chương 502/ 809

Ngay lập tức sắc mặt của Phất Thụy trở nên ngưng trọng, hắn hiểu được vị tiểu sư đệ này đã chính thức có đủ thực lực để đấu với mình.

- Sư huynh, ma lực thật hùng hậu.

Cơ Động cũng không thể tiếp tục tấn công như trước, một quyền vừa rồi của Phất Thụy tuyệt không dễ ăn tí nào. Lúc trước hắn đã từng dạy Phất Thụy cách sử dụng Diệt Thần Kích, mặc dù Phất Thụy hiện giờ chỉ mới có thể đánh ra đệ nhất trọng trong Diệt Thần Kích nhưng cực hạn Dương Lôi của huynh ấy thật sự quá kinh khủng, lực phá hoại khủng bố đến mức hiện giờ cánh tay phải của Cơ Động đã hoàn toàn tê liệt.

Một đòn vừa rồi tưởng như đơn giản nhưng nếu so ra thì hoàn toàn không hề thua kém hai Tất Sát Kỹ va chạm với nhau.

Phất Thụy nhờ vào Lôi Ngục Thần Phủ hóa thành khôi giáp nên mới không thua thiệt nhiều, còn Cơ Động sau khi giết chết Tam Túc Kim Ô thì sự lĩnh ngộ của hắn về Diệt Thần Kích lại tăng lên một tầng thứ mới – đạt đến đệ tam trọng, thêm vào đó là tu vi thất quan mới có thể giữ nguyên uy lực của Diệt Thần Kích khi đánh vào khôi giáp cấp thần khí. Cơ Động rất tự tin, nếu như có một ngày mình có thể tu luyện Diệt Thần Kích đến cực hạn thì cho dù gặp phải Sát Thần Tư Phổ Nhược Tư, chỉ cần một đòn thôi cũng đủ khiến hắn thần hình câu diệt. Theo sự tiến bộ của Cơ Động thì Diệt Thần Kích đã trở thành đòn sát thủ lớn nhất của hắn.

Một làn sóng gợn màu trắng hiện lên tại chỗ khôi giáp vỡ nát ở bàn tay phải, tuy nó nhìn qua trông vô cùng mỏng manh nhưng lại có tác dụng thần kỳ, các mảnh khôi giáp bị đánh vỡ tan tựa hồ cảm nhận được sự kêu gọi của làn sóng đó mà nhanh chóng bay về vết nứt, tổ hợp lại một cách hoàn mỹ. Dưới làn sóng gợn màu trắng đó thì Thần Hỏa Thánh Vương Khải đã hoàn toàn khôi phục nguyên trạng, cứ như là chưa hề bị phá vỡ vậy.

Đôi mắt Phất Thụy lập tức nheo lại, hỏi:

- Khôi giáp tự động phục hồi? Tiểu sư đệ, Thần Hỏa Thánh Vương Khải của đệ đã đạt đến cấp bậc Thần khí rồi sao?

Nên biết rằng, phục hồi chính là năng lực đặc biệt của Thần khí. Tựa như Trần Tư Tuyền dùng Vĩnh Hằng Chi Khải của mình trợ giúp Cơ Động đỡ lấy một đòn toàn lực của Tam Túc Kim Ô, nó đã bị tổn hại trong cuộc chiến đó nhưng lại có thể tự động hồi phục. Không ngờ rằng Thần Hỏa Thánh Vương khải trong tay Cơ Động cũng có được năng lực như thế, bảo sao Phất Thụy không kinh hãi cho được?

Cơ Động lắc đầu:

- Vẫn chưa đạt tới, chỉ bất quá đã có năng lực tự động phục hồi mà thôi.

Miệng vừa nói thì thân thể hắn đã di chuyển như tia chớp, nhưng lúc này hắn lại bay song song với mặt đất với tốc độ cơ hồ tăng gấp đôi so với lúc trước. Sau trận chiến với Tam Túc Kim Ô thì Thần Hỏa Thánh Vương Khải của hắn quả thật đã có năng lực tự động phục hồi. Nhưng sự phục hồi này là nhờ vào tác dụng của Hỗn Độn Hỏa cùng Dung Hợp Thần Thuật. Hắn đã từ từ hiểu được cách sử dụng Hỗn Độn thì sao có thể để cho Thần Hỏa Thánh Vương khải của mình bị hư hỏng được.

Thấy Cơ Động xông thẳng tới, Phất Thụy hét lớn:

- Tới tốt lắm.

Ma lực trên người cả hai đều đồng loạt thu liễm lại, đó là biểu hiện của việc toàn bộ ma lực đang ngưng tụ. Tuy thế nhưng ba động ma lực kinh khủng trên không trung thì vẫn còn, nhưng lần công kích này đã không còn là cứng chọi cứng nữa rồi.

Đối mặt với tốc độ của Cơ Động, thân thể Phất Thụy bay lên, chân phải của hắn khẽ giơ lên rồi bổ mạnh xuống như Cự Phủ, nhắm thẳng về phía đầu Cơ Động. Nguồn tại http://Truyện FULL

Nhưng lúc đó Cơ Động đã biến chiêu rồi, chỉ thấy thân thể của hắn bỗng nhiên lóe lên một cái đã lướt sang bên trái một thước, cứ như là thuấn di vậy. Cú lướt đó vừa vặn tránh thoát được cú đá của Phất Thụy. Sau đó thân thể hắn cơ hồ theo quán tính bay vọt lên trên, hai cánh thu lại trong nháy mắt nhằm giảm bớt sức cản của không khí. Năm ngón tay của hắn xòe ra, biến thành trảo chụp thẳng về phía cổ họng Phất Thụy.

Phất Thụy mặc dù có khôi giáp cấp thần khí bảo hộ nhưng Diệt Thần Kích của Cơ Động quá mức khủng bố, hắn làm sao dám để cho Cơ Động đánh vào chỗ yếu hại của mình được. Phất Thụy vốn đã học qua Diệt Thần Kích nên dĩ nhiên cũng biết nhược điểm của nó, đó là nếu như không thể chạm vào đối phương thì cơ hồ không thể tạo thành lực sát thương nào cả.

Tốc độ di chuyển như tia chớp của Cơ Động khiến cho đa số mọi người trên khán đài ngây ngốc, bọn họ đang tự hỏi mình liệu mình có thể đỡ một đòn tấn công như vậy không? Nhất là Cơ Minh Bộ, sắc mặt của hắn đã càng lúc càng tối lại. Một Lôi Đế Phất Thụy đã làm hắn nhức đầu rồi, giờ bỗng nhiên lại lòi ra một Bạo Quân Cơ Động với tu vi không thua kém gì Phất Thụy nữa. Hơn nữa Cơ Động – người mang địch ý với hắn lại có thể mang đến một trận pháp thần kỳ như vậy, thiệt không biết cái danh tiếng thiên hạ đệ nhất học viện của Thiên Can học viện này còn có thể tồn tại bao lâu nữa.

Phất Thụy dĩ nhiên không phải là đám người trên khán đài, cho nên đối với động tác phản công như thiểm điện của Cơ Động lại không hề giật mình chút nào. Đằng Xà Thiểm chính là kỹ năng sở trưởng nhất của Cơ Động, cũng là thủ pháp hỗ trợ các đòn sát thủ hữu hiệu nhất, đối với một người hiểu quá rõ về Cơ Động như hắn thì sao lại không biết kỹ năng này? Kỹ năng Đằng Xà Thiểm này không phải ai cũng có thể học, bắt buộc phải học Đằng Xà Hóa Lực Thuật trước mới có thể học nó được. Biến hướng và gia tốc trên không trung, muốn làm được điều đó thì tất cả đều phải dựa vào tố chất của thân thể, sự dẻo dai cùng sức bật của cơ bắp. Thậm chí nó không hề có liên quan tới ma lực. Trong lúc đại chiến tại Thánh Tà đảo, Cơ Động chính là nhờ vào việc thực hiện Đằng Xà Thiểm liên tục năm lần mới có thể xông qua bao nhiêu vòng vây, là người đầu tiên đến được Hắc Ám tế đàn. Cho nên khi nhìn thấy Cơ Động đột ngột biến hướng mà lao thẳng về mình, Phất Thụy không kinh hoàng chút nào. Ngay từ lúc Cơ Động né tránh được một cước của mình thì Phất Thụy đã sớm chuẩn bị phương án đối phó rồi.

Một tầng tử quang đậm đặc bỗng nhiên hiện ra, mặc dù nó không hề có tính công kích nào cả nhưng có tác dụng cưỡng chế đẩy lùi thân thể Cơ Động lại đến ba thước. Mọi thứ diễn ra quá nhanh đến mức cả Cơ Động cũng còn chưa kịp thi triển Đằng Xà Liên Thiểm thì đã bị chấn bay ra rồi. Mà sau đó, hai nắm đấm của Phất Thụy đã hợp lại làm một mà đánh tới hắn.

Từ trên người Phất Thụy bỗng nổi lên một lực hút cường đại, nó hút lấy thân thể của Cơ Động làm hắn căn bản không cách nào né tránh được, hoàn toàn bị Phất Thụy khóa chết.

Cơ Động đành bất đắc dĩ phải ngạnh kháng, nhưng lúc này là một bên vận sức tấn công, một người thì vội vàng phòng thủ, cho nên cục diện đã khác xa so với lúc trước. Cũng may Cơ Động không phải chỉ có Dương Hỏa, hắn còn có trong tay phương thức tăng phúc hữu hiệu nhất – Cực Hạn Song Hỏa.

Hai tay khẽ chạm vào nhau như Phất Thụy, lúc này Cơ Động đã hoàn toàn bỏ qua Diệt Thần Kích của mình mà chuyên tâm hợp nhất Cực Hạn Dương Hỏa cùng Cực Hạn Âm Hỏa. Ở sau lưng hắn đã có thể mơ hồ thấy được một vòng âm dương màu trắng đen hiện ra, lúc này mới đỡ lấy đòn tấn công của Phất Thụy.

Phất Thụy từ trên cao đấm mạnh xuống, còn Cơ Động thì cứng rắn đỡ lại bằng hai tay, thêm vào sự dung hợp của cực hạn song hỏa.

Tiếng nổ lại vang lên một lần nữa, bất quá lần này thì Cơ Động còn thê thảm hơn cả lần trước, cả người hắn bị chấn bay ra ngoài, cho đến khi đụng phải vòng bảo hộ do hai vị Chí tôn Thổ hệ dựng nên mới bay ngược lại.

Vô số lôi điện lóe lên xung quanh, còn các học viên trong Thiên Can học viên thì đang kích động reo hò. Cảm giác thất bại lúc trước hầu như đã hoàn toàn biến mất trước thực lực khủng bố của Lôi đế.

Không phải do Thần Hỏa Thánh Vương Khải của Cơ Động quá yếu ớt mà là công kích của Phất Thụy quá kinh khủng. Mặc dù Phất Thụy chỉ tu luyện đến đệ nhất trọng của Diệt Thần Kích, đối mặt với Cơ Động đã lĩnh ngộ tới đệ tam trọng thì cơ hồ không có cách nào so sánh. Nhưng cực hạn Dương Lôi của hắn có sức phá hoại quá khủng bố, hơn nữa sau khi được áp súc lại rồi nổ tung thì ngay cả bát quan ma sư bình thường gặp phải còn bị thương nặng nữa là. Huống chi, Phất Thụy còn có khôi giáp cấp thần khí tăng phúc cho mình, lại thêm Cơ Động bị màn hào quang màu tím xuất hiện làm rối loạn tiết tấu, cho nên Cơ Động đã lãnh đủ dưới một đòn này.

Bất quá, tình trạng thực tế của Cơ Động tuyệt không thê thảm như bề ngoài. Nhờ vào Phượng Vũ Long Xà Biến cùng Đằng Xà Hóa Lực Thuật thì muốn làm cho hắn bị thương nặng cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Nhưng bởi vì không còn cố kỵ Diệt Thần Kích nữa, nên Phất Thụy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này. Ma lực của cực hạn song hỏa chỉ có thể giúp Cơ Động dừng lại trên không một chút, mà ngay sau đó một thân ảnh được bao phủ bởi khôi giáp màu tím đã lao thẳng tới chỗ hắn như một mũi tên.

Nhưng vào lúc đó, dị biến đột nhiên xuất hiện. Phất Thụy bỗng cảm giác được một lực lượng áp chế mạnh mẽ bỗng nhiên xuất hiện trong linh hồn mình, khiến cho khí thế như lôi đình vạn quân của hắn phải đình trệ trong chốc lát, trong đầu khẽ choáng váng. Đó chính là linh hồn áp chế từ Cơ Động.

Trên phương diện ma lực, Cơ Động không có cách nào áp chế được Phất Thụy, nhưng về mặt linh hồn thì Phất Thụy vẫn còn chênh lệch không nhỏ so với hắn. Bất quá sự áp chế này cũng chỉ có thể kéo dài trong chốc lát mà thôi, bởi tâm chí của Phất Thụy vốn rất kiên định, cho nên sự ảnh hưởng từ việc áp chế này không kéo dài như các ma sư bình thường khác.

Đôi cánh lại xuất hiện để giữ vững thân thể Cơ Động, bạch quang vừa lóe lên thì Thần Hỏa Thánh Vương Khải đã hiện trở lại, đồng thời Cực Hạn Dương Lôi xâm nhập vào thân thể cũng bị hắn loại bỏ sạch sẽ. Cách loại bỏ của hắn hoàn toàn khác với Phất Thụy. Phất Thụy dùng cách mạnh mẽ bức nó ra còn Cơ Động thì xảo diệu hơn, hắn nhờ vào Hỗn Độn lực từ từ hóa giải Cực Hạn Dương Lôi.

Ở giữa không trung, thân ảnh Cơ Động chợt lóe lên rồi phân ra thành ba người – đó là Phân Thân Thác Ảnh. Đằng Xà Thiểm cũng được hắn triển khai, chỉ thấy trong chớp mắt thì ba thân ảnh đã tiếp cận với Phất Thụy. Tránh né không phải là cách thức chiến đấu của Cơ Động, tấn công không ngừng, trong thời gian ngắn nhất hủy diệt đối thủ mới chính là cách của hắn.

- Khá lắm!

Phất Thụy hét lớn. Khi ba thân ảnh đã tiến sát thì màn hào quang màu tím kia lại xuất hiện một lần nữa. Kinh nghiệm thực chiến của Lôi Đế vốn rất phong phú, sau đòn giao thủ đầu tiên thì hắn đã biết, nếu như mình lấy cứng chọi cứng với Cơ Động thì… người thất bại chắc chắn là mình. Diệt Thần Kích của Cơ Động quá mức kinh khủng, tuyệt đối không thể để cho hắn tiếp cận. Vì vậy Phất Thụy lại dùng bí kỹ kia một lần nữa, khi Cơ Động đã gần tiếp cận thì nhanh chóng chấn bay cả ba thân ảnh ra ngoài.

Lần đầu tiên Cơ Động không ứng phó kịp, nhưng lần này thì cảm giác của hắn đã rõ ràng hơn nhiều. Hắn phát hiện, khi màn hào quang kia xuất hiện thì không gian chung quanh Phất Thụy bỗng trở nên vặn vẹo, lực lượng chấn bay không thể kháng cự này không phải đến từ người Phất Thụy mà đến từ người mình. Nói cách khác, khi không gian xung quanh Phất Thụy trở nên vặn vẹo thì không phải hắn đẩy lui Cơ Động, mà là bài xích Cơ Động ra ngoài. Đây là năng lực gì thế?

Trong lúc khiếp sợ thì cả ba thân ảnh do Cơ Động biến thành đã bị đẩy bay ra ngoài, không đợi cho hắn phản ứng thì màn hào quang xung quanh Phất Thụy đã biến hóa. Từ lực bài xích liền biến thành lực hút, sau khi bị đẩy bay ra ngoài lại một lần nữa bị hút về. Cứ thế thì tiết tấu chiến đấu của Cơ Động đã hoàn toàn bị phá hỏng. Cảm giác có lực mà không thể đánh ra được, cộng với việc dùng sai lực khiến cho hắn cực kỳ khó chịu.

Lôi Ngục Thần Phủ nhanh chóng hiện ra trên tay Phất Thụy, lam sắc cùng tử sắc quang mang nhanh chóng phóng lớn đến ba mét. Chiến phủ khẽ vung lên, tạo thành một dải quang mang hai màu xanh tím bao trùm toàn bộ thân thể Cơ Động. Đúng như lời Phất Thụy đã nói lúc trước, trận chiến này hắn hoàn toàn không hề nương tay mà dốc hết toàn lực để giành thắng lợi. Đây mới là thực lực chân chính của Lôi Đế. Với thực lực hiện giờ của Cơ Động thì cho dù có lực cũng không dùng được, khó mà chống chọi nổi. Đây là sức mạnh như thế nào? Cơ Động cảm giác rõ ràng, thực lực của vị sư huynh này thậm chí đã có thể so sánh cùng Chí tôn cường giả rồi.

Người thường thì xem náo nhiệt, chỉ có dân trong nghề mới biết được sự lợi hại trong đó. Trước sau mấy lần Cơ Động đều bị thất bại bởi một chiêu đó của Phất Thụy đã dẫn tới sự chú ý của các cường giả đang quan sát. Bọn họ dĩ nhiên sẽ không tung hô như các người thường khác, nhưng nhìn thấy Phất Thụy mạnh mẽ như vậy cũng không tránh khỏi thở dài. So với trận đấu một năm trước giữa Ma Sư công hội và Ma Kỹ công hội, thực lực bây giờ của Phất Thụy đã đạt đến một tầng cao mới.

Mặc dù Phất Thụy đã dốc toàn lực nhưng hắn sao có thể ra tay đả thương sư đệ của mình được? Vì vậy khi Lôi Ngục Thần Phủ vung ra thì không phải lưỡi búa chém về hướng Cơ Động, mà chỉ là sống búa.

Khi Lôi Ngục Thần Phủ vung lên thì cho dù là hai vị Chí tôn cường giả đã dựng nên kết giới cũng cho rằng cuộc chiến đã kết thúc. Phất Thụy nhờ vào một loại lực lượng thần kỳ đã hoàn toàn phá vỡ tiết tấu chiến đấu của Cơ Động. Có thể nói, Cơ Động còn chưa kịp phát huy ra toàn bộ thực lực thì đã thua cuộc. Nhưng bọn họ tuyệt không cho rằng Phất Thụy làm thế là hèn hạ. Nếu trên chiến trường thì trong tình huống đó ngươi đã chết chắc. Người đã chết rồi thì còn ai có thể nói đối thủ là người hèn hạ hay không?

Lôi Ngục Thần Phủ vừa vung lên, lập tức đã sinh ra một đoàn lôi quang khổng lồ có sức công phá kinh khủng. Đoàn lôi quang đó bao trùm cả ba thân ảnh do Cơ Động biến thành cùng với cả Phất Thụy, chặt đứt toàn bộ đường lui của Cơ Động.

Lúc đó thì trong lòng Cơ Động chợt hiểu, lực bài xích cùng lực hút lúc trước nhất định là do Lôi Ngục Thần Phủ phát ra. Không còn nghi ngờ gì nữa, sư huynh của mình mặc dù đã trải qua một năm sống cũng như chết, nhưng sau khi trở về từ Thánh Tà đảo, cảm thụ được uy lực của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, sư huynh đã hoàn toàn nắm vững cách sử dụng thần khí Lôi Ngục Thần Phủ.

Phất Thụy đã có thể phát huy được toàn bộ uy lực của thần khí này!

Bình luận





Chi tiết truyện