Edit : thảo đỗ
Nếu không phải Đại Linh Sư trở lên, không dám dễ dàng mạo hiểm xâm nhập nơi đó.
Mà đứa bé vốn nên bỏ mình này, lại sau mười một năm , xuất hiện lần thứ hai tại Kinh thành Thiên Thịnh.
Đến lúc mười sáu tuổi, đạt cấp bậc Bát Tinh Linh Chủ , khinh thường tất cả cao thủ hoàng thất.
Thiên Thịnh Đế thấy vậy cực kì vui mừng, liền nghênh đón hắn quay về, đồng thời thêm tước phong vương.
Có người đối với vị Thất vương gia bỗng dưng xuất hiện này, tỏ vẻ bất mãn, sau lưng nói với Thiên Thịnh đế hắn chính đã bị Tiên Đế cho rằng là người không rõ lai lịch, không thể đón vào trong triều. Thậm chí ngay trước mặt Thất vương gia, chỉ trích hắn là con riêng của công chúa Trường Minh, không có Võ Linh của hoàng thất, là nỗi sỉ nhục của hoàng thất.
Vị Thất vương gia này không hề tức giận, chỉ là phất phất ống tay áo rộng rãi, trong nháy mắt khiến cho người đang không ngừng quàng quạc kia, lại cũng không cách nào mở miệng.
Đến bước này, không người nào lại đi xúc phạm tiếp, cũng không dám lại xúc phạm.
Ba năm trôi qua, không có người lại đi khiêu khích. Thất vương gia là người lạnh lùng thờ ơ, chuyện của những người khác , hắn chưa từng có hứng thú chen vào can thiệp.
Hôm nay, rốt cuộc lại khiến mọi người nhớ ra quang cảnh ba năm trước đây.
Nam nhân lạnh lùng tản ra vẻ lạnh lẽo đáng sợ, thoáng như Thần Giới thần kì, lại mang theo vẻ lạnh lẽo băng giá hủy thiên diệt địa!
Chỉ vừa vẫy tay, Võ Linh liền bị đốt cháy. Từ nay về sau, chỉ có thể làm một người bình thường, thậm chí bởi vì Võ Linh bị thiêu, gân mạch bị hao tổn, tay chân vô lực, liền ngay cả người bình thường cũng không bằng.
Lâm Dong Dong vốn là muốn sau khi điều trị mấy lần , liền nói linh lực của chính mình đã cạn kiệt, vô phương tiếp tục cứu trị. Chính là nhìn thấy một màn này, nàng sợ đến cả người toát mồ hôi lạnh, tay chân như nhũn ra, không dám có chút xíu qua loa.
Trong lòng âm thầm kì vọng, Thất vương gia cũng không biết, hành vi này của Đổng Thấm Nguyệt, là do nàng khiêu khích.
So với mọi người câm như hến, thì xúc động nhất, ngược lại là Ninh Khanh Khanh.
Nàng tận mắt thấy, trên Võ Linh của Đổng Thấm Nguyệt có một viên Linh Hoàn, cũng chính là cấp bậc Linh Sĩ. Vậy mà ngay cả cơ hội chạy trối chết cũng không có, liền bị Phượng Phi Bạch đốt.
Nàng không ngốc, nghe được Đổng Thấm Nguyệt gọi mình là Khanh Khanh biểu muội, liền đại khái có thể suy đoán ra, nàng ta và Lâm phu nhân của Lâm Dong Dong có quan hệ thân thích.
Mà nàng ta rải phấn Khâu Văn để hãm hại chính mình, đó là có nguyên nhân có thể tìm ra.
Đáng sợ chính là, Phượng Phi Bạch liền ngay trước mặt mọi người như vậy, thiêu rụi Võ Linh của Đổng Thấm Nguyệt . Vậy mà tất cả ở đây bao gồm Tam hoàng tử, đến bây giờ cũng không hề nói ra một câu trái ý.
Đây là một đại lục dùng thực lực nói chuyện, có thực lực, thì có quyền lên tiếng!
Phượng Phi Bạch nói rất đúng, mới rồi coi như nàng tìm ra là Đổng Thấm Nguyệt hãm hại nàng thì đã làm sao, nàng căn bản là không dám nói chính mình có trăm phần trăm phần thắng!
Ninh Khanh Khanh đứng lên, ngẩng đầu nhìn Phượng Phi Bạch, ánh mắt mang theo kiên định, gằn từng tiếng hỏi han: "Có phương pháp gì, có khả năng nhanh chóng trở nên mạnh hơn?"
Phượng Phi Bạch có hơi nhướn mày, "Chui gậm giường và trộm tất, khẳng định không thể."
Ninh Khanh Khanh: ". . ."
Ngươi không cần lên tiếng được không!
Một bầu nhiệt huyết, cảm giác khát vọng đầy người liền bị ngươi phá hủy như vậy rồi!
Vân Triệt nhìn thấy Ninh Khanh Khanh lại bị Phượng Phi Bạch chọc tức, liền nhẹ nhàng lịch thiệp mở miệng,
"Đợt rèn luyện cho đệ tử dự bị của Tử Phượng Học Viện sắp bắt đầu. Nếu như có thể tham gia lần rèn luyện này, đối với việc làm linh lực tăng lên, có thể có sự trợ giúp rất lớn."
Tam hoàng tử rốt cuộc đã thôi kinh ngạc, chậm rãi thu hồi ánh mắt mắt. Sau khi nghe được lời nói của Vân Triệt , trong mắt lại lộ ra một chút kinh ngạc.
Trái lại Thị Vệ Trưởng bên cạnh hắn có chút kinh ngạc mà mở miệng, "Triệt hoàng tử, ngài nói là để cho Lâm đại tiểu thư tham gia lần rèn luyện này? Theo ta quan sát, nàng nhiều nhất cũng chỉ là Nhị Tam Tinh Linh Giả mà."
Vân Triệt gật đầu, đáy lòng cũng rõ ràng là Hà thị vệ sẽ kinh ngạc.
Tử Phượng Học Viện là học viện nổi danh nhất của đế quốc Thiên Thịnh, điều kiện giáo sư, tại Thiên Thịnh Quốc đều đứng hàng đầu. Mà ngược lại, điều kiện nó thu hoạch học viên cũng tương đối khắc nghiệt.
Bình luận
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1