chương 282/ 809

Pháo Long nghi hoặc nhìn Cơ Động, lấy tay gỡ cái mũ đầu bếp trên đầu hắn xuống, lộ ra cái đầu trọc bóng lưỡng. So sánh với năm năm trước, hắn rõ ràng béo lên một chút, lưng cũng cao to hơn một ít. Thực lực của hắn mặc dù rất khó có khả năng tiến bộ, nhưng nhãn lực tuyệt đối không kém. Khi hắn chứng kiến Kim Giáp Nữ Tử kia, đã cảm thấy một cỗ hàn khí mạnh mẽ cực mạnh xông thẳng vào thân thể. Bộ áo giáp màu vàng kim huyễn lệ kia rõ ràng không phải để lòe mắt thiên hạ. Hắn vốn tưởng rằng đã gặp phải phiền toái lớn, đột nhiên lại bị Cơ Động gọi là sư huynh nên ngơ ngẩn cả người.

- Ngươi là...?

Cơ Động cung kính nói: Truyện được copy tại Truyện FULL

- Năm năm trước, Phất Thụy sư huynh có dẫn ta và Lam Bảo Nhi ghé qua nơi này thưởng thức thịt nướng của sư huynh. Lần đó ta cũng gặp qua Sư mẫu nữa. Sư huynh còn nhớ không?

Pháo Long thoáng ngẫm nghĩ một chút, đột nhiên vung tay vỗ mạnh lên cái đầu bóng lưỡng của mình:

- Là tiểu tử nhà ngươi! Ngươi tên là Cơ Động, đúng không? Ta thường vẫn nghe tên tiểu tử Phất Thụy kia nhắc đến ngươi. Thoáng một cái đã hơn năm năm rồi. Tiểu tử nhà ngươi sao lại đến đây? Còn chuyện vừa rồi là chuyện gì xảy ra?

Cơ Động cười khổ nói:

- Sư huynh đừng trách. Cái bàn đó cứ tính vào tiền của ta. Vừa rồi có mấy người nhìn chằm chằm vào vị bằng hữu này của ta. Tính tình của vị bằng hữu này cũng không được tốt cho lắm, liền ra tay hù dọa bọn họ một phen. Cũng là lỗi của ta, không có kịp thời ngăn cản hắn. Làm ảnh hưởng đến việc buôn bán của sư huynh rồi.

Pháo Long A Bỉnh liếc nhìn A Kim một cái:

- Nếu đã là người nhà thì nói gì tới chuyện ảnh hưởng hay không. Tới chỗ của ca ca rồi còn có thể để cho ngươi tốn tiền sao? Phất Thụy chỉ có một gã Tiểu sư đệ là ngươi, ngươi đã là huynh đệ của hắn, tự nhiên cũng là huynh đệ của A Bỉnh ta. Từ nay về sau đừng có gọi sư huynh này sư huynh nọ nữa, cứ gọi ta là đại ca đi.

- Đại ca, vậy tiểu đệ liền cung kính không bằng tuân lệnh.

Cơ Động cực kỳ thích tính cách hào sảng, thẳng thắn này của Pháo Long, lập tức đáp ứng. Bất quá, câu nói hào sảng tiếp theo của Pháo Long lại khiến cho hắn lâm vào xấu hổ:

- Tiểu sư đệ, ngươi có diễm phúc không ít a! Trong hai vị này ai là đệ muội vậy? Cả hai luôn à?

- Ặc...

Cơ Động quay đầu lại nhìn thoáng qua Liệt Diễm và A Kim, bất đắc dĩ nói:

- Đại ca, huynh hạ miệng lưu tình giúp. Cả hai vị này đều là bằng hữu của ta.

Liệt Diễm đứng lên, nói với Pháo Long:

- Thịt nướng của ngươi rất ngon. Đáng tiếc, ma lực của ngươi bị đình trệ, nếu không sẽ còn tốt hơn.

Thân là Nữ hoàng của Thế giới Địa Tâm, nàng tự nhiên sẽ không giống như Cơ Động gọi Pháo Long là đại ca. Có thể đứng dậy nói chuyện, đã là nể mặt Cơ Động lắm rồi.

Pháo Long ha ha cười một tiếng:

- Ngưng trệ thì ngưng trệ vậy, nhiều năm cũng đã quen rồi. Được rồi, các ngươi ngồi nghỉ ngơi đi, ta sẽ đích thân nướng thịt cho các ngươi. Hiếm có dịp Tiểu sư đệ Cơ Động ghé thăm chỗ của ta, bữa ăn hôm nay cứ để ta tính đi.

- Chờ một chút.

Liệt Diễm mở miệng ngăn lại.

Pháo Long khẽ nhíu mày. Thanh âm Liệt Diễm mặc dù cực kỳ êm tai, nhưng vô hình trung đã có mọt loại cảm giác cao cao tại thượng, khiến cho trong lòng hắn có chút khó chịu. Hắn mở Nhất Khẩu Hương này đã nhiều năm. Hầu hết các đệ tử, sư phụ của Thiên Can Học Viện đối với hắn đều có mấy phần kính nể. Đối với thái độ của Liệt Diễm, hắn thật sự có chút không chịu nổi, chỉ là nể mặt Cơ Động nên mới không có phát tác, nếu không đã sớm phẩy tay bỏ đi rồi.

- Có chuyện gì không?

Thanh âm Pháo Long cũng lạnh lùng thêm vài phần.

Liệt Diễm tựa hồ cũng không cảm giác được sự biến hóa cảm xúc của Pháo Long, vẫn dùng ngữ khí như trước, nhàn nhạt nói:

- Tàn tật tứ chi cũng không có nghĩa là ma lực không thể khơi thông. Kinh mạch bế tắc chỉ cần có thể khôi phục, đả thông lại, vẫn như trước có thể gia tăng tu vi. Kinh mạch đã bế tắc mà còn cố gắng mạnh mẽ tu luyện, khiến cho ma lực trong cơ thể ngươi tích tụ quá mức, kinh mạch trong cơ thể đã sắp không chịu nổi nữa rồi. Nếu không sớm chữa trị, nhiều nhất cũng chỉ có thể sống thêm một năm nữa. Thân thể ngươi thô to, cũng không phải là do béo ra, mà là do thân thể bị ma lực căng trướng lên mà thôi.

Nghe những gì Liệt Diễm nói, trên mặt Pháo Long không khỏi toát ra vẻ hoảng sợ:

- Ngươi có thể nhìn ra tình trạng thân thể ta?

Liệt Diễm gật gật đầu:

- Thịt nướng của ngươi ngon như vậy, chúng ta cũng không thể ăn mà không trả tiền, coi như là thay A Kim bồi thường cái bàn của ngươi đi. Cơ Động, ngươi giúp hắn khôi phục lại đi. Vị trí quan trọng chính là trên mắt trái cùng với chỗ cánh tay trái bị gãy.

Nói tới đây, thanh âm của nàng ngừng lại, những điều cần nói thêm, nàng liền thông qua sự liên hệ linh hồn mà trao đổi với Cơ Động.

Pháo Long có chút sững sờ nhìn bọn họ, thì thào nói:

- Chuyện này không thể nào được. Các lão sư của Thiên Can Học Viện cũng không có biện pháp nào.

Liệt Diễm một lần nữa ngồi xuống, lạnh nhạt nói:

- Những ma sư bình thường đương nhiên không có biện pháp nào. Bởi vì bọn họ rất khó áp chế được ma lực của ngươi. Mọt khi làm đứt mất kinh mạch đang bị bế tắc kia, chưa kịp khai thông lại, ngươi đã bị ma lực dư thừa phản phệ, làm nổ tung cơ thể, càng chết mau hơn. Coi như bọn họ có biện pháp khống chế ma lực của ngươi đi, cũng không thể nào trong khoảng thời gian ngắn khiến cho kinh mạch của ngươi một lần nữa tái hiện sinh cơ, cũng vô dụng, ngươi vẫn sớm chết. Cho nên cũng không ai dám dễ dàng động thủ.

Vừa nói, Liệt Diễm vừa lật tay lại, bình hồ lô màu xanh chứa Căn Nguyên Sinh Mệnh đã xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Lúc trước khi nàng dùng linh hồn trao đổi với Cơ Động, đã biết được Cơ Động đem bình của mình để lại ở chỗ của Chu Tước.

- Pháo Long đại ca, ngươi có thật lòng tin tưởng ta không?

Cơ Động đón lấy bình hồ lô, quay lại nghiêm mặt nhìn Pháo Long.

Pháo Long một lần nữa đội cái mũ đầu bếp của mình lên:

- Tiểu sư đệ, có gì mà tin tưởng với không tin? Vị bằng hữu này của ngươi nói không sai, nếu không sớm chữa trị, ta cũng không thể sống quá một năm nữa. Có cơ hội thì cứ làm đi, cùng lắm là chết thôi chứ gì đâu. Ta đã sống đủ rồi.

Cơ Động ha hả cười một tiếng, nói:

- Đại ca, chỉ cần ngươi tin tưởng ta, ta dám nói nắm chắc chín thành là thành công. Chúng ta bắt đầu đi, cần kiếm một chỗ nào yên tĩnh một chút.

- Gấp gáp cái gì. Các ngươi ăn xong bữa cơm này đi đã. Các ngươi đợi chút, ta đi nướng thịt.

Pháo Long xoay người bước nhanh về phía nhà bếp. Trên khuôn mặt dữ tợn của hắn không khỏi toát ra vài phần vẻ kích động. Những lời Liệt Diễm nói không nhiều lắm, nhưng hắn lại có thể cảm giác được những lời mà cô gái có thanh âm hoàn mỹ này nói là cực kỳ chính xác.

Kinh nghiệm xã hội của Pháo Long phong phú đến thế nào? Từ thái độ cùng vẻ mặt của Cơ Động đối với Liệt Diễm, hắn có thể đoán được rất nhiều thứ. Lúc Cơ Động nhìn về phía Liệt Diễm, ngoài sự ái mộ còn có vài phần tôn kính nữa. Hắn đã từng nghe Phất Thụy kể chi tiết về chuyện của Cơ Động, hắn tuyệt đối là người sẽ nối nghiệp Phất Thụy, trên Thánh Tà Chiến Trường từng đại phát thần uy, thực lực của Cơ Động tuyệt đối không thể nghi ngờ. Có thể khiến cho hắn tôn kính, có thể thấy được lai lịch của cô gái che mặt này cực kỳ bất phàm. Huống chi, nàng ấy ngay lần đầu tiên nhìn thấy mình đã có thể đem toàn bộ tình huống cơ thể của mình nói qua không sai một chữ. Từ giọng nói khẳng định của nàng ta và Cơ Động, hắn hiểu rõ, e rằng cơ hội khôi phục của mình thật sự đã tới rồi.

- Liệt Diễm, cám ơn ngươi. Nếu ngươi không nói ra, ta thật sự không biết nên làm như thế nào để trợ giúp Pháo Long đại ca.

Cơ Động nói.

Liệt Diễm lắc lắc đầu, ngoại trừ ngươi ra, ta không có thói quen nợ người khác cái gì. Hơn nữa, ta nhìn ra được, ngươi cực kỳ tôn kính hắn. Người mà ngươi tôn kính, tự nhiên đáng để cứu. Ngươi phải nhớ kỹ, Hỗn Độn sáng tạo vạn vật... Phải dùng Hỗn Độn thuần túy nhất nhanh chóng giúp hắn tu bổ lại kinh mạch, khôi phục lại như trạng thái tuần hoàn như trước, hơn nữa còn phải giúp hắn gia cố lại kinh mạch nữa. Có Căn Nguyên Sinh Mệnh, chuyện này sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Cơ Động gật gật đầu:

- Yên tâm đi. Thuộc tính của ta và của Pháo Long đại ca vốn cùng nguyên, dựa theo biện pháp mà ngươi nói, hắn cũng chẳng có vấn đề gì đâu. Phất Thụy sư huynh nếu biết Pháo Long đại ca còn có cơ hội khôi phục lại tu luyện, nhất định sẽ rất vui.

Liệt Diễm nói:

- Thân thể bị tàn khuyết, hắn vĩnh viễn cũng không có khả năng đạt tới cấp bậc Cửu Quan Chi Tôn. Tám quan hẳn là có thể được.

Chỉ một lát sau, Pháo Long đã tự mình bưng đến một khai thức ăn lớn, trên đó có hai mươi xâu thịt nướng cùng với tám vò rượu lúa mạch. Liệt Diễm kéo nhẹ cái khăn che mặt lên một chút, chỉ lộ ra cặp môi đỏ mọng ôn nhuận, non mịn, nhẹ nhàng ăn từng miếng thịt nướng. A Kim cũng không khách khí, cái mặt nạ trên mặt nàng ta khẽ kéo lên một nửa, cũng lộ ra cái miệng. Chẳng qua phong cách ăn của nàng ta cũng không được nhẹ nhàng tao nhã như Liệt Diễm, cắn từng miếng từng miếng thịt to. Tuy ràng nàng cũng không có nói thêm gì, nhưng ánh mắt bất chợt ngẩng lên nhìn Pháo Long đã rõ ràng hòa hoãn hơn rất nhiều. Hiển nhiên là nàng rất hài lòng đối với thịt nướng.

Cơ Động phát hiện, khuôn mặt A Kim hơi có chút gầy gò, cặp môi cũng hơi nhạt một chút. Nhìn qua nàng cùng không có hoàn mỹ giống như Liệt Diễm, nhưng từ phần đường cong dưới má cùng với ánh mắt lưu chuyển có thể nhìn ra, nàng ta nhất định cũng là một mỹ nữ.

Cơ Động vỗ vỗ bả vai Pháo Long:

- Đại ca, vừa rồi ta cũng đã ăn no rồi. Để các nàng ở đây ăn uống đi. Chúng ta đi thôi. Sớm chữa khỏi cho ngươi, ta cũng yên tâm hơn một chút.

Có A Kim ở đây bảo vệ, hắn cũng không cần lo lắng cho an nguy của Liệt Diễm.

- Được.

Pháo Long A Bỉnh cũng không có làm gì, đứng lên, mang theo Cơ Động trực tiếp đi lên trên lầu.

o0o

Mãi đến lúc hai người đi rồi, tốc độ ăn uống của A Kim mới hơi hơi giảm bớt một chút, hạ giọng nói:

- Chủ nhân, thịt nướng này ăn ngon thật.

Liệt Diễm nhìn nàng một cái:

- Ngươi không nên ăn nhiều quá. Dạ dày của ngươi không biết đã bao nhiêu năm nay không có thức ăn nào đưa vào, vừa mới khôi phục lại không nên ăn quá nhiều thức ăn, không tốt. Nhưng thật ra thứ rượu lúa mạch này thì có thể uống nhiều một chút. Đợi khi quay trở lại Sinh Mệnh Chi Sâm, ta sẽ lấy cho ngươi một bình Căn Nguyên Sinh Mệnh, có nó, thân thể ngươi có thể khôi phục lại bình thường. Đáng tiếc, linh hồn là thứ thần bí nhất của con người, ta cũng không cách nào giúp ngươi khôi phục lại ký ức. Có thể khôi phục lại hay không, là phải xem vận khí của ngươi thôi.

A Kim khẽ gật đầu, buông xâu thịt xuống, chậm rãi uống rượu.

o0o

A Bỉnh dẫn theo Cơ Động một mực đi đến căn phòng cuối cùng trên tầng cao nhất của Nhất Khẩu Hương. Khóa lại cánh cửa phòng kiên cố, hắn quay sang nói Cơ Động:

- Nơi này là phòng nghỉ bình thường của ta, không ai được phép vào đây. Cứ ở đây làm đi.

Cơ Động nói:

- Đại ca, làm chuyện này có thể sẽ có chút thống khổ, ngươi phải cố gắng chịu đựng một chút.

A Bỉnh ha ha cười:

- Yên tâm, một chút đau khổ ta còn chịu nổi mà. Chết ta còn không sợ, đau thì tính cái gì?

Vừa nói, hắn trực tiếp bước lại cạnh giường, cởi giày khoanh chân ngồi xuống.

Cơ Động khẽ nhảy người lên, ngồi phía sau lưng A Bỉnh, trầm giọng nói:

- Đại ca, một lát có bất cứ cảm giác gì, ngươi cũng phải tận lực thả lỏng thân thể, cũng không nên vận chuyển ma lực của mình, mọi chuyện cứ để cho ta!

A Bỉnh gật đầu, tay phải đặt trên đầu gối, khép kín hai mắt.

Cơ Động nâng hai tay lên, đặt lên cái lưng dày rộng của A Bỉnh. Ý niệm khẽ khẽ động, hào quang Cực Hạn Song Hỏa đồng thời thoáng hiện sau lưng hắn. Trong phút chốc, chỉ thấy sau lưng Cơ Động phân biệt xuất hiện một vầng thái dương chói chan cùng với một vòng hắc nguyệt. Trong căn phòng cũng không tính là rộng rãi này, cơ hồ trong nháy mắt đã bị khí tức Cực Hạn Song Hỏa này choáng đầy cả.

A Bỉnh kêu lên một tiếng đau đớn, khẽ cao mày. Thuộc tính áp chế mạnh mẽ nháy mắt phát ra, nương theo hai cánh tay Cơ Động rót vào trong cơ thể của hắn.

Cấp bậc ma lực Cơ Động mạnh hơn hắn nhiều, lại có được Chí Âm Chí Dương Hỏa Diễm, coi như đẳng cấp A Bỉnh cao hơn Cơ Động nhiều, cái thuộc tính áp chế này cũng sẽ tồn tại, huống chi lại là tiếp xúc ở khoảng cách gần như thế chứ?

Pháo Long A Bỉnh chỉ cảm thấy sau lưng mình truyền đến ma lực khổng lồ liên miên không dứt, hơn nữa còn có thuộc tính áp chế mạnh mẽ, khiến cho hắn mảy may không thể di động được, thậm chí mất đi sự liên hệ với ma lực trong cơ thể.

Cơ Động muốn, chính là hiệu quả này. Muốn chữa khỏi Pháo Long, đầu tiên cần phải đem toàn bộ ma lực trong cơ thể hắn hoàn toàn áp chế lại, chỉ có dưới tình huống như vậy, lúc giúp hắn đả thông kinh mạch, những thứ ma lực dư thừa kia mới không có quấy phá bừa bãi.

Khi chân chính đem ma lực rót vào trong cơ thể Pháo Long, Cơ Động mới cảm nhận được tình huống của hắn nguy hiểm đến mức nào. Ma lực trong cơ thể Pháo Long căn bản đã không thể tự động vận chuyển, cô đọng thành khối, nằm rãi rác khắp nơi trong kinh mạch. Kinh mạch ở rất nhiều nơi đều bởi vì những khối ma lực này mà phình lớn ra. Có nơi thành kinh mạch đã mỏng lại giống như là cánh gián vậy, nhìn qua bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ bục ra được. Mà một khi có chỗ nào đó vỡ ra, như vậy đám ma lực khủng bố cô động kia sẽ không còn bất cứ kềm chế nào, phá tan toàn bộ trói buộc, đó cũng là ngày chết của Pháo Long. Hiện tại Cơ Động có cảm giác Liệt Diễm đã nói hơi nhẹ nhàng một chút, theo như hắn phát hiện, Pháo Long có thể sống qua một tháng nữa cũng đã rất may rồi.

Phát hiện tình huống khó khăn của A Bỉnh, Cơ Động cũng không có nóng lòng động thủ vội, mà là đầu tiên điều chỉnh hô hấp của mình một chút, khiến cho khí tức bản thân càng thêm ổn định một chút, sau đó hắn mới bắt đầu vận chuyển ma lực toàn thân. Vầng thái dương và hắc nguyệt sau lưng lặng yên dung hợp, chuyển hóa thành Hắc Bạch Song Sắc Âm Dương Ngư. Khí tức Cực Hạn Thuộc Tính trên người Cơ Động tản mát ra trên người Cơ Động nhất thời chuyển hóa thành khí tức công chính bình thản. Đây chính là ma lực cực kỳ trung hòa, sau khi Âm Dương điều hòa mới tạo thành, đây cũng là thứ ma lực nhu hòa nhất, dễ dàng để cho người khác chấp nhận nhất. Đương nhiên, ngàn vạn lần không nên coi thường cái khí tức ma lực cực hạn tịch diệt này. Bởi vì, nó chính là do Hỗn Độn Chi Nguyên khí tức biến thành.

Ma lực nhu hòa chậm rãi rót vào trong cơ thể A Bỉnh. Hiệu quả thuộc tính áp chế cũng không hề biến mất. Ma lực trong cơ thể Pháo Long đều dưới tác dụng của Thuộc Tính Áp Chế trở nên thành thật hơn rất nhiều, tùy ý để luồng ma lực nhu hòa kia rót vào trong cơ thể, cũng không hề tiến hành bất cứ sự phản kháng nào. Đây chính là sự chênh lệch về thực lực. Hơn nữa, Hỏa thuộc tính cực kỳ nhu hòa mà Cơ Động phóng thích ra cũng không phải có kích thích ma lực của Pháo Long bùng nổ.

Cơ Động làm vô cùng cẩn thận. Hắn đầu tiên dùng ma lực Hỗn Độn khí tức mới dung hợp của chính bản thân mình rót vào trong kinh mạch của Pháo Long. Giờ khắc này, có thể rõ ràng chứng kiến, trên mi tâm của Cơ Động xuất hiện một ngọn lửa màu trắng nhỏ, đó cũng không chỉ là Hỗn Độn Chi Hỏa, hơn nữa lại còn là Linh Hồn Chi Hỏa đã dung hợp linh hồn Cơ Động.

Tinh thần lực của hắn dưới sự dẫn động của Linh Hồn Chi Hỏa đã tăng lên đến trình độ lớn nhất. Toàn bộ sự phân bố kinh mạch cùng với tình huống kinh mạch trong cơ thể Pháo Long giống như là một cái bản đồ, hoàn toàn xuất hiện trong óc của Cơ Động.

Ma lực nhu hòa choáng đầy trong cơ thể Pháo Long, dần dần bọc lên trên tầng kinh mạch yếu ớt của hắn một lớp ma lực bảo hộ. Cho dù đã không còn Thuộc Tính Áp Chế, ma lực trong kinh mạch của Pháo Long muốn phá được tầng ma lực bảo hộ nhìn qua cực kỳ bình thản, nhu hòa của Cơ Động kia, nhưng lại ẩn chứa sự ảo diệu thần kỳ của Hỗn Độn kia là quyết không thể nào được.

Làm xong chuyện đó, tinh thần Cơ Động mới chính thức di chuyển đến chỗ kinh mạch tắc nghẽn trên mắt phải cùng với cánh tay trái của Pháo Long. Hắn lựa chọn khai thông trước chính là chỗ cánh tay trái cụt. Cái này gọi là đau dài không bằng đau nhất thời. Tìm được chỗ tích tụ ma lực, Cơ Động cơ hồ không chút do dự, thúc dục ma lực của chính mình, tựa như lưỡi dao sắc bén, lập tức cắt xuống.

Bình luận





Chi tiết truyện