Lần nữa Liễu Uyển Nhi mở mắt,phát hiện mình toàn thân gắm đầy ống dẫn,nằm ở một nơi rất sáng,bên cạnh có một nữ tử trung niên ăn mặc rất quái dị.Nữ tử trung niên phát hiện cô mở mắt,lập tức vui mừng hét lớn: “Bác sĩ,cô ấy tỉnh,cô ấy tỉnh rồi.”Đây là nơi nào? Mẫu thân của nàng đâu? Liễu Uyển Nhi muốn xuống giường,lại phát hiện mình chỉ mới nhấc tay,một cảm giác đau đớn truyền đến làm nàng buông tha tất cả thử nghiệm.Nhìn thấy cô đau mà khuôn mặt vặn vẹo,nữ tử trung niên đau lòng, nức nở nói: “Tiểu Tiểu,cô đừng vội,bác sĩ lập tức tới đây.Cái gì Tiểu Tiểu? Cái gì bác sĩ? Liễu Uyển Nhi hoàn toàn nghe không hiểu lời của nữ tử trung niên,cô thử mấy lần,rốt cục phát ra giọng yếu ớt: “Bà là ai?”Người phụ nữ trung niên khó tin những gì mình nghe được : “Tiểu Tiểu,dì là dì Trương đây,con không nhận ra dì sao?”Lúc này bác sĩ vừa đi vào,dì Trương vừa thấy Bác sĩ,lập tức gấp gáp hỏi thăm: “Bác sĩ,Tiểu Tiểu nhà chúng ta tại sao không nhận ra người nào?Sau khi bác sĩ làm một cuộc kiểm tra cho Liễu Uyển Nhi,rồi nói với mẹ Trương: “Thân thể cô ấy đã không có chuyện gì , nhưng bởi vì tai nạn xe nên bị chấn thương não,cô ấy có thể mất trí nhớ.”Nghe vậy mẹ Trương thất thanh khóc: ” Tiểu Tiểu tôi yêu thương,mới vừa mất đi cha mẹ,hiện tại lại mất đi trí nhớ,sau này phải làm sao bây giờ.”Thấy dì Trương khóc thương tâm,bác sĩ trận tình an ủi: “Bà cũng không cần quá lo lắng,Tô Tiểu Tiểu có thể sẽ khôi phục trí nhớ ,chỉ cần trở lại hoàn cảnh quen thuộc,sinh hoạt cùng người thân ở một nơi có lẽ rất nhanh khôi phục trí nhớ.”Vừa nghe đến ba chữ ‘ Tô Tiểu Tiểu ’,Liễu Uyển Nhi trong lòng chấn động,thì ra ‘ Tiểu Tiểu ’ trong miệng mẹ Trương là chỉ ‘ Tô Tiểu Tiểu ’,chẳng lẽ nói nàng bị một sức lựt hút vào thân thể Tô Tiểu Tiểu.Cô không xác định hỏi: “Tôi là Tô Tiểu Tiểu?”Thấy con bé ngay cả tên mình cũng quên,mẹ Trương nước mắt lần nữa vỡ đê: “Con chính là Tô Tiểu Tiểu,là Tiểu Tiểu mà dì thương.”Liễu Uyển Nhi thật sự khó tiếp nhận kết quả như thế,là Tô Tiểu Tiểu cho cô cơ hội trở về nhân thế,nhưng trọng sinh không phải là Liễu Uyển Nhi,mà là Tô Tiểu Tiểu, có lẽ trở về đây nên là cô ấy.Đối mặt thế giới xa lạ Liễu Uyển Nhi nhớ đến cha mẹ của mình.Không biết phụ thân đã bình an trở về hay không,mà việc nàng rời đi,mẫu thân nhất định rất khổ sở,nữ nhi bất hiếu đời này đã không thể phụng dưỡng hai người.Nghĩ tới đây,Liễu Uyển Nhi khổ sở rơi xuống nước mắt.Nhìn thấy Liễu Uyển Nhi rơi nước mắt,dì Trương cho rằng cô buồn vì mất trí nhớ,vội ôm lấy cô thất thanh khóc rống”Tiểu Tiểu,con còn có dì,dì Trương sẽ lo cho con giúp con tìm lại trí nhớ.”Thời gian tiếp theo,dì Trương ngày ngày ở bên cạnh Tô Tiểu Tiểu chính là Liễu Uyển Nhi,mỗi ngày bà nói rất nhiều Tô Tiểu Tiểu về chuyện lúc trước.Được dì Trương dốc lòng quan tâm,Liễu Uyển Nhi càng ngày càng khỏe mạnh,dần dần có thể xuống giường bước đi,mà thông qua nhiều ngày tiếp xúc với người hiện đại,Liễu Uyển Nhi cũng học được rất nhiều giọng nói của người hiện đại,kể cả hành động giao tiếp.P/S:Chap sau nam 9 xuất hiện nhé bà con O_
Bình luận
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1