m nhạc vang lên. “Anh Lực Hằng,chúng ta nhảy đi.” Nhất Anh nắm tay Tô Lực Hằng,trong mắt tràn đầy mong đợi. “Đừng,nhảy với em.” Tam Anh cũng chạy đến kéo Tô Lực Hằng. “Nhảy với em.” “Em!” Trong lúc nhất thời bốn cô gái ầm ĩ tranh cãi. Ánh mắt Tô Lực Hằng rơi vào trên người Liễu Uyển Nhi,ngữ điệu thăm dò hỏi: “Tiểu Tiểu,em hi vọng anh nhảy với ai điệu này?” Nhìn cô nhóc sững sờ im lặng,Tô Lực Hằng trong lòng không khỏi đắc ý,biết hắn nổi tiếng rồi chứ. “Tứ Anh,anh có thể mời em nhảy chứ?” Bị Tô Lực Hằng điểm danh Tứ Anh mặt mày hớn hở,quàn tay của hắn đi vào sàn nhảy. “Chán!” Bị Tứ Anh giành trước nhất,ba người kia nhún chân,quay người bỏ đi. “Tại sao không ngăn cản?” Inge không thể hiểu Liễu Uyển Nhi tại sao yên lặng,trong tư tưởng của hắn tình yêu nhất định phải tranh đoạt cùng bảo vệ. Thản nhiên nhìn sang hắn nói: “Em không biết nhảy.” Mình không biết nhảy tại sao ép hắn cũng không nhảy? Haizz ~ chỉ đơn giản như vậy,nhìn vẻ mặt cô bé đơn thuần trước mắt,Inge chợt phát hiện thì ra giữa người và người trong lúc bình thường cũng có thể đối xử bình thản . Trên người có hơi thở tươi mát thấm vào lòng người,khiến hắn có vọng đọng muốn đến gần. “Anh có thể dạy em nhảy?” Cô lắc đầu không quen tiếp xúc cùng người xa lạ. Bị cô cự tuyệt,Inge lập tức ấn tay vào ngực,vẻ mặt giống như chịu đả kích nặng: “Em thật tàn nhẫn,lại cự tuyệt người đẹp trai như anh!” “Ha ha a. . . . . .” Liễu Uyển Nhi bị dáng vẻ của hắn chọc cười . Nụ cười kia phảng phất như một đóa nở rộ ở dưới ánh trăng,trong suốt thuần khiết ngọt ngào,rơi vào trong mắt Inge thật lâu không cách nào giảm đi. Chết tiệt,bọn họ đang nói chuyện gì? Tại sao cười vui vẻ như vậy. Trong sàn nhảy lực chú ý của Tô Lực Hằng từ đầu đến cuối đều đặt trên người Liễu Uyển Nhi,khi thấy cô trò chuyện rất vui cùng Inge,bàn tay đặt ngang hông Tứ Anh không tự chủ nắm chặt. “Anh Lực Hằng!” Tứ Anh lên tiếng kêu đau. Tô Lực Hằng lúc này mới ý thức được hành vi của mình,vội vàng buông tay: “Xin lỗi Tứ Anh,anh hơi mệt,em cứ nhảy tiếp đi.” Dứt lời bỏ lại Tứ Anh đi về hướng Liễu Uyển Nhi cùng Inge. “Đang nói chuyện gì ?” Tô Lực Hằng tự nói với mình để giữ tĩnh táo,người trước mặt là người phụ nữ của hắn cùng người bạn tốt của hắn. “Lực Hằng,bạn gái nhỏ của anh thật đáng yêu.” Inge không chút che giấu nói ra lời khen ngợi. “Thằng nhóc này,không được nhìn trộm,cô ấy là người phụ nữ của anh!” Tô Lực Hằng lập tức kéo Liễu Uyển Nhi về phía mình,Inge nổi danh sát thủ phái nữ, vóc người yêu nghiệt không nói,còn hiểu rõ lòng phụ nữ,nếu hắn muốn ra tay với Tiểu Tiểu,hậu quả Tô Lực Hằng không thể tưởng nổi. Nhìn dáng vẻ khẩn trương của bạn tốt ,Inge chợt cảm thấy tiếc thay bốn đứa em hắn,tình yêu của các con bé nhất định chết non,bất quá để cho người này vô duyên vô cớ mò được cô bé tốt như vậy,Inge bỗng nhiên không cam lòng,muốn trêu hắn. Nhìn sang Liễu Uyển Nhi mở to hai mắt nói: “Tiểu Tiểu,em có suy nghĩ đổi bạn trai hay không?” “Cậu có ý gì?” Tô Lực Hằng lập tức ôm cô bé sát trong ngực,sợ cô bị yêu nghiệt trước mắt bắt đi. “Bản thân chẳng những lớn lên đẹp trai,còn rất dịu dàng quan tâm người khác.” Inge cố ý đưa tay chuẩn bị tư thế tuyệt vời của mình,nhìn Liễu Uyển Nhi nháy mắt, “Không biết Tô tiểu thư cảm thấy tôi thích hợp làm bạn trai cô hơn không?” Liễu Uyển Nhi cẩn thận quan sát người đàn ông đẹp trai trước mắt,qua một hồi lâu mới nói: “Em cảm thấy anh thích hợp làm chị hai hơn.” “Ha ha ha. . . . . .” Vẻ mặt thật thà của cô làm Tô Lực Hằng không che giấu lộ ra nụ cười sảng khoái,Inge bình sinh lần đầu tiên ghét gương mặt đẹp trai của mình.
Bình luận
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1