Tất cả giống như trở lại năm năm trước chẳng qua trong nhà thiếu một Vu Thiểu Đình,nhiều hơn một người giúp việc. Thời gian dùng cơm tối “Tiểu tử thúi này,chuyện kết hôn lớn như vậy cũng không nói với ta một tiếng,hại ngay cả hôn lễ của các ngươi ta cũng thể tham dự!” Dì Trương nói xong nghiến răng nghiến lợi,còn thiếu không đem chén trong tay đập xuống. “Dì Trương.” Trong giọng nói Tô Lực Hằng mang theo cầu khẩn,lão nhân gia trở lại lại bắt đầu quở trách hắn,chưa từng ngừng lại hắn làm gì phạm nhiều sai lầm, khiến hắn không có chút uy trước mặt đàn em. “Tiểu Tiểu,cháu ăn nhiều một chút,xem cháu gầy chưa kìa.”Dì Trương gắp thức ăn cho Liễu Uyển Nhi. “Cám ơn.” Liễu Uyển Nhi thản nhiên nói. Tô Lực Hằng cũng gắp cho cô một miếng cá,chờ mong nghe cô cảm ơn lại không nghe được cảm thấy có chút mất mác. Sau khi dì Trương trở về,cô đã mở miệng nói chuyện nhưng vẫn không để ý tới hắn. “Tiểu Tiểu,cháu phải dưỡng thân thể thật tốt,như vậy tương lai sinh ra con mới có thể khỏe mạnh.” Dì Trương vừa nói,bàn tay Liễu Uyển Nhi cầm chiếc đũa cứng một chút,vốn định nói với dì Trương cô và Tô Lực Hằng đã ly hôn nhưng nghĩ lại thì thôi,không nên giải thích,lão nhân gia nhất định không thể tiếp nhận chuyện bọn họ ly hôn,biết đâu đến lúc đó nga cả cô cũng bị trách. Thật ra thì cả Tô gia trừ Liễu Uyển Nhi những người khác đều biết thật ra bọn họ không ly hôn,mà Tô Lực Hằng cũng đã nói cho cô biết,hiệp nghị ly hôn của bọn họ đã sớm biến thành đồ bỏ chôn xuống mặt đất mà cô hình như không nghe thấy. Cẩn thận quan sát bà xã của mình,Tô Lực Hằng cảm thấy dì Trương nói rất có lý,mặc dù hắn không có kinh nghiệm về phương diện này nhưng biết người mẹ khỏe mạnh liên quan đến đứa con khỏe mạnh,xem ra hắn phải giúp cô bồi bổ thân thể,chuẩn bị kế hoạch tạo người của hắn. Tô Lực Hằng hành động nhanh chóng ,buổi tối người giúp việc mua một đống đồ bổ từ ngoài vào,từ đầu bổ đến chân đem vào trong phòng Tô Lực Hằng cùng Liễu Uyển Nhi. “Những thứ này cho em,sau này mỗi ngày đều phải uống đấy.” Tô Lực Hằng nói. Không thèm nhìn đến đống đồ đó một lần,Liễu Uyển Nhi bò thẳng lên giường mình,đắp lên chăn,ánh mắt khép lại,ngủ. “Bà xã,em đừng ngủ sớm như vậy,anh phải nói với em những món đồ này làm sao uống.” Người này thật là mặt dày,đã ly hôn ai là bà xã của hắn! Liễu Uyển Nhi mắng thầm trong lòng,ngoài mặt một chút phản ứng cũng không có. “Bà xã,em đừng ngủ.” Bất kể Tô Lực Hằng gọi cô thế nào,Liễu Uyển Nhi đều không để ý hắn. Một người đơn độc Tô Lực Hằng rốt cục biết cô quyết tâm không chú ý đến mình,xem ra hắn phải thay đổi phương pháp. Từ một đống đồ lặt vặt chọn ra một thứ hắn thấy rất quan trọng,xé đi nhãn ngoài,nhìn người trên giường nói: “Tô Tiểu Tiểu,em đứng lên cho anh.” Bất động đúng không? Trực tiếp kéo cô ngồi dậy. Bị buộc ngồi dậy Liễu Uyển Nhi rốt cục mở mắt,mặt không chút thay đổi nhìn hắn. Nhét cái hộp vào trong tay cô: “Đây là hộp thuốc tránh thai ,sau này mỗi ngày uống một viên cho anh,đừng hòng muốn lén có con với anh!” Dứt lời tắt đèn,nằm chết dí trên giường.Tô Lực Hằng trong lòng có chút đắc ý,những vật khác không sao ngày mai bắt đầu bảo dì Trương mỗi ngày nấu món bổ cho cô,để dì Trương dụ cô ăn. Thả hộp thuốc‘ thuốc tránh thai ’ lên đầu giường,Liễu Uyển Nhi nằm xuống đưa lưng về phía Tô Lực Hằng,mặc dù biết hắn không thích mình nhưng tim vẫn có chút đau nhói,nếu như ghét cô tại sao không cho cô rời đi? Không được rơi nước mắt,không được để hắn biết mình rất để ý,yên lặng tự nói với mình,cố gắng nhịn đi
Bình luận
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1