chương 621/ 809

Lo nghĩ miên man nên thậm chí Cơ Động đã ngưng hẳn việc dò xét lại. Trước kia tu vi của hắn không đủ nên khi chế luyện Ma Kỹ Tửu, năng lực khống chế tương đối có hạn. Nhưng bây giờ thì khác rồi, tu vi của hắn đã tăng nhiều, hơn nữa còn có hai đại Ma Vực, lại thêm Mộc sinh Hỏa của Trần Tư Tuyền phụ trợ. Tuy lâu rồi hắn không thử lại nhưng Trần Tư Tuyền nói rất đúng, nếu có thể chế tạo ra một nhóm Ma Kỹ Tửu có uy lực mạnh, thì khi lẻn vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục sẽ có những thành quả ngoài sức tưởng tượng.

- Tư Tuyền, cảm ơn nàng đã một lần nữa đã nhắc nhở ta.

Cơ Động nói lời xuất phát tự đáy lòng. Hắn phát hiện mình ngày càng lệ thuộc vào Trần Tư Tuyền rồi. Nàng đối với hắn không đơn giản chỉ là người đem yêu hắn, mà còn là người trợ giúp hắn ở những thời điểm cần thiết, nêu lên những ý kiến quý giá vào lúc quan trọng nhất. Những việc đó là động lực rất lớn giúp cho hắn. Hơn nữa, nàng là người thông minh, nói vừa đơn giản lại vừa đúng trọng tâm. Mà những lời nhắc nhở đó quan trọng không kém linh hồn dung hợp hay ma lực Một sinh Hỏa phụ trợ.

- Cơ Động, chúng ta làm sao bây giờ?

Trần Tư Tuyền hỏi.

Cơ Động suy nghĩ một chút rồi nói:

- Mặc dù có nham tương sâu khoảng trăm thước ngăn trở, nhưng nếu muốn đi vào thì không phải không có cách. Nếu như lúc đầu chọn Phong Sương sơn mạch thì việc đi xuống Địa Tâm thế giới sẽ đơn giản hơn một chút rồi. Dù sao thì núi A Nhĩ Mạn Tư cũng mới vừa bộc phát, chứ nếu không cũng chẳng có nhiều nham tương ngăn trở như vậy.

Ý niệm vừa động, Cơ Động đã thu hồi linh hồn dò xét, đem tình huống nói cho mọi người.

- Cơ Động, có lớp nham tương dày vậy cản trở, sao chúng ta tiến vào được đây?

Người lên tiếng là Diêu Khiêm Thư, hắn là Mộc hệ ma sư, luôn có sự sợ hãi thiên tính với nham tương.

Là một người vốn ít nói nhưng Lang Thiên Ý bỗng dưng lên tiếng:

- Thiếu chủ, nếu như chúng ta mở một đường cho nham tương chảy ra, như vậy có thể đả thông được lối vào hay không? xem tại TruyenFull.vn

Diêu Khiêm Thư cười nói:

- Thiên Ý, biện pháp của ngươi được đó. Theo lý thuyết thì hoàn toàn có thể được.

Cơ Động lắc đầu:

- Không được! Đó cũng là một biện pháp nhưng các ngươi có nghĩ tới hoàn cảnh xung quanh núi A Nhĩ Mạn Tư không? Chúng ta hoàn toàn không biết xung quanh đây có người sinh sống hay không, một khi nham tương chảy ra sẽ khiến sinh linh xung quanh đây lâm vào cảnh đồ thán. Hơn nữa núi A Nhĩ Mạn Tư vừa mới phun trào nên sẽ có giai đoạn ngủ đông, không dễ mà phun trào lần nữa. Chúng ta sao có thể đi kiến tạo thiên tai chứ?

Phất Thụy nói:

- Tiểu sư đệ, vậy đệ có biện pháp khác không?

Cơ Động gật đầu:

- Mặc dù phiền toái một chút nhưng ít ra sẽ không làm hiện trạng núi A Nhĩ Mạn Tư xấu thêm. Ta muốn từng bước từng bước mang mọi người xuống. Mỗi người nên chuẩn bị sẵn sàng đi. Lúc ta mang mọi người xuống thì nhớ vận khởi ma lực hộ thân, thế là được rồi. Có Thánh Viêm Giáp, ta nắm chắc mười phần an toàn, mọi người không cần lo lắng.

Phất Thụy giật mình nói:

- Đệ muốn dẫn chúng ta đi xuyên qua trực tiếp?

Nham tương là dạng tồn tại như thế nào thì mọi người cũng không rõ ràng lắm, ngay cả Chí Tôn cường giả cũng không dám thử đi xuyên qua a! Cơ Động nói có thể đem bọn họ đi qua, điều này quả thực quá điên cuồng rồi.

Cơ Động không nói thêm gì nữa, hành động sẽ chứng minh cho tất cả. Mắt của hắn dần đổi thành mà đỏ kim, ngay sau đó Thần Hỏa Thánh Vương Khải cũng chậm rãi hiện ra. Áo giáp màu đỏ kim tỏa ra hào quang hung lệ. Khi nó vừa mới xuất hiện, xung quanh Cơ Động ngập tràn hào quang lung linh khiến người ta muốn quỳ bái.

Đỗ Minh không nhịn được, thấp giọng nói:

- Quá đẹp trai rồi, nói đúng hơn thì sư phụ là thiên thần hạ phàm.

Mặt nạ dữ tợn màu đỏ kim che trước mặt Cơ Động, cả người hắn cũng được bao trùm ở trong áo giáp. Mỗi Thiên Can thánh đồ đều cảm nhận được một loại khí chất đặc thù trên người hắn. Bọn họ không thể diễn tả nó là gì, tuy nhiên khi đối diện với Cơ Động, bọn họ đều có cảm giác mình và hắn không cùng một tầng lớp.

- Ta đi trước!

Trần Tư Tuyền không chần chừ phóng tới bên cạnh Cơ Động, đồng thời xuất ra Vĩnh Hằng Chi Khải. Khi nàng đứng cạnh Cơ Động, Vĩnh Hằng Chi Khải đã bao trùm thân thể của nàng.

Bất luận Cơ Động quyết định như thế nào, nàng đều luôn ủng hộ vô điều kiện, hơn nữa còn là người ủng hộ trước tiên.

Cơ Động cũng không nói thêm gì nữa, chỉ gật đầu, tay trái kéo Trần Tư Tuyền rồi phất tay ra hiệu với mọi người, ý bảo bọn họ lùi ra một chút. Sau đó hắn giơ tay phải lên, hướng mặt đất cách không chưởng xuống.

Quay xung quanh Cơ Động vốn là quang mang màu đỏ kim, giờ đây trong nháy mắt quang mang ấy đã biến thành màu đen. Dưới phách không chưởng của hắn, mặt đất phía trước chợt bị hòa tan một cách quỷ dị, nham thạch cứng rắn bị cực hạn âm hỏa hóa thành tro bụi. Dù không có bất kỳ tiếng nổ nào vang lên nhưng một lỗ thủng rất to liền nhanh chóng hiện ra. Phía dưới huyệt động có thể nhìn thấy nham tương sền sệt màu đỏ rất rõ ràng.

Những thứ này cùng nham tương khi phun trào rất khác nhau về màu sắc, chúng đậm hơn rất nhiều. Hiển nhiên, đúng như Cơ Động đã nói, núi A Nhĩ Mạn Tư đang từ từ trở nên yên bình.

Cơ Động nhìn Trần Tư Tuyền ra hiệu, quang mang đỏ kim trên người trở nên mãnh liệt, bao phủ hoàn toàn thân hình Trần Tư Tuyền bên trong. Ngay sau đó, chín điểm sáng to chừng nắm tay, màu đỏ kim nhanh chóng xoay quanh thân thể hắn và Trần Tư Tuyền. Chỉ thấy quang ảnh chợt lóe lên, hắn đã mang Trần Tư Tuyền nhảy xuống.

Tiếng kinh hô đồng thời vang lên từ mấy nữ hài tử, đây chính là nham tương a! Phất Thụy mỉm cười nói:

- Mọi người không cần lo lắng, những chuyện không chắc chắn, Cơ Động tuyệt đối không để chúng ta làm.

Thật ra thì Cơ Động cũng có chút khẩn trương trong lòng. Hắn mặc dù tự tin mình có thể an toàn ở trong nham tương một thời gian ngắn, nhưng quả thật hắn lại không muốn nhảy vào nham tương chút nào. Nhất là khi mang theo Trần Tư Tuyền, hắn tựa hồ cũng rất khẩn trương.

Nhưng sau khi rớt vào nham tương, Cơ Động mới phát hiện nham tương không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào với bọn họ. Kèm theo sự xuất hiện của chín hạt sen của bổn Mạng Hồng Liên, nham tương liền tự động tách ra, căn bản không động chạm đến vùng phụ cận mà bổn mạng Hồng Liên bảo vệ. Thân thể bọn họ tất nhiên là rơi thẳng xuống phía dưới, giống như là rơi tự do vậy.

Cơ Động dùng linh hồn lực khống chế khí nóng xung quanh, làm tốc độ rơi của hai người chậm lại. Trần Tư Tuyền dưới sự bảo vệ của hắn, thậm chí ngay cả nhiệt độ trong không khí cũng không cảm nhận được chút nào. Khoảng cách trăm mét chỉ đảo mắt là tới. Qua mấy lần hô hấp, hai người đã tới được cửa vào huyệt động mà linh hồn dò xét của Cơ Động đã tìm thấy lúc trước.

- Tư Tuyền, nàng cảm giác như thế nào?

Cơ Động thông qua linh hồn hỏi Trần Tư Tuyền.

Trần Tư Tuyền mỉm cười nói:

- Cảm giác gì cũng không có. Có ma lực của chàng bảo vệ, ta có thể cảm giác được cái gì?

Cơ Động chậm rãi rút ma lực của mình về, nói:

- Nhiệt độ nơi này khoảng chừng bốn mươi độ, những thuộc tính ma lực khác tương đối mỏng manh. Nàng ở đây chờ ta, ta đi đón bọn họ. Chờ sau khi chúng ta chân chính tới Địa Tâm thế giới, hẳn sẽ tốt hơn một chút. Theo ta đoán, chỗ này hẳn không phải là tầng thứ nhất vì nhiệt độ không cao lắm.

- Ừ, chàng mau đi đi, đừng làm mọi người chờ lâu.

Trần Tư Tuyền đưa mắt nhìn Cơ Động một lần nữa chui vào trong nham tương, trên gương mặt xinh đẹp không khỏi hiện ra một tia mỉm cười.

"Cơ Động, chàng thật ngốc, có bổn mạng Hồng Liên của ta, đừng nói là nham tương ở đây, ngay cả hồ nham tương tại tầng thứ mười tám cũng không thể ngăn trở chàng khám phá."

Các Thiên Can thánh đồ đang đợi ở phía trên, họ còn chưa kịp xuất hiện cảm xúc gì thì Cơ Động đã một lần nữa trở lại bên cạnh họ.

- Không thành vấn đề, người nào tiếp theo?

Cơ Động hướng về phía mọi người, ra dấu an toàn.

Phất Thụy cười ha ha rồi nói:

- Ta đi trước cho, có thể cảm thụ một lần xuyên qua nham tương, coi như chuyến đi này không uổng.

Cơ Động khẽ mỉm cười, cũng không nói nhiều lời. Có kinh nghiệm lần trước, hắn đã có lòng tin mười phần. Thân thể hắn chợt lóe lên, nắm lấy cánh tay của Phất Thụy rồi một lần nữa biết mất trong nham tương.

Thông qua kinh nghiệm lần đầu tiên, lần này Cơ Động chủ động gia tốc đi xuống. Không đợi Phất Thụy kịp quan sát nham tương xung quanh thì đã đến nơi Trần Tư Tuyền đang đứng.

- Nhanh như vậy sao?

Phất Thụy chăm chú quan sát xung quanh, còn Cơ Động cũng đã quay người vào nham tương.

Phất Thụy nhìn dòng nham tương đỏ sậm trên đầu, cố gắng lắm cũng chỉ miễn cưỡng thấy rõ phạm vi trong mười thước xung quanh. Hắn nhìn về Trần Tư Tuyền, không nhịn được cười nói:

- Tư Tuyền, xem ra ngươi hiểu Cơ Động hơn ta nhiều a! Không nghĩ tới tiểu tử này bây giờ đã có thể thong dong đi xuyên qua nham tương rồi.

Người thứ ba tiến vào chính là Diêu Khiêm Thư. Liên tiếp mấy lượt, toàn bộ Thiên Can thánh đồ đã xuống tới cửa vào Địa Tâm thế giới.

Những người khác thì không sao, nhưng khi Cơ Động kéo A Kim cùng Lam Bảo Nhi xuống thế giới Địa Tâm, hắn cảm giác được nhị nữ có chút hồi hộp. Cơ Động cũng không phải ngu ngốc, đối với tình cảm của nhị nữ, hắn đã sớm cảm nhận được rồi, nhưng hắn có thể làm gì đây? Ngay cả Trần Tư Tuyền hắn cũng không tiếp nhận thì những người khác cũng không cần phải nói tới. Chỉ có giả vờ không biết, mọi người ở chung một chỗ mới có thể thoải mái một chút.

- Nơi này tối quá?

Đỗ Hinh Nhi khi tới nơi liền không nhịn được mà thốt lên. Thời gian Cơ Động mang mọi người xuống cũng chỉ khoảng một khắc mà thôi.

Mặc dù nhiệt độ nơi này khoảng bốn mươi độ, nhưng đối với Thiên Can thánh đồ đều có thực lực từ bảy quan trở lên, dĩ nhiên sẽ không coi vào đâu. Tuy nhiên, xung quanh tối đen lại rất dễ làm cho lòng người bất an.

- Sẽ sáng ngay thôi.

Trần Tư Tuyền khẽ cười rồi nói.

Lúc này, Cơ Động đã mang người cuối cùng là Lam Bảo Nhi tới nơi. Quang mang đỏ kim trên người hắn lập tức chiếu sáng hoàn cảnh xung quanh. Nhìn huyệt động hun hút trước mặt, trong lòng mỗi Thiên Can thánh đồ đều không khỏi dâng lên mấy phần cảm giác hưng phấn. Có lẽ đây chính là niềm vui sướng khi được thám hiểm.

Kim quang trong mắt Cơ Động chợt lóe, hai tay hắn cùng lúc giơ lên cao. Hỏa nguyên tố ở nơi đây cực kỳ nồng đậm do có nham tương đặc quánh ở bên cạnh. Chỉ thấy hai tay hắn đồng thời phất lên về phía nham tương, nhất thời hai khối nham tương liền bị tách rời và rơi xuống trước mặt hắn, sau đó ngưng tụ lại thành hình. Tiếp đó, quang mang đỏ kim lại chia thành hai luồng sáng vàng và đen riêng biệt, bao phủ lên hai khối nham tương kia.

Mặc dù Thiên Can thánh đồ không biết Cơ Động đang làm gì, nhưng cũng hiểu hắn không bao giờ làm chuyện vô vị, cứ lẳng lặng chờ là được.

Quả nhiên, hai khối nham tương sau khi nhận được ma lực từ Cơ Động liền trở nên vững chắc, cứ như vật mà biến ảo thành hình người. Một màu hoàng kim, một màu đen nhánh, thân thể cao gần ba thước, khí thế bức người. Ma lực ba động nồng đậm đến mức làm người ta sợ hãi.

Đây chính là Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể và Ma Viêm Nguyên Tố Thể. Hai đại nguyên tố thể là do Cơ Động gọi về từ trong nham tương nên đạt đến trình độ cao hơn so với bình thường. Nếu như so sánh ra, hai nguyên tố thể này giống như Thần Viêm Ma Vương mà Cơ Động gọi ra lúc ở Ly Hỏa Học Viện, bất quá lúc đó Thần Viêm Ma Vương gần như là hư ảo, còn tại đây đã biến thành thực thể.

Dĩ nhiên năng lực của hai nguyên tố thể còn xa mới bằng thực lực của hai đại Quân vương, nhưng hiện giờ bọn chúng lại đang ở trong thế giới tràn đầy hỏa nguyên tố nên thực lực tuyệt đối không kém hơn thất giai ma thú phổ thông.

Hơn nữa, không nên quên chúng nó có thể tiến hóa. Ở thế giới bên ngoài, chúng cần phải hấp thu ma lực của Cơ Động nên tốc độ trưởng thành tương đối chậm, nhưng nếu ở đây thì lại khác rồi.

Tại đây, chúng đã không cần đến việc hấp thu ma lực của Cơ Động, mà trong hoàn cảnh hỏa nguyên tố nồng đậm như vậy, chúng chẳng những hấp thu không hết mà còn bổ sung ngược lại cho Cơ Động. Cơ Động sớm đã dự định dùng chúng để làm người mở đường.

Hỏa Diễm Lĩnh Chủ tản mát ra kim quang mãnh liệt, đủ để chiếu sáng trăm mét xung quanh. Nó cùng Ám Viêm Lĩnh Chủ nhận nhiệm vụ mở đường. Linh hồn lực của Cơ Động đã liên kết toàn bộ với các Thiên Can thánh đồ, chia sẻ linh hồn dò xét, đồng thời hắn cũng chủ động đi trước, quát khẽ:

- Ngũ Hành Âm Dương Giới.

Mười cột ánh sáng nhanh chóng phóng lên, Ngũ Hành Âm Dương Giới lập tức hình thành, bảo vệ Phất Thụy và Thiên Cơ ở bên trong.

Cơ Động là người khởi xướng Ngũ Hành Ân Dương Giới, việc hắn phải làm rất nhiều. Vừa phải khống chế duy trì âm dương hòa hợp cũng như cân bằng các nguyên tố, vừa phải câu thông ma lực với Thiên Can thánh đồ để hình thành một vòng tương sinh tuần hoàn.

Mắt thấy mười màu ma lực xoay tròn theo chiều kim đồng hồ, tâm trạng Thiên Can thánh đồ liền sảng khoái lên, không còn lo lắng vì ma lực nguyên tố mỏng manh nữa. Sự thực đã chứng minh suy nghĩ của Cơ Động hoàn toàn đúng, Ngũ Hành tương sinh thông qua Ngũ Hành Âm Dương Giới hoàn toàn có thể bổ sung ma lực cho họ.

Bình luận





Chi tiết truyện