“Tay đau không?” Rốt cục chỉ còn hai người bọn họ,Liễu Uyển Nhi hỏi ra lo lắng giấu trong lòng. “Vết thương nhỏ này không coi vào đâu.” Tô Lực Hằng nói thật nhẹ nhàng. Thấy mắt cô lần nữa hồng lên,Tô Lực Hằng lập tức nói: “Em quên quy định của anh ư,điều thứ hai là cái gì?” “Không thể khóc.” Giọng có chút nghẹn ngào,cố gắng bị đè nén nước mắt muốn chảy ra. Thấy vẻ mặt cô dần dần khôi phục bình thường,Tô Lực Hằng rốt cục thở phào nhẹ nhõm: “Vậy mới là cô gái tốt.” Bởi vì mới vừa rồi đánh nhau bây giờ trên người Tô Lực Hằng toàn là cát và vết máu. Pha xong nước tắm Liễu Uyển Nhi đang chuẩn bị rời khỏi phòng tắm,thân thể bỗng nhiên bị vòng vào lồng ngực quen thuộc, phía sau truyền đến giọng nói đáng thương của hắn: “Anh chỉ có một bàn tay,làm sao tắm?” Nhìn tay phải hắn bôi đầy thuốc,xem ra vết thương vô cùng nghiêm trọng,suy nghĩ một chút Liễu Uyển Nhi ngượng ngùng nói: “Em giúp anh được không.” “Nhìn em có thành ý thế,anh đành miễn cưỡng đồng ý để em làm.” Tô Lực Hằng vẻ mặt được tiện nghi còn khoe mã. Liễu Uyển Nhi giúp hắn cỡi áo cùng quần trên người,đến khi còn sót lại quần lót trên người,bàn tay nhỏ bé dừng lại,hai gò má đó hồng,hai con mắt tránh trái tránh phải,trời ơi ~ còn cần tiếp tục nữa không? “Tiểu Tiểu,em đợi nước lạnh rồi mới tắm cho anh sao?” Nhìn cô bé xấu hổ, Tô Lực Hằng cười xấu xa. Không quản được nhiều,Liễu Uyển Nhi nhắm mắt,không suy nghĩ gì từng chút kéo vật còn sót lại che đậy trên người hắn. “Tiểu thư thô lỗ quá giống như cường bạo trẻ con?” Tô Lực Hằng tỏ dáng vẻ sợ hãi,nhưng ngữ khí mang theo trêu chọc. Liễu Uyển Nhi nghe vậy,cả khuôn mặt thoáng cái đỏ hồng,không biết nên trả lời ra sao,lại không dám nhìn thân thể trần truồng của hắn. Rơi vào thế khó xử cô bỗng nhiên dùng lực đẩy ra người đàn ông đắc ý trước mắt. Tô Lực Hằng theo bản năng cùng lúc bắt được Liễu Uyển Nhi. “A ~” một tiếng thét sợ hãi,hai người thẳng tắp ngã xuống bồn tắm lớn. Nước nhanh chóng phủ lên mặt Liễu Uyển Nhi,cô cố gắng vùng vẫy bò dậy,bàn tay nhỏ bé vừa lúc chạm phải vị trí quan trọng trên người Tô Lực Hằng. “Đừng động!” Một tiếng rống,Liễu Uyển Nhi hoảng sợ phản ứng. “Nhóc con chết tiệt,em muốn mưu sát hạnh phúc của mình sao?” Vật khác thường trong tay khiến Liễu Uyển Nhi hiểu hàm ý trong lời hắn,ngẩn người sững sờ nhìn người đàn ông trước mắt,cử động nhẹ cũng không dám. Ánh mắt hoảng sợ giống như nai con,đáng yêu làm người ta thích thú. Nhếch nhẹ lông mi treo giọt nước trong suốt,hơi thở nặng nề động lòng người. Tô Lực Hằng hô hấp càng ngày càng dồn dập,trong bụng bắt đầu khởi động một ngọn lửa hung mãnh. Hơi thở nóng bỏng của hắn phả lên mặt Liễu Uyển Nhi,cảm giác món đồ trong tay đang biến hóa,cô bối rối muốn buông tay mình ra,lại bị hắn đưa tay đè lại. “Chúng ta cùng nhau tắm.” giọng nói mang theo trêu chọc. Không đợi cô kịp phản ứng,Tô Lực Hằng đã kéo cô ấn vào trong nước. “Không nên a ~” Thật mắt cỡ quá đi. Cô bé kháng nghị bị nụ hôn mạnh mẽ của phái nam bao phủ. Nước gợn nhộn nhạo,đàn ông thở gấp,phụ nữ rên rĩ,thiên cổ không thay đổi vận luật lay động lòng người. . . . . .
Bình luận
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1