chương 99/ 202

Tô Lực Hằng xử lý việc trong văn phòng,Cao Quản thi2 đang báo cáo thu mua cổ phiếu tập đoàn Lâm thị.

Trước mặt bị chèn ép,giá cổ phiếu của tập đoàn Lâm thị không ngừng rơi xuống,nhưng bởi vì Lâm Cẩm Quyền nhanh chóng có cách giải quyết nên giá tiền cổ phiếu mới tạm thời ổn định.

“Tô tổng, tập đoàn Lâm thị trước mắt đang bán ra mảnh đất đẹp kia,tôi nghĩ tiền của bọn họ có thể xảy ra vấn đề.” Cao Quản nói.

Nghe vậy Tô Lực Hằng nhếch cao chân mày : “Mua mảnh đất đó.”

“Nhưng Tô tổng,nếu như chúng ta mua mảnh đất đó thì cổ phiếu tài chính tập đoàn Lâm thị sẽ tăng lên,vậy tất cả cố gắng của chúng ta sẽ trở thành phế thải.” Cao Quản cảm thấy lúc này hẳn nên ngăn cản người mua mảnh đất đó mới đúng.

“Tôi chỉ muốn mảnh đất đó.” Tô Lực Hằng nhìn Cao Quản thản nhiên nói, “Không có chuyện khác,ngươi ra ngoài trước đi.”

Tập đoàn Lâm thị đã có mấy chục năm qua không phải một sớm một chiều là có thể nuốt vào,giao thủ lúc trước để hắn nhận rõ điểm này,hắn muốn mua mảnh đất đó chính là muốn đem nó kiến thành một trung tâm thương mại,lợi dụng vị trí nơi đó chận đường làm ăn tập đoàn Lâm thị.

Làm ăn tựa như đánh cờ vây,chỉ có bức đối phương đến đường cùng mới có thể hoàn toàn tiêu diệt bọn họ.

Vu Thiểu Đình nãy giờ vẫn đứng ở bên cạnh hắn biết rõ dụng ý của Tô Lực Hằng,trong lòng có chút bận tâm.

“Đại ca,chẳng lẽ thật phải đuổi tận giết tuyệt Lâm Cẩm Quyền sao? Dù sao ông ấy cũng là ông ngoại Tiểu Tiểu .”

“Cho nên chuyện này không thể cho Tiểu Tiểu biết.” Lâm Cẩm Quyền năm đó cũng đuổi tận giết tuyệt Tô gia,hiện tại hắn làm sao có thể hạ thủ lưu tình cho ông ta.

Nhưng Vu Thiểu Đình nhắc đến vấn đề nhạy cảm khiến hắn bất ngờ,trong đám đàn em hắn là người biết làm ăn nhất,cho nên tới bây giờ tất cả chuyện làm ăn đều do Vu Thiểu Đình xử lý giúp hắn,đợi hoàn thành xong kế hoạch này hắn sẽ đưa Tiểu Tiểu trở về Singapore,đem sản nghiệp Tô gia giao cho Vu Thiểu Đình xử lý.

“Đại ca,anh có cần suy nghĩ lại.” Vu Thiểu Đình vẫn cảm thấy không nên ra tay quá ác với Lâm Cẩm Quyền,dù sao cũng có quan hệ huyết thống với Tiểu Tiểu cần gì ép người ta đến bước đường cùng.

“Tôi đã quyết định,cậu không cần nói nữa.”

Hắn cắt đứt lo lắng trong lòng Thiểu Đình,chỉ hy vọng trận đấu tranh sẽ không tổn thương cô bé bị kẹp ở giữa.

————————————————————————————————————

Tô gia

“Tiểu Tiểu,cháu có muốn gặp ông ngoại cháu không?”Dì Trương.

Nói như thế nào đây,kể từ khi biết Lâm Cẩm Quyền là ông ngoại Tô Tiểu Tiểu,thật ra thì bà muốn đưa con bé gặp mặt ông,nhưng sau sự kiện tại phòng trang phục,bà biết Tô Lực Hằng rất nhạy cảm chuyện có liên quan đến Lâm Cẩm Quyền,bà tự nhiên cũng không dám có tâm tư như thế nữa.

“Hằng không thích.” Liễu Uyển Nhi thản nhiên nói.

Dì Trương không khỏi thở dài một hơi,bà sao lại không biết giữa Tô Lực Hằng và Lâm Cẩm Quyền có mâu thuẫn,có lẽ năm đó Lâm Cẩm Quyền làm có chút quá mức nhưng bà không muốn Tô Lực Hằng đi lại con đường đó.

“Tiểu Tiểu,có lẽ cháu có thể khuyên Lực Hằng,để cho hắn bỏ qua chuyện năm đó,như vậy có thể tốt với hắn và con hơn.”

“Ừ.” Sầu lo cùng khó xử trong mắt dì Trương khiến Liễu Uyển Nhi có chút lo lắng,nhớ tới cú điện thoại ở Langwiki,cô mơ hồ cảm thấy đã xảy ra chuyện gì mà mình không biết.

Bình luận





Chi tiết truyện