chương 141/ 809

Địa Linh Sơn.

Mặt trời chiếu rọi, hôm nay là một ngày khá đẹp. Khu vực trung tâm của Địa Linh Sơn khí hậu vốn rất ôn hòa. Không khí ướt át mà trong lành, tràn ngập khí tức của thực vật cùng với đất đai thanh trong. Đương nhiên, những thứ này nhân loại bình thường vốn không thể hưởng thụ được, bởi vì nơi này chính là lãnh địa của Bính Hỏa Thần Thú Chu Tước, cho dù là các Thập giai thần thú bình thường khác cũng tuyệt không dám tiến vào khu vực này. Thiên Can Thần Thú, không thể nghi ngờ là ma thú cường đại nhất đương thời.

Nhưng mà, phàm là chuyện gì đều có ngoại lệ. Lúc này ngay trên không trung của vùng cấm địa này, có hai đạo thân ảnh đang bay lượn trên đó.

Hai đạo thân ảnh kia một lớn, một nhỏ, một trắng, một đỏ, đang không ngừng bay múa trong không trung.

Thân ảnh màu đỏ kia chính là một con chim màu đỏ kim nhỏ, chiều cao khoảng chừng hơn một thước, hai cánh dang rộng cũng không đến một thước, chỉ là tốc độ phi hành trên không trung quả thật vô cùng nhanh, không ngừng xoay tròn quanh thân ảnh màu trắng kia, tốc độ nhanh hơn thân ảnh kia không biết bao nhiêu lần.

Thân ảnh màu trắng kia không ngờ lại là một người, nhưng sau lưng lại có hai cánh, ngoài trừ màu sắc bất đồng ra, còn lại cặp cánh chim sau lưng hắn có hình dạng giống như đúc cặp cánh của con chim nhỏ kia. Thân hình hắn trong lúc bay lượn tuy rằng không linh hoạt bằng con chim màu đỏ kim kia, thế nhưng cũng có thể bay lượn dễ dàng trên không trung, hết sức tự nhiên.

- Hỏa Nhi, ta bay không lại ngươi, ma lực của ta sắp tiêu hết rồi.

Thân ảnh màu trắng kia chợt ngừng lại trong không trung, dang rộng hai cánh để ổn định lại thân thể của mình. Hắn đúng là Cơ Động.

Con chim màu đỏ kim kia, được hắn gọi là Hỏa nhi, chợt bay tới, đậu lên trên bờ vai của hắn, cái đầu nho nhỏ của nó khẽ cọ cọ lên trên mặt Cơ Động, có vẻ vô cùng thân thiết.

Cặp cánh sau lưng khẽ thay đổi góc độ một chút, Cơ Động mang theo Hỏa Nhi lướt xuống, xoay tròn hai vòng trên không trung, đã đáp xuống trước cửa động Chu Tước.

Hắn đến đây đã được hơn ba tháng nay. Ngày đó sau khi hắn bằng vào kỹ năng phi hành chưa thành thạo của mình mà trốn thoát khỏi tay Hoàng Lê Minh cùng với đám Ngân giáp cấm vệ truy sát, miễn cưỡng phi hành thêm một khoảng thời gian ngắn nữa đã phải đáp xuống đất. Lúc này đây Cơ Động cũng không dám dừng lại, lập tức dùng hết khả năng chạy thẳng vào sâu trong Địa Linh Sơn.

Hắn vốn là không định đến làm phiền Chu Tước. Nhưng mà, khi hắn tiến vào Địa Linh Sơn đã dùng Phượng Hoàng Vỹ để mở đường, làm thế nào Chu Tước lại không biết đây? Nó lập tức dùng năng lực của mình đưa Cơ Động vào lãnh địa của nó.

Trong khoảng thời gian ba tháng này, Cơ Động cũng từng vài lần đi ra ngoài xem xét động tĩnh xem sao. Hắn phát hiện, tại các thành trấn phụ cận Địa Linh Sơn, nơi nào cũng dán hình cáo thị truy nã hắn, có thể nói là nửa bước khó rời.

Rơi vào đường dùng, hắn chỉ còn cách quay trở lại trung tâm của Địa Linh Sơn, tạm thời lưu lại trong Chu Tước Động.

Chu Tước đã tiếp nhận truyền thừa kỹ năng của hai đại quân vương, Chu Tước tự nhiên sẽ không dạy hắn ma kỹ gì. Nhưng mà bản thân Cơ Động có Chu Tước Biến, có một thứ mà hắn cần phải học hỏi Chu Trước, đó chính là kỹ năng phi hành. Trong thời gian ba tháng này, ngoại trừ mỗi ngày ở trong Chu Tước Động tu luyện ma lực, Cơ Động đều cùng với Chu Tước con ngày ngày cùng nhau chơi đùa trong lãnh địa của Chu Tước. Hỏa Nhi là tên mà Cơ Động đặt cho Chu Tước con. nguồn TruyenFull.vn

Tuy rằng thiên phú kỹ năng phi hành của hắn không có khả năng bằng được với Hỏa Nhi, thế nhưng sau khi hắn thi triển Chu Tước Biến, bằng vào khả năng khống chế ma lực bản thân và khả năng khống chế hai cánh, khi bay lên cũng có thể gọi là phi hành.

Càng tập luyện nhiều Cơ Động cũng dần dần phát hiện ra sự huyền bí của Chu Tước Biến. Lúc trước nhờ có Chu Tước Ma Lực cộng thêm Nhật Thực Âm Hỏa và một vài loại thiên tài địa bảo khác kết hợp với nhau tạo thành bộ Chu Tước Nội Giáp này, đã hoàn toàn trở thành một bộ phận thân thể của hắn, tự thân đã dung nhập vào trong làn da của hắn. Bởi vậy, lực phòng ngự vĩnh viễn vẫn còn tồn tại, cho dù không có thi triển ra, cũng có tác dụng tạo nên lực phòng ngự nhất định. Mà sau khi sử dụng câu chú ngữ do Liệt Diễm dạy hắn để thi triển ra Chu Tước Biến, bộ Chu Tước Nội Giáp trong cơ thể hắn sẽ được ma lực của Cơ Động kích phát hiển thị ra, chẳng những hắn có thể phi hành, đồng thời, ma lực vốn ẩn chứa trong bộ Chu Tước Nội Giáp cũng sẽ cùng với ma lực của Cơ Động dung hợp lại thành một thể, làm cho ma lực của hắn trong khoảng thời gian nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.

Vì vậy, cũng không phải nói rằng sau khi sử dụng Chu Tước Biến sẽ khiến cho ma lực Cơ Động bị tiêu hao đi hết, mà là phải xem ma lực của hắn có khả năng duy trì việc thi triển Chu Tước Nội Giáp trong khoảng thời gian ngắn hay dài sẽ quyết định thực lực của Chu Tước Nội Giáp như thế nào.

Với thực lực hiện tại của Cơ Động, nếu trong tình huống không tiến hành chiến đấu, Chu Tước Nội Giáp có khả năng hỗ trợ hắn phi hành trong khoảng nửa canh giờ. Tuy rằng tốc độ phi hành của hắn cũng không thể nào so sánh với các loại Phi điểu ma thú, nhưng cũng đã nhanh hơn so với chạy bộ rất nhiều. Bất quá, Chu Tước cũng từng nhắc nhở hắn, trong không trung cũng có những lãnh địa của ma thú, khi phi hành, lúc không cần thiết cũng đừng nên bay quá cao, để tránh bị các loại ma thú phi hành công kích.

Tiến hành phi hành càng nhiều, Cơ Động càng cảm thụ được sự thần diệu của Chu Tước Biến. Là một nhân loại, có thể giống như chim chóc tự do bay lượn trên không trung, loại cảm giác tuyệt vời thế này bất luận là kẻ nào cũng không thể kháng cự lại. Trong khoảng thời gian ba tháng này, ma lực của Cơ Động cũng từ ba mươi mốt cấp tăng lên đến ba mươi hai cấp. Tốc độ tu luyện như thế này mặc dù không quá nhanh, nhưng mà có thêm được khả năng phi hành cùng với những ứng dụng của Chu Tước Biến, thực lực của hắn không hề nghi ngờ là tăng lên một bậc mới.

Chu Tước con Hỏa Nhi đứng trên vai hắn ngó tới ngó lui, hết sức hoạt bát. Có lẽ bởi vì Cơ Động là sinh vật giống đực đầu tiên mà hắn nhìn thấy sau khi nở ra, vì vậy nó vô cùng thân thiết với Cơ Động.

Quay trở vào trong Chu Tước Động, Chu Tước lúc này đang đứng trên ngọn Phượng Huyết Ngô Đồng Mộc, nhìn thấy bọn họ trở về, trong mắt biểu lộ thần thái ôn hòa, nhẹ nhàng kêu lên một tiếng, Hỏa Nhi đã từ trên vai Cơ Động bay vút lên, vùi đầu vào trong lòng của mẫu thân.

Quay đầu nhìn về phía Cơ Động, trong mắt Chu Tước biểu lộ sự cảm kích không hề che giấu:

- Cơ Động, ngươi đã cơ bản nắm vững được kỹ xảo của kỹ năng phi hành, hiện tại chỉ còn thiếu hỏa hầu và ma lực hỗ trợ mà thôi. Ma lực vốn là căn bản của tất cả mọi kỹ năng, phi hành cũng không có ngoại lệ. Chỉ khi nào ma lực của ngươi tăng lên càng mạnh, ngươi mới có thể bay nhanh hơn nữa, cũng mới có thể phi triển thêm càng nhiều kỹ xảo phi hành khác.

Cơ Động gật gật đầu, nói:

- Ta hiểu rõ rồi, cảm ơn ngươi, Chu Tước.

Chu Tước nhẹ nhàng lắc lắc đầu:

- Không cần nói với ta hai chữ cảm ơn. Hai chữ này phải là ta nói mới đúng. Nếu không nhờ ngươi, con ta đã không ra đời, ngươi lại đem cho ta một khỏa hạt sen Hồng liên bổn mạng của Liệt Diễm nữ hoàng. Từ sau khi ngươi quay lại đây, ngươi vì giúp Hỏa Nhi điều trị thân thể, đã làm cho tốc độ tu luyện của mình chậm lại. Mỗi ngày ngươi đều đem một phần ma lực mà ngươi tu luyện được rót vào trong cơ thể Hỏa Nhi, ta quả thật không biết phải cảm ơn ngươi thế nào nữa.

Bình luận





Chi tiết truyện