Edit: Dạ Nguyệt Vy
Beta: Angelina Yang
Người xung quanh lập tức phát ra một trận cười dâm, trong mắt đều lộ ra ánh sáng hiểu rõ lẫn nhau, "Không cần phải nói, tiểu yêu tinh này dung mạo thật đẹp, tới tiếp đón mấy người huynh đệ chúng ta, hẳn là không tồi!"
Lâm Dong Dong khiếp sợ, ra sức bò ra phía sau, mở to hai mắt nhìn nam nhân đi từng bước một đến gần nàng, "Các ngươi muốn làm gì! Ta là Đại tiểu thư Lâm phủ, nếu các ngươi làm chuyện bất chính với ta, triều đình chắc chắn sẽ không buông tha các ngươi. . ."
Tào Thế Tường cố gắng quay lại, nhìn nam nhân bỉ ổi trước mắt, mở to hai mắt nói: "Các ngươi không được ức hiếp, làm nhục nàng. . ."
Một câu còn chưa nói xong, nam nhân vung tay lên. Con Man Ngưu kia từ trên người hắn lao ra dùng sức giẫm đạp, xương sườn Tào Thế Tường rắc rắc rắc gãy vụn, cả người đau đớn ngất đi.
"Ồ, nói như vậy, hôm nay không thể không giết người diệt khẩu. Đợi sau khi làm huynh đệ chúng ta sảng khoái xong, ta liền cho các ngươi làm một đôi tiểu uyên ương cùng bỏ mạng!"
"Thế Tường, cứu ta, cứu ta. . ." Lâm Dong Dong nhìn nam nhân cao lớn cường tráng trước mắt, toàn thân sợ đến phát run.
Nam nhân kia chà xát hai bàn tay, bắt đầu tiến gần một bước, "Các huynh đệ, ta đến làm trước đây."
"Tam Chưởng Môn đừng khách khí, trước hết để cho người dạy dỗ một phen. . ." Từng đợt tiếng cười mang theo âm thanh không có ý tốt, "Ta có chút dược, có muốn cho nàng một viên hay không... sẽ thêm hưng phấn ."
"Không nghĩ tới ngươi lại mang theo thứ tốt, đưa đây!" Tam Chưởng Môn nhận lấy, nâng cằm Lâm Dong Dong lên, ra sức cưỡng bức nhét dược vào trong miệng của nàng, "Tiểu yêu tinh, đừng sợ, đợi lát nữa ngươi sẽ thoải mái. . ."
Lâm Dong Dong lúc đầu vẫn còn phản kháng, về sau, ý thức của nàng bắt đầu trở nên mơ mơ hồ hồ, người trước mắt biến thành một nam nhân tuấn tú.
Nàng không nhịn được dựa người tới trước, ôm thắt lưng thô to rắn rỏi của nam nhân kia cọ vào.
"Đúng rồi, chính là như vậy!" Tam Chưởng Môn bị nàng ma sát, vốn là hỏa diễm đang lên lại thêm bùng cháy. Một tay đặt Lâm Dong Dong nhỏ nhắn xinh đẹp trên mặt đất, mạnh mẽ xé y phục của nàng, trực tiếp tách đôi chân trắng như ngọc của nàng ra, xông vào.
Lâm Dong Dong phát ra tiếng kêu đau đớn kịch liệt, mặc dù dưới tác dụng của dược vật, cũng giãy dụa né ra, Tam Chưởng Môn lại ép sát nàng gắt gao, "Sao vậy, thả lỏng một chút, không vào được . . ." Hắn vừa làm, vừa quay sang bên cạnh nhìn mấy nam nhân nói: "Đây là một cực phẩm, đợi lát nữa huynh đệ các ngươi có thể lĩnh hội. . ."
Thân thể nhỏ nhắn xinh đẹp bị nam nhân mạnh mẽ, bạo ngược đè ở trên người, mỗi một lần hạ xuống cũng giống như là đè cả người nàng xuống dưới đất.
Mà nữ nhân lại ôm cánh tay to đen của nam nhân, có chút không nỡ buông tay. Âm thanh mềm mại kêu to, sung sướng nhiều hơn so với thống khổ.
Liền vào lúc đám người gấp rút vội vã xếp hàng chờ, hết người này đến người khác thay phiên đổi lượt, mong đến lượt của mình. Thì bỗng nhiên lại xuất hiện một con voi trắng lớn, thân thể cao lớn đột ngột húc mạnh vào bọn họ, toàn bộ đều bay ra mấy thước!
"Đó không phải Lâm Dong Dong sao?"
Dưới ánh trăng chiếu xuống, một người nam nhân nhỏ gầy đang nằm trên một người thiếu nữ. Thiếu nữ kia đang ưỡn nửa người trên lên, đầu ngửa ra sau. Dưới ánh trăng chiếu lên mặt mũi của nàng, nàng khẽ nhíu mày, lại mang theo vẻ mặt hưởng thụ. Hình ảnh rõ ràng rơi vào trong mắt của năm bóng người vừa mới xuất hiện!
Năm người này, chính là Kỳ Thiện Đại Sư, Vân Triệt, cùng với ba tên Võ Linh có năng lực tìm kiếm, Trình Tương, Lưu Mặc cùng Dương Mộng Đình.
"Ôi trời, Lâm Dong Dong rốt cuộc có biết xấu hổ hay không, thế nhưng lại cùng với người khác làm. . . chuyện xấu hổ thế này!" Dương Mộng Đình che miệng, quay mặt đi không nhìn cảnh tượng kia, khóe mắt không ngừng chuyển động qua lại như con thoi , khoa trương nói.
Bình luận
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1