Edit : chanhoa
Có thể hưởng thụ, kia liền nhất định phải hưởng thụ.
Tiền đối với bọn hắn mà nói không là vấn đề. Nhưng mà sợ người ta nhìn ra có gì không đúng, dù sao người có thể tiêu dùng thỏi hoàng kim ắt sẽ có cả nghìn lượng bạc, không khỏi khiến cho có người đỏ mắt ghen tỵ, vì vậy suốt dọc đường đều là Dung Lăng xuất tiền.
Mua xong vật phẩm, hai người đi đến khách sạn duy nhất ở trấn trên thuê hai gian phòng nghỉ ngơi.
Ninh Khanh Khanh vào phòng, cảnh giác nhìn vài lượt, sau khi không phát hiện ra có gì khác thường, lúc này mới vội vàng ngồi vào bên giường, thần thức tiến vào bên trong Vô Cực Nạp Giới.
Mỗi ngày sáng tối nhất định phải tưới hai lần linh thủy, bằng không Hồng Linh Quả có thể liền không thể lớn lên, hoặc là dinh dưỡng không đủ tốt, phát triển không tốt.
Đến bên hồ , chỗ đã gieo hạt giống Hồng Linh Quả xuống. Ninh Khanh Khanh vừa nhìn, đã có sáu cái chồi nhô lên từ trong đất màu đen . Mặc dù sáu cái chồi kia nhỏ bé nhưng hình dáng đầy đặn đã phớt màu xanh, làm cho Ninh Khanh Khanh rất đỗi vui mừng.
Sư phụ thật sự là không lừa nàng. Nếu đổi thành ở thế giới bên ngoài, từ khi gieo trồng hạt giống Hồng Linh Quả phải tám năm mười năm mới có thể nảy mầm. Còn gieo xuống bên cạnh linh đàm, không ngờ chỉ cần mười ngày liền mạnh mẽ đâm chồi lên rồi.
Sờ sờ những chồi mầm nho nhỏ, Ninh Khanh Khanh như thấy thật hưng phấn. Nàng vừa ngâm nga khúc ca xa lạ, vừa dẫn linh thủy tưới lên.
"Lớn lên, lớn lên, mau lớn lên đi, những thứ này đều sẽ là thứ tốt mà".
Vô cùng cao hứng dẫn linh thủy lên tưới, Ninh Khanh Khanh nhìn lại không gian hơn mười thước vuông, rất có thành tựu mà nhìn xa một vòng, đây đều là lãnh thổ của nàng a!
Sau này chờ kỹ thuật của nàng thành - thục, liền ở chỗ này trồng đủ loại Linh Thảo. Đến lúc đó muốn dùng loại nào thì dùng loại đấy! Muốn ăn cái gì Linh Thảo liền ăn cái đấy.
Còn sợ gì không đánh lại được cái tên Phượng Phi Bạch tài ba hiếm thấy kia.
Tu luyện linh lực, lại ngủ một giấc say sưa, ngày hôm sau Ninh Khanh Khanh thức giấc. Nàng cùng Dung Lăng, hai người đến tửu lâu Hảo Hựu Lai, gọi sữa đậu nành và bánh bao ăn một bụng no, nam nhân ngày hôm qua kia cũng đã đến đây rồi.
Sau khi đi vào hắn liền ở trong tửu lâu này gọi tên chín người hôm qua báo danh. Mới điểm xong, bên ngoài đã có ba người đi tới.
Nam nhân lập tức đứng lên nghênh đón. Hắn bước tới nam nhân trung niên đi ở phía trước, người mập mạp giống như một quả cầu. Đó là người tuyên bố nhiệm vụ lần này , Hoàng lão đại, tu vi Cửu Tinh Linh Sĩ.
"Hoàng lão đại, người đã tới, thêm ta, tổng cộng là mười người, tám nam hai nữ, người xem một chút."
Phía sau hắn có một người nam nhân gầy đen cao lớn. Sau khi đi vào, ánh mắt dò xét liền quét tới mọi người, làm cho người ta hơi có cảm giác hung ác nham hiểm.
Một người thiếu phụ mặt tròn khác, mặt mày trông cũng có vài phần dễ ưa. Y phục mặc dù không sang trọng bằng các tiểu thư, phu nhân trong kinh thành, nhưng cũng là có điểm đáng chú ý. Có thể thấy được ba người này coi như là có chút tiền.
Hoàng lão đại tùy tiện mà nhìn người ở chỗ này một phen, cũng không có nói gì khác, quơ quơ cánh tay núc ních: "Đi, người đã đủ rồi thì liền đi thôi."
Ninh Khanh Khanh nghĩ thầm xử sự thật dễ chịu. Cũng không nhìn xem người đến đây đáng tin hay không, ví dụ như giống Dung Lăng và nàng vậy, tính toán ngầm đoạt Linh Hạch ngàn năm.
Hay bởi có lẽ người ta nhìn thoáng qua đã biết rõ, bọn họ đều không đạt trình độ Linh Sĩ, vậy có thể giở ra được những trò gì chăng ?
Nhưng mà có lẽ Ninh Khanh Khanh hiểu nhiều về tâm địa, tại trước lúc xuất phát đã lôi kéo Dung Lăng dặn: "Ba người này bề ngoài nhìn cũng không giống như người tốt, đợi lát nữa vào Cực Quang Sâm Lâm, chúng ta đều phải cẩn thận chút."
"Ngươi đều là dựa vào diện mạo đến phán xét người ta đáng tin hay không sao?" Dung Lăng gật đầu.
Ninh Khanh Ninh hì hì cười nói: "Không phải vì dung mạo của ngươi tốt, thì ta làm thế nào tin tưởng cùng ngươi vào sinh ra tử ?"
Dung Lăng buồn cười nhìn nàng: "Vậy thì sau này nhờ ngươi xem mặt a ?"
"Không khách khí, không khách khí."
Bình luận
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1