Khi Đao Nhân phát hiện súng của người đàn ông trung niên nhắm ngay mình,hoàn toàn quên phản ứng,ngu ngơ nhìn họng súng đen ngòm. “Không!” Một tiếng thét đau lòng vang lên,không chờ mọi người kịp phản ứng một bóng người vốn lui ra cực nhanh vọt ra,chắn ngang giữa Đao Nhân và họng súng ,đạn thẳng vọt vào ngực cô,một dòng máu tươi chảy ra. Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người,bao gồm người đàn ông nổ súng,hắn không nghĩ mình tổn thương Nhị đương gia mình tôn sùng nhất. Hình ảnh thoáng cái dừng lại,ngay sau đó người đàn ông trung niên bị đám đàn em Lưu Xuyên Đường nhào đến bắt giữ,súng cũng bị đoạt đi. Đao Nhân đờ người đi về phía người nằm trên mặt đất,máu nhuộm cả người cô ngồi xổm xuống,ngập ngừng hỏi: “Tại sao?” Mấy năm qua bọn họ không phải luôn gây lộn sao? Tại sao cô giúp hắn đỡ một phát súng trí mạng? Chỉ có lúc này ánh mắt Tiểu Do mới dám không chút kiêng kỵ nhìn thẳng vào mắt hắn,cô biết viên đạn này trúng chổ hiểm,thời gian của cô không còn nhiều,cô muốn đem hình dáng của hắn khắc vào trong lòng,đem tới một thế giới khác. Trên mặt hiện lên nụ cười khổ: “Hơn năm năm,anh vẫn không biết tại sao.” “Tôi. . . . . .” Đao Nhân trên mặt nổi lên một tia kinh ngạc. Ánh mắt Tiểu Do chăm chú bắt từng biểu tình trên mặt hắn.”Đừng nói,nghe tôi nói cho anh nghe.” Cố gắng để giọng mình nói ra một cách đầy đủ”Có một cô bé sinh ra chỉ có mẹ,trước bốn tuổi cô mỗi ngày nhìn mẹ mình ngủ với đủ loại đàn ông khác nhau,một ngày bốn tuổi có một người tự nhận là bà xuất hiện đưa cô bé đó đi, từ đó cô đến một nơi xa lạ,không có mẹ,không có bạn,con đường của cô ấy chỉ có dao và súng,còn có một người đàn ông nghiêm nghị chỉ cần làm không tốt một chút, roi da trên tay người đó sẽ hung hăng đánh lên người cô ta,khi đó cô bé đã quên mất cái gì là vui vẻ,cái gì là cười.” “Cuộc sống như thế vẫn kéo dài đến năm mười lăm tuổi,cô bé lần đầu tiên giết người cũng vì vậy thuận lợi lên vị trí Nhị đương gia.Năm mười tám tuổi,nhân duyên đã để cô gái đó gặp được một chàng trai tài hoa hơn người cũng bị hắn hấp dẫn thật sâu,nhưng bởi vì trên người lưng đeo những chuyện bí mật,hơn nữa bởi vì bọn họ thuộc hai tập đoàn đối lập lẫn nhau,cô không cách nào nói với chàng trai ấy cô đã yêu hắn.Cũng không lâu lắm cha cô gái bị chết bởi trận nổ lớn,tất cả cừu hận cùng trách nhiệm gia tộc nặng nề hoàn toàn đổ xuống vai của cô,một khắc đó cô gái biết đời này cô hoàn toàn không thể kéo ngắn khoảng cách của mình và chàng trai đó, nhưng cô không cam lòng hơn nữa là không bỏ xuống được,cho nên cô tìm cái cớ ở bên cạnh chàng trai đó,cố ý đoạt đồ hắn thích nhất,cho dù một cái liếc mắt,chỉ cần có thể làm hắn nhìn cô thêm một lần,cô cũng rất vui vẻ. Khụ khụ khụ. . . . . .” “Đừng nói ….trước hết để tôi xử lý vết thương cho cô.” Hiện tại hắn cái gì cũng biết,hắn thật là một đứa ngốc,một người siêu cấp ngu ngốc . “Không,nghe tôi nói.” Tiểu Do bắt được bàn tay đang đưa đến,”Thật ra cô bé vẫn lừa mình dối người,sâu trong lòng cô vẫn hy vọng xa vời có một ngày chàng trai đó có thể yêu cô,cho dù này đoạn tình yêu không có kết quả.Nhưng thời gian trôi qua năm năm,chàng trai đó thủy chung xem cô ta như quỷ đáng ghét,ha ha,anh nói xem thủ đoạn của cô ấy có phải rất thất bại? Không có ai biết cô bé hi vọng mình sinh ra trong một gia đình bình thường cỡ nào,không có cừu hận không có thế lực phân tranh,có thể nói với mọi người tên thật của mình,có thể đi học làm việc như các cô gái bình thường,theo đuổi chàng trai cô ấy thích. Khụ khụ khụ!” Sau trận ho khan hơi thở Tiểu Do đã có chút rời rạc,nhìn ánh mắt Đao Nhân lo lắng cho cô,trên mặt cô nở một nụ cười thản nhiên: “Có thể giúp tôi một chuyện được không? Nói với chàng trai đó,có một cô gái yêu hắn. . . . . .” Nói ra một chữ cuối cùng,Tiểu Do dần dần nhắm hai mắt lại,cảm giác tay cô từ từ chảy xuống,Đao Nhân giống như bị rút đi linh hồn,cả người trống rỗng. Một lát sau,một bàn tay lớn rơi vào trên vai hắn,từ từ quay đầu lại là Tô Lực Hằng,thấy trong mắt của hắn là ân cần cùng lo lắng,Đao Nhân chậm rãi mở miệng: “Đại ca,em không sao.” Ngồi trên xe trở về nhà,Đao Nhân yên lặng giữ Tiểu Do bên cạnh,nhìn gương mặt tái nhợt của cô,đó là yêu sao? Tối nay cô gái này đã dùng tánh mạng trả lời hắn.
Bình luận
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1