chương 447/ 809

Trần Tư Tuyền đi tới trước mặt Cơ Động đang ngồi dưới gốc đại thụ và dúi vào tay hắn một bình rượu mạnh. Nàng chọn đúng thời điểm Cơ Động vừa uống xong bình rượu để đưa cho hắn. Cơ Động không chút khách khí nhận lấy, hắn mở nắp bình ra rồi tiếp tục uống.

Trần Tư Tuyền cũng không nói gì mà yên lặng ngồi xuống bên cạnh hắn, từ trong trữ vật giới chỉ trên người lấy ra một chiếc khăn trắng trải trước mặt Cơ Động, đồng thời còn lấy ra các loại hoa quả để ở phía trên.

- Lão sư, trong bụng không có gì mà uống rượu sẽ có hại cho thân thể đó, ngài hãy ăn một chút gì đi.

Nói xong câu đó, nàng cũng không có hành động gì khác mà ngồi xuống bên cạnh hắn, đồng thời lấy ra một chút lương khô yên lặng ngồi ăn. Hành động đó của nàng đã khiến một số lão sư và các học viên xung quanh trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú hai người.

Đông Mộc Thánh nữ sao lại đi hầu hạ tên tửu quỷ kia? Các học viên thậm chí quên mất sự mệt mỏi sau khi chạy trốn, nhất là những học viên nam thầm mến Trần Tư Tuyền, ánh mắt nhìn Cơ Động càng trở nên bất thiện.

Tử Thần Tinh yên lặng ngồi lẫn vào đám học viên cùng lớp mà uống nước, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cơ Động. Từ lúc bị Trần Tư Tuyền gạt sang một bên, mấy ngày qua tâm tình hắn rất tồi tệ.

Việc Trần Tư Tuyền không tiếp nhận hắn còn có thể lý giải, dù sao người ta cũng là công chúa. Hắn chỉ không rõ tại sao Trần Tư Tuyền lại đối tốt với vị tửu quỷ lão sư này như vậy. Là coi trọng hắn sao?

Không thể nào! Thật là dọa người mà, tửu quỷ kia chỉ biết đến uống rượu, tướng mạo cũng không có gì là xuất chúng, thậm chí người ngợm lúc nào cũng hôi hám, dơ bẩn. Nhìn hắn chẳng khác nào một tên khất cái vậy. Hắn và công chúa căn bản là người của hai thế giới đối lập. Vì cớ gì công chúa lại thích hắn cơ chứ?

Không giải thích được cũng không chỉ một mình hắn, những người khác đều giống hắn, không sao giải thích được. Bầu không khí giữa hơn trăm học viên cùng với các lão sư khác nhất thời trở nên có chút quái dị .

Hiên Viên Hâm thúc một cái vào người Đường Y Luyến ở bên cạnh, thấp giọng nói với nàng:

- Tuyền công chúa làm sao lại phải đi hầu hạ tên tửu quỷ kia nhỉ?

Đường Y Luyến nghẹn đầy một bụng hỏa nói:

- Ta làm sao mà biết!

Hiên Viên Hâm thấp giọng nói tiếp:

- Nàng đi hỏi thử xem. Tên tửu quỷ này sợ rằng không đơn giản. Dù sao hắn cũng do Viện trưởng bổ nhiệm tới mà.

Đường Y Luyến liếc hắn:

- Sao hả? Lão sợ hắn à?

Hiên Viên Hâm hừ lạnh nói:

- Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Lần thí luyện này của tân học viên, ta tất nhiên muốn cho hắn đẹp mặt. Không còn sớm nữa, thí luyện sắp bắt đầu rồi, lão bà chú ý quan sát hắn giùm ta.

Đường Y Luyến gật đầu, nhìn trượng phu mình một lúc rồi mới đi tới bên cạnh Trần Tư Tuyền.

- Tuyền công chúa tới học viện này cũng hơn một tháng rồi, công chúa cảm thấy như thế nào?

Đường Y Luyến mỉm cười hỏi. Vốn nàng là chủ nhiệm Ban ba, không nên đến gần học viên lớp khác như vậy, nhưng bản thân nàng là nữ Lão sư, hơn nữa thân phận của Trần Tư Tuyền cũng có chút đặc thù nên đương nhiên là không có vấn đề gì.

Trần Tư Tuyền khẽ mỉm cười:

- Rất tốt a! Cơ Động lão sư dạy tốt vô cùng.

Đường Y Luyến kinh ngạc nói:

- Nhưng mà ta nghe nói hắn chỉ lên lớp có đúng một lần, hơn nữa trước sau cũng không quá mười phút đồng hồ mà.

Nụ cười trên mặt Trần Tư Tuyền vẫn không thay đổi:

- Thời gian dài ngắn cũng không thể quyết định chất lượng dạy học mà. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Đường Y Luyến nói:

- Công chúa, ta vừa mới thấy nàng chuẩn bị thức ăn cho hắn, hai người đã sớm biết nhau rồi sao?

Trần Tư Tuyền lắc đầu:

- Trước giờ không quen biết, nhưng hiện tại hắn là lão sư của ta, tôn sư trọng đạo là điều hiển nhiên mà. Huống chi...

Nói tới đây, trên đôi môi đỏ mọng của nàng lại nở một nụ cười tươi thắm, gương mặt ửng hồng. Nụ cười rạng rỡ lại càng khiến nàng trở nên xinh đẹp không gì sánh được, làm cho mọi người chung quanh ngây ngất không thôi. Bất quá, nàng kế tiếp lại nói ra một câu suýt nữa làm Đường Y Luyến muốn ngất đi:

- Huống chi ta đang theo đuổi Cơ Động lão sư. Dĩ nhiên phải đối xử với người tốt hơn một chút chứ.

- Cái gì?

Thanh âm của Đường Y Luyến gần như là tiếng thét chói tai. Nàng mở to hai mắt, nhìn Trần Tư Tuyền như đang nhìn một con quái vật.

- Công chúa, người không nói đùa đấy chứ?

Trần Tư Tuyền nở nụ cười, mặt đỏ bừng nói:

- Ta làm sao dám đem chuyện như vậy ra nói giỡn chứ?

- Nhưng mà….

Đường Y Luyến thật sự không thể nào hiểu nổi ý nghĩ của Trần Tư Tuyền. Nàng dù sao cũng là mỹ nữ đệ nhất thiên hạ, là công chúa của Đông Mộc đế quốc a! Sao lại muốn theo đuổi một tửu quỷ?

Lúc này Trần Tư Tuyền lại tiếp tục làm một hành động càng không thể tưởng tượng nổi, khiến cho Đường Y Luyến khiếp sợ đến tột đỉnh. Tuyền công chúa vui vẻ đứng lên, cất cao giọng nói:

- Các vị lão sư, học tỷ, ta có chuyện muốn tuyên bố.

Vốn tiếng kêu kinh ngạc của Đường Y Luyến đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người, lúc này Trần Tư Tuyền lại đứng lên nói chuyện, nhất thời nàng đã trở thành tiêu điểm tuyệt đối của hơn trăm người.

Khuôn mặt ửng đỏ, nhưng giọng nói cực kỳ kiên định, Trần Tư Tuyền dõng dạc nói lớn:

- Ta đang theo đuổi chủ nhiệm lớp chúng ta - Cơ Động lão sư - Hi vọng các vị nữ đồng học không nên tranh đoạt cùng ta. Cám ơn mọi người.

Nói xong nàng khẽ khom mình hành lễ, sau đó mới khoan thai ngồi xuống.

Yên tĩnh! Tuyệt đối là yên tĩnh!

Những tân học viên lựa chọn nghỉ ngơi tại rừng cây nhỏ lúc này đều sững sờ im lặng đến nỗi một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe được.

Lời nói của Trần Tư Tuyền, có thể nói là long trời lở đất. Nó chẳng khác nào tuyên bố Cơ Động thuộc quyền sở hữu của nàng. Nàng nói cho tất cả nữ nhân ở đây, Cơ Động lão sư là của ta, các ngươi ai cũng đừng hòng tranh đoạt.

Nếu như Cơ Động là một lão sư cực kỳ ưu tú và anh tuấn, có lẽ mọi người ở đây còn có thể hiểu mấy phần.

Nhưng mà Cơ Động là ai? Một tên tửu quỷ lôi thôi lếch thếch như một tên khất cái.

Trần Tư Tuyền là loại người nào? Mỹ nữ đệ nhất thiên hạ, công chúa của Đông Mộc đế quốc. Thân phận hai người có sự cách biệt quá lớn.

Nếu như không phải là từ chính miệng vị công chúa này nói ra, tuyệt đối không ai dám tin tưởng đây là sự thật.

Trần Tư Tuyền mỉm cười, ánh mắt liếc về phía Cơ Động cách đó không xa. Nàng thấy rõ ràng, Cơ Động sau khi nghe rõ lời của nàng thì khẽ nhíu mày một chút, bất quá lại vẫn tiếp tục uống rượu.

Nàng cũng không sợ bởi vì chính mình tuyên bố quyền sở hữu mà mang đến phiền toái cho Cơ Động.

Những Lão sư và đám học viên trước mắt này có thể mang phiền toái đến cho hắn sao? Đối mặt Sát thần Tu Phổ Nhược Tư mà hắn cũng dám ra tay, huống gì những người này!

Đúng lúc ấy, Tử Thần Tinh đột nhiên vụt đứng lên. Hắn bước đi đến trước mặt Cơ Động và trầm giọng nói:

- Cơ Động lão sư, ta muốn cùng ngài quyết đấu.

Hiên Viên Hâm là người đầu tiên từ trong sững sờ khôi phục lại như cũ, hai mắt híp lại nhìn Cơ Động, khóe miệng toát ra một tia cười lạnh.

Việc Tử Thần Tinh muốn quyết đấu với Cơ Động, cơ hồ đã khiến tất cả nam học viên đều chăm chú nhìn Cơ Động.

Tựa hồ là đang nhớ lại bộ pháp thần kỳ kia của Cơ Động, Tử Thần Tinh rào trước một câu:

- Có bản lãnh thì hãy chính diện đối kháng cùng ta như một nam nhân chân chính.

Cơ Động ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn hắn. Tử Thần Tinh đột nhiên toàn thân run rẩy, ánh mắt trống rỗng kia của Cơ Động phảng phất như muốn giễu cợt hắn, hơn nữa lại còn áp chế hoàn toàn linh hồn hắn. Chút dũng khí trong người hắn vừa bùng lên trong nháy mắt đã tan thành mây khói. Hắn theo bản năng lùi về sau một bước.

Cơ Động chậm rãi đứng lên, một cước quét ra, đem đồ ăn và trái cây mà Trần Tư Tuyền bày biện quét bay tứ tung, rồi lạnh lùng nói:

- Không biết tốt xấu!

Hành động này của hắn nhất thời đã chọc giận tất cả nam học viên. Nhất thời mười mấy tên nam học viên cũng đứng lên, cùng Tử Thần Tinh đem Cơ Động vây vào chính giữa.

- Cơ Động lão sư, ngài sẽ phải trả giá đắt vì đã vũ nhục công chúa.

Một gã nam sinh làm ầm ỹ lên.

- Các ngươi làm gì vậy? Định làm loạn ở đây hả?

Hiên Viên Hâm rốt cục cũng ra mặt, thanh âm rống giận của hắn nhất thời chấn trụ tràng diện. Dù sao thì Cơ Động cũng là lão sư của Sí Hỏa học viện, ít nhất cũng là người phụ trách thí luyện lần này. Mặc dù hắn cũng rất ghét tửu quỷ này nhưng nói đi cũng phải nói lại, không thể không bao che cho tôn nghiêm của lão sư.

Nhưng lúc này các nam học viên đã có chút bốc đồng. Tai nghe Trần Tư Tuyền tuyên bố theo đuổi Cơ Động, bọn họ đã cực kỳ khiếp sợ và mất mát. Ấy vậy mà Cơ Động chẳng những không chấp nhận mà còn đem thức ăn do Trần Tư Tuyền chuẩn bị cho hắn đá văng khắp nơi.

Oán khí trong lòng bọn họ sao có thể nào nhịn được nữa. Trong lúc nhất thời, đã có không ít học viên bắt đầu xuất ra Âm Dương Miện của mình.

Các nữ đệ tử mặc dù không tỏ thái độ gì, nhưng trong tâm tư cũng muốn xem náo nhiệt. Các nàng đồng dạng cũng không rõ vì sao Trần Tư Tuyền lại theo đuổi một tửu quỷ như vậy? Từ đó các nàng lại càng thêm tò mò về con người của Cơ Động.

Đối mặt chúng học viên vây quanh, Cơ Động vẫn lãnh đạm uống rượu:

- Bản lãnh học không được bao nhiêu, tranh giành tình nhân cũng không làm được. Đám người các ngươi xứng đáng sao?

Vừa nói xong, chân phải Cơ Động khẽ nâng lên rồi giẫm xuống. Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, mặt đất dường như bị trọng chùy ngàn cân giáng xuống, trong tiếng ầm ầm nổ vang, lấy vị trí Cơ Động làm trung tâm, một cỗ sóng chấn động mãnh liệt trong nháy mắt khuếch tán ra tứ phía.

Những học viên này thực lực phổ biến chỉ là Nhị quan, làm sao có thể chống cự được. Trong tiếng kinh hô hỗn loạn, năm mươi tên nam học viên nhất thời ngã rạp ra đất như ngả mạ. Ngay cả các nữ đệ tử cách đó không xa cũng ngã nháo nhào. Chỉ có các chủ nhiệm lớp và Trần Tư Tuyền là còn đứng vững, tất cả đều dùng ắt mắt chăm chú nhìn Cơ Động.

Cơ Động vẫn mang theo bộ dạng tửu quỷ như cũ, tay lại nhấc bầu rượu đổ vào miệng. Giờ khắc này, ánh mắt của mọi người nhìn hắn đã hoàn toàn thay đổi.

Các học viên phần lớn đều lâm vào tâm trạng hoảng sợ. Bọn họ chẳng ai ngờ rằng vị lão sư Cơ Động nhìn chẳng khác nào tửu quỷ này lại có lực lượng hung hãn như thế.

Nhưng bọn hắn cũng không rõ, tại sao ban đầu trên bảng danh sách nói Cơ Động là Hỏa hệ Ma sư mà bây giờ hắn sử dụng ma kỹ của Thổ hệ?

Nhất cước chấn càn khôn!

Thật nực cười khi bọn họ đi chất vấn người ta. Bọn họ thậm chí ngay cả một người đứng vững cũng không có.

Kinh nghiệm của các học viên sao bằng các lão sư? Học viên nhìn không ra nhưng các lão sư sao lại nhìn không ra chứ?

Cơ Động vốn không sử dụng bất kì ma kỹ gì, đó đơn giản chỉ là một cái dậm chân mà thôi.

Không xuất ra dù chỉ là nửa phần thuộc tính ma lực. Một cú dậm chân đơn giản như vậy, các Lão sư cũng khó có ai có làm được.

Có thể đứng ổn định thân hình, trừ Đường Y Luyến và Hiên Viên Hâm, còn các chủ nhiệm lớp khác đều ít nhiều cũng bị chao đảo thân hình, có người thậm chí còn bị chấn lui mấy bước.

Không phóng thích bất kì một tia ma lực nào, chứng tỏ đây hoàn toàn thuần túy chỉ là lực lượng của cơ thể mà thôi.

Trời ạ! Chẳng lẽ tên tửu quỷ này là Cự Long sao ? Chỉ sợ cũng chỉ có Cự Long trưởng thành mới có được loại lực lượng kinh khủng này.

Chỉ một cái dậm chân! Phải cần mấy vạn cân lực lượng mới có làm ra hiệu quả như thế?

Có thể rõ ràng nhìn thấy từ vị trí chân phải của Cơ Động dậm xuống, vô số vết nứt trong nháy mắt tràn ra khắp nơi.

Người duy nhất không thay đổi nét mặt chính là Trần Tư Tuyền, bởi còn có ai quen thuộc năng lực của Cơ Động hơn nàng chứ?

Nàng dĩ nhiên là biết Cơ Động đã làm như thế nào. Lực lượng cơ thể của Cơ Động mặc dù cường hãn, nhưng cũng không thể cường hãn đến mức có thể phát ra lực lượng mấy vạn cân như vậy.

Hắn đạp một cước kia, tất nhiên là thông qua Dung Hợp Thần Thuật, đem Hỏa Thần song kiếm di chuyển đến đùi phải, lợi dụng sức nặng của song kiếm mà thực hiện cái dậm chân đó.

Cho nên vẻ bên ngoài là hắn xuất ra một cước, nhưng trên thực tế lại là Hỏa Thần song kiếm rơi xuống đất sinh ra hiệu quả như vậy mà thôi. Dĩ nhiên nàng cũng hiểu, Cơ Động đã giữ lại mà không xuất hết lực lượng ra. Nếu như lực lượng của hắn toàn bộ bộc phát ra thì sợ rằng nơi này không còn một người nào có thể đứng được ổn định được.

Ánh mắt các nữ đệ tử nhìn Cơ Động nhất thời phát sinh biến hóa. Một khắc kia trong lòng các nàng còn đang cười nhạo Trần Tư Tuyền, nhưng mà sau một khắc đó, ý nghĩ trong lòng các nàng đã hoàn toàn không thể bình tĩnh nữa rồi. Thân là Ma sư, các nàng tuyệt không giống như các cô gái bình thường mà coi trọng vẻ bề ngoài. Thực lực mới là điều trọng yếu nhất, nhất là khi Cơ Động còn trẻ mà đã có lực lượng như vậy. Khó trách công chúa lại theo đuổi vị Cơ Động lão sư này, thì ra là Cơ Động lão sư có thực lực cường hãn như vậy.

Cơ Động lão sư trong mắt các nàng lúc trước chỉ là một tên tửu quỷ, một tên khất cái. Nhưng bây giờ lại biến thành một vị lão sư có cá tính lập dị mà thôi, chẳng lẽ Cơ Động lão sư đúng là mẫu nhân vật phế tài trong truyền thuyết?

Các nam học viên vẫn nhìn Cơ Động bằng ánh mắt tức giận nhưng sự tức giận ấy đã được bọn họ thu liễm vào bên trong, bởi đơn giản một cước kia đã chấn trụ hoàn toàn bọn họ. Ai còn dám ăn no rỗi việc mà đi gây hấn với hắn!

Bọn họ biết rằng vị lão sư bị bọn họ coi như lão tửu quỷ này có lực lượng rất mạnh mẽ và hung hãn.

Ánh mắt Cơ Động bình tĩnh nhìn về phía Hiên Viên Hâm:

- Hiên Viên lão sư, có vẻ như các học viên vẫn chưa mệt, không bằng chúng ta tiếp tục lên đường đi.

Có lẽ là bị một cước kia của Cơ Động chấn nhiếp, Hiên Viên Hâm cũng không nói một câu phản đối, chẳng qua là gật đầu một cách cứng ngắc:

- Tất cả đứng lên, toàn thể lên đường.

Một lần nữa đoàn người lại hướng về núi A Nhĩ Mạn Tư đi tới. Cũng may Hiên Viên Hâm cũng không phải là hạng người bất cận nhân tình, nên chỉ cho các học viên đi bộ thay cho việc chạy bộ lúc trước. Việc đó khiến cho các học viên âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Trần Tư Tuyền cũng không để bụng việc Cơ Động đạp đổ thức ăn mà nàng bày ra, vẫn như cũ cùng các học viên đi theo phía sau Cơ Động.

Kim hệ học viên Hầu Tân của Ban một lặng lẽ chạy tới bên cạnh Cơ Động, nở một nụ cười nịnh hót nói:

- Lão sư, một cước kia của ngài mới vừa rồi đã thi triển như thế nào vậy? Có thể dạy cho đệ tử hay không? Lão sư không phải là Hỏa hệ Ma sư sao?

Hầu Tân mặc dù đối với Trần Tư Tuyền cũng có chút tình ý nhưng hắn tự biết rõ với năng lực của mình mà để Trần Tư Tuyền coi trọng thì chỉ là con số không. Vì vậy bất mãn của hắn đối với Cơ Động hầu như là không có, mà ngược lại càng thêm bội phục Cơ Động.

Huống chi hắn am hiểu nhất chính là tốc độ, thích nhất cũng là tốc độ. Bộ pháp Phân Thân Thác Ảnh của Cơ Động tự nhiên cũng giúp hắn học được một chút bề ngoài.

- Ngươi đã tu luyện tương sinh ma lực khống chế tới mức mười thành chưa?

Cơ Động quét mắt nhìn hắn.

- Ách, còn chưa đạt được.

Hầu Tân gãi gãi đầu nói tiếp:

- Lão sư, con nhất định sẽ cố gắng!

- Quay về đội ngũ đi.

Thanh âm của Cơ Động vẫn lãnh đạm như cũ.

Hầu Tân cười hắc hắc nói:

- Cơ Động lão sư, sau này con sẽ theo ngài lăn lộn. Con tin tưởng ánh mắt của học trưởng chắc chắn là không sai. Lão sư ngài nhất định là một vị cường giả. Sau này lão sư dạy con tu luyện như thế nào con liền tu luyện như thế đó.

Bình luận





Chi tiết truyện