chương 618/ 809

Âm Triêu Dương chau mày chất vấn:

- Nghe nói ngươi có đi Đông Mộc đế quốc, lại còn quấy phá hoàng cung người ta một trận long trời lở đất. Có chuyện này không?

Cơ Động đỏ mặt, nói:

- Quả thật có chuyện này. Trần Tư Tuyền là một thành viên trong Thiên Can thánh đồ, nhưng cũng là công chúa của Đông Mộc đế quốc, hơn nữa lại mang hôn ước trong người nên không thể cùng chúng con chuyên tâm tu luyện kháng địch. Cho nên đệ tử đưa nàng ta về từ hôn.

Âm Triêu Dương hừ một tiếng khiến không khí dường như trở nên lạnh hơn, nhiệt độ giảm xuống trong nháy mắt, áp lực vô hình trực tiếp bao phủ lên người Cơ Động. Khi đối mặt với sư tổ, đương nhiên Cơ Động không dám phản kháng, cũng chỉ có thể tùy ý để sư tổ tạo áp lực bức bách mình.

- Là nàng ta tự nguyện hay ngươi dùng danh Thánh Vương ép con gái nhà người ta?

Âm thanh của Âm Triêu Dương rõ ràng đã âm trầm đến cực điểm. Một khi ông ta đã nói với giọng điệu đó, những người khác không ai dám lên tiếng.

Cơ Động vội vàng đáp:

- Là Tư Tuyền tự nguyện.

Phất Thụy đứng một bên, nghe Âm Triêu Dương hỏi như vậy, liền cười hắc hắc.

Ánh mắt Âm Triêu Dương chuyển về hướng Phất Thụy:

- Ngươi cười cái gì?

Phất Thụy nói:

- Sư tổ, người không biết đó thôi. Trần Tư Tuyền vừa thấy Cơ Động đã yêu, tình cảm nồng nàn sâu đậm thì làm sao chịu gả cho người khác chứ! Lần này Cơ Động theo nàng về từ hôn cũng là do nàng chủ động yêu cầu.

- Ồ…!

Nghe Phất Thụy nói vậy, sắc mặt Âm Triêu Dương bỗng trở nên quái dị.

- Nếu đúng như vậy thì tin tức ta nghe là sự thật ư? Cơ Động vì đoạt người yêu mà đại náo hoàng cung Đông Mộc đế quốc, làm Công Tào miện hạ Lâm Nhất Lỗi bị thương, hù dọa cho Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh phải bỏ chạy, ngươi thật là có bản lãnh nha!

Cơ Động cúi đầu, không dám bào chữa cho mình.

Âm Triêu Dương nổi giận quát:

- Ngươi có biết hay không, chúng ta sắp phải đối đầu với kẻ địch vô cùng mạnh mẽ. Thực lực chúng ta vốn đã không bằng Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Ngươi lại vì tranh giành tình nhân mà suýt giết chết Công Tào miện hạ, lần chiến tranh này chúng ta làm sao chống chọi được với ngoại địch? Trên đại lục, Chí Tôn cường giả cũng chỉ có mười người, nếu thiếu đi hai Mộc hệ Chí Tôn cường giả thì thực lực phe ta giảm đi một cách thảm hại. Hơn nữa, Lâm Thanh và Lâm Nhất Lỗi còn là vợ chồng, đồng thời cũng là những người mạnh nhất trong số chúng ta. Có phải ngươi nghĩ rằng chỉ cần Thiên Can thánh đồ các ngươi là có thể bảo vệ cho đại lục?

- Vâng, đệ tử sai lầm rồi.

Đối với trách cứ của Âm Triêu Dương, Cơ Động không có một câu giải thích. Phất Thụy ở bên cạnh cũng trợn mắt há mồm, bọn họ chỉ biết Cơ Động theo Trần Tư Tuyền về từ hôn thành công nhưng không biết quá trình sự việc. Bây giờ nghe Âm Triêu Dương nói vậy, bọn hắn mới hiểu được lần từ hôn này thực không đơn giản.

- Thắng Quang miện hạ, có thể nghe tiểu nữ nói một lời không?

Lúc này, những Thiên Can thánh đồ còn lại cũng đã tới đài cao. Trần Tư Tuyền đi tới bên Cơ Động, khom người hành lễ đối với Âm Triêu Dương.

Ánh mắt Âm Triêu Dương dừng lại trên khuôn mặt che mạng của Trần Tư Tuyền, trong lòng đột nhiên chấn động. Mặc dù Trần Tư Tuyền che mặt nhưng khí chất và vóc dáng hoàn mĩ của nàng khiến ông ta không khỏi lập tức liên tưởng đến Liệt Diễm nữ hoàng.

- Ngươi nói đi.

Âm Chiêu Dung đã bước tới phía sau Âm Triêu Dương từ lâu. Bà rất rõ tính cách của Cơ Động, đối với trách cứ của sư tổ, hắn sẽ không giải thích.

Trần Tư Tuyền nói:

- Thắng Quang miện hạ, Thái Ất miện hạ, tiểu nữ chính là Trần Tư Tuyền. Cơ Động cùng tiểu nữ về từ hôn là do con cầu khẩn nên huynh ấy mới miễn cưỡng đáp ứng. Không sai, con rất yêu Cơ Động, cuộc đời này con sẽ không lấy ai ngoài chàng. Chỉ cói điều Cơ Động lại không yêu con, chỉ coi con như bằng hữu mà thôi. Người Cơ Động yêu là nữ hoàng Liệt Diễm. Lần này chúng con trở về đã động thủ với vợ chồng Lâm Thanh, Lâm Nhất Lỗi nhưng đó cũng không phải do chúng con mong muốn. Mọi việc thực sự là do họ khinh người quá đáng, nếu không phải Cơ Động có thực lực đủ cường đại, có lẽ hai vị miện hạ đã không còn được gặp lại chàng.

Lập tức, Trần Tư Tuyền đem mọi chuyện phát sinh ở Đông mộc đế quốc nói ra cặn kẽ, không có nửa phần khuếch đại, cũng không có chút nào giảm bớt. Từ chuyện Lâm gia dùng thủ đoạn luân xa chiến ti tiện công kích Cơ Động như thế nào đều nhất nhất nói ra.

Nghe Trần Tư Tuyền kể lại, toàn bộ Thiên Can thánh đồ đều tức giận tràn hông. Sắc mặt huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm cũng trở nên cực kỳ khó coi, nếu không phải vì có sư phụ ở chỗ này thì họ sớm đã làm ầm lên.

Mặt của Âm Chiêu Dung âm trầm như nước, trong mắt không ngừng có hàn quang lóe lên. Chỉ có Âm Triêu Dương sắc mặt vẫn không thay đổi, nhưng lửa giận lúc trước đã không còn chút gì.

Phất Thụy dùng vai đụng nhẹ vào Cơ Động, thấp giọng nói:

- Ghê nha, tiểu tử ngươi có thể đánh với hai Chí Tôn cường giả, hơn nữa còn suýt giết chết cả hai.

Cơ Động cười khổ nói:

- Do vận khí tốt mà thôi. Nếu so đấu về thực lực, chỉ một Thái Trùng miện hạ Lâm Thanh cũng đủ sức bóp nát đệ.

Sau khi kể lại, Trần Tư Tuyền không nói thêm một câu nào nữa, thậm chí là bình luận của mình cũng không, chỉ yên lặng lùi lại về phía sau Cơ Động.

- Quá trình là như vậy sao? Cơ Động!

Âm Triêu Dương lại trừng mắt nhìn Cơ Động lần nữa. Cơ Động gật đầu như mổ thóc:

- Dạ!

Âm Triêu Dương trầm giọng nói:

- Sau khi phát sinh chuyện đó, tại sao ngươi không tìm tới ta và sư mẫu của ngươi?

Cơ Động vội nói:

- Đệ tử cảm thấy mọi chuyện đã xử lý xong rồi, không cần thiết làm phiền sư tổ và sư mẫu.

Âm Triêu Dương thản nhiên nói:

- Nếu ngươi đã nói thế thì chuyện này coi như xong.

- Coi như xong là sao? Tại sao lại bỏ qua? Hai vợ chồng Lâm Thanh khinh người quá đáng. Ngày mai ta lập tức đi tìm họ tính sổ!

Âm Chiêu Dung lúc này mới nổi giận quát lên.

Âm Triêu Dương cau mày quát Âm Chiêu Dung:

- Ngươi theo ta tĩnh tu lâu rồi mà sao vẫn vọng động như vậy? Chuyện này tuy Lâm gia sai ở chỗ không để ý đến thân phận mà dùng xa luân chiến với vãn bối. Nhưng bất luận thế nào thì lỗi vẫn là do hai đứa chúng nó. Thánh chiến đã ngày càng gần, ngươi phải biết phân biệt nặng nhẹ chứ! Chuyện này chúng ta cứ ghi nhớ là được, chờ thánh chiến kết thúc rồi nói lại sau. Cơ Động, lần này ngươi tới đây nếu không phải vì chuyện đó thì là vì chuyện gì?

Cơ Động thấy sư tổ không trách mình nữa, cũng thở phào nhẹ nhõm, liền đem mục đích chuyến đi này nói ra.

- Cái gì? Các ngươi muốn đi Địa Tâm thế giới?

Âm Chiêu Dung quên cả giận, giật mình hỏi Cơ Động.

Cơ Động gật đầu đáp:

- Sư mẫu, đệ tử thấy chỉ có nơi đó mới thích hợp cho chúng con lịch lãm, chúng đệ tử đã làm xong hết thảy chuẩn bị.

Âm Triêu Dương nói:

- Thực lực Thiên Can thánh đồ các ngươi hiện tại như thế nào? Ngươi có biết Địa Tâm thế giới không những có sinh vật cường đại, mà hoàn cảnh mới chính là địch nhân lớn nhất của bọn ngươi không?

Cơ Động gật đầu nói:

- Những vẫn đề này đệ tử cũng đã nghĩ đến, lần này đến đây là muốn thỉnh sư thúc luyện chế nội giáp bằng da của Mê Loạn Ma Yên Đồn nhằm chống lại hoàn cảnh khắc nghiệt.

Hắn nhanh chóng đem suy nghĩ lợi dụng Ngũ Hành tuần hoàn trận pháp để tiến hành bổ sung năng lượng nói ra cặn kẽ, đồng thời cũng giới thiệu qua về thực lực của các Thiên Can thánh đồ.

Nghe Cơ Động nói xong, Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung đều liếc mắt nhìn nhau, cho dù là Âm Triêu Dương cũng khó che dấu được nội tâm khiếp sợ. Bọn họ không làm sao nghĩ ra chỉ ngắn ngủi mấy năm mà những người trẻ tuổi này lại trưởng thành đến trình độ khó tin như vậy. Thật sự khó tưởng tượng nổi! Bọn họ đa số chỉ có hơn hai mươi tuổi, thế nhưng tu vi đã đột phá đến bát quan cảnh giới, có ma vực thuộc về riêng mình, hơn nữa lại sở hữu cực hạn ma lực và cửu cấp ma thú tọa kỵ. Đây là một lực lượng có thực lực quá khủng bố a!

Khi biết Lâm Thanh và Lâm Nhất Lỗi bị Cơ Động đánh bại, hai huynh muội Âm Triêu Dương rất kinh ngạc và khiếp sợ. Bọn họ thậm chí còn không tin việc đó là do một mình Cơ Động làm. Cả hai cứ đinh ninh Cơ Động và tất cả Thiên Can thánh đồ hợp lực mới có thể làm ra chuyện như vậy. Nhưng theo những lời Trần Tư Tuyền tự thuật vừa rồi, rõ ràng việc đánh bại hai vị Chí Tôn cường giả là chỉ do hai người Cơ Động và Trần Tư Tuyền ra tay mà thôi. Những người trẻ tuổi này đã cường đại đến trình độ như vậy rồi sao? Hơn nữa, Cơ Động còn sáng tạo ra Ngũ Hành tuần hoàn trận pháp, khó trách hắn nói chỉ có Địa Tâm thế giới mới thích hợp cho bọn họ rèn luyện. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Âm Triêu Dương hít sâu một hơi, bình phục tâm tình khiếp sợ trong lòng, đồng thời thầm than thế giới này giờ đây đã là sân khấu của đám thanh niên rồi.

- Đã như vậy, việc này không nên chậm trễ. Chúc Diễm, ngươi chế tạo nội giáp cho bọn họ đi.

- Vâng, sư phụ.

Chúc Diễm nhanh chóng đáp ứng. Lão đã sớm nôn nóng hoa tay múa chân từ lâu rồi. Đối với một chế tạo sư như hắn, còn có cái gì hưng phấn hơn là có tài liệu tốt nhất đây! Cơ Động nói:

- Sư tổ, đệ tử còn có một việc muốn cùng ngài thương lượng.

- Ừ, ngươi nói đi.

Ánh mắt Âm Triêu Dương nhìn Cơ Động đã khôi phục lại vẻ ôn hòa.

Cơ Động nói:

- Sau khi chúng con vượt qua Địa Tâm thế giới thuận lợi, đệ tử còn có một kế hoạch phải hoàn thành. Do đó e rằng không thể tham gia Ma sư Liên Hiệp Trưởng Lão Hội chuẩn bị cho thánh chiến được. Kính xin sư tổ cùng các vị Chí Tôn cường giả và Ma Sư Công Hội chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, dẫn dắt ma sư của chúng ta dàn trận trên Thánh Tà Đảo.

- Vậy các ngươi khi nào trở lại?

Âm Triêu Dương hỏi.

Cơ Động lắc đầu nói:

- Con vẫn không biết chắc!

- Không biết?

Âm Triêu Dương khẽ nhíu mày, đối với câu trả lời của Cơ Động, ông ta rất không hài lòng. Đây rõ ràng là một câu trả lời không có trách nhiệm, nhưng chỉ một khắc sau, đôi chân mày nhăn nhó của Âm Triêu Dương đã biến thành kinh ngạc. Đây là lúc cảm xúc của ông ta biến hóa lớn nhất trong hai mươi năm qua.

Trong đầu Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung, Chúc Dung, Chúc Diễm đồng thời vang lên thanh âm của Cơ Động. Hắn đem kế hoạch của mình đơn giản nói qua một lượt. Ánh mắt của bốn người lúc này nhìn Cơ Động đều không giấu được vẻ kinh hãi.

- Không được, làm như vậy quá nguy hiểm.

Âm Chiêu Dung bật thốt lên nói.

Cơ Động nói:

- Sư mẫu, con biết người lo lắng cho an nguy của chúng con, nhưng đây lại là lựa chọn tốt nhất. Chỉ có như vậy mới có thể làm thay đổi thực lực chênh lệch giữa hai bên. Nhờ đó, đến khi Thánh chiến bắt đầu, áp lực mà Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta phải gánh chịu sẽ nhỏ hơn rất nhiều, cũng như sẽ có nhiều cơ hội giành thắng lợi cuối cùng. Cho nên chúng con nhất định phải đi và hoàn toàn có năng lực tự vệ.

Chúc Dung cười khổ nói:

- Cơ Động, kế hoạch này của ngươi có thể nói là to gan lớn mật rồi.

Cơ Động nói:

- Sư phụ, chúng con cũng bất đắc dĩ thôi, đây cũng là cách duy nhất để chúng ta chiếm ưu thế. Nếu như sự việc không thành công, cơ hội chiến thắng của chúng ta trong trận chiến này là quá nhỏ. Chúng ta tuy có Ngũ Hành tuần hoàn trận pháp, nhưng Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục đối với việc dung hợp thập hệ ngũ hành cũng có nghiên cứu không nhỏ, chỉ có yếu tố bất ngờ mới giúp chúng ta lật ngược tình thế.

Âm Triêu Dương nhắm hai mắt lại, người quen thuộc ông ta đều biết đây là thói quen khi ông suy tư.

Cơ Động nhìn chăm chú vào sư tổ của mình, lẳng lặng chờ đợi quyết định. Những Thiên Can thánh đồ còn lại đều nhìn Cơ Động với ánh mắt mờ mịt, cho dù là Phất Thụy cũng không biết kế hoạch đó là gì.

Thời gian nửa nén hương qua đi, Âm Triêu Dương mới chậm rãi mở ra hai mắt. Cơ Động vì vẫn nhìn ông ta chăm chú nên nhận thấy được biến hóa rất nhỏ trong ánh mắt ấy.

Lúc này, trong mắt Âm Triêu Dương lóe lên vẻ dứt khoát và kiên quyết. Hiển nhiên là đã hạ quyết tâm.

- Cơ Động, ngươi cho là các ngươi có đủ năng lực để làm như thế?

Cơ Động trầm giọng nói:

- Con rất tin tưởng! Chúng con nhất định có thể làm thay đổi cục diện.

Âm Triêu Dương chậm rãi gật đầu:

- Tốt lắm, ta ủng hộ các ngươi vô điều kiện. Từ giờ trở đi, ngươi không cần để ý đến bất kỳ chuyện gì trên đại lục nữa. Về chuyện cầm binh, điều khiển quân đội của các quốc gia, điều hành ứng chiến, ngươi cũng không cần phải tham dự. Ngươi chỉ cần cùng đồng bạn của mình toàn tâm toàn ý hoàn thành kế hoạch kia. Những thứ khác ta sẽ cùng Ma Sư Liên Hiệp Trưởng Lão Hội bàn bạc và tiến hành. Chỉ có điều ngươi phải nhớ kỹ, an toàn là điều kiện tiên quyết, bất luận là ngươi hay Phất Thụy thì tánh mạng của các ngươi đối với chúng ta còn trọng yếu hơn nhiều so với thắng lợi trong thánh chiến. Ngươi hiểu chứ?

Ánh mắt đạm mạc của Âm Triêu Dương lúc này tràn đầy sắc thái tình cảm. Từ trong ánh mắt ông ta, Cơ Động có thể nhận thấy vô tận cảm xúc quấn quýt. Ông ta quyết định để cho Cơ Động phóng tay làm nhưng trong nội tâm cũng cực kỳ tranh đấu.

- Đại ca…!

Âm Chiêu Dung không nhịn được hô lên một tiếng.

Âm Triêu Dương nhìn muội muội một của mình, khẽ thở dài:

- Ngoài cách đó, ngươi có thể nghĩ ra phương pháp tốt hơn sao? Cơ Động nói rất đúng, tiến có thể công, lui có thể thủ, đó là ưu thế trước mắt duy nhất của chúng ta. Mà ưu thế này chính là do Cơ Động tạo ra, ta tin tưởng nó nhất định có thể làm được.

Nói tới đây, ánh mắt Âm Triêu Dương trở nên sắc bén, quay đầu nói với Chúc Diễm:

- Chúc Diễm, ngươi lập tức đi chế luyện nội giáp, phải hoàn thành trong thời gian ngắn nhất. Nếu cần hỗ trợ điều gì mà chúng ta có thể làm được, ngươi cứ việc nói. Trong khoảng thời gian này ngươi làm chủ, luyện chế nội giáp càng nhanh càng tốt. Hoàn thành sớm một ngày thì tranh thủ cho bọn họ được thêm một ngày.

- Dạ!

Chúc Diễm nhanh chóng đáp ứng, trong ánh mắt của lão đã sớm tràn đầy vẻ cuồng nhiệt.

Chúc Dung mặc dù không nói gì nhưng lại đi tới bên cạnh Cơ Động, dùng sức vỗ vai hắn, ánh mắt trở nên cực kỳ nóng bỏng, tựa hồ như muốn nói "Không hổ là đệ tử của Chúc Dung ta."

Ánh mắt Âm Triêu Dương chuyển hướng lên bãi tập quát:

- Các ngươi nhìn cái gì, tiếp tục luyện tập.

Bình luận





Chi tiết truyện