chương 448/ 809

Không nghi ngờ chút nào, Hầu Tân là một người thông minh, hắn là học viên đầu tiên trong lớp trừ Trần Tư Tuyền nhận ra thân phận của vị lão sư Cơ Động.

Dĩ nhiên, cứ như vậy hắn cũng nhận được sự khinh bỉ của những gã nam học viên mà cầm đầu là Tử Thần Tinh.

Đương nhiên, bọn họ cũng không phải người ngu, bao gồm cả Tử Thần Tinh cũng không ai dám nói muốn quyết đấu với Cơ Động nữa.

Tất cả các lão sư cùng hơn trăm học viên trong chuyến đi này tuyệt đại đa số ai cũng sinh ra sự tò mò mãnh liệt đối với thực lực của Cơ Động.

Bởi bọn họ chưa từng thấy qua Cơ Động xuất ra hình dạng Âm Dương Miện của hắn.

Trần Tư Tuyền cũng không bởi vì thái độ thô bạo cùng lạnh như băng của Cơ Động mà không đến gần hắn, mỗi lần chỉ cần đến lúc nghỉ ngơi, nàng đều chủ động đưa thức ăn và rượu lên, hơn nữa cũng không hề nói chuyện hay quấy rầy Cơ Động.

Cơ Động cũng không khách khí, rượu thì cứ uống nhưng thức ăn thì lại không dùng.

Bởi vì học viên đông đảo, hơn nữa vì lịch lãm nên dọc theo con đường này, Hiên Viên Hâm căn bản không có tìm thành trấn để nghỉ ngơi, mà đều đi những con đường nhỏ hay những nơi hoang dã, thức ăn chính là lương khô. Qua hai ngày, các học viên đã có chút chịu không nổi. Bất quá khoảng cách đến mục tiêu của chuyến đi này cũng càng ngày càng gần, nhiều nhất chỉ cần nửa ngày là có thể đến nơi. xem tại TruyenFull.vn

Lúc này đã vào giữa trưa, mặt trời đã lên cao giữa không trung. Nam Hỏa đế quốc vốn là một trong năm quốc gia có nhiệt độ nóng nhất, khí trời nóng nực làm các học viên trong lúc nghỉ ngơi hơi có cảm giác buồn ngủ. May là lần này bọn họ lựa chọn nghỉ ngơi tại địa điểm là ở bên cạnh một dòng suối nhỏ. Nước trong suốt thấy đáy, nếu như không phải là Hiên Viên Hâm còn chưa hạ lệnh tự do hoạt động, sợ rằng đã có học viên xông về dòng suối nhỏ đó rồi.

- Lần này ta cho mọi người nghỉ ngơi một canh giờ, khoảng cách chúng ta còn cách mục tiêu chừng 100 cây số, phải tận dụng lần nghỉ ngơi và hồi phục này để hăng hái tinh thần lên! Khuya hôm nay sẽ tới núi A Nhĩ Mạn Tư do đó sẽ không thời gian để nghỉ ngơi nữa. Học viên nào tụt lại phía sau thì lần đánh giá thành tích thí luyện này sẽ được báo lên là không hợp cách!

Thanh âm Hiên Viên Hâm lạnh lẽo làm các tân học viên hít một hơi thật sâu. Một hơi lên đường 100 cây số, có còn để cho người ta sống hay không nữa? Lấy tốc độ trước mắt của bọn họ, mỗi canh giờ đi được hai ba mươi cây số thì ít nhất phải bốn canh giờ mới có thể chạy tới a!

Hiên Viên Hâm nói xong cũng không để ý tới phản ứng của các học viên, mà đi tới một chỗ nhắm mắt ngồi xuống dưỡng thần.

Mặc dù các học viên bất mãn trong lòng, nhưng rất hiển nhiên, dòng suối nhỏ trong suốt kia đối với bọn họ có lực hấp dẫn còn lớn hơn một chút. Đã có mấy con khỉ nhịn không được, trực tiếp hét lên rồi xông về phía dòng suối nhỏ, trực tiếp lao vào dòng nước trong suốt mát mẻ ấy.

Đường Y Luyến bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Nam sinh rửa mặt tại hạ du, không được đến thượng du! Nữ học viên đến thượng du rửa mặt, các chủ nhiệm lớp tự quản lí học viên lớp mình đi!

Không thể tắm uyên ương cũng không sao. Không chỉ các nam học viên tràn đầy nhiệt tình đối với dòng suối nhỏ này, mà các nữ đệ tử đã bôn ba hai ngày nay lại càng nhanh chóng muốn tắm rửa, làm sạch thân thể của mình.

Trần Tư Tuyền vẫn đi cạnh Cơ Động như trước, mang một bình rượu đưa cho hắn, nhưng lần này cũng không lấy thức ăn ra mà lại lấy ra một bộ y phục màu trắng, chỉ nhìn qua chất liệu là đã biết là hàng thượng phẩm.

- Lão sư, nước của dòng suối nhỏ kia tựa hồ rất tốt đó, người cũng đi tắm rửa một chút đi.

Thanh âm Trần Tư Tuyền rất ôn nhu. Lấy nhan sắc tuyệt mỹ của nàng cộng thêm bộ dạng rung động lòng người, thật sự khiến cho người khác khó có thể sinh ra ác cảm.

Cơ Động dù gì cũng uống của người ta không ít rượu, cùng nhau hành tẩu mấy ngày làm tinh thần của hắn quả thật cũng khá hơn một chút. Xem thế giới bên ngoài một chút còn hơn là mỗi ngày đau khổ trong nội tâm.

- Vô công bất thụ lộc!

Cơ Động thản nhiên nói.

Trần Tư Tuyền tiến tới bên cạnh Cơ Động, thấp giọng nói:

- Lão sư, Tư Tuyền có việc muốn nhờ người, coi như là ta dùng này bộ quần áo cùng người trao đổi nhé?

Cơ Động thoáng liếc nàng, thấy Trần Tư Tuyền nở nụ cười xấu hổ bèn không khỏi mỉm cười tự nói mình ngốc. Sự hoàn mỹ của Trần Tư Tuyền vốn không giống với sự hoàn mỹ của Liệt Diễm. Liệt Diễm đẹp, là cái đẹp siêu phàm thoát tục, là sản phẩm của tiên giới, còn vẻ đẹp của Trần Tư Tuyền thì chân thật hơn, so Liệt Diễm cao cao tại thượng hay cùng với Đát Kỷ thì ngược lại. Trần Tư Tuyền làm cho người ta cảm thấy chân thật, càng làm cho mọi người muốn đến gần nàng.

Cơ Động mặc dù phong bế nội tâm, nhưng cũng không ảnh hưởng đến cảm thụ thị giác của hắn, hơn nữa đồng dạng là hoàn mỹ nhưng mỗi khi thấy Trần Tư Tuyền, hắn lại không tự chủ được mà hồi tưởng lại đoạn thời gian mà mình và Liệt Diễm ở chung. Đây cũng là nguyên nhân hai ngày nay hắn đã bắt đầu không quá bài xích vị Tuyền công chúa này.

- Chuyện gì?

Cơ Động vừa uống rượu, vừa bình thản hỏi.

Trần Tư Tuyền nở nụ cười, khuôn mặt ửng đỏ, thanh âm càng thêm nhỏ đi vài phần:

- Ta cũng muốn tắm, nhưng mà ta sợ có người nhìn lén. Lão sư, người có thể giúp ta trông chừng quần áo một chút hay không?. Nhân tiện cũng đừng để cho người khác đến gần.

- Hả?

Lần này, ngay cả đến Cơ Động vẫn hơi bị kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía Trần Tư Tuyền:

- Ta cũng là người vậy?

Hắn hiển nhiên là đang hỏi Tuyền công chúa, chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ ta nhìn lén hay sao?

Trần Tư Tuyền khẽ cúi đầu, trong lòng thầm mắng:

"Ngốc ạ, người ta vốn là muốn cho ngươi nhìn mà!"

Nhưng ngoài miệng thì lại ngập ngừng nói:

- Lão sư là chính nhân quân tử, ta tin tưởng ngài!

Đối với thái độ của nàng hai ngày nay, Cơ Động rất hài lòng. Xem ra Trần Tư Tuyền này quan hệ với người khác cũng giống như là phương pháp tu luyện ma lực. Trong quá trình tu luyện, khi tích lũy đủ lực lượng thì nhất định dĩ nhiên sẽ như nước chảy thành sông, tạo nên sự biến đổi về chất. Huống chi bản thân nàng bây giờ đã hoàn mỹ, không còn tơ hào nào giống như trước kia, hơn nữa lại có là thân thể loài người, cũng đối với thân thể và thân phận này hết sức hài lòng. Lấy thân thể loài người cùng Cơ Động ở chung một chỗ, chẳng phải là tốt hơn sao? Sự bài xích của Cơ Động đối với nàng hai ngày qua rõ ràng đã bớt đi một chút, nàng nhạy cảm như thế sao lại không cảm giác ra chứ. Theo nàng thấy không bao lâu nữa, Cơ Động sẽ từ từ tiếp nhận mình. Mặc dù cảm giác như vậy làm nàng mơ hồ có chút không thoải mái nhưng dù sao có thể cùng người mình yêu ở cùng một chỗ, nàng vẫn có thể gắng sức mà làm.

Cùng lúc tinh thần dần dần thanh tĩnh, phần tâm tình liệt phế bi thương từ từ chôn vào chỗ sâu nhất trong nội tâm, thần trí Cơ Động cũng dần dần trở nên tỉnh táo. Hắn luôn luôn là người lạc quan, tinh thần đã khôi phục một chút thì tự nhiên cũng không muốn mình cứ suy sụp như vậy. Trong lòng hắn hơi suy tư chốc lát rồi gật đầu với Trần Tư Tuyền:

- Được rồi. Ta cùng ngươi đi!

Trong lòng Trần Tư Tuyền mừng rỡ. Nàng rõ ràng cảm giác được mình phảng phất như vừa tiến thêm một bước thật dài trên đường đến mục tiêu, trước tiên thu bộ quần áo cầm trong tay kia vào trong trữ vật giới chỉ rồi cao hứng chạy về phía thượng du.

Cơ Động đi theo phía sau Trần Tư Tuyền, vừa định tạm thời rời khỏi nơi hạ trại thì lại bị Hiên Viên Hâm ngăn cản.

- Cơ Động lão sư, ngài muốn đi đâu?

Hiên Viên Hâm đứng ngăn trước mặt Cơ Động.

Không đợi Cơ Động trả lời, Trần Tư Tuyền đã dừng bước lại, giải thích:

- Hiên Viên Lão sư, ta muốn đi vệ sinh thân thể một chút, nhờ Cơ Động lão sư thủ hộ cho ta!

Ánh mắt Hiên Viên Hâm hơi đổi, sự ghen tỵ nồng đậm chợt lóe lên rồi biến mất. Hắn cũng là nam nhân, đối với Trần Tư Tuyền hoàn mỹ như vậy cũng đồng dạng không có chút kháng cự nổi. Vừa nghe nàng để cho Cơ Động cùng đi tắm, điều này đối với Hiên Viên Hâm thật sự là một sự đả kích lớn.

Thanh âm chợt trở nên lạnh lùng, Hiên Viên Hâm nói:

- Cơ Động Lão sư, nữ học viên cùng các Lão sư đều ở thượng du tắm rửa, ngươi cũng đi tới sợ rằng không thích hợp.

Trần Tư Tuyền ngắt lời hắn nói:

- Chúng ta sẽ đi vòng qua, đến địa phương cao hơn một chút. Hiên Viên lão sư không cần lo lắng. Ta sẽ giám sát Cơ Động lão sư !

Hiên Viên Hâm cả giận nói:

- Tuyền công chúa, ngươi bây giờ là một học viên của học viện, xin chú ý thân phận và sức ảnh hưởng của ngươi. Nếu như ngươi để vấn đề quan hệ nam nữ làm ảnh hưởng đến học viện thì học viện cũng không thể nào thoát tội.

Trần Tư Tuyền sắc mặt trầm xuống nói:

- Hiên Viên Hâm, khi nào đến phiên ngươi giáo huấn ta? Ngươi là ai? Ngươi là chủ nhiệm của ta lớp sao? Cút ngay! Chó ngoan không cản đường!

- Ngươi, ngươi vừa nói gì?

Con mắt của Hiên Viên Hâm trợn trừng mà nhìn Trần Tư Tuyền, hắn chẳng thể nào nghĩ tới vị công chúa hết sức ôn nhu này thế nhưng lại đột nhiên mắng hắn. Đây quả thực là phá vỡ hình tượng a.

Trần Tư Tuyền cũng có chút bất đắc dĩ, trong lòng thầm nghĩ, xem ra mình đã bị suy nghĩ của thân thể trước kia ảnh hưởng rất lớn. Những lời nàng mới vừa nói mới chính là bản sắc của Đông Mộc Thánh nữ. Ở trong hoàng cung của Đông Mộc đế quốc, hoàng thất trực hệ đều xưng hô nàng là Đông Mộc Ma nữ a.

- Ta nói, mời người tránh ra. Chuyện của ta, chỉ có Cơ Động lão sư mới có tư cách quản.

Trần Tư Tuyền vừa nói vừa đi tới bên cạnh Cơ Động.

Hiên Viên Hâm giận đến toàn thân phát run:

- Trần Tư Tuyền, ngươi mặc dù là công chúa, nhưng nơi này là Nam Hỏa đế quốc. Ngươi thật là không biết tôn sư trọng đạo, ta có quyền đối lần thí luyện kiểm tra này của ngươi nhận xét ngươi không vượt qua!

- Tùy tiện đi.

Trần Tư Tuyền tựa hồ bất mãn nói. Cái gì mà thành tích kiểm tra với đánh giá, đối với nàng mà nói có hữu dụng sao? Vừa nói nàng vừa lôi Cơ Động đi.

Cơ Động vẫn không lên tiếng mà nhìn Trần Tư Tuyền cùng Hiên Viên Hâm đấu võ mồm, không biết tại sao nội tâm thống khổ kia vào giờ khắc này lại buông lỏng vài phần.

- Vậy các ngươi cũng không thể đi. Ta muốn cho ngươi cùng hắn phải chịu trách nhiệm.

Hiên Viên Hâm giang hai tay, lại một lần nữa ngăn cản Cơ Động cùng Trần Tư Tuyền.

Ánh mắt Trần Tư Tuyền trở nên lạnh lẽo, buông tay Cơ Động ra, tiến lên một bước nói:

- Nói như vậy tức là Hiên Viên lão sư cảm thấy không thoải mái. Ta đây cũng muốn thỉnh giáo một chút.

Vừa nói Trần Tư Tuyền vừa vung tay phải lên, trên ngón giữa là bảo thạch trữ vật giới chỉ màu xanh biếc tỏa sáng hào quang, một đạo bích quang chợt hiện ra trước mặt nàng, Trần Tư Tuyền vừa sải bước tới cả người đã tiến vào giữa đạo lục quang kia. Sau một khắc, vầng sáng nồng đậm trong nháy mắt dung nhập vào thân thể của nàng. Âm thanh leng keng mà thanh thúy, một bộ lục sắc khải giáp đã bao trùm toàn thân của nàng.

Thấy bộ giáp này, ngay cả ánh mắt trống rỗng kia của Cơ Động cũng xuất hiện một tia ba động rất nhỏ, bởi vì bộ giáp này? Giáp trụ này chẳng những là Thứ Thần Khí, hơn nữa về phẩm chất còn là một bộ cực phẩm Thứ Thần Khí.

Khí tức sinh mệnh nồng đậm trong nháy mắt tỏa ra, tựa hồ vào giờ khắc này chung quanh tất cả thực vật cũng đã tan ra cùng làm một thể với Trần Tư Tuyền. Ma lực ba động Nồng đậm chợt dâng lên, Ất Mộc Đồ Đằng Lục Hợp hóa thành hình dáng sáu cánh hoa hình Ngọc Liên lặng lẽ hiện ra phiá sau lưng nàng.

Ngọc Liên màu trắng phụ trợ cho khải giáp lục sắc, lúc này Tuyền công chúa nguyên bản hoàn mỹ thì giờ đây lại càng thêm vài phần anh khí. Lục quan Ất Mộc Âm Miện ở trên đỉnh đầu ngưng tụ với quang huy lóng lánh.

Đây là lần đầu tiên sau khi tiến vào Sí Hỏa Học Viện nàng thể hiện ra thực lực của mình.

Nhìn cánh hoa Ngọc Liên sau lưng Trần Tư Tuyền, ánh mắt Cơ Động không khỏi run rẩy mãnh liệt. Phảng phất vào giờ khắc này trước mắt hắn Ngọc Liên đã biến thành Hồng Liên, đồng dạng cũng là hoa sen a! Ánh mắt của hắn dần dần có chút mơ hồ, tựa hồ trước mắt Trần Tư Tuyền đã biến thành Liệt Diễm. Hắn lẩm bẩm trong miệng rồi không khỏi kêu lên:

- Liệt Diễm!

Trần Tư Tuyền thật vất vả mới có thể tranh thủ có cơ hội thân cận cùng Cơ Động nhưng lại bị Hiên Viên Hâm ngăn cản, trong lòng là nàng cực kỳ ảo não, cho nên mới chuẩn bị xuất thủ dạy dỗ vị Hiên Viên lão sư này một chút. Nhưng là phía sau đột nhiên truyền đến tiếng kêu làm tâm thần nàng rung mạnh, theo bản năng quay đầu lại hướng Cơ Động nhìn lại. Chẳng lẽ, hắn nhận ra ta?

Ánh mắt Cơ Động vẫn trống rỗng như vậy nhưng trong sự trống rỗng ấy lại nhiều thêm một phầm thâm tình đang nhìn chăm chú vào mình.

Không, không, ngươi không thể nhận ra ta, trong lòng Trần Tư Tuyền không khỏi lạnh giá, một khi Cơ Động nhận ra thân phận Liệt Diễm của nàng, như vậy Tà Ác Chi Thần sẽ làm cho hắn hình thần câu diệt a!

- Lão sư?

Cơ Động đột nhiên chấn động từ trong ảo tưởng tỉnh táo lại, sự thâm tình trong mắt trong nháy mắt biến mất, thanh âm lại trở nên lạnh lùng:

- Không có gì.

- Lục quan?

Hiên Viên Hâm vào lúc này mới nhớ tới, trong âm thanh của hắn tràn đầy cảm xúc khiếp sợ ba động. Hắn vạn lần không ngờ, vị này Tuyền công chúa này đã có tu vi cấp bậc đã là Lục quan, nàng mới bao nhiêu tuổi? Mười tám tuổi hay là mười chín tuổi? Lấy tu vi của nàng như thế, còn cần đến Sí Hỏa Học Viện tới học tập làm gì?

Trần Tư Tuyền thấy phản ứng của Cơ Động, âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, nàng hiểu hắn không có nhận ra mình mà hẳn là bởi vì mình mà đang nhớ tới Liệt Diễm mà thôi.

Ánh mắt một lần nữa chuyển hướng Hiên Viên Hâm:

- Hiên Viên lão sư, có muốn kiểm tra một chút thực lực của ta hay không?

Vừa nói, hai tay nàng khẽ làm ra động tác hướng về phía trước, nhất thời chung quanh trong phạm vi mấy chục thước, một cây thanh đằng trong nháy mắt chui ra. Trên người nàng, áo giáp lục sắc nhanh chóng xuất hiện hoa văn màu xanh nhạt, ba động của Ất Mộc ma lực nồng đậm làm không khí nhất thời trở nên ngưng tụ.

Đúng lúc này Cơ Động đột nhiên tiến lên một bước, đi tới bên cạnh Trần Tư Tuyền:

- Chúng ta đi thôi!

Vừa nói hắn vừa kéo tay Trần Tư Tuyền trực tiếp đẩy vai Hiên Viên Hâm ra. Hiên Viên Hâm bị hắn đẩy một cái lảo đảo, nhìn lại thì Cơ Động đã mang Trần Tư Tuyền đi rồi.

Sắc mặt Hiên Viên Hâm nhất thời trở nên khó coi, mặc dù khải giáp trên người Trần Tư Tuyền đã chuẩn bị công kích, nhưng hắn vẫn cố nén mà không phát tác ra. Thực lực Trần Tư Tuyền đã làm hắn kinh ngạc thật lớn. Một học viên Lục quan thì có ý nghĩa như thế nào? Cho dù động thủ, coi như là mình thắng cũng chẳng có thể diện gì. Vạn nhất nếu bị thua thì sau này làm sao còn mặt mũi đặt chân lên học viện? Ma lực của hắn mặc dù mạnh hơn Tuyền công chúa nhưng mà người ta là công chúa hắn thật có thể toàn lực ứng phó động thủ sao? Huống chi khôi giáp trên người Trần Tư Tuyền rõ ràng không phải là phàm phẩm, có vũ khí ma lực như vậy sợ rằng mình căn bản cũng không có cơ hội chiến thắng. Xuất thủ lúc này chỉ tự rước lấy nhục mà thôi. Lúc này, tất cả học viên đều đến bên dòng suối tẩy rửa thân thể của mình, do đó vẫn chưa có người nào chú ý tới bên này. Vì thế hắn cũng chỉ có thể lựa chọn lùi bước mà thôi.

Trần Tư Tuyền cùng Cơ Động vòng qua nơi mà các nữ học viên cùng các lão sư tắm rửa đến nơi cao hơn để không bị người khác nhìn thấy, bởi bị lộ hàng cho người thấy chính là vấn đề quan trọng giữa thượng du và hạ du.

Bình luận





Chi tiết truyện