chương 547/ 809

Một Cự Long toàn thân phủ đầy lân phiến trong suốt, óng ánh như kim cương đang lười biếng nằm dài trong động phủ. Thân thể của nó kềnh càng đến mức không cách nào thu hết trong tầm mắt. Đặc điểm khác người nhất của nó chính là một khối nhỏ màu vàng nhô ra khỏi đỉnh đầu, đó không phải là Long giác mà lại tương tự như một cái vương miện.

Chỉ có những người hiểu biết sâu rộng về Long tộc mới biết vương miện màu vàng đó đại diện cho Long Hoàng nhất mạch. Đúng vậy, con Cự Long trước mắt này là tộc trưởng Long tộc thế hệ này, cũng chính là Long Hoàng đương thời.

Vốn đang ngủ say, nó bất chợt mở lớn đôi mắt khổng lồ, mờ mịt nhìn về phương xa, lẩm bẩm:

- Tại sao Địa Long tổ lại kích động như vậy? Chẳng lẽ lão nhân gia gặp phải đối thủ khó nhằn hay sao? Thật là kỳ quái!

Nói xong, nó liền hướng ra ngoài động cất lên một tràng long ngâm. Tất cả những cự long trong Long cốc vừa nghe thấy tràng long ngâm ấy, liền đồng loạt đình chỉ mọi hành động của mình, nhất loạt hướng về động phủ của Long Hoàng chời đợi.

-----

Địa Long tổ! Mấy chữ này giống như một chuôi trọng chùy nện thẳng vào lòng các Thiên Can thánh đồ. Những người khác thì còn tốt, chứ riêng Thiên Cơ lại biến hẳn sắc mặt, trầm giọng quát lớn:

- Mọi người cẩn thận! Địa Long tổ chính là đệ nhất cường giả trong Long tộc, tu vi còn vượt xa cả Long Hoàng. Hắn đã tồn tại trên thế giới này vô tận tuế nguyệt. Vị trí Long Hoàng mỗi vạn năm còn thay đổi một lần, nhưng kể từ khi Long Tộc tồn tại cho tới nay, Địa Long tổ thủy chung chỉ có một vị. Trong truyền thuyết, Địa Long tổ chính là huynh trưởng của Long Hoàng đầu tiên, bởi vì đem lòng yêu thương một người không thuộc huyết thống Long tộc, nên bị Long tộc nghiêm trị và thu hồi lại năng lực phi hành. Nhưng cũng chính bởi vì vậy mà khi hắn khai chi tán diệp (con đàn cháu đống) mới có đông đảo chủng loại Địa Long ngày hôm nay.

Nghe những lời nói ấy của Thiên Cơ, ai nấy đều lặng người.

Cơ Động đã đánh giá rất cao địch nhân trước mắt, nhưng lúc này hắn lại phát hiện mình vẫn quá xem thường đối thủ. Địa Long tổ, chỉ cái tên cũng nói lên rất nhiều điều. Lại thêm sáu chữ "Long tộc đệ nhất cường giả" từ miệng Thiên Cơ thốt ra, cũng đủ chứng tỏ sự biến thái của lão Long trước mắt này. Biến thái đến mức Long Hoàng cũng phải cúi đầu gào lên "Ông đây là đệ nhị!"

(Long Hoàng ấm ức nói: Lão tử không có gào lên như thế. Cái này là do thằng dịch nó bí text nên chém tầm bậy tầm bạ!!!!)

Trần Tư Tuyền khẽ cúi đầu, nhưng vẫn không giấu được ánh mắt đã trở nên rực cháy của nàng. Cơ Động vốn cùng nàng linh hồn tương liên, tự nhiên có thể cảm nhận được những biến hóa trong tâm thái của nàng. Hắn kinh ngạc phát hiện, kể từ khi biết Trần Tư Tuyền tới nay, đây là lần đầu tiên nàng hừng hực chiến ý như vậy. Đồng thời, sâu trong linh hồn hắn văng vẳng vang lên thanh âm của Trần Tư Tuyền:

"Đệ nhất cường giả dưới Thần cấp!"

Không nghi ngờ chút nào, bảy chữ trên đã miêu tả một cách chính xác nhất thực lực của Địa Long tổ. Đệ nhất cường giả dưới Thần cấp đại biểu cho điều gì? Nó nói lên Địa Long tổ chính là một tồn tại Thánh cấp đỉnh phong.

Cơ Động không biết Trần Tư Tuyền dựa vào điều gì mà có thể đưa ra nhận xét như vậy, nhưng trong nội tâm hắn lại hoàn toàn tin tưởng phán đoán của nàng.

Hắn dĩ nhiên không biết Trần Tư Tuyền hừng hực chiến ý trong lòng là do tia linh hồn còn sót lại của Liệt Diễm. Có thể khiến Liệt Diễm sinh ra cảm giác đó, chứng tỏ Địa Long tổ cường đại đến cỡ nào.

Sau khi nghe Thiên Cơ giải thích, nhóm Thiên Can thánh đồ mới hiểu những lời vừa rồi của Địa Long tổ không phải là để lòe người. Thân là Long tộc đệ nhất cường giả, trong Long cốc này còn có ai ngoài hắn dám vỗ ngực xưng tên như vậy.

Địa Long tổ nhìn qua cũng chẳng khác chi một Cự Long bình thường, điểm khác biệt duy nhất là thân thể hắn không có Long dực và khổng lồ hơn nhiều so với đồng loại. Cặp Long trảo như hai cây trụ chống trời, nơi lớn nhất của bắp đùi đường kính cũng vượt quá năm mươi thước, chiếc đuôi khổng lồ dài đến mức không ước lượng nổi là bao nhiêu, chiều cao thân thể đã vượt quá một trăm năm thước, khắp người là một tầng lân phiến xù xì như đá hoa cương dày cộm. Đôi mắt vàng óng lập lòe như muốn đem toàn bộ cảnh vật trong tầm mắt thiêu cháy. Trong không khí, các loại nguyên tố ma lực không ngừng bị thôn phệ, ùn ùn đổ vào cơ thể lão Long.

- Thật đáng kinh ngạc khi mấy tiểu tử các ngươi lại biết đến sự tồn tại của ta. Các ngươi nói đúng, ta chính là tên gia hỏa mà các ngươi đã nói kia. Ta càng lúc càng thấy thú vị rồi đấy, cho nên các ngươi không thể rời khỏi đây được nữa. Hãy cùng ta chơi đùa một chút đi nào.

Vừa nói, Địa Long tổ khẽ giơ Long trảo khổng lồ của mình lên, nhẹ nhàng điểm một cái về phía sườn núi, nơi cao hơn vị trí mọi người đang đứng.

"Oanh!"

Nhóm Thiên Can thánh đồ chỉ cảm thấy một nguồn năng lượng khổng lồ không thể chống cự từ sườn núi bốc thẳng lên cao, cuốn theo vô tận đất đá vần vũ trên không trung, rồi đổ rào rào xuống đỉnh đầu bọn họ.

Thổ hệ ma lực thật là khủng khiếp. Vụ nổ mạnh khoét thành một cái hố tròn, đường kính chừng mười thước trên sườn núi đá hoa cương.

- Nó là Thổ thuộc tính.

Lang Thiên Ý hét lớn.

Trong đôi mắt Địa Long tổ hiện lên nét giễu cợt:

- Vậy ngươi nói thử đây là loại thuộc tính gì? nguồn TruyenFull.vn

Vừa nói dứt lời, lão Long nhẹ nhàng thổi một hơi về phía các Thiên Can thánh đồ. Nhất thời, nhiệt độ trong không khí bỗng nhiên giảm xuống một cách đáng sợ, biến vùng đất xung quanh bọn họ thành một tiểu băng viên. Khí lạnh khiến trên người các Thiên Can thánh đồ cũng bị phủ một tầng băng mỏng bên ngoài, lại thêm gió bão mạnh mẽ như muốn thổi bay bọn họ lên không trung.

- Ngũ Hành Âm Dương Giới.

Cơ Động buông tiếng hét lớn, Cực Hạn Song Hỏa chói mắt từ trên cơ thể hắn bốc cao, hóa thành ngọn hỏa diễm hai màu vàng và đen, đồng thời một tầng quang mang màu trắng sữa cũng nhu hòa tỏa ra trước ngực hắn, trở thành trung tâm của hỏa diễm.

Bính Ngọ Thái Dương hỏa cùng Đinh Tị Minh Linh Âm hỏa quay tròn sau lưng Cơ Động, tạo thành một Thái Cực Âm Dương đồ, chống đỡ lại kỳ hàn trong thiên địa.

Những Thiên Can thánh đồ đều sở hữu cực hạn ma lực, cũng vội vàng phóng thích ma lực thuộc tính của mình. Trong nháy mắt, mười hệ thuộc tính ma lực hòa hợp thành nhất thể, biến ảo thành một màn chắn hào quang khổng lồ, ngăn trở khí lạnh đang cuồn cuộn quét tới.

Cùng lúc đó, Phất Thụy cất tiếng hét dài, đem Lôi Ngục Thần Phủ trong tay vẽ thành một vòng tròn trong không trung. Bầu trời phút chốc trở nên tối sầm, một tràng Long ngâm mạnh mẽ từ trong mây đen vút lên, Tử Lôi Diệu Thiên Long đã xuất hiện bên cạnh Phất Thụy.

Đối mặt với Địa Long tổ mà không có tọa kỵ, vậy ngươi cầm chắc cái chết đi. Giờ khắc này, những Thiên Can thánh đồ đều không còn ẩn tàng thực lực nữa.

- Úi,... Cực hạn ma lực? Rất có ý tứ à nha! Khó trách các ngươi lại tự tin như vậy!

Địa Long tổ ngoác cái miệng khổng lồ của mình cười hềnh hệch. Từ đầu đến giờ, lão Long vẫn không hề di động thân mình, chỉ dựa vào việc khống chế ma lực mà chơi đùa với nhóm Thiên Can thánh đồ.

Từ trong đôi mắt vàng óng lại đột ngột bắn ra hai luồng sáng vàng rực rỡ, chuẩn xác đánh vào Ngũ Hành Âm Dương Giới chưa từng biết đến thất bại của nhóm người Cơ Động.

"Kim thuộc tính!"

Các Thiên Can thánh đồ chỉ kịp xuất hiện ý niệm đó trong đầu, thì phòng ngự Ngũ Hành Âm Dương Giới của bọn họ đã ầm ầm vỡ tan, tách rời thành thập sắc quang thải bay toán loạn, để lộ chín thân ảnh bị chấn văng tứ phía trong không trung.

Vào giờ khắc này, trong lòng các Thiên Can thánh đồ đều sinh ra một cảm giác vô lực, họ không cách nào chống nổi với địch nhân trước mắt. Địa Long tổ thật sự là quá cường đại, cường đại đến mức bọn họ không thể tưởng tượng được.

Cơ Động nghiến chặt hàm răng, mở rộng đôi cánh toàn lực chống đỡ gia tốc trong quá trình rơi xuống. Tay phải hắn vẫn còn nắm giữ bàn tay Trần Tư Tuyền, linh hồn dung hợp vẫn được duy trì. Hắn sở dĩ mở ra đôi cánh, cộng với biến đổi thân thể liên tục là nhằm tránh không để Trần Tư Tuyền bị thương khi rơi xuống.

- Ta giúp ngươi!

Thanh âm của Trần Tư Tuyền vang lên trong đầu Cơ Động. Chỉ sau một khắc, Trần Tư Tuyền đưa cánh tay còn lại quàng vào cổ Cơ Động, hai chân quặp chặt vào ngang hông, cả người dán chặt lên trên lưng hắn.

Cực hạn Ất Mộc nồng đậm trong nháy lan tỏa ra khắp nơi, hợp lực cùng Vĩnh Hằng Chi Khải và Sinh Mệnh Chi Hạch rót ma lực vào trong trong thân thể Cơ Động. Sâu trong linh hồn, Cơ Động nhận ra Trần Tư Tuyền lúc này đã phóng thích toàn bộ lực lượng của nàng.

Trần Tư Tuyền quyết định rất nhanh, căn bản không có nửa phần do dự, trong chớp mắt đã hoàn thành xong hết thảy. Nếu như nói vào lúc này Cơ Động không cảm động là dối lòng mình. Những gì Trần Tư Tuyền làm cũng không đơn giản là chỉ là rót ma lực, nàng căn bản không hề lưu lại một chút ma lực nào để hộ thể. Một khi Cơ Động gặp phải nguy hiểm, người đầu tiên hứng chịu bất trắc chính là nàng. Bất luận là thương tổn thân thể hay linh hồn, cũng đều tạo thành nguy hiểm chết người đối với nàng.

Một nữ nhân có thể không cần suy nghĩ thiệt hơn mà làm hết thảy mọi việc cho người khác, nói lên tình yêu của người đó toàn tâm toàn ý đến chừng nào.

Vào lúc này, Cơ Động không có thời gian để suy tư. Cả người hắn xoay tròn trên không trung làm giảm lực rơi, sau đó quay hẳn thân người lại. Hai luồng ngân quang từ trong đôi mắt hắn lóe sáng, hai tay khép lại trên đỉnh đầu, quang mang đỏ rực mang theo sát cơ lạnh lẽo chợt bùng nổ rồi khóa chặt lấy Địa Long tổ. Cơ Động lúc này đã quyết định dựa vào Hỏa Thần kiếm của Sát thần, quyết ăn thua đủ với Địa Long tổ.

Địa Long tổ vốn chỉ muốn đùa giỡn với đám nhóc, lão đang chuẩn bị thi triển thêm mấy ma kỹ nho nhỏ về phía đám người Cơ Động, nhưng bất chợt lại phát hiện sát cơ lạnh lẽo đang tràn ngập khắp không gian, liền giật mình đánh thót.

Sát khí khổng lồ của Cực Hạn Song Hỏa trong nháy mắt ngưng tụ và chuyển thành Hỏa Thần lực, rồi cấp tốc lan tràn ra khắp nơi. Lực lượng kinh khủng đến mức Cơ Động có cảm giác như mình đã hoàn toàn hòa nhập vào thiên địa, khống chế hết thảy vạn vật.

- Thần khí quả nhiên là cường đại. Không ngờ lại ẩn chứa khí tức của Thần bên trong. Tiểu tử ngươi chẳng những linh hồn lực biến thái, mà ngay cả ma lực cũng cường đại như vậy. Mộc sinh Hỏa, lại cộng thêm Thần khí, mặc dù ma lực của ngươi còn chưa đủ nhưng cũng đáng gọi là quái thai rồi.

Đối mặt với sát khí của Hỏa Thần kiếm trong tay Cơ Động, Địa Long tổ vẫn giữ nguyên được vẻ bình tĩnh khi nói chuyện. Chỉ trong phút chốc đó, Cơ Động hoảng sợ phát hiện, kiềm tỏa dùng toàn bộ lực lượng sau khi dung hợp linh hồn của hắn lại chẳng mảy may áp chế nổi thân thể khổng lồ của Địa Long tổ. Thân thể lão Long dường như tùy thời đều có thể di động, kiềm tỏa của hắn chỉ có thể gọi là miễn cưỡng tiếp xúc với lão Long.

Đây dĩ nhiên không phải là Địa Long tổ đang di động, mà là linh hồn lực của Cơ Động đang bị quấy nhiễu. Kể từ khi có thể cùng Trần Tư Tuyền tiến hành linh hồn dung hợp, đây là lần đầu tiên Cơ Động có cảm giác linh hồn lực như trượt khỏi thân thể đối thủ. Cho dù là trong trận đánh lúc trước với Cúc Hoa Trư và Chu Tiểu Tiểu cũng không có cảm giác như vậy. Không lẽ Địa Long tổ thật sự là đệ nhất cường giả dưới Thần cấp sao? Nếu quả thật như thế, khi hai mảnh đại lục nổ ra Thánh chiến, mình chỉ cần mời được lão bất tử này rời núi thì còn lo gì đám Hắc Ám Thiên Cơ nữa.

Suy nghĩ như vậy, nên tâm tư của Cơ Động trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều, ma lực ngưng tụ trên thân Hỏa Thần kiếm cũng nhu hòa hơn, sát khí cường đại được thay thế bằng sự hưng phấn khôn lường.

Cơ Động mặc dù không hoàn toàn khóa chặt được Địa Long tổ, nhưng hành động của hắn cũng có tác dụng rất lớn, đó là thu hút sự chú ý của Địa Long tổ, để cho Phất Thụy và Miểu Miểu đủ thời gian triệu hồi ma thú, cứu từng người bọn họ không rơi xuống đất.

- Tiền bối cẩn thận!

Cơ Động hét lớn, đồng thời xòe rộng đôi cánh. Âm Dương Song Hỏa Cao tường pháp trận đã lặng lẽ hiện ra sau lưng hắn. Cùng lúc đó, Trần Tư Tuyền cũng phóng thích Ất Mộc ngưng tụ pháp tụ, tổ hợp Cực Hạn Ma Lực nguyên bản đã đến cực hạn nay lại được đề thăng thêm một tầng mới. Sau một khắc, thân hình Cơ Động nhanh như thiểm điện phóng thẳng về phía Địa Long tổ.

Đôi mắt hắn lúc này đã biến thành một màu đỏ chết chóc!

Bình luận





Chi tiết truyện