Tiểu Do không thể tin nổi mình đã sớm bị lộ,cô vốn đắc chí giấu diếm được mọi người thì ra kẻ ngu chân chính là cô,một lát sau cô buồn bã nói: “Các người đã sớm biết tất cả tại sao còn giữ tôi ở Tô gia làm gì?” “Đã nắm được Thích gia trong tay còn lo lắng các người diễn kịch sao?” Tử Quyên nói,sau khi cô biết thân phận thật của Tiểu Do lập tức đề nghị trừ cô ta, nhưng đại ca nói Thích gia thành lập mấy chục năm có rất nhiều thế lực bí mật tồn tại,không thể dùng cách đơn giản diệt trừ Thích Vĩnh Thịnh trừ đi Tiểu Do,còn muốn bọn họ làm bộ như không biết đối đãi Tiểu Do như người của mình,từ đó thông qua cô thăm dò thế lực Thích gia,để có thể một lần thanh trừ thế lực Thích gia,bây giờ nghĩ lại cô thật vô cùng bội phục đại ca bình tĩnh và biết tính toán sâu sa. Lúc này,Liễu Uyển Nhi vẫn nhắm chặc hai mắt không nhúc nhích bỗng nhiên ho mãnh liệt.”Tiểu Tiểu! Tiểu Tiểu!” Tô Lực Hằng vẻ mặt lờ mờ đột nhiên xuất hiện tia sáng,vui vẻ gọi tên cô. Nhưng không ho được mấy cái Liễu Uyển Nhi lại khôi phục không khí trầm lặng,Tô Lực Hằng gấp gáp hỏi Đao Nhân: “Xảy ra chuyện gì?” “Đại ca yên tâm,sau khi trở về phải tiến thêm một bước trị liệu.” Lời Đao Nhân nói khiến Tô Lực Hằng thở phào nhẹ nhỏm,nếu như cô chết hắn thực sự không biết bản thân sẽ sống thế nào. “Đại ca,anh cũng nên lo cho mình không nên để bị cảm.” Đao Nhân nói. “Tôi không sao,đưa Tiểu Tiểu về trước đã.” Tô Lực Hằng đứng lên,thả lỏng tin thần hắn lúc này mới đem lực chú ý chuyển sang bọn người Tiểu Do,hắn còn chưa tính sổ bọn họ dám tổn thương bà xã của hắn. Mà lúc này Tiểu Do đã hoàn toàn không còn mạnh mẽ,hỏi Tô Lực Hằng: “Anh hoài nghi tôi từ lúc nào?” “Còn nhớ lần tảo mộ năm năm trước không? Rõ ràng không thích chơi game nhưng cô dùng cớ yêu cầu được nhà,bởi vì chỉ có lấy cớ này mới có thể để cô ở nhà một mình cùng Đao Nhân.” Lời vừa nói ra cơ thể Đao Nhân cứng đờ,lời này là có ý gì? Không khỏi liếc mắt nhìn về phía Tiểu Do,cảm giác được ánh mắt của Tiểu Do tránh sang chỗ khác, thản nhiên nói: “Cho nên sau lần đó cô ở thư phòng nói chuyện với tôi thật ra đang muốn dò xét tôi đúng không?” “Không sai,chính là để chứng thật suy đoán của mình.” Cười khổ một tiếng,thì ra cô cho mình nói dối cao siêu lại bị người ta nhìn thấy,mà cô là một con cá sống trong hồ chờ làm thịt,còn tưởng rằng mình thống trị một vùng. “Anh hiện tại muốn thế nào?” Thắng làm vua thua làm giặc,cô chấp nhận,chẳng qua . . . . . . ánh mắt Tiểu Do âm thầm dời về phía Đao Nhân,hắn có phải đã biết thân phận cô từ lâu?Có phải xem cô như kẻ thù không? Lòng có chút đau đớn. Đao Nhân cúi đầu thu dọn một số dụng cụ trữa chị giống như mình là người ngoài không hay biết gì. Bỗng nhiên một giọng nói xa lạ xé ra đám người: “Nhị đương gia tránh ra!” Ánh mắt mọi người cũng quăng về hướng ngọn nguồn giọng nói,là người đàn ông trung niên đẩy Liễu Uyển Nhi xuống sông,chẳng biết lúc nào trên tay hắn đã có thêm một khẩu súng,nhắm thẳng vào Tô Lực Hằng. “Đại ca cẩn thận!” Khinh Vân cùng Tử Quyên cùng hét lớn,đàn em trong Lưu Xuyên Đường cũng thấy động tác của hắn,lập tức nhào tới. Tô Lực Hằng phản ứng nhanh chóng,vừa phát hiện nguy hiểm lập tức nghiêng người tránh được viên đạn mà Đao Nhân đứng phía sau hoàn toàn bại lộ,muốn xoay người lại cứu hắn thì đã trễ. Khi Đao Nhân phát hiện họng súng nhắm ngay mình,hắn chưa trải qua huấn luyện nên chỉ biết ngơ ngác nhìn,hoàn toàn không biết phản ứng,mà lúc này đạn đã bắn đi không cách nào thu hồi.
Bình luận
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1