Trong suốt thời gian qua con đã sống như thế nào? Con đã bao lần được mẹ ôm trong tay? Con đã nghĩ thế nào về mẹ? Đã oán trách mẹ lắm phải không hả Tiểu Hằng?
Lạc Ân không thể kiềm nén được. Giây phút Thiên Hằng bị đẩy vào phòng cấp cứu, cô như một cái xác không hồn trông theo chiếc băng ca.
8 năm trước, cô cũng đã gạt nước mắt trao đứa bé còn đỏ hỏn cho người ta để hoàn thành một hợp đồng mua bán. Những ngón tay nhỏ xíu của Thiên Hằng bám chặt lấy Lạc Ân đã bị cô nhẫn tâm gạt đi…Tiếng khóc của thằng bé xuyên qua tường bệnh viện, thấm vào tận đáy tim cô.
Nhưng Lạc Ân đã không quay lại. Sống với cô, thằng bé sẽ không được vui vẻ. Cuộc sống không thể đầy đủ. Trả nó cho gia đình ông Thiệu, Lạc Ân vừa có tiền giúp cha chữa bệnh, vừa…vừa làm được những điều cô cho là sẽ tốt cho con.
Tốt cho con? Tốt cho Thiên Hằng. Tại sao lại khiến một đứa trẻ chưa đầy 8 tuổi trở nên như vậy? Tự sát…Trời ơi!
Thiệu Tường Phong dìu thân thể lả đi của Lạc Ân trong tay mình. Anh không thể an ủi cô, dù giây phút nhìn thấy máu lênh láng trên sàn, tim anh cũng đau đớn từng hồi. Tiểu Hằng…Miệng lưỡi độc địa nhưng chưa bao giờ có khuynh hướng tự ngược đãi mình, nói gì tới việc tự tử? Tiểu Hằng…
8 năm nay mình đã làm gì vậy? Lạnh lùng, khắc nghiệt với con trẻ? Lạc Ân không thể ở bên con vì hoàn cảnh. Còn người làm cha như Tường Phong, dù là bất đắc dĩ đã làm gì được cho con trai mình?
Cố gắng làm việc, âm thầm tách ra khỏi Thiệu thị, tìm kiếm cho hai cha con sự tự do.
Tự do có ý nghĩa bằng mạng sống của Thiên Hằng trong phòng cấp cứu? Tự do có nghĩa gì khi Thiệu Tường Phong quay đầu nhìn lại, chỉ có một mình anh đi tiếp con đường.
-Tiểu Hằng…Tiểu Hằng sao rồi?
-Tiểu Hằng sẽ không sao đâu – Tường Phong vuốt nhẹ mái tóc rối bù của Lạc Ân- Bác sĩ đều rất giỏi. Sẽ không sao đâu.
-Nếu tôi…tôi chỉ cần cùng với anh sinh một đứa nhỏ, sau đó bỏ đi như trước đây thì…-Lạc Ân khóc nức nở- Tôi không cần cương quyết ở chung một chỗ với Tiểu Hằng. Tôi chỉ đem đến phiền phức cho con. Tôi…tôi vô dụng. Tôi không xứng đáng là mẹ của Tiểu Hằng có phải không?
Cô đang đau đớn. Cô đang tự trách. Nhưng Tường Phong thấy, tới giờ phút này, trừ việc thực hiện đúng thỏa thuận, giao Thiên Hắng cho nhà anh, Lạc Ân không sai lầm ở đâu cả. Sai lầm là ở chỗ, ho quá tự cao là đã phần nào hiểu được Thiên Hằng.
Đèn phòng cấp cứu bật sáng. Bác sĩ đã ra ngoài.
-Bác sĩ ơi….Con tôi…
-Chúng tôi đã dùng thuốc khống chế tình trạng không đông máu và cấp cứu cho cậu bé. May là phát hiện kịp nên có thể hồi phục nhanh.
-Cảm ơn bác sĩ…Cảm ơn.
-Nhưng tình trạng bệnh của Thiên Hằng diễn biến khá nặng. Tâm lý không ổn định sẽ rất nguy hiểm. Tốt nhất là anh chị nên cho bé khám bác sĩ tâm lý đi.
Bệnh nhân tự tử không hiếm. Nhưng Thiên Hằng mới có 8 tuổi lại tự tử, khiến ông cảm thấy rất lo.
…Vết cắt trên tay Thiên Hằng khá sâu song do đã điều trị được chuyện không đông máu nên cũng không nguy hiểm tới tính mạng. Buổi chiều khi thuốc mê vẫn còn, cậu bé đã được chuyển tới một phòng bệnh sang trọng rồi.
Khi Thiên Hằng tỉnh lại, gương mặt Lạc Ân mờ mờ ảo ảo trước mắt. Nhưng cậu vẫn còn sống….Nhận định đó khiến mu bàn tay Thiên Hằng khẽ run lên:
-Tiểu Hằng, con tỉnh rồi.
Lạc Ân vội vàng ngồi xuống chiếc ghế. Đến khi thấy Thiên Hằng có vẻ bình thản, cô mới nhỏ giọng, hỏi thăm:
-Con…con thấy trong người thế nào?
-Ổn rồi ạ! – Thiên Hằng lại nhắm mắt như ngủ -Mẹ yên tâm.
Thái độ lạnh nhạt như trước. Song Lạc Ân vẫn kiên nhẫn dỗ dành cậu bé. Cô còn mang một tô cháo bốc khóc, đút cho Thiên Hằng:
-Con ăn cháo đi….
Thiên Hằng chỉ hả miệng, phối hợp, ngoài ra không nói thêm lời nào nữa. Nhưng Lạc Ân lại có chuyện muốn nói…Là chuyện vô cùng quan trọng đối với quan hệ của cô với Thiên Hằng.
Bình luận
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1