chương 115/ 809

Ám Nguyệt Diễm của Cơ Động quỷ dị bóp nát Tất Sát Kỹ Hỏa Điểu Chi Vũ của đối thủ, lại đem ma lực mạnh mẽ của gã Bính Hỏa Đại Sư ba mươi sáu cấp kia hoàn toàn thôn phệ. Nhưng mà, một kích kia đồng dạng cũng đã rút hết toàn bộ ma lực của Cơ Động, thậm chí là cả ma lực của khỏa Hỏa Tinh Hạch cấp ba đang nằm trên tay hắn nữa.

Hắn đã mất hết ma lực, cũng không cách nào đối mặt với công kích phía bên kia. Thanh Băng Mâu do gã Nhâm Thủy ma sư áo đen kia phóng ra, đã mạnh mẽ đâm vào ngực phải của hắn, ầm ầm nổ tung.

Cảm giác đau đớn kịch liệt đã lan tràn đến mỗi đầu dây thân kinh của Cơ Động. Cả người hắn trong không trung chợt kịch liệt co rút lại. Ma lực lạnh như băng từ bên ngoài xâm nhập vào cơ thể hắn đã bị luồng Âm Dương lốc xoáy trong lồng ngực hắn hoàn toàn triệt tiêu. Nước mặc dù khắc lửa, nhưng chỉ là một Thủy ma lực bình thường làm thế nào có thể khắc chế được Cực hạn song hỏa của Cơ Động cơ chứ? Nhưng mà lực va chạm của Mệnh Trung Kỹ cấp bậc ba quan lại gây ra đả kích mạnh mẽ cho thân thể Cơ Động. Miệng mũi hắn cơ hồ là đồng thời bắn ra máu tươi. Thương tổn lần này hắn gặp phải, rõ ràng là nặng hơn khi va chạm với gã trung niên Canh Kim Hệ lúc trước nhiều.

Kẻ khiếp sợ không chỉ có mình Cơ Động. Gã áo đen kia lúc này cũng đã ngây ngốc cả người, thậm chí là tim hắn cũng đã hoàn toàn khiếp sợ cực độ. Không trung lúc này đã sáng ngời trở lại, thế nhưng hắn không thể nào quên được một màn quỷ dị khi nãy. Một gã đối thủ chỉ có hai quan, thế nhưng chỉ bằng vào một cái ma kỹ đã có thể thôn phệ một cái Tất Sát Kỹ của một gã ma sư ba quan, sau đó còn hoàn toàn hủy diệt đối thủ. Chuyện này ngược lại vốn là mục đích của gã áo đỏ mới đúng.

Hơn nữa, tuy rằng Cơ Động bị mũi Băng Mâu của hắn đánh bay, thế nhưng, mũi Băng Mâu mạnh mẽ, sắc bén kia cũng không thể đâm thủng thân thể Cơ Động. Thậm chí là không có đâm thủng được da ngực của hắn nữa, chỉ có làm lủng một lỗ như bàn tay trên lớp áo bên ngoài của hắn mà thôi. Hắn có thể mơ hồ nhìn thấy, trên làn da của Cơ Động ẩn hiện một tầng quang mang màu tím nhàn nhạt.

Hắn đến tột cùng là quái vật phương nào? Đây chính là thứ ý niệm duy nhất hiện lên trong đầu gã áo đen. Sự cường hãn của Cơ Động đã hoàn toàn vượt qua khỏi phạm trù nhận thức bình thường của hắn. Sự chênh lệch giữa hai quan và ba quan, trên người Cơ Động, hắn căn bản là không nhìn thấy nửa phần. Lấy một địch ba, trong thời gian ngắn ngủi đã đánh chết hai người, tình huống nghe rợn người như vậy, hắn làm thế nào có thể không sợ được?

Oanh— Thân thể Cơ Động bị hất văng rơi xuống, lưng hắn dán chặt trên mặt đất, bị đẩy ngược về phía sau, kịch liệt ma sát hơn chục thước rồi mới dần dần ngừng lại. Sự đau đớn kịch liệt truyền đến từ trên ngực làm hắn suýt chút nữa không hít thở nổi. Nhưng mà, Long Huyết Tẩm Thể đã cứu mạng hắn. Cơ thể, xương cốt tuy rằng cũng chịu chấn động nhất định, đau đớn cũng kịch liệt một chút, thế nhưng cũng không có bị thương.

Không ai có thể nhìn thấy, ngay trong nháy mắt khi thanh Băng Mâu kia đánh mạnh lên lồng ngực của Cơ Động, cách đó không xa, một đạo hào quang màu lam tím nhàn nhạt thoáng lóe lên một chút. Mà khi thấy thân thể Cơ Động cũng không bị mũi Băng Mâu kia đâm thủng, đạo quang mang màu lam tím kia lặng lẽ biến mất.

Sự áp chế thuộc tính của hai đại quân vương khiến cho cây Nhâm Thủy Băng Mâu không thể hoàn thành việc thuộc tính xâm nhập. Long Huyết Tẩm Thể cũng ngăn chặn cái Mệnh Trung Kỹ của đối phương. Đổi lại là một gã Hỏa Hệ ma sư bình thường khác, đừng nói là hai quan, cho dù là cấp bậc ba quan, nếu trực tiếp đón nhận một cái Mệnh Trung Kỹ đơn thể công kích có lực xuyên thấu mạnh mẽ như vậy, kết quả duy nhất chính là trên ngực bị đâm thủng một lổ lớn, thanh Băng Mâu vỡ tan trong cơ thể, nháy mắt rời khỏi thế giới này.

Gã áo đen kia lúc này đã hoàn toàn dại ra, đứng ngay tại chỗ, cũng không có tiếp tục công kích nữa. Thân thể hắn thậm chí là không ngừng run rẩy. Mà Cơ Động bên này cũng đã nằm luôn trên mặt đất, không có đứng lên. Tuy rằng hắn cũng không có bị thương nặng, nhưng lực công kích vật lý mãnh liệt kia cũng làm cho hắn có chút hít thở không thông. Tay phải miễn cưỡng lấy từ trong thủ trạc ra một khỏa Hỏa Tinh Hạch cấp ba. Luồng Âm Dương lốc xoáy trên ngực thoáng có chút ngừng trệ bắt đầu vận chuyển lại, điên cuồng hấp thụ ma lực của khỏa Tinh Hạch.

- Cơ Động, ngươi không có việc gì chứ?

Lam Bảo Nhi tại thời điểm Cơ Động phóng ra cũng đã chuẩn bị khá kỹ càng. Nhưng mà, công kích của Cơ Động quả thật quá mãnh liệt. Ngay thời điểm luồng hỏa diễm màu đen kia xuất hiện, nàng cũng đã sợ đến ngây người. Vì vậy mà ma kỹ chuẩn bị sẵn sàng cũng không thể phát ra. Bây giờ nhìn thấy Cơ Động bị thanh Băng Mâu kia đánh văng ra, sự hối hận vô tận chợt dâng lên, tràn ngập trong lòng Lam Bảo Nhi. Từ trên cây phóng xuống, bay nhanh đến bên cạnh Cơ Động, nước mắt đã không ngừng tuôn rơi.

Cơ Động tự nhiên cũng không có trách cứ gì Lam Bảo Nhi, thế nhưng, hiện tại hắn đang vận chuyển ma lực toàn thân, bản thân không thể nói chuyện, chỉ có trừng mắt nhìn về phía nàng ta.

Lam Bảo Nhi hơi hơi sửng sốt một chút, nàng cũng không hoàn toàn hiểu rõ ý tứ của Cơ Động, cũng không dám di động thân thể hắn, hoặc là dùng Thủy Hệ ma lực của nàng trị liệu cho hắn. Hỏa Hệ ma sư chỉ có ma kỹ trị liệu của Mộc Hệ ma sư mới có tác dụng, Thủy Hệ ma lực của nàng sử dụng chỉ gây ra phản tác dụng mà thôi.

- Thực xin lỗi, thực xin lỗi. Ta vừa rồi, vừa rồi…

Lam Bảo Nhi lúc này đã khóc không thành tiếng.

Một giọt nước mắt rớt lên trên mặt Cơ Động, hắn không khỏi một trận không nói nên lời. Tuy rằng Lam Bảo Nhi trong Thiên Can Học Viện là một trong những đệ tử tinh anh xuất sắc nhất một đời, nhưng dù sao nàng cũng chỉ mới có mười mấy tuổi mà thôi. Khó trách Thiên Can Học Viện lại bày ra một loại sơ khảo như thế này. Không có trải nghiệm qua sinh tử chi chiến, không có kinh nghiệm thực chiến cường hãn, cho dù là thiên tài về mặt tu luyện thì có tác dụng gì chứ? Đương nhiên đối với tên gia hỏa Cơ Động là người của hai thế giới mà nói, năng lực thích ứng của hắn so với Lam Bảo Nhi sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhất là loại tâm lý kiêu ngạo cường hãn mạnh mẽ hơn bất cứ kẻ nào khác kia.

Phanh—, một tiếng nổ mãnh liệt lại chợt vang lên, lại một mảnh quang mang nhiều màu sắc vỡ vụn tung tóe. Từ trên thân thể gã áo đỏ đã dần dần hóa thành tro tàn kia, ma khí lưu trữ của hắn cũng không chịu đựng được cực hạn chi hỏa, vỡ ra tung tóe.

Tâm trí gã áo đen rùng mình một cái, từ trạng thái kinh sợ dần dần bình tĩnh lại. Nhìn ngó sang thi thể không còn gì của hai gã đồng bọn, nhìn nhìn về phía Cơ Động đang nằm đó và Lam Bảo Nhi đang khóc lóc kế bên. Sự sợ hãi trong mắt hắn dần dần biến thành ngây dại, sau đó lại từ từ biến thành quang mang điên cuồng. Quang mang màu đen không ổn định chợt từ trong cơ thể hắn chợt dâng trào ra.

Một người khi lâm vào trạng thái sợ hãi đến cực điểm sẽ xảy ra hai loại khả năng, một loại chính là ngây dại, loại khác chính là phát điên. Gã áo đen trước mắt này hiển nhiên thuộc loại người thứ hai.

- Khốn kiếp, khốn kiếp, ta phải giết hết các ngươi.

Ma lực Nhâm Thủy Hệ có chút hỗn loạn chợt từ trong cơ thể hắn dâng lên. Hư ảnh Thiên Hậu, biểu tượng của Nhâm Thủy Hệ đột nhiên hiện lên sau lưng hắn, mang theo hơi thở điên cuồng, nháy mắt phóng vọt về phía của Cơ Động và Lam Bảo Nhi.

Ngay khi tiếng nổ ầm vang kia phát ra, Lam Bảo Nhi đã ngừng khóc. Đối mặt với gã áo đen kia đang xông tới, nàng chậm rãi đứng lên. Thời khắc này đây, trong mắt nàng chỉ lóe ra một tầng quang mang kiên định.

Trải qua nhiều lần như vậy, trước sau hai lần do mình sai lầm mà suýt chút nữa làm mất tính mạng mình và Cơ Động. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa tới một canh giờ như thế, tâm tình Lam Bảo Nhi tựa hồ như lớn lên rất nhiều. Lúc này, trong đầu nàng chỉ còn một ý niệm duy nhất mà thôi, bất luận là phải trả giá như thế nào, cũng nhất định phải bảo vệ an toàn cho Cơ Động.

Ma lực Quý Thủy Hệ nháy mắt sôi trào, một luồng quang mang màu tím nhạt từ trên thân thể Lam Bảo Nhi bốc lên xung quanh. Chỉ thấy hai tay nàng chắp lại thành hình chữ thập trước ngực, tựa hồ như đang cầu nguyện gì đó. Từ trên mi tâm, một luồng quang mang màu tím nhạt chậm rãi nở rộ. Trên đỉnh đầu nàng, cái Âm Miện màu đen chợt tản mát ra một luồng hơi thở cực kỳ âm lãnh.

Bước tới trước một bước, nàng đã chắn trước người Cơ Động. Tử quang mãnh liệt không ngừng từ trong cơ thể nàng dâng trào ra. Ngay trên mi tâm nàng chợt ngưng tụ lại một ký hiệu kỳ lạ. Xung quanh cái Âm Miện trên đầu nàng, chợt xuất hiện một tầng khí vụ màu tím nhàn nhạt.

Trong rừng cách đó không xa, ánh mắt của một thân ảnh cao lớn chợt toát ra vẻ kinh ngạc, trong đầu vang lên một cái tên: Bí pháp ma lực thiêu đốt.

Ngay sau đó, một tình huống khiến người ta khó có thể tưởng tượng ra chợt xuất hiện. Trên cái Âm Miện của Lam Bảo Nhi vốn chỉ có hai cái Miện Tinh, thế nhưng lại rất nhanh tăng lên, chỉ trong giây lát đã hóa thành năm cái. Năm cái Miện Tinh này rời khỏi Âm Miện, nháy mắt ngưng tụ lại trên không trung, hóa thành một cái lạc ấn hình giọt nước màu tím nhạt, nhanh chóng gia nhập vào Miện Phong thứ ba trên cái Âm Miện. Bằng một loại phương pháp thần kỳ, nàng đã đem thực lực của mình tăng lên đến ba quan. Nhưng nhìn vào tầng sương mù càng ngày càng đậm lên chung quang cái Âm Miện trên đỉnh đầu của nàng, có thể nhìn thấy được, thực lực cấp bậc ba quan này, chỉ là tăng lên tạm thời mà thôi.

Cùng với sự biến hóa của Quý Thủy Âm Miện, biểu tượng của Quý Thủy Hệ, Quy Xà Song Đầu Huyền Vũ cũng đã lặng yên xuất hiện. Lam Bảo Nhi khẽ quát lên một tiếng, tử quang Quý Thủy Hệ vốn nhàn nhạt đã phát ra quang hoa chói mắt. Quang mang mãnh liệt chợt từ trong cơ thể nàng tuôn ra, ngưng đọng lại, lại là một cái Quý Thủy Ảnh Tượng. Khác biệt chính là, lần này Quý Thủy Ảnh Tượng là cấp bậc ba quan.

Cái cao cấp Mệnh Trung Kỹ này một khi thi triển ra, chẳng những tạo ra một thân ảnh Lam Bảo Nhi làm bằng năng lượng, hơn nữa, ngay phía sau nó lại có thêm một hư ảnh Huyền Vũ lặng yên bay ra, nâng đỡ thân ảnh phía trước, bay thẳng về phía trước, trực tiếp nghênh đón đối thủ.

Quý Thủy đối đầu Nhâm Thủy, Âm Thủy đối đầu Dương Thủy, dưới tình huống không có bất cứ thuộc tính tương khắc gì, so đấu chính là thực lực chân chính mà thôi. Vô số cây Băng Mâu, từ trên tay gã áo đen gần như điên cuồng kia không ngừng phóng ra. Tuy rằng lực công kích của mấy cây Băng Mâu này đều không cường hãn như cây đã đả thương Cơ Động, nhưng cái này dù sao cũng là công kích cấp bậc Mệnh Trung Kỹ. Hơn nữa, lúc này đầu hắn tựa như xuất hiện vấn đề, ma lực hết sức hỗn loạn, cường độ công kích của mỗi một cây Băng Mâu thậm chí đều không giống nhau. Nhưng mà, cũng chính vì sự công kích trạng thái điên cuồng thế này, dưới tình huống ma lực điên cuồng phóng thích, cũng gây cho Lam Bảo Nhi một áp lực cực lớn.

Quý Thủy Ảnh Tượng đứng trước mặt Lam Bảo Nhi, hai thanh quang mang màu tím xuất hiện trên hai tay nó, biến thành vũ khí hộ thân, không ngừng đem từng cây từng cây Băng Mâu chấn nát, cũng quyết không lui về sau một bước. Nhưng mỗi lần đánh vỡ một cây Băng Mâu, quang mang trên bản thể Quý Thủy Ảnh Tượng cũng yếu bớt vài phần. Cái này đã hoàn hoàn biến thành sự thi đấu ai sẽ tiêu hao ma lực trước.

Trên người Lam Bảo Nhi không ngừng nở rộ ra từng đạo tử quang, phóng thẳng về phía Quý Thủy Ảnh Tượng bổ sung ma lực. Lúc này, trên hai tay nàng đã phân biệt nắm chặt hai khỏa Thủy Hệ Tinh Hạch Cấp ba. Đây chính là ưu thế của nàng so với đối thủ. Thần chí đối thủ không tỉnh táo, tự nhiên không nghĩ đến việc dùng Tinh Hạch bổ sung ma lực bản thân. Lam Bảo Nhi tuy rằng thông qua bí pháp tiến hành thiêu đốt ma lực của mình, khiến cho ma lực bản thân tiêu hao cực lớn, nhưng thông qua Tinh Hạch chống đỡ, có thể giúp cho nàng kiên trì một khoảng thời gian dài.

Mắt thấy các cây Băng Mâu bay đến càng ngày càng yếu ớt hơn, ma lực Quý Thủy Ảnh Tượng tuy rằng có giảm bớt một chút, thế nhưng tình huống đã tốt hơn khá nhiều. Lam Bảo Nhi bắt đầu thúc đẩy Quý Thủy Ảnh Tượng từng bước từng bước một tiến về phía gã áo đen. Trong mắt tiểu cô nương này phát ra quang mang cực kỳ kiên quyết. Cơ Động đã giải quyết nhiều tên địch nhân như vậy, một gã cuối cùng này, cứ để nàng từ từ mà giải quyết.

Phanh—, lại một thanh Băng Mâu bị đánh nát. Gã áo đen đột nhiên ngừng hẳn công kích, đứng yên một chỗ không ngừng thở hổn hển từng ngụm từng ngụm. Sự điên cuồng trong mắt hắn dần dần rút đi, ngơ ngác nhìn quang ảnh màu tím kia không ngừng bay đến. Sự sợ hãi lại một lần nữa dâng lên trong mắt hắn. Hóa ra, cùng với việc ma lực hắn tiêu hao hết, thần chí hắn cũng dần dần tỉnh táo lại. Thế nhưng sự sợ hãi cũng cùng với việc ma lực hoàn toàn tiêu hao hết, lại một lần nữa dâng lên.

Đã không còn gì ngăn cản nữa, Quý Thủy Ảnh Tượng chợt tăng tốc, đứng trên lưng Huyền Vũ, trên không trung không ngừng bay tới, để lại một đạo tàn ảnh màu tím phía sau. Quý Thủy nguyên tố trong không khí chợt dao động mãnh liệt lên, hơi thở âm lãnh không ngừng thổi quét tới. Một khi để nó tiếp cận được thân thể gã áo đen, ngay sau đó là toàn diện xâm nhập. Trong mười hệ ma lực, Âm Thủy vốn nổi tiếng nhất về mặt khó kháng cự khi bị xâm nhập vào trong cơ thể.

Đúng lúc này, đột nhiên, một tầng quang mang màu vàng nâu sáng chợt dâng lên trước mặt gã áo đen. Ngay sau đó, một đạo thân ảnh, được quang mang màu vàng nâu kia bao phủ, đã từ dưới đất chui lên.

Người này mặc một bộ trường bào màu vàng, bộ dáng nhìn qua khoảng bốn mươi tuổi. Tướng mạo đường hoàng, mũi thẳng, miệng nghiêm nghị, đáng tiếc đôi môi quá mỏng, gây ra cho người khác cảm giác không tốt. Trên đỉnh đầu hắn, một cái Dương Miện màu trắng phát ra quang mang âm trầm. Trên Dương Miện có đến bốn cái Miện Phong có dấu hiệu hòn đá màu vàng nhạt. Trên Miện Hoàn có một khỏa rưỡi Miện Tinh lóe ra quang mang. nguồn TruyenFull.vn

Người này vừa mới xuất hiện, đã ấn mạnh hay tay xuống mặt đất, quang mang màu vàng nhanh chóng phóng ra, mặt đất giống như là sống lại, ầm ầm một tiếng, một thân ảnh bằng đá to lớn đột nhiên chui lên. Thân thể nó hoàn toàn làm bằng bùn đất và đá tảng kết hợp lại mà thành. Hai tay đập mạnh lên ngực mình một cái, trực tiếp đón nhận Quý Thủy Ảnh Tượng.

Cường giả Mậu Thổ Hệ cấp bậc Tông Sư bốn quan? Lam Bảo Nhi chỉ cảm thấy hơi thở mình giống như ngừng trệ lại, một luồng áp lực dày đặc phóng tới, khiến nàng có chút không chống cự nổi.

Hai quan vượt cấp đối đầu ba quan, đối với nàng mà nói đã là sự cố gắng rất lớn rồi. Lúc này đột nhiên xuất hiện một gã cường giả cấp bậc bốn quan, chuyện này cũng không phải lòng tin cùng với bí pháp gia tăng thực lực có thể chống đỡ được.

Mậu Thổ chính là Dương Thổ, là đất đai cứng rắn bao la, chính là đại diện cho đất đá cứng rắn. Đối ứng với Mậu Thổ chính là Kỷ Thổ, cũng chính là Âm Thổ, cũng là đất mềm mại, là bùn đất có khả năng phân hóa vạn vật.

Thổ Hệ vốn am hiểu nhất chính là thuộc tính phòng ngự. Trong Ngũ Hành, Thổ Hệ ở vị trí trung ương, có ý nghĩa là bao dung vạn vật. Thổ trực tiếp khắc Thủy, gián tiếp khắc Hỏa. Có thể nói hắn đúng là khắc tinh của Cơ Động, và Lam Bảo Nhi. Huống chi bản thân cấp bậc của gã ma sư Dương Thổ Hệ Tông Sư trước mắt này có cấp bậc rất cao, đã đạt đến bốn quan. Chính xác hơn là bốn quan bốn mươi ba cấp Mậu Thổ Hệ Tông Sư.

Chuyện mà Cơ Động lo lắng nhất rốt cuộc cũng đã xảy ra. Gã gia hỏa Dương Thổ ma sư rốt cuộc cũng đã đến, cũng chính là gã thủ lĩnh của đám người kia, kẻ có thực lực cao nhất.

Nếu nói là chỗ chênh lệch giữa ma sư hai quan và ba quan là ở chỗ, có thể mượn lực của ma pháp nguyên tố xung quanh gia nhập vào trong ma kỹ của mình hay không. Thì sự chênh lệch giữa ma sư ba quan và ma sư bốn quan chính là có thể nắm trong tay ma pháp nguyên tố xung quanh hay không. Ba quan chỉ là mượn dùng, còn bốn quan lại là nắm trong tay. Cái này là sự khác nhau về chất. Huống chi, người trước mắt này lại còn khắc chế bọn họ về mặt thuộc tính nữa.

Gã người đá khổng lồ kia đột nhiên va chạm với Quý Thủy Ảnh Tượng. Cái này gọi là nước đến đất ngăn, phốc một tiếng, quang mang màu vàng đột nhiên khuếch tán, rất nhanh đã bao vây chặt chẽ Quý Thủy Ảnh Tượng vào bên trong. Cho dù Lam Bảo Nhi thúc dục như thế nào đi nữa, cái Mệnh Trung Kỹ của nàng cũng không thể nào giãy ra.

Gã áo vàng hừ lạnh một tiếng, tay phải hắn làm một động tác giống như nắm chặt tay lại. Nhất thời, hai cánh tay thô chắc mạnh mẽ của gã người đá kia chợt mang theo ma lực Dương Thổ ôm chặt lại, Quý Thủy Ảnh Tượng nhất thời hóa thành vô số quang điểm màu tím biếc, tan biến trong không khí.

Bình luận





Chi tiết truyện