chương 704/ 809

Một cước của Cơ Động đá bay gã ma sư đang công kích mình, cùng lúc đó thân hình hắn khẽ quay nửa người. Một cú đá giò lái về phía một gã ma sư khác.

Kết quả giống nhau như đúc, hai gã ma sư tăng phúc phía sau bị đồng bọn của mình đụng vào. Trong chớp mắt, bốn gã ma sư cùng nện người vào vách tường tạo nên mộ thanh âm trầm đục, sau đó gục xuống không thể đứng dậy.

Người đàn ông trung niên đang thản nhiên nhìn trận chiến bỗng nhiên kinh hãi, khẽ đẩy con gái ra, thần sắc trên mặt hắn trở nên ngưng trọng. Động tác của Cơ Động vừa rồi rất rõ ràng, rất chậm nhưng không thể ngăn cản.

Hai gã ma sư rõ ràng đã có động tác điều chỉnh với động tác của Cơ Động, thế nhưng, Cơ Động vẫn bá đạo đá bay, ma lực của họ oanh kích trên chân Cơ Động căn bản không tạo nên bất kì thương tổn nào. Chỉ dùng lực lượng thân thể đánh trọng thương bốn gã ma sư có tu vi Lục quan.

Ánh mắt của người đàn ông trung niên trở nên nghiêm khắc nhìn về phía Mạt Nhi, chỉ thấy cô nàng ngơ ngác nói:

- Ma lực của hắn thật sự chỉ có sáu mươi cấp mà! Con nhìn rất rõ, hơn nữa với tuổi tác của hắn mà đạt tới sáu mươi cấp đã rất khoa trương rồi.

Tuy miệng nói như vậy, nhưng ngay cả nàng cũng không cảm thấy thuyết phục. Chỉ dùng hai chân đã đánh bay bốn gã ma sư Lục quan không thể tiếp tục chiến đấu. Đây mà là người có tu vi sáu mươi cấp sao?

Trong lúc nhất thời, không khí ở đại sảnh dưới lòng đất trở nên ngưng trọng. Các ma sư chung quanh đứng lên phóng xuất Âm Dương Miện của mình. Sắc mặt người đàn ông trung niên ngưng trọng nhìn Cơ Động, con gái hắn phán đoán sai lầm rất có thể sẽ dẫn tới tai kiếp cho tổ chức.

Cơ Động lạnh lùng nói:

- Nếu các ngươi muốn động thủ, ra không ngại đánh cho các ngươi một trận rồi mới nói chuyện.

Vẻ mặt người đàn ông trung niên trở nên âm tình bất định, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường. Hắn phất tay hai bên, ra hiệu cho mọi người chung quanh lui ra. Sau đó thi lễ với Cơ Động:

- Thật xin lỗi! Khách nhân đến từ phương xa, ta xin lỗi vì hết thảy những gì vừa xảy ra. Chúng ta có thể nói chuyện thân mật được rồi.

- Cha à!

Mạt Nhi bất mãn kêu lên.

Người đàn ông trung niên cả giận mắng:

- Câm miệng! Đưa nó xuống dưới.

Lập tức có hai nữ ma sư tiến lên mang Mạt Nhi rất không tình nguyện đi.

Người đàn ông trung niên cười khổ nói với Cơ Động:

- Nha đầu này mất mẹ từ nhỏ, bị ta nuông chiều quá sinh hư. Mong các hạ bỏ quá cho. Ta tên Thiểm Lôi, là người phụ trách nơi này. Còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh của các hạ?

Nhìn người trung niên nho nhã tên Thiểm Lôi trước mặt, Cơ Động bình tĩnh nói:

- Tiểu nha đầu này thông minh lanh lợi hơn xa đám trẻ cùng lứa tuổi. Ngay cả ta suýt nữa cũng bị dắt mũi, nàng rất xuất sắc, các hạ không cần phải khiêm tốn. Ta cùng nàng tới đây chỉ vì một nguyên nhân, đó là chúng ta có cùng chung địch nhân.

Thiểm Lôi gật nhẹ đầu nói:

- Ta vừa nghe Mạt Nhi nói các ngươi tới từ Quang Minh Ngũ Hành đại lục, nói vậy các ngươi đã biết địa vị của Hắc Ám Thiên Cơ tại Hắc Ám Ngũ Hành đại lục như thế nào. Tổ chức của chúng ta thành lập được năm trăm năm, tuy đây là một thành tích không tồi. Nhưng trên thực thế chỉ có chúng ta mới biết Hắc Ám Thiên Cơ coi thường không thèm đối phó. Chính vì vật mà chúng ta có thể tiếp tục tồn tại, nhưng chỉ có thể sinh hoạt ngầm dưới lòng đất. Chúng ta là những ma sư và bình dân chống lại sự thống trị bạo ngược của Hắc Ám Thiên Cơ. Nếu ngươi cần sự trợ giúp , e rằng chúng ta không thể làm được, bởi vì ta không thể để tổ chức rơi vào tình cảnh nguy hiểm. Nói thẳng ra, ta cũng không coi trọng các ngươi. Theo ta được biết thực lực của Quang Minh Ngũ Hành đại lục căn bản không thể so với Hắc Ám Thần miếu cũng như Hắc Ám Thiên Cơ. Chỉ không tới một năm nữa, Hắc Ám Thần miếu sẽ tổng tiến công Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Lúc đó e rằng chính là ngày tận thế của các ngươi.

Tuy rằng thái độ của Thiểm Lôi rất bình thản, nhưng từng câu trong lời nói của hắn đều chứa lưỡi dao, chẳng những vừa cự tuyệt đồng thời cũng vừa nói cho Cơ Động biết ta rất hiểu tình huống của đại lục các ngươi. Muốn chúng ta ủng hộ không dễ như vậy đâu.

Cơ Động lãnh đạm nói:

- Ta là người không thích vòng vo, ý của ngươi là cảm thấy thực lực của chúng ta không đủ để đối kháng với Hắc Ám Thiên Cơ, sợ sẽ làm liên lụy các ngươi. Đúng không?

Thiểm Lôi đối mặt với Cơ Động, không hiểu tại sao người trẻ tuổi này làm cho hắn có cảm giác rất nguy hiểm. Không chỉ vì thực lực mạnh mẽ mà Cơ Động đã biểu hiện, phần nhiều hơn chính là sự cao ngạo phát ra từ trong nội tâm.

- Đúng là như vậy.

Cơ Động gật nhẹ đầu nói:

- Ta chỉ muốn biết điều kiện để có được sự giúp đỡ của ác ngươi. Nguồn tại http://Truyện FULL

Thiểm Lôi trầm giọng đáp:

- Trừ phi các ngươi thể hiện ra được thực lực có thể chiến thắng Hắc Ám Thiên Cơ

Cơ Động lắc đầu:

- Điều này ta chưa thể làm được. Thực lực của Hắc Ám Thiên Cơ là Thánh cấp đỉnh phong, dù là Hắc Ám Ngũ Hành đại lục các ngươi hay Quang Minh Ngũ Hành đại lục chúng ta dưới tình huống 1 chọi 1 không một ai là đối thủ của hắn. Tcần không cần các ngươi phải chiến đấu cùng chúng ta, mà chỉ cần các ngươi cung cấp tin tức là đủ.

Lông mi của Thiểm Lôi hơi nhíu lại, trong mắt hắn toát ra thần sắc suy tư. Nửa ngày sau hắn mới lên tiếng:

- Ngươi cần chứng minh có đủ năng lực để chúng ta ủng hộ. Các ngươi tới bao nhiêu người?

Cơ Động đáp:

- Mười người.

- Chỉ có mười người?

Trong mắt Thiểm Lôi hiện lên vẻ thất vọng. Chỉ là sự thất vọng rất nhanh đã biến thành khiếp sợ.

Hai tay Cơ Động nâng lên, đen và vàng song sắc hảo diễm bùng lên. Hắn không tiếp tục che giấu nữa, ma lực Bát quan tám mươi tám cấp mang theo quang mang màu vàng đặc trưng của Âm Dương Miện thuộc về Quang Minh hiện ra trên đỉnh đầu hắn.

- Ma lực của ta chưa đạt tới Cửu quan, nhưng Cực hạn song hỏa của ta có thể chứng minh một số thứ. Binh quý tinh mà không phải nhiều, đạo kí này chẳng lẽ ngươi không hiểu?

- Quang Minh Thiên can thánh đồ?

Thiểm Lôi hít sâu một hơi, ánh mắt hắn nhìn Cơ Động hoàn toàn thay đổi:

- Các ngươi thật là to gan! Thân là Quang Minh Thiên can thánh đồ lại dám đến Hắc Ám Ngũ Hành đại lục của chúng ta. Các ngươi không sợ mình bị tiêu diệt tại đây khiến cho một chút hi vọng của Quang Minh Ngũ hành đại lục biến mất sao?

Cơ Động thản nhiên nói:

- Ta thừa nhận chỉnh thể thực lực của Quang Minh Ngũ hành đại lục yếu hơn các ngươi nhiều, nhưng nếu ta dám xuất hiện tại đây chứng tỏ có ưu thế thuộc về mình. Thẳng thắn nói cho ngươi biết hiện tại Hắc Ám Thiên Cơ và Hắc Ám Thiên can thánh đồ muốn chặn đánh chúng ta trên Thánh Tà đảo, chúng ta có thể biết nhất cử nhất động của chúng, nhưng chúng thì không thể. Ngươi hãy nói cho ta biết có phải toàn bộ Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cũng giống như tòa thành thị này, đều bị Hắc Ám Thiên Cơ cùng Hắc Ám thần miếu chèn ép đến không thể sinh tồn không?

Trong mắt Thiểm Lôi hiện lên một tia thống khổ, hắn yên lặng gật đầu:

- Nếu như không phải Hắc Ám thần miếu làm cho đại lục sinh linh đồ thán, ngay cả sinh hoạt hằng ngày cũng không thể suy trì thì tổ chức phản kháng Thiên Cơ của chúng ta sao được sinh ra? Chỉ là Hắc Ám thần miếu quá mức cường đại, chúng ta không thể chống lại. Mỗi ngày có không biết bao nhiêu công tượng vì mệt mà chết, có bao nhiêu bình dân chết đói, lại có bao nhiêu người chết trong tay những Hắc Ám ma quân cao cao tại thượng. Năm vạn Hắc Ám ma quân căn bản chính là năm vạn Ác Ma, trên đại lục này bọn họ cần gì cứ lấy. Hắc Ám Ngũ Hành đại lục đã không còn quốc gia mà chỉ có Hắc Ám thần miếu và Hắc Ám Thiên Cơ thống trị. Chúng dần dần đã ăn mòn cả đại lục. Nếu như hắn có thể dẫn Hắc Ám đại quân chiếm được Quang Minh Ngũ Hành đại lục thì còn có thể kéo dài thêm một chút, nhưng nếu làm không được thì chỉ e không đến trăm năm...

Nói đến đây, sự đau khổ trong mắt hắn không thể tiếp tục che giấu, những người chung quanh cũng yên lặng cúi đầu.

Thiểm Lôi hít một hơi thật sâu cố gắng đè nén cảm xúc của mình xuống:

- Căn cứ vào tình báo mà tổ chức chúng ta thống kê ba trăm năm trước số nình dân vì mệt mà chết khoảng 30 vạn, mà ba trăm năm sau con số này đã gấp 10 lần tức là 300 vạn. Hơn nữa hiện tại không ngừng gia tăng. Hắc Ám Thiên Cơ chạy đua vũ trang hao người tốn của làm cho toàn bộ dân chúng đại lục lầm than, bình dân tức giận mà không dám nói gì. Những nơi nghèo đói nhất ngay cả võ cây, rễ cây cũng không có mà ăn. Bên trong thành thị thì còn tốt một chút, nhưng một người một cân bột mì ăn một tháng là chuyện bình thường.

Tuy Cơ Động cũng đoán ra tình cảnh vi thảm, nhưng chính tai nghe Thiểm Lôi nói lại càng thêm rung động:

- Một cân bột mì ăn một tháng sao?

Trong mắt Thiểm Lôi hiện lên sự trăn trở:

- Mỗi ngày pha một ít bột mì cùng nước nóng để uống. Tuy diện tích canh tác lương thực rất nhiều, nhưng đều do quân đội giám sát mà sản lượng lại ít đến thương cảm. Hiện tại, bình dân Hắc Ám đại lục chúng ta ngay cả sức phản kháng cũng không có. Người bình thường có thể sống quá 50 tuổi giống như phượng mao lân giác, ít càng thêm ít. Mỗi gia đình đều hi vọngsinh ra một ma sư để có thể được ăn cơm no.

- Chúng ta là sinh cơ cuối cùng của họ, thỉnh thoảng đi cướp đoạt một ít lương thực về phân phát cho bình dân, thế nhưng hằng năm nạn đói chết, mệt chết, bị hành hạ mà chết vẫn không ngừng tăng vọt.

Cơ Động nhịn không được nói:

- Sinh hoạt thống khổ như thế, chẳng lẽ họ không phản kháng sao?

Thiểm Lôi cười tự giễu:

- Tại sao lại không chứ? Hàng năm đều xảy ra bạo động, nhưng không ngoại lệ đều chịu những cái chết vô cùng thê thảm. Lực lượng của Hắc Ám Thiên Cơ mạnh như vậy, ai có thể bạo động thành công? Một khi trấn áp bạo động, người bị liên đới thường giết sạch cả nhà. Những gia đình nghèo khó chỉ cần có một gã ma sư, lập tức cuộc sống trở nên tốt hơn, họ không còn quan tâm tới sống chết của những người khác. Ma sư gia nhập tổ chức chúng ta đề là những người có lương tri, còn Hắc Ám ma quân - thủ hạ của Hắc Ám Thiên Cơ đã bị tẩy não mất rồi.

Nói đến đây, ánh mắt của Thiểm Lôi nhìn Cơ Động trở nên thành khẩn:

- Chính là vì như thế, chúng ta mới nhất định phải cẩn thận bảo trụ một chút lực lượng phản kháng cuối cùng của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Hi vọng ngươi có thể hiểu được, chúng ta ở hai phiến đại lục khác nhau, xét về một mặt nào đó chúng ta là địch mà không phải bạn. Ngươi nói không sai, chúng ta có chung một địch nhân. Nếu các ngươi có thực lực ảnh hưởng tới cuộc chiến, chúng ta sẽ cân nhắc cung cấp tình báo.

Cơ Động gật nhẹ đầu đáp:

- Được! Trong vòng 1 tháng ta sẽ chứng minh cho các người thấy. Chỉ là các ngươi không hoàn toàn tin tưởng ta, giống như ta cũng không hoàn toàn tin tưởng các ngươi. Ngươi nói rất đúng, chúng ta ở hai phiến đại lục khác nhau vì thế chúng ta là địch nhân. Chúng ta một mình xâm nhập vào Hắc Ám đại lục, muốn thành công thì an toàn phải đặt lên trên hết. Nếu ta đã đến đây thì cũng phải quan tâm tới an toàn của bản thân cùng đồng đội

Thiểm Lôi biến sắc:

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

Từ thực lực mà Cơ Động biểu hiện, Thiểm Lôi hiểu được người thanh niên này tuy rất trẻ tuổi nhưng hắn chẳng những là Quang Minh Thiên can Thánh đồ, mà rất có thể còn là Quang Minh Thiên can Thánh vương. Là một cường giả đồng cấp với Lý Vĩnh Hạo, ở nơi này không ai có thể ngăn cả được hắn.

Cơ Động thản nhiên nói:

- Nếu như là địch nhân thì kết quả chỉ có một. Tại đây...không một ai có thể sống sót. Nhưng ta hy vọng có thể tiến hành hợp tác cùng các ngươi. Như vậy, ta có hai yêu cầu. Thứ nhất, cho ta địa chỉ tới Hắc Ám thần miếu gần nhất, sau khi chứng minh thực lực của mình chúng ta sẽ liên hệ với các ngươi. Thứ hai, ta muốn tin tức của chúng ta phải được giữ bí mật, vì thế ta sẽ dẫn một người đi.

Sắc mặt Thiểm Lôi đại biến, các thành viên của tổ chức phản kháng thiên cơ cũng vô thức vây lại:

- Ngươi muốn dẫn Mạt Nhi đi?

Tất cả đều là những người thông minh, từ trong lời nói của Cơ Động đã hiểu hắn muốn gì.

Cơ Động cười nhạt một tiếng:

- Những người này có thể làm gì được ta? Ngươi nên biết, đây chính là nhượng bộ lớn nhất rồi. Nếu không...Ta sẽ làm nơi đây chỉ còn một mình ngươi có thể sống, hoặc các ngươi đều trở thành những kẻ ngốc.

Hô hấp của Thiểm Lôi trở nên dồn dập, thủ hạ của hắn muốn xông lên nhưng bị ngăn cản. Trong lòng hắn giằng co trọn một chén trà, sau đó mới vung tay lên trầm giọng nói:

- Dẫn Mạt Nhi tới đây.

- Thủ lĩnh!

Mấy người bên cạnh gấp giọng hô lên muốn ngăn cản.

- Ta nói mang Mạt Nhi tới đây! Hắn nói rất đúng, đây chính là biện pháp tốt nhất thể hiện thành ý của chúng ta. Cũng có thể là cơ hội cuối cùng, chẳng lẽ các ngươi cho rằng chỉ với lực lượng của tổ chức có thể chống lại Hắc Ám Thiên Cơ hay sao?

Bình luận





Chi tiết truyện