" Hắn chỉ Xích Minh ma tôn.

Hào khí nhất thời khẩn trương.

Xích Minh ma tôn căn bản không muốn giấu diếm thân phận, hắn hy vọng càng loạn càng tốt, như vậy mới có thể thừa cơ tranh thủ được chỗ tốt.

Bình luận





Chi tiết truyện