chương 329/ 541

Ba Lập Minh cùng Vương Siêu hiên nhiên là cố gắng ẩn núp tiến vào khu nhà cao cấp cạnh biển này.

Khu nhà cao cấp cạnh biển của nhà Tư Đồ rất lớn, lực lượng phòng vệ cũng không tệ lắm. Bốn phía đều là tường cao. Cửa điện từ cũng được bố trí một lực lượng bảo vệ, có nơi còn được tuần tra 24/24. Hơn nữa những bảo

- vệ này đều là nhân tài được Hồng môn Trí Công đảng bồi dưỡng ra. thân thủ tốt. thương pháp cũng tốt. có thể thực chiến. Mặc dù so ra thì còn kém bộ đội đặc chủng, nhưng cũng đủ để ứng phó với một số tình hình xảy ra bắt ngờ.

Nhà Tư Đồ chính là Thế giới ngầm, cho nên bên trong khu nhà cấp cao có bố trí lực lượng bảo vệ như vậy cũng là đương nhiên. Luật pháp nước Mỹ cho phép tư gia được tuyển quân sự và vũ khí. nếu có kẻ xông bừa vào nhà thì có thê bị chủ nhà đánh gục.

Hon nữa các đại lão của xã hội đen trong khu nhà cấp cao không ngại khố tổ chức mấy lần đấu súng, như vậy cũng không gọi là xã hội đen Mỹ!

Những lực lượng phòng vệ như thế này đối với cao thủ như Vương Siêu mà nói thì quả thực giống như người mù.

Ngay cà trụ sở bộ tư lệnh quân khu thủy lục quá Indonegia mà Vương Siêu cũng dám đơn thá độc mà xông vào, giết người cắt đầu thì huống chi là nơi này? Nhà Tư Đồ mặc dù rất mạnh nhưng lực lượng phòng ngự tại khu nhà cấp cao không có khả năng so sánh với bộ tư lệnh quân đội.

Càng huống chi công phu của Vương Siêu bây giờ so với khi tiến vào bộ tu lệnh ám sát còn cao hơn rất nhiều, lần ẩn núp tiến vào này quả thực không có nửa điểm lo lắng.

Tường cao gần ba thước, Ba Lập Minh và Vương Siêu nhún một cái lấy đà nhảy qua, không hề phát ra nửa tiếng động. Sau khi rơi xuống đất. trong vòng ba phút đồng hồ Vương Siêu và Ba Lập Minh vãng lai phiêu hốt, đi trong đêm như quỷ mị. vô thanh vô tức giải quyết mấy đội tuần tra. tiếp theo liền tiến vào trung tâm khu nhà cấp cao này để phá sập chủ nhà của nó.

Không còn cách nào khác. Trước khi đến đây. Vương Siêu đã cho chụp ảnh từ vệ tinh sơ đồ khu nhà này. từ sự phân bổ bảo vệ đến các điểm nguy hiểm đều được Vương Siêu nghiên cứu kỹ, cho nên lần này quả thực hành động rất dễ

dàng, mọi việc đều như ý.

Thính giác của 2 người còn phải hỏi hay sao, khi gần đến khu nhà, những chuyện đang bàn trong kia, một chữ đều nghe được cả

Ba Lặp Minh tâm tư mặc dù bình thản nhưng trong lòng lại không kiềm được hưng phấn, chính là một loại giơ tay lên chín tầng trời nắm lấy mặt trăng. hạ tay xuống nắm cả đại dương bao la.

Cùng người đối địch, hắn cũng không thích ám sát tập kích.

Phong cách của hắn chính là, ta muốn giết ngươi quang minh chính đại, nói rõ cho ngươi cũng không sợ ngươi chạy.

Bời vì hắn vô cùng tự tin, lấy thân pháp "Hương Tượng Độ Hà" là thoái công ngạo thị thiên hạ, đừng nói là hai chân người, cho dù ngươi tồ chức cuộc thi đua xe thì trong nháy mắt cũng có thể đuổi kịp ngươi. Cho dù ngươi biến thái một con chim, trong nháy mắt giương cánh bay lên trờ cao thì cũng có thể bắt ngươi trong tay.

Tuyệt đinh cao thủ tay không bắt chim. truy hổ cầm báo cũng không phải là lời nói khoa trương.

Đừng nói hiện tại đám người Hồng Tú Liên, Đường Toái Vân không có phương tiện chạy trốn. Cho dù bọn họ có máy bay trực thăng; chiến đấu cơ. xe xịn nhắt thì Ba Lập Minh cũng đồng dạng nói: "Không sợ các ngươi trốn thoát!"

Cho nên sau khi Ba Lập Minh nghe thay có tiếng nói chuyện thì lập tức sãi bước vào phòng; lấy thế ngăn ngay lối vào. nhìn đông đảo cao thủ như không có gì, một người cản tất cả.

Khí thế như thế chính là liếc nhìn thiên hạ! Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Vương Siêu và Ba Lập Minh cùng nhau vào. Nếu Ba Lập Minh có khí phách như vậy, quyền pháp của hắn so với Ba Lập Minh còn cao hơn một bậc thì đương nhiên không thề yếu thế.

Từ ngày luyện võ đến nay Vương Siêu chưa từng sợ bất cứ kế nào.

Không thê không nói, vô luận là Vương Siêu hay Ba Lập Minh đều có tác phong người luyện võ, hành vi quang minh chính đại. Nếu như là sát thù thì khẳng định sẽ ẩn núp chờ cơ hội ám sát, một kích không được liền lập tức rời đi. Không hề nghi ngờ, tác phong của sát thù chính là an toàn. cho nên xác xuất Thái công cũng lớn.

Nhưng võ thuật gia chính là võ thuật gia, sát thủ chi là sát thủ. Mặc dù cùng là luyện quyền giết người nhưng tính cách quyết định hành vi.

Vương Siêu cùng Ba Lập Minh không phái là sát thủ mà là vố thuật gia, cho nên bọn họ công khai trảm thủ!

Xoát xoát xoát!

Ba Lập Minh và Vương Siêu vừa tiến đến thì một trái một phải giống như thần giữ cửa chặn ngay lối đi. ơ đây Hồng Tú Liên. Đường Toái Vân. Thôi Trường Bạch. Cung Thái Lương Điền. Kalam, Garcie. còn có hai sát thù cường đại do nhà Tư Đồ huấn luyện là "Ám Ảnh" và "Dạ Đồ", không gi không phải là cao thù. Lặp tức cảnh giác. cơ hồ không hẹn mà cùng đứng lên, hai mắt nhìn chăm chằm vào Vương Siêu và Ba Lập Minh đang chặn tại cửa!

"Thì ra là Vương Siêu sư phụ, ta đã xem qua ảnh của ngài".

Người tĩnh táo đầu tiên lại chính là người da trắng Đường Toái Vân này, so ra cũng khác với tuyệt đỉnh cao thủ của quá cục tình báo Trung Quốc

"Không sai- chính là ta".

Vương Siêu tiến lên từng bước, đông thời dùng hai mắt quét mọi người ờ đây một vòng, "Nói vậy thì ngươi chính là một trong Đại đường song long quá Cục tình báo, Đường Toái Vân. Morgan tiên sinh. còn có Thôi Trường Bạch sư phụ, Cung Thái sư phụ. tốt lắm, rắt tốt, nghĩ không ra hôm nay các ngươi đều ở hết tại đây. Không cần ta phải đuổi theo từng người".

Trong lúc Vương Siêu nói chuyện lại vẫn bước vê phía trước t2 bước! "Hôm nay ta tới chính là để giết các ngươi!"

Cao thủ thần cấp chính là cao thủ thần cấp, Vương Siêu liên tiếp bước hai bước đà khiến cho tất cả mọi người ở đây đều hoang mang như gặp phải đại địch. Nhất là Thôi Trường Bạch, Cung Thái Lương Điền, hai người này biết rõ chi tiết về Vương Siêu. cho nên da gà cũng nổi lên, căng thẳng đứng giống như con nhím bị kích thích, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

"Ngươi chính là tiêu tạp chủng mặt trắng nhỏ Vương Siêu?"

Đột nhiên trong lúc đó vang lên một âm thanh bén nhọn.

Người lên tiếng đủng là Hồng Tú Liên, nữ thiên vương của Hồng môn, là lão tổ tông lão phật gia

Vương Siêu là hung thủ giết chết cháu trai và cháu gái của bà, Hồng Tú Liên không có lý do gì đi khách khí. Hơn nữa thân phận của bà tại Hồng môn và xã đoàn người Hoa Đường Môn rất cao. Cho nên bà đối với một người mới vào Đường Môn như Vương Siêu thì cảm thấy khinh thường.

Hồng Xã Đoàn coi trọng nhất là lai lịch cùa người khác! Tốt nhất là những nguyên lão!

"Lào già Chu Hồng Trí khoa trương về ngươi quá nhiều, ta muốn nhìn xem một tên tiểu tạp chủng mặt trắng mềm như trứng này có bản lãnh gì? Có dũng khí một người một ngựa đến San Francisco giết người ư? Ngươi yên tâm. ta sẽ không cho ngươi chết nhanh như vậy đâu. Ta sẽ khiến cho tiểu tạp chủng ngươi và Đường Tử Trần muốn sống cùng không được. muốn chết cũng không xong!"

Giọng Hồng Tú Liên the thé như mũi nhọn. bà cũng không phải là người hồ đồ. Từ sau khi đối phó Đường Môn. bà cũng đã phòng bị Đường Môn sê đột nhiên tập kích ám sát. Bởi vậy đã chuẩn bị rất nhiều thủ đoạn. Dẫn rắn ra khỏi hang, vốn tường rẳng Đường Môn muốn ám sát thì sê nhập cư trái phép một tiểu đội vào. bất ngờ tập kích. Nhưng bà thật không ngờ đối phương lại là người lãnh đạo tự thân xuất mã, hơn nưa còn là hai người trực tiếp tiến vào đại bản doanh của bà,ở đây có nhiều cao thủ như vậy, trên mặt Hồng Tú Liên có một tia đắc ý.

"Lần này nhất định Đường Môn muốn chết, sớm không đến, muộn không đến. lại chờ nhiều cao thủ tụ hội như vậy rồi đến" Hồng Tú Liên ngẩng đầu lên, nắm cây long đẩu quái trượng trong tay.

"Ha ha, ha ha..."

Đối mặt với tiếng nói the thé như mũi nhọn của Hồng Tú Liên, Vương Siêu không giận mà ngược lại còn cười: "Vương Siêu ta từ khi xuất đạo tới nay. tung hoành tới giờ giết người vô số. Người có dũng khí đối mặt với ta nói như vậy chưa từng sinh ra đời. nghĩ không ra một lão thái bà sắp sửa chui vào hòm như ngươi lại có lá gan lớn như vậy, thật sự bội phục. bội phục. Bất quá cứ mắng ta cho thống khoái đi. tí nữa để mạng lại là được!"

"Tí nữa để mạng lại!" Trong nháy mắt khi năm chừ này vừa thốt ra thì Vương Siêu đã ra tay rất nhanh! Thắt lưng. tiểu phúc. trái tim đều bùng nổ. cổ duỗi thẳng; tựa như một con khủng long thời viễn cổ bị móc tim ra! Nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mười thước tới ngay trước mặt Hồng Tú Liên!

Một bước vượt qua khoảng cách này chính là đã đạt tới cực hạn của khả năng con người. Thân thể lướt trong không khí làm phát ra từng tiếng nổ vang, trong nháy mắt mang theo con sóng khí. phía sau còn chợt lóe lên một vết rách không gian. biêu hiện ra lực đã kích không thuộc về loài người.

Khi Vương Siêu dừng lại thì mặt đất xụi lơ giống như đậu hủ, lún xuống sàn một thước! Không hề có vết nứt. mặt đất lúc này mềm như bùn, bị Vương Siêu dùng lực của chà đạp mạnh mà thành!

Tạo thành tình huống như vậy chì có một khả năng: chính là trong nháy mát Vương Siêu phát lực quá lớn. hon nữa còn quá nhanh! Mặt đất bị hao tổn chưa kịp vỡ tan thì đã bị lực lượng cực lớn đè thành một khối. tạo thành hiện tượng mềm như bùn.

Trong nháy mắt hai con ngươi Hồng Tú Liên khép chặt lại!

Tại một bước nhảy của Vương Siêu, trong nháy mắt bà căn bản không nhìn thấy bất cứ vật gì, chi cảm thấy trong tai vang lên tiêng chói tai, sau đó một bóng dáng cực lớn như núi băng mang theo áp lực đánh tới. Áp lực vô hình khiến cho bà không nói nên lời!

Giờ khắc này bà cũng không; kịp tự hỏi, thậm chí không kịp kinh ngạc vì sao đối phương lại có thê phát ra một kích hung mãnh. Cho dù kiến thức của bà rộng rãi, đã hơn bảy mươi tuổi cũng chưa từng thấy cảnh một người mà lại có thê bộc phát ra lực lượng lớn như vậy.

Theo bản năng luyện võ nhiều năm, bà cầm long đầu quái trượng trong tay đâm tháng ra trước ngực mình, giống như đang đâm một cây trường thương.

Bản năng trái qua thiên chùy bách luyện, lê hoa thương "Báo Đầu Kích" là thương pháp đứng đầu, dùng để đối phó với kỵ binh trên chiến trường.

Hồng Tú Liên dùng quái trượng thay cho thương thuật cũng rắt đúng, sừng rồng trên đầu quái trượng vô cùng sắc bén, hướng ra phía trước chờ Vương Siêu đến.

Cùng lúc đó hai đại sát thù bên cạnh Hồng Tú Liên là "Ám Ảnh'' và "Dạ Đồ" cũng động thủ. Bọn họ cùng không thấy rõ động tác của Vương Siêu, nhưng xuất phát từ bản năng giơ tay lên, phóng ra mẩy chục thanh Mai Hoa Châm tới trước mặt Hồng Tú Liên. Đồng thời chuyển thân nhảy lên, muốn tranh thủ tại tình thế chỉ mành treo chuông che ở trước mặt Hồng Tú Liên. chống đỡ tất cả sát chiêu công kích.

Dưới công kích của Vương Siêu, ngoại trừ cao thủ Bão Đan thì căn bản không gi có thê thấy rõ động tác của Vương Siêu, chi có thể dựa theo bản năng đối phó, đây chính là bản lĩnh của cao thủ thằn cấp.

Bọn họ không nắm chắc công kích của Vương Siêu. không có nghĩa là Vương Siêu không nắm rõ công kích cùa bọn họ!

Một bước tựa như rồng thuấn di, trong nháy mắt hai cánh tay Vương Siêu từ trong ống tay áo mỡ rộng xuyên ra ngoài, đúng là chiêu thức trước khi vận dụng Phiên Thiên Ấn. 'Triều Thiên Đạp Địa"!

Giang rộng cánh tay huy động trước ngực. che chắn tất các các bộ vị như tiểu phúc, ngực và mặt lại. Trên cánh tay Vương Siêu nôi đầy gân, lúc giơ lên huy động thì kịch liệt chấn động. Quần áo không gió tự động phất phơ giống như cây cờ lớn trước gió. Không khí xung quanh trong phạm vi một thước bị chấn động phát ra từng đạt khí lạnh

Đây là chỗ kinh khủng của cương kình trong ngoại cương.

Mấy chục thanh Mai Hoa Chàm bị Vương Siêu phất tay dùng áo thu hét.

Tay áo Vương Siêu mặc dù không lớn nhưng lại không khác gì cây quạt lớn, Mai Hoa Châm này bắn ra với tốc độ mặc dù nhanh, so với đạn bắn ra từ súng còn nhanh hơn nhiều, nhưng khi bắn ra thì lực xuyên thấu khẳng định không mạnh bằng đạn.

Mai Hoa Châm chính là phóng ra với tốc độ nhanh và mật độ dày đặc, hơn nữa còn dễ dàng mang theo, giết người bí mật. Mà súng ống khi bắn phải bóp cò, động tác rất rõ ràng; trình tự thực hiện rất nhiều. Sau khi bắn ra thì lực xuyên thấu không thê so được với đạn. nhưng ở trong cự ly gần thì không hề nghi ngờ Mai Hoa Châm so với súng ống thi còn ưu việt hơn nhiều.

Bất quá hiện tại trước mặt Vương Siêu. vô luận là súng ống hay là Mai Hoa Châm cũng không có bất cứ tác dụng gì.

Súng ống hắn có thể né, Mai Hoa Châm hắn có thể mạnh mẽ bắt hết!

Đối với người như Vương Siêu thì vĩnh viễn chỉ có một biện pháp, đó chính là tập trung binh lực thật nhiều vây quanh lại, lấy số lượng lớn hỏa lực tạc đạn oanh tạc liên tục, trừ cách đó ra thì không còn cách sì có thể tiêu diệt người như hắn.

Mà đối phó với người như Đường Tử Trần. cũng chỉ có một biện pháp, đó chính là chờ nàngchết già!

Sau khi Vương Siêu đánh văng Mai Hoa Châm thì thuận thế, thân hình không hề trì hoãn nhanh như thiểm điện phóng tới trước người Hồng Tú Liên. Hai tay giơ lên cao rồi mạnh mẽ hạ xuống, thi triển ra Phiên Thiên Ấn!

Bạo kích vào đầu!

Lúc này, hai sát thủ trẻ tuổi Ám Ảnh, Dạ Đồ đã kích phát tất cả tiềm lực, liều mạng cố gắng phóng tới hai bên hông Hồng Tú Liên, dùng hai tay chổng lên phía trên, đồng thời hai chân đồng loạt đá về phía trước.

Động tác của hai người này phổi họp cùng lúc, quả thực không kém một ly. toàn thể gắn bỏ thật giống như một người có bốn tay bốn chân! Có thể thầy được sự phối hợp ăn ý đến mức nào.

Bọn họ phóng Mai Hoa Châm. phóng tới giơ tay lên cao đón đỡ, chá đá ra, một loạt động tác này toàn bộ đều xuất phát từ bản năng chống cự mà phản kích, nhung vẫn như cứ chuẩn xác cảm giác được phương hướng tấn công của Vương Siêu, do vậy có thể thấy được sự mẫn cảm thật sự đã đạt tới cực điểm. Nếu đổi lại là một cao thù khác có tâm trí không kiên định, thì tại tình huống Vương Siêu bạo kích nhanh như vậy. trong nháy mắt căn bản không thể phán đoán được hướng của công kích. cùng không biết phải ngăn cản thế nào. chi có thê ngây ngốc chờ chết hoặc là liều mạng chạy trốn.

Bản năng sát thủ. ám khí lợi hại cùng được phối hợp một cách chuẩn xác như máy móc. điều này khiến cho bọn họ có thể biết chính xác cách để chặn chiêu Phiên Thiên Ấn của Vương Siêu!

Đáng tiếc là bọn họ đã đánh giá thấp lực lượng của Vương Siêu!

Rắc rắc!

Hai tay Vương Siêu bạo kích xuống, trực tiếp chặt đứt song chường đang giơ lên đón đỡ của bọn họ. Hơn nữa xu thế không hề giảm, trực tiếp đè lên đầu bọn họ. Hai tiêng bang bang buồn bực vang lên cùng với tiếng xương vỡ truyền ra.

Hai sát thủ đứng đầu được nhà Tư Đồ không tiếc tất cả huấn luyện ra đã bị Phiên Thiên Ấn của Vương Siêu bạo kích. trực tiếp chém đứt hai tay. kích phá bộ não, kình lực vô cùng lớn còn đè xuống chắn nát toá bộ xương trong cơ thể bọn họ. Một tiếng nổ mạnh vang lên. tất cả đầu khớp xương trong cơ thề phá thịt đâm ra, cốt tủy cùng máu tươi bắn tung tóe, như hai đống chất cùng ngã xuống.

Cái gì sợi là dùng tay cản xe!

Trong nháy mắt khi Vương Siêu dùng Phiên Thiên Ấn đánh chết hai sát thù đứng đầu. tình cảnh này khiến cho người ta liên tường đến câu thành ngữ cổ xưa: dùng tay cản xe.

Mặc dù võ lực hai sát thù này cường đại, phối hợp cũng vô cùng tinh diệu, nhưng lực lượng trong cơ thể cùng không vững chắc như quyền sư Hóa Kình, dưới áp lực thật lớn không thê kháng cự, trong nháy mắt chết đi thì chính là chuyện tình đương nhiên.

Ngay sau khi hai sát thủ đứng đầu bị đánh cho bên trong thân thế nổ mạnh, trong nháy mắt còn chưa xụi lơ ngã xuống thì một cây long đầu quái trượng mang theo tiếng rít thê lương phá không đâm về phía ngực Vương Siêu!

Long đầu quái trượng được làm từ tinh cương, sừng rồng sắc bén, một đâm này vô cùng hung mãnh.

Đây chính là lão thái bà Hồng Tú Liên dùng lê hoa thương Báo Đầu Kích. trong khoảng 0-3 giây khi hai sát thủ đứng đầu tử vong, Hồng Tú Liên rốt cục miễn cường thấy rõ bỏng dáng Vương Siêu, liền vận khí lực toá thân. xuất ra một đâm chuẩn xác về phía trái tim Vương Siêu.

Vương Siêu đang xuất ra Phiên Thiên Ẩn liền đột nhiên lui về, tựa như đại xà bị điện giật, một chiêu Bát Quái "Hộ Tâm Chùy" đưa ra che trước vị trí trái tim.

Ông ông!

Một chiêu "Hộ Tám Chùy" vừa lúc đánh ngay sừng rồng trên long đầu quái trượng hai tay Hồng Tú Liên truyền đến một trận tê dại, chi cảm thấy toàn thá hình như bị một nắm đấm bằng thép hung hăng đấm mạnh lên. khiến cho khí huyết náo động, vế mặt đó bừng; hai bá tay trong nháy mắt vỡ tan phun ra máu tươi lai láng!

Đèn lúc này bà mới biết răng mình tuyệt đối không thể lui về phía sau. Chỉ có thế liều mạng khiến cho đối phương tránh né. trì hoãn một chút thời gian để phục hồi

Nhưng là hai tay của bà vẫn như trước gắt gao nắm lấy quái trượng, hét lớn một tiếng cố sức đâm tới trước, dĩ nhiên là bà muốn trước khi chết dùng hết sức lực toàn thân đâm thũng Vương Siêu! chờ người tới giúp.

Một đấm của Vương Siêu đụng vào quái trượng; hai tay Hồng Tú Liên vỡ tay nhưng vẫn cố sắng dùng hết sức đâm vào cổ họng Vương Siêu!

Nhưng Vương Siêu đâu phải loại người dễ đối phó như vậy! Hồng Tú Liên đã già, hơn nưa cũng không phải là Lưu Mộc Bạch dùng thương. Thương của Lưu Mộc Bạch dường như vật sống có linh tính. Mà quái trượng của bà lại là tử khí trầm lắng, không có một chút linh tính.

Cho nên ngay khi long đầu quái trượng đâm tới thì Vương Siêu đột nhiên biến chiêu, đánh ra một trảo vào ngay long đầu. đồng thời đè mạnh xuống!

Thật giống như một cây cầu bập bênh, dưới một đè của Vương Siêu, cả người Hồng Tú Liên bị đây bay lên tròi, bay về phía sau!

Lằn này bị Vương Siêu đánh bay, Hồng Tú Liên ờ trên không trung mặc dù thờ hổn hển nhưng lại hiện ra một tia vui mừng!

Bời vì trong nháy mắt khi bà bị đánh bay. khoảng cách giữa bà và Vương Siêu còn có một cái bàn thủy tinh và ghế sa lon. Nhưng vật này làm hỗn loạn trên mặt đất. nếu Vương Siêu muốn liên tục tấn công thì khăng định sê sập chướng ngại vật.

Mà khi bà ờ trên không trung đã thấy bóng dáng ba người đang phóng về phía Vương Siêu.

Chi là cuối cùng bà đã bị Vương Siêu đoạt lấy long đầu quái trượng!

Vương Siêu CŨNG không muốn đuổi theo, chi là múa cây long đầu quái trượng trong tay!

Bốp!

Sau đó hắn điều chỉnh quái trượng được làm băng tinh cương này, chuẩn xác ném vào không trung; phát ra tiếng xé gió chói tai

Hồng Tú Liên chỉ thấy một đạo hồng chợt lóe lên,sau đó từ ngực truyền tới một trận đau đớn, quái trượng kia phá không đâm vào ngực bà, trực tuếp đâm xuyên qua thân thể bà

Thình thịch, bà đã bị Vương Siêu ném quái trượng, đóng đinh ngay trên tường cao!

Bình luận





Chi tiết truyện