chương 87/ 202

“Tung ra tin tức nói công ty con của tập đoàn Lâm thị tại hải ngoại có liên quan đến rửa tiền,rồi cho người toàn lực chèn ép cổ phiếu của bọn họ,tôi muốn làm tập đoàn Lâm thị sửa thành họ Tô.”

Tô Lực Hằng quyết định muốn thù mới thêm hận cũ thanh toán một lượt với Lâm Cẩm Quyền.

“Hằng.”

Vẻ mặt tối sầm của Tô Lực Hằng khiến Liễu Uyển Nhi sợ hãi,hắn như vậy cô chưa từng thấy qua,hắn thật giống như muốn đả kích người nào,cô hình như nghe được bốn chữ tập đoàn Lâm thị.

“Tiểu Tiểu,em đứng ở đây bao lâu rồi?” Tô Lực Hằng lúc này mới phát hiện sự tồn tại của cô,lập tức thu hồi tia âm tàn trên mặt.

“Hằng,có phải anh đang uy hiếp người nào?” Liễu Uyển Nhi thử dò xét nói.

Cô nhíu chặt chân mày làm trong lòng Tô Lực Hằng kinh ngạc,chẳng lẽ cô đã nghe được?

“Ha ha.” Tô Lực Hằng mỉm cười nhìn cô,trong lòng đã tính toán sẳn,”Có người nhân lúc anh ra khỏi nước nghỉ phép muốn hãm hại công ty,anh đang tổ chức mọi người phản kích.”

“Công ty không có chuyện gì chứ?” Liễu Uyển Nhi lo lắng nói.

“Không có chuyện gì,có anh ở đây em cứ yên tâm.”

Lời hắn nói không thể xóa đi nghi ngờ trong lòng Liễu Uyển Nhi,cô mơ hồ cảm giác được trận này tranh đấu này có liên quan đến cô,hiện tại chỉ có thể hi vọng đối phương trận tranh đấu không phải là ông ngoại Tô Tiểu Tiểu.

“Tiểu Tiểu,hôm nay khí trời rất tốt,chúng ta ra biển đi.” Tô Lực Hằng không muốn cô dây dưa vấn đề này nữa.

Gật đầu lung tung,cô hiện tại có chút loạn,để mặt hắn muốn làm gì thì làm.

Khi bước lên du thuyền tư nhân nhà Inge,khi du thuyền nhanh chóng rời khỏi cảng,thấy Inge cùng bốn em gái của hắn mặc áo tắm, Liễu Uyển Nhi đã hối hận.

“Cho cô,mặc áo tắm vào đi.” Nhất Anh đưa Bikini cho cô,Liễu Uyển Nhi lập tức nhắm mắt lại cúi đầu,đánh chết cũng không nhận lấy bộ đồ gọi là quần áo kia.

Lần đầu tiên trên bãi biển thấy đàn ông mặc quần bơi cùng phụ nữ mặc Bikini,con ngươi của Liễu Uyển Nhi thiếu chút nữa rơi ra,sau đã thấy nhiều cũng quen đi, nhưng muốn cô mặt áo này xuất hiện trong tầm mắt người khác còn khó hơn bảo cô đi chết.

Liếc cô một cái,Nhất Anh bất mãn nói: “Tiểu thư,cô thật không có lễ phép,muốn ta cằm tới khi nào?”

Tô Lực Hằng vội vàng giúp Liễu Uyển Nhi nhận lấy một bộ áo tắm,nhìn sang người bên cạnh nói: “Tiểu Tiểu,em không muốn mặt nó sao?”

Gật đầu,đánh chết cũng không mặc!

“Vậy thì không mặc.” Thật ra thì Tô Lực Hằng cũng không muốn cho cô mặc Bikini,vẻ đẹp của cô chỉ có thể để mình hắn thưởng thức.

Cô mặc không mặc áo tắm Nhất Anh không thèm để ý tới,giọng nói dịu dàng thúc dục Tô Lực Hằng: “Anh Lực Hằng,anh mau thay quần áo nha,chúng ta xuống biển bơi lội đi.”

“Hằng,anh cũng muốnmặc giống như Inge sao? !” Nghe vậy Liễu Uyển Nhi mở to hai mắt nhìn.

Cô hét lớn khiến Inge cùng ba cô gái khác đang phơi nắng trên bong thuyền cũng bị hấp dẫn vào.

“Em không muốn anh bơi?” Tô Lực Hằng hỏi.

“Anh dĩ nhiên có thể bơi,chẳng qua,chẳng qua giống như bọn họ cũng thật quá phóng túng.” Giữa anh em còn mặc đồ thoải mái,còn tắm chung,còn ra thể thống gì!

Lời vừa nói ra,trong mắt bốn chị em vội xuất hiện tia khó chịu,ngay cả Inge luôn dịu dàng với phụ nữ cũng giận trợn mắt nhìn.

“Cái gì gọi là phóng túng? !” Bốn chị em trăm miệng một lời,quát về phía Liễu Uyển Nhi.

“Các người ngàn vạn đừng nóng giận,Tiểu Tiểu chỉ một lúc nói sai.” Tô Lực Hằng vội vàng kéo Liễu Uyển Nhi ra phía sau,dùng toàn lực dụ dỗ năm anh em kia.

Hiazz~ nhóc con này thật biết gây chuyện, Tô Lực Hằng trong lòng đổ mồ hôi hột.

Bình luận





Chi tiết truyện