chương 518/ 809

- Vậy chúng ta bắt đầu chân chính tỷ thí đi. Lần này, ngươi phải dốc toàn lực đó!

Cơ Động mỉm cười nói với Chu Tiểu Tiểu và Cúc Hoa Trư. Sắc mặt của hắn rất bình tĩnh, giống như trước mặt hắn chỉ là những đối thủ bình thường. Nhưng vẻ mặt đó lại chọc giận Cúc Hoa Trư, Cơ Động rõ ràng là ở miệt thị sự hiện hữu của nó.

- Được lắm! Cơ Động! Tên tiểu tử thúi này! Ta sẽ cho ngươi nếm thử thực lực chân chánh của bổn thánh trư.

Vừa nói xong, cặp mắt ti hí của Cúc Hoa Trư đã biến thành một màu xanh biếc. Dao động ma lực cực kỳ mạnh mẽ từ bên trong thân thể nhỏ bé của nó phát ra, khiến cho ngay cả Chu Tiểu Tiểu cũng bị dọa cho sợ vãi linh hồn. Hắn cảm giác được mình phảng phất đã đi tới một địa phương tràn đầy vô hạn sinh cơ. Không chỉ là áp lực của Ngũ Hành Âm Dương Giới đã hoàn toàn biến mất, thậm chí ngay cả không khí chung quanh cũng trở nên khác hẳn lúc trước.

Ngược lại, cảm giác của chín người Cơ Động đều giống hệt nhau. Cho dù lúc này bọn họ đã phóng thích Ngũ Hành Âm Dương Giới, nhưng thời điểm Cúc Hoa Trư toàn diện phóng thích thực lực, thì mỗi người bọn họ đều cảm giác thân thể mình như bị cự chùy đập mạnh. Chín tiếng kêu đau đớn cơ hồ cùng vang lên, chín thân thể đang tạo thành Ngũ Hành Âm Dương Giới không khống chế nổi phải lùi về sau mấy bước, mới miễn cưỡng ổn định thân mình. Ngũ Hành Âm Dương Giới cũng kịch liệt rung động, rõ ràng có thể thấy bên ngoài Ngũ Hành Âm Dương Giới đã xuất hiện thêm một kết giới màu xanh đang hung mãnh trùng phá. Mặc dù không có trực tiếp phá tan, nhưng hiệu quả của Ngũ Hành Âm Dương Giới hiển nhiên đã không còn sót lại chút gì.

Áp lực cường đại khiến chín người Cơ Động cảm giác được thân thể của mình đang bị áp chế mạnh mẽ. Mỗi người phải toàn lực phóng thích ma lực của mình, mới có thể bằng vào Ngũ Hành Âm Dương Giới miễn cưỡng chống đỡ nguồn áp lực này.

Cho dù như vậy, bọn họ cũng phải luống cuống tay chân. Ngũ Hành Âm Dương Giới chẳng những không thể hạn chế địch nhân, mà ngược lại còn trở thành gánh nặng cho họ. Cúc Hoa Trư mặc dù không thể trực tiếp tiến hành công kích, nhưng bằng vào kết giới màu xanh của mình, không thể nghi ngờ rằng nó đã giam cầm ma lực của chín gã Thiên Can thánh đồ. Bất luận là lực lượng linh hồn của Cơ Động đang chỉ huy Thiên Can thánh đồ có cường đại tới đâu, một khi bị ma lực mạnh mẽ đánh sâu vào, bọn họ cũng chỉ có thể miễn cưỡng mà chống cự, mệt mỏi mà ứng phó.

Đây chính là thánh cấp ma lực sao? Trong lòng Cơ Động không khỏi hoảng sợ, nếu như Cúc Hoa Trư không là một thánh thú lấy phụ trợ làm chủ mà dùng lực lượng công kích, thì hắn có thể khẳng định, mình và đồng bọn cho dù có Ngũ Hành Âm Dương Giới, cũng không có bất kỳ tác dụng nào khi đối mặt với Cúc Hoa Trư.

- Hừ! Chỉ bằng vào mấy tên chíp hôi các ngươi mà cũng đòi khoe hàng với bổn thánh trư? Trừ phi tu vi của các ngươi có thể đạt tới Cửu quan, dùng Ngũ Hành Âm Dương Giới mới có thể vây khốn ta. Có bổn thánh trư đây, chúng ta sẽ bất bại! Mập mạp! Ngươi đang làm gì đó? Miệng há hốc như vậy chẳng lẽ muốn cắn bổn thánh trư sao? Cơ hội tốt như vậy, ngươi còn không nhanh nhanh giáo huấn mấy tên tiểu tử này!

Cúc Hoa Trư hiển nhiên là đang nói với Chu mập.

Chỉ bằng vào sức một mình nó ngạnh kháng với áp lực khổng lồ của Ngũ Hành Âm Dương Giới, mà có thể kiềm chế chín người Cơ Động, tình huống này làm cho Chu mập nhà ta có chút theo không kịp.

Kim quang chói mắt bỗng từ trên người Chu Tiểu Tiểu tràn ra. Chỉ thấy hai tay hắn khép lại trước ngực, một thanh lợi kiếm khổng lồ màu vàng lập tức hiện ra, trôi lơ lửng trước người hắn.

Thanh kim kiếm này dài ba xích, rộng ba tấc. Bằng mắt thường không thể nhìn ra nó là do năng lượng tạo thành mà rõ ràng giống y như thật thể. Trong chín người, cũng chỉ có Cơ Động mới có thể cảm giác được kim kiếm này của Chu Tiểu Tiểu có ẩn chứa sự huyền ảo của Hỗn Độn Kim. Chiêu công kích tuy đơn giản, thế nhưng lại hàm chứa một lượng ma lực cực kỳ khủng bố.

Chu Tiểu Tiểu thì lại đang rất buồn bực. Bị Cơ Động cùng đám Quang Minh Thiên Can thánh đồ thi triển Ngũ Hành Âm Dương Giới áp chế, đã mấy chục năm rồi mập mạp nhà ta không bị ăn quả đắng như vậy. Điều này đã kích phát ý chí chiến đấu của hắn. Vì vậy một kích của hắn lúc này không hề có chút ý tứ nương tay nào.

Mục tiêu của Chu mập tự nhiên là Bạo Quân Cơ Động đứng đầu Thiên Can thánh đồ.

Áp lực tựa như cự chùy đập vào lồng ngực Cơ Động. Hắn có thể cảm giác được kim kiếm do Chu Tiểu Tiểu ngưng tụ đang nhắm thẳng vào ngực mình. Dưới áp bách khổng lồ này, tốc độ đập của trái tim của hắn trở nên nhanh lên rõ rệt, ma lực trong cơ thể được kích thích rất nhanh sôi trào.

Làm sao bây giờ? Cơ Động hiện tại đang phải đối mặt với một nan đề khó giải. Ngũ Hành Âm Dương Giới bị Cúc Hoa Trư mạnh mẽ ngăn chặn đã mang đến cho bọn hắn áp lực không nhỏ, lại thêm công kích của Chu Tiểu Tiểu đang ép tới, áp lực song trọng thậm chí khiến hắn ngay cả cơ hội xoay chuyển cũng không có.

Đây mới thực sự là tổ hợp của Chí Tôn cường giả cùng Thánh Thú!

Trong lòng Cơ Động chẳng những không sợ hãi, mà ngược lại càng thêm hưng phấn. Điều mà hắn đang cần chính là áp lực. Chỉ có áp lực thật lớn mới có thể kích thích tiềm lực bản thân hắn. Kiến thức kiếp trước giúp Cơ Động biết tiềm lực của con người là gần như vô hạn, chỉ cần kích thích đúng lúc là có thể bộc phát ra lực lượng khó có thể tưởng tượng. Kiếp này trở thành Ma sư, hắn lại càng nhiều lần nghiệm chứng được chân lý ấy. Đối mặt áp lực cực lớn, thời gian để suy tính cực ngắn, chẳng những ma lực trong cơ thể Cơ Động vận chuyển ở tốc độ một cao mà ngay cả đại não cũng điên cuồng tính toán.

- Ta tới!

Trước nguy hiểm cận kề, thanh âm của Phất Thụy đột nhiên vang lên. Một vầng sáng lam tím chói mắt cơ hồ chỉ trong nháy mắt chiếu vào Ngũ Hành Âm Dương Giới cùng kết giới của Cúc Hoa Trư.

Ngũ Hành Âm Dương Giới do chín người Cơ Động tạo thành. Thân là Cực Hạn Dương Lôi ma sư, nhưng Phất Thụy lại không tham gia kiến tạo mà đứng ở bên ngoài. Hắn lúc này chính là vũ khí của nhóm Thiên Can thánh đồ. Chín người Cơ Động tạo thành Ngũ Hành Âm Dương Giới tiến hành áp chế, còn hắn chịu trách nhiệm công kích. Đây là chiến thuật tốt nhất mà Cơ Động an bài. Lúc này tình huống có biến, Phất Thụy tự nhiên không thể không tham gia.

Lôi Thần Khải cũng không xuất hiện trên người Phất Thụy, mà Lôi Ngục Thần Phủ lúc này ở trong tay hắn cũng chỉ dài ba xích, nhìn qua rất giống như một loại binh khí ngắn bình thường.

Phất Thụy nhảy lên thật cao trên không trung, sau đó bổ nhào tới…

Áp lực của Ngũ Hành Âm Dương Giới chỉ có tác dụng trong phạm vi bao phủ, còn bên ngoài thì không có bất kỳ ảnh hưởng nào, do đó tự nhiên sẽ không ảnh hưởng đến công kích của Phất Thụy. Nhưng kết giới của Cúc Hoa Trư cũng là siêu cấp phòng ngự, nếu hắn muốn trợ giúp Cơ Động chống lại công kích của Chu Tiểu Tiểu, thì đầu tiên phải bài trừ phòng ngự kết giới của Cúc Hoa Trư.

Cũng vừa lúc đó, thanh trường kiếm màu vàng trước người Chu Tiểu Tiểu đã phóng thẳng đến ngực của Cơ Động.

Chiến đấu chân chính rốt cục đã bắt đầu. Hai mắt Phất Thụy nhanh chóng biến thành màu tím, còn hai mắt Cơ Động thì trở thành một màu bạc kỳ dị. Tất cả mọi người đều toàn lực đề thăng ma lực tăng lên tới cực hạn để cố gắng giảm bớt áp lực.

Ngay khi các Thiên Can thánh đồ toàn lực ứng phó, thì cặp mắt ti hí của Cúc Hoa Trư cũng xuất hiện một tia biến hóa rất nhỏ.

Hai tay Phất Thụy nắm chặt Lôi Ngục Thần Phủ. Hắn sở dĩ ngưng tụ Lôi Ngục Thần Phủ nhỏ như vậy, hơn nữa còn bỏ qua Lôi Thần Khải là có mục đích. Đó chính là học theo kỹ xảo của Diệt Thần Kích, đem ma lực áp súc đến cực hạn vào trong Lôi Ngục Thần Phủ.

Phất Thụy lựa chọn thời cơ rất đúng lúc. Ngay khi kim kiếm vừa bắn ra, thì đồng thời hắn cũng vung Lôi Ngục Thần Phủ lên. Kim kiếm sắp sửa đánh tới trước mặt Cơ Động, Lôi Ngục Thần Phủ của hắn cũng nhanh như thiểm điệm bắn tới.

Thời điểm khi Lôi Ngục Thần Phủ chém xuống, cũng đúng vào lúc Ngũ Hành Âm Dương Giới va chạm với kết giới của Cúc Hoa Trư, vì vậy mà kết giới của Cúc Hoa Trư không thể nào ảnh hưởng đến uy lực của Lôi Ngục Thần Phủ. Đồng thời, một kích này của Phất Thụy cũng có tác dụng trợ giúp Cơ Động ngăn cản kim kiếm của Chu mập.

Cũng ngay lúc đó, trên khuôn mặt mập mạp của Chu Tiểu Tiểu lại hiện ra một nụ cười quỷ dị. Mắt thấy kim kiếm mang theo khí thế chưa từng có sắp va chạm với Lôi Ngục Thần Phủ, thì đột nhiên nó bỗng dừng sững lại trên không trung.

Phải biết rằng, Chu Tiểu Tiểu phát ra kim kiếm với tốc độ nhanh như thiểm điện. Dưới tình huống như vậy mà vẫn có thể khiến nó dừng lại trong nháy mắt, có thể thấy được trình độ khống chế ma lực của Chu Tiểu Tiểu là như thế nào. Biến chiêu này của hắn tuyệt không có bất kỳ dấu vết nào, hay nói cách khác là công kích của hắn không hề có một chút sơ hở. Mặc dù việc khống chế kim kiếm dừng lại trong nháy mắt, đối với bản thân hắn mà nói cũng có chút ăn không tiêu, nhưng Chu Tiểu Tiểu chính là muốn tranh thủ cơ hội này trong nháy mắt.

Nói thì nhiều nhưng mọi chuyện chỉ diễn ra trong tích tắc, Lôi Ngục Thần Phủ của Phất Thụy chắc chắn sẽ trảm kích lên phòng ngự kết giới của Cúc Hoa Trư đầu tiên, sau đó mới va chạm vào kim kiếm. Mặc dù Phất Thụy sử dụng thần khí, nhưng Chu Tiểu Tiểu vẫn nắm chắc có thể đánh tan nó trong nháy mắt.

Nhưng ngay khi đôi mắt ti hí của Chu Tiểu đang hiện ra vẻ đắc ý, thì Lôi Ngục Thần Phủ của Phất Thụy đang chém xuống cũng đột nhiên dừng lại trên không trung. Hơn nữa tốc độ dừng lại của hắn còn nhanh hơn Chu Tiểu một chút.

Phất Thụy dĩ nhiên không thể nào có năng lực khống chế mạnh mẽ như Chu Tiểu Tiểu, nhưng Lôi Đế của chúng ta cũng không phải đơn độc chiến đấu. Phía trước hắn còn có Cơ Động.

Phất Thụy có thể dừng lại trong nháy mắt là do hắn mượn bả vai Cơ Động làm điểm tựa, từ đó mượn lực nhảy vọt lên cao, đồng thời biến hóa chiêu thức.

Giờ khắc này, thần sắc Cúc Hoa Trư cùng Chu Tiểu rốt cục đã biến đổi.

"Oanh…!"

Công kích kinh khủng của song phương cuối cùng cũng va chạm vào nhau, nhưng tình huống xảy ra sau đó đã hoàn toàn khác biệt với dự tính của Chu Tiểu Tiểu. Kim kiếm của hắn bị tách rời ra khỏi kết giới của Cúc Hoa Trư, hơn nữa còn va chạm với Ngũ Hành Âm Dương Giới, sau đó mới bị Lôi Ngục Thần Phủ của Phất Thụy hung hãn chém lên.

Chính biến hóa nho nhỏ này đã làm cho cục diện biến đổi hoàn toàn!

Phòng ngự cường thế của Cúc Hoa Trư vốn dĩ đang chiếm thế thượng phong, nhưng chỉ do một biến hóa nhỏ như vậy, đã làm cho ưu thế đó hoàn toàn bị gạt bỏ.

Dưới cơn bạo chấn, bất luận là kết giới của Cúc Hoa Trư hay là Ngũ Hành Âm Dương Giới của các Thiên Can thánh đồ cũng kịch liệt chấn động. Hai đại kết giới trong nháy mắt tách ra.

Thân thể Phất Thụy trên trung không phát ra một tiếng kêu đau đớn, hắn bị một lực lượng khổng lồ đánh văng thẳng ra ngoài.

Chu Tiểu Tiểu cũng không dễ chịu chút nào. Công kích của hắn khi đánh trúng Ngũ Hành Âm Dương Giới, đã bị triệt tiêu đi một phần ma lực. Lại thêm Ngũ Hành Âm Dương Giới đối với bất kỳ thuộc tính ma lực nào cũng sinh ra hiệu quả áp chế, càng khiến cho uy lực công kích của hắn hạ xuống rất nhiều. Sau đó lại nhận thêm một kích của Lôi Ngục Thần Phủ, khiến kim kiếm bể tan tành. Chu Tiểu Tiểu toàn thân tê dại phải lui về phía sau hai bước mới đứng vững.

Nhìn qua thì đây là một trận chiến cân sức ngang tài, ai cũng không chiếm được tiện nghi. Nhưng lần va chạm này đã giúp nhóm người Cơ Động lật ngược thế cờ.

Tiếp được một kích này, trận pháp của các Thiên Can thánh đồ trong nháy mắt biến đổi. Ngũ Hành Âm Dương Giới mặc dù vẫn tồn tại, nhưng hiện giờ lại không còn bao trùm trên một diện tích lớn nữa. Chín người nhanh như tia chớp thay đổi trận hình, chiến trận nửa hình cung biến thành chiến trận hình tam giác, Ngũ Hành Âm Dương Giới từ áp chế bao phủ đã chuyển thành áp súc vào một điểm.

Trận pháp tam giác của Thiên Can thánh đồ phi thường tinh diệu. Đứng ở mũi nhọn công kích của tam giác chính là Cơ Động, phía sau hai bên hắn theo thứ tự là Quang Minh Giáp Mộc thánh đồ Diêu Khiêm Thư cùng Quang Minh Ất Mộc thánh đồ Trần Tư Tuyền. Hai người đồng thời vươn tay ra đặt lên bả vai của Cơ Động. Truyện được copy tại Truyện FULL

Ở phía sau của bọn họ theo thứ tự là Quang Minh Nhâm Thủy thánh đồ Đỗ Minh cùng Quang Minh Quý Thủy thánh đồ Lam Bảo Nhi. Bọn họ cũng đồng thời đặt tay lên bả vai của Diêu Khiêm Thư cùng Trần Tư Tuyền. Giữa trận dĩ nhiên là Quang Minh Canh Kim thánh đồ Đỗ Hinh Nhi cùng Quang Minh Tân Kim thánh đồ A Kim. Cuối cùng chính là Quang Minh Mậu Thổ thánh đồ Lang Thiên Ý cùng Quang Minh Kỷ Thổ thánh đồ Miểu Miểu.

Mười sắc màu của Cực Hạn Ma Lực cùng nhau bộc phát. Ngũ Hành Âm Dương Giới mạnh mẽ kéo thành một đường thẳng ép mạnh vào phòng ngự kết giới của Cúc Hoa Trư, bức nó và Chu Tiểu Tiểu phải thu hẹp kết giới mới có thể miễn cưỡng bảo vệ thân thể không bị hiệu quả thuộc tính áp chế ảnh hưởng.

Chỉ sau một khắc, đôi mắt ti hí của Cúc Hoa Trư và Chu Tiểu Tiểu đều lộ ra một tia hoảng sợ. Bởi vì từ trận hình tam giác mũi nhọn của Quang Minh Thiên Can thánh đồ trước mặt bọn họ, ma lực của Cơ Động đã đạt đến trình độ ngay cả bọn họ cũng cảm thấy khủng khiếp. Cực Hạn Song Hỏa nồng đậm bốc cao hơn trăm thước, thân thể của Cơ Động thấp thoáng giống như Ma thần hạ phàm.

Giờ khắc này, ma lực của hắn đã vượt qua Chí Tôn cường giả Chu Tiểu Tiểu.

Tay trái của Cơ Động chậm rãi giơ lên cao, thân thể hắn vào giờ khắc này bành trướng lên, da thịt cuồn cuộn, y phục căng phồng. Ánh mắt màu bạc ngưng tụ thành thực chất bắn ra dài hơn thước. Hỏa diễm nồng đậm đen sẫm bốc lên cao hơn trăm thước chính là từ lòng bàn tay trái hắn tỏa ra, khiến cả không trung vốn đang sáng sủa bỗng chốc trở nên u ám. Mặt trời rực rỡ cũng theo đó mà biến mất, thay vào đó là một ánh trăng đen tuyền với những quầng sáng xanh.

Bình luận





Chi tiết truyện