chương 29/ 541

"Người trẻ tuổi tâm lực đều thịnh vượng, huyết khí phương cương, thích đối đầu điểm này cũng không có gì ngạc nhiên. Nhưng thắng mà không kiêu, còn an ủi người thất bại, khẳng khái tặng tiền, thần thái chân thành, lời nói uyển chuyển như dòng nước chảy nhập vào lòng người. Thật sự là là quân tử khiêm nhường, ôn nhuận như ngọc, thiếu niên lão thành, đã có hình dáng của quyền thuật tông sư, tiền đồ về sau nhất định không thể hạn lượng".

Trong sự tiếp xúc, Trương Đồng thấy Vương Siêu luyện được võ công như vậy khi còn thiếu niên, đơn thuần chỉ là cảm thấy hứng thú. Đây cũng là sở thích của Trương Đồng, bắt đầu từ khi Triệu Tinh Long xuất hiện, cũng làm cho nàng phi thường cảm thấy hứng thú. Nhưng Vương Siêu hiện tại khẳng khái tặng tiền cho Triệu Tinh Long, một hành động này, làm cho trong lòng nàng rung động thật lớn, cảm thấy sự hứng thú đã tăng lên trở thành sự thưởng thức.

"Sao vậy? Trương tổng đang suy nghĩ cái gì?"

Sau khi tiệc tàn, Vương Siêu nhìn Triệu Tinh Long rời đi, trong lòng ngẫm nghĩ lại trận đấu vừa rồi, nghĩ thấy Triệu Tinh Long này thật sự là lợi hại, bản thân mình nếu không phải mấy ngày này đem kình lực toàn thân liên kết thành một khối, bộ pháp, lực lượng, thân pháp, chưởng pháp đều tăng lên một bậc, đạt tới bước đỉnh điểm của minh kình, khẳng định không phải là đối thủ của hắn.

Hơn nữa Triệu Tinh Long kinh nghiệm thật chiến hiển nhiên rất phong phú, đòn cuối cùng kia, hiển nhiên là sử dụng kình lực Thông bối quyền, cương mãnh đánh cực nhanh, chợt bùng nổ, hiện nghĩ lại cũng cảm thấy sợ.

Nhờ có sự tinh diệu của một thức Long xà hợp kích, dùng Xà hình quấn thân, Long hình gánh ngang háng, cuối cùng là Hồi thân chưởng súy kình mới từ trong nguy hiểm mà thắng. Nhưng Triệu Tinh Long chỉ ngã như vậy, dĩ niên còn có thể đứng lên, hiển nhiên cũng chưa mất đi lực chiến đấu, nếu là sinh tử giao đấu, cứ tiếp tục đánh thì hươu chết vào tay ai cũng còn chưa biết.

Nói về độ thuần của lực lượng cùng công phu, Vương Siêu tự thấy kình lực của mình so với Triệu Tinh Long khi xuất Bát cực chỏ sắt ra, còn kém một ít.

Hơn nữa nội kình của đối phương cũng luyện tới bước da thịt gồng lên như hạt sắt, trong khi qua lại, Vương Siêu cũng không thể thông qua sự động chạm cơ thể mà biết được trọng tâm cùng thế chuyển động.

"Nhưng người am hiểu quyền cước đã đấu trước giờ như Tào đội trưởng, Lý Phong, Lưu Văn Quân, Tào đội trưởng cũng có điểm lợi hai, cũng có che dấu thực lực, chẳng qua cũng chỉ sợ chứ đến được mức như Triệu Tinh Long. Gặp cao thủ thực chiến như vậy, thật sự là có thể gặp chứ không thể cầu, đánh nhau một trận cũng thu được lợi ích không nhỏ".

Nhất nhất nhớ lại trận đấu của mình với đối thủ, như tia chớp xẹt qua trong đầu, sau đó tỉnh táo lại, thấy Trương Đồng đôi mắt cũng đang nhìn mình mà đứng bất động, Vương Siêu không khỏi đặt câu hỏi.

"Ừm?!" Trương Đồng tựa hồ cũng suy nghĩ mà phục hồi tinh thần lại, cười tao nhã thong dong, đem ánh mắt đang ở trên người Vương Siêu thu hồi lại, "Ta chính là kỳ quái, ngươi chẳng qua là một học sinh sắp tốt nghiệp trung học, chưa tới mười tám tuổi, cách nói chuyện, ăn mặc cứ như là lão thành vậy, một ít thanh xuân, nhiệt huyết, nhuệ khí của tuổi trẻ, đều tựa hồ tìm không thấy trên người của ngươi, có phải là có chút kỳ quái không".

Trương Đồng nói thật ra, rồi hứng thú chờ câu trả lời của Vương Siêu.

"Trương tổng nói hành vi của ta vừa rồi?" Vương Siêu sau khi lĩnh ngộ ý tứ trong lời nói củaTrương Đồng: "Cái đó cũng không có gì, là ta gần đây đọc sách dưỡng khí, xem lịch sử trải qua cảu các danh gia tiền bối quyền thuật, mỗi một người đều rất cảm thán quyền thuật tu luyện gian nan, đa số vì áp bức của cuộc sống, quyền thuật dù đánh có hay, cho dù là thiên hạ vô địch, nếu không được người khác duy trì, cũng rất là khốn khổ. Triệu Tinh Long người này luyện cũng không tệ, cũng là vì cuộc sống bức bách, vứt bỏ quyền thuật, cũng rất đáng tiếc. Ta hiện tại dù sao cũng có chút tiền không dùng tới, có thể giúp được một lần thì giúp một lần, so với Đài quyền đạo, quyền thuật thật sự xuống dốc rất nhiều, nếu cứ tiếp tục đi xuống như thế, ta cũng chỉ có một mình ta, tìm không được đối tượng để giao lưu, cũng là tịch mịch, cái này thì có quan hệ gì với lão thành. Hơn nữa các quyền thuật đại sư tiền bối, phần nhiều đều có phong phạm này. Học quyền học làm người ta thấy cũng là điều tất yếu".

"Ừm. Có ý tưởng như vậy, cũng đã thực là lão thành" Trương Đồng cười cười: "Ngươi vừa rồi cùng Triệu Tinh Long tỷ thí, ta cũng thấy được, đánh cũng rất là phấn khích, ngươi thấy thế nào?"

"Từ trong nguy hiểm mà thắng được, nếu là sinh tử giao đấu trong võ đài chợ đen, cũng chưa biết là ai thắng ai thua" Vương Siêu nói thật ra: "Hắn hiển nhiên đã luyện lâu hơn ta nhiều, hơn nữa kinh nghiệm thực chiến phong phú, cho nên ta về sau cũng có ý cùng hắn luận bàn".

"Chờ đến lúc ngươi tìm hắn luận bàn, nói không chừng hắn lại tiến bộ, quyền sợ tuổi trẻ, khinh già không khinh trẻ, đến lúc đó hươu chết vào tay ai cũng chưa biết được" Trương Đồng thấy Vương Siêu nói ra lời thật, đều không khiêm tốn "Dưới tay ta cũng có mấy tên vệ sĩ lợi hại, bọn họ đều là người có nghề, không biết ngươi có hứng thú cùng bọn họ tỷ thí một chút không?"

Trương Đồng lời này giống như tung ra một miếng mồi, chỉ đợi Vương Siêu mắc câu.

Có thực chiến, Vương Siêu tự nhiên sẽ không cự tuyệt, lập tức đáp ứng: "Thế thì quá tốt".

"Đi thôi, ta chở ngươi đi!" Trương Đồng tiêu sái kêu tính tiền, sau đó rời khỏi khách sạn lái xe chở Vương Siêu về lại trung tâm thành phố.

Sau khi xe đi được nửa giờ, dừng lại trước một tòa nhà thương mại hết sức hào hoa, đây là khu thương mại phồn hoa nhất của tỉnh S.

Tòa nhà thương mại này kiến trúc so với Đài quyền đạo quán còn muốn hào hoa khí thế hơn, kiến trúc cao ngất bao phủ bởi thủy tinh chống đạn chiết xạ ra khí tức của đô thị hiện đại. Trên đường người đến người đi hoàn cảnh cũng tỏa ra sự náo nhiệt cùng phồn hoa.

Xe của Trương Đồng vừa dừng lại, lập tức không biết từ nơi nào xuất hiện ba người nam mặc đồng phục màu đen, mang tai nghe, vẻ mặt lãnh khốc.

"Trương tổng!" Một người đứng đầu bước lên chào kỳ quái nhìn Vương Siêu ngồi ở ghế sau, sau đó lại hạ thấp mi mắt xuống. xem tại TruyenFull.vn

"Giúp ta đưa xe vào trong gara, sau đó đi lên" Trương Đồng gật đầu, phân phó một câu, sau đó xuống xe, người này lập tức vào trong xe, đưa xe vào gara ở trong tầng hầm.

"Đi thôi!" Trương Đồng nhìn Vương Siêu cười cười, cùng hai vệ sĩ đi sau vào thang máy của tòa nhà thương mại.

Vương Siêu khi đi ra, cũng dò xét ba gã mặc đồ tây màu đen, mang tai nghe này, cách ăn mặc rõ ràng là vệ sĩ, ánh mắt nhìn xuống tay của ba người, phát hiện tay của ba người này cũng giống như là Tào Nghị, xương tay đều bằng phẳng, lớp chai tầng tầng, chẳng qua khác với Tào Nghị chính là, ánh mắt của ba người này rất lãnh khốc, giống như cảm tình đã không còn nữa. Hơn nữa cả người trên dưới phát ra một cỗ khí tức làm cho người ta không muốn đến gần.

Loại khí tức này chính là làm cho người thường đi đến gần sẽ theo bản năng mà cảm giác được sự nguy hiểm ra rời xa lập tức.

Khi tức như vậy cũng làm cho Vương Siêu cảm giác được, trong lòng thoáng đề cao sự cảnh giác một chút.

"Bọn họ đều là lính đánh thuê xuất ngũ, đã được huấn luyện nghiêm khắc tại rừng rậm Phi châu, cực kỳ tinh thông kỹ xảo giết người cùng rất nhiều thủ đoạn gián điệp. Cuộc sống huấn luyện tàn khốc khiến cho bọn họ đánh mất đi một bộ phận cảm xúc dao động. Cho nên khi động thủ, là đáng sợ nhất. Ngươi có dám tỷ thí với bọn họ không?"

Sau khi thang máy dừng lại, Trương Đồng nói một câu làm cho Vương Siêu trợn hai mắt lên.

"Lính đánh thuê?" Vương Siêu ngẩn ra, trong lòng đột nhiên nghĩ ra một sợi tơ liên hệ: "Ta xem trong Quốc thuật thật lục có chỗ nhắc tới kỹ xảo huấn luyện lính đánh thuê giết người, giống như cùng với Trần tỷ cũng có chút liên hệ…"

Bình luận





Chi tiết truyện