Liễu Uyển Nhi bị Tử Quyên đưa tới phòng Tô Lực Hằng. Không biết căn phòng năm đó của cô có được giữ nguyên,hy vọng nó vẫn như cũ: “Chị Tử Quyên,em muốn về phòng mình.” “Tiểu Tiểu,đây là phòng mới của em.” “Nhưng chúng em vừa ly hôn.” “Đây là ý đại ca.” Ngụ ý cô chỉ tuân lệnh làm việc. Tử Quyên đang chuẩn bị rời đi lại bị gọi: “Chị Tử Quyên,em có thể dùng điện thoại gọi ông ngoại không?” Cô muốn biết rõ tình trạng hiện tại của anh Thiểu Đình. “Điện thoại trong nhà đã bị cắt ,đại ca ra lệnh không cho chị đưa em điện thoại di động.” Ý là cô bị hạn chế hành động tự do. Tử Quyên nhìn ánh mắt bất lực của Liễu Uyển Nhi,không nhịn được mở miệng: “Tiểu Tiểu,em hãy cùng đại ca nói chuyện rõ ràng,thật ra thì trong lòng anh ấy vẫn có em.” Dứt lời liền đẩy cửa ra. Tinh tế nghĩ lời của Tử Quyên. Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao không để ý cảm giác của cô đối xử anh Thiểu Đình cùng ông ngoại như thế? Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao trước đoạt cưới cô sau lại ép cô ly hôn? Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao giam cầm cô hạn chế hành động của cô? Nhớ tới những thứ này Liễu Uyển Nhi trong lòng không khỏi có chút oán hận Tô Lực Hằng. Nhìn gian phòng trống rỗng,hay nghĩ trước chút nữa sao đối mặt với hắn. Hiện tại quan hệ giữa cô và hắn rất hỗn loạn,cô rốt cuộc nên xem hắn là chú hay chồng trước đây? Đợi một hồi cũng không thấy người đàn ông kia trở về phòng,mệt mỏi một ngày Liễu Uyển Nhi chịu không nổi bắt đầu buồn ngủ. Khi Tô Lực Hằng đi vào phòng,nhìn thấy cô bé vẫn đang mặc áo cưới,nằm nghiêng ngủ say trên giường. Lặng lẽ đến gần cô,nhẹ nhàng xoa mái tóc của cô,si ngốc nhìn cô,cô dâu của hắn,bà xã cả đời của hắn. Hôm nay khi hắn đi vào giáo đường nhìn thấy cô đứng trước đài,vẻ đẹp của cô làm hắn cảm xúc mênh mông,một khắc đó hắn kiên định mình muốn bảo vệ cô cả đời. Nhưng khi người giám chứng hỏi cô có đồng ý trở thành vợ của hắn hay không,cô chậm chạp không muốn,hắn tức giận;khi hắn cầm hiệp nghị ly hôn muốn cô ký lên,cô dứt khoát ký,hắn lại tức giận. Nhưng những thứ vụn vặt này không đáng kể,tình yêu dành cho cô đã sớm áp đảo tất cả oán hận cùng lửa giận,chẳng qua vì mặt mũi hắn hi vọng cô có thể tự mình đến trước mặt hắn,nói cho hắn biết thật ra trong lòng cô cũng có hắn nhưng nhóc con chết tiệt này thủy chung đần độn suốt ngày chỉ biết lo lắng người đàn ông khác không hề đặt hắn trong lòng. Haizz,khi nào cô mới có thể chấp nhận người chồng hợp pháp này đây? Trong giấc mộng Liễu Uyển Nhi cảm giác có bàn tay to ấm áp đang nhẹ vỗ về cô,thật dịu dàng,thật thoải mái. Từ từ mở mắt,trong mơ màng có một ánh mắt dịu dàng đang nhìn chăm chú vào cô. Người đàn ông kia vĩnh viễn không nhìn cô như vậy,trong lòng có chút mất mác. “Anh Thiểu Đình.” Nhẹ nhàng hô một tiếng, hắn đến đây lúc nào? Mà câu gọi đó khiến ánh mắt dịu dàng trong nháy mắt biến mất đổi thành hai ngọn lửa hừng hừng thiêu đốt. Liễu Uyển Nhi mở to hai mắt,thảm,là hắn. Chồng trước của cô!
Bình luận
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1