Nàng đang chờ để được thu hoạch Thoát Cốt Thủy Phù Dong! Đến lúc đối đầu Lâm Dong Dong, cái gì cũng không cần nói, cũng có thể cao cao tại thượng chiếm cứ thượng phong!
Không biết đã qua bao lâu đến khi công chúa Tử Tuyết gật đầu làm chứng, nàng mới chớp đôi mắt to hỏi Ninh Khanh Khanh, "Ngươi có tự tin như vậy?"
"Đương nhiên!" Ninh Khanh Khanh trả lời khí thế mười phần, nhưng trong lòng cũng không nắm chắc.
Nhưng mà bây giờ, tiềm năng của con người này, giống như ngực của nữ nhân, không bức bách một trận, bóp nặn một trận, cũng không biết có khả năng biến lớn tới đâu!
"Khí thế này của ngươi, trái lại cùng Thất Hoàng thúc có điểm giống nhau." Công chúa Tử Tuyết nhìn thấy vẻ mặt tự tin Ninh Khanh Khanh, nghĩ đến Thất Hoàng thúc lạnh lẽo đầy thủ đoạn kia, lôi kéo Ninh Khanh Khanh nói:
"Ngươi ở lại bên người Thất Hoàng thúc cũng không dễ dàng gì, bây giờ được ra ngoài rồi, lát nữa đi một tổ cùng ta nào."
Giọng điệu thương tiếc kia đã cảm động được Ninh Khanh Khanh, Công Chúa thật tốt, ngươi cũng biết chung sống với hoàng thúc xấu xa của ngươi thật sự không tốt chút nào a.
"Triệt ca ca, ta ở chỗ này." Công chúa Tử Tuyết lôi kéo Ninh Khanh Khanh đi tới, tại sân điện phía trước, thấy được Vân Triệt trong bộ trường sam màu xanh da trời.
"Ngươi cũng ở chỗ này?" Ninh Khanh Khanh có điểm kinh ngạc.
Rèn luyện ở Cực Quang Sâm Lâm, là do một người khách tọa giảng sư của Tử Phượng Học Viện, cùng với một vị Hộ Quốc Đại Sư của Thiên Thịnh hoàng triều cùng nhau bảo vệ và chỉ đạo bọn họ.
Mà Vân Triệt, chính là khách tọa giảng sư của Tử Phượng Học Viện, Tam Tinh Đại Linh Sư.
Mặt khác còn có một người, chính là vị nam nhân trung niên, Kỳ Thiện Đại Sư, thực lực là Tam Tinh Linh Quân.
Bọn họ rèn luyện lần này chủ yếu là ở bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm. Nơi đó đa số là Linh Thú mười năm đến trăm năm, còn loại ngàn năm đều tương đối ít. Vì vậy có hai vị này bên người, đã đủ an toàn.
Kỳ Thiện Đại Sư thân hình cao lớn, mặt vuông chữ điền, thật sự rất có uy nghiêm, âm thanh cũng rất to. Sau khi triệu tập mọi người lại điểm danh xong xuôi, lại bắt đầu phân nhóm mọi người đi đến Cực Quang Sâm Lâm.
Cực Quang Sâm Lâm là một trong tam đại Linh Thú Sâm Lâm trên đại lục, cũng là một Sâm Lâm ( rừng rậm ) mà toàn bộ diện tích đều nằm trong địa giới Thiên Thịnh vương triều. Tuy nhiên diện tích cũng không nhỏ, chiếm một vùng phi thường rộng lớn. Trong đó có tài nguyên Linh Thú Linh Thảo rất phong phú.
Đi nửa ngày, rốt cuộc đến bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm.
Ninh Khanh Khanh tràn ngập tò mò đi tới, cho là giống như ngày thường đi vào Đại Sâm Lâm. Nhưng khi đến gần mới phát hiện, bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm, toàn bộ đều có trụ sắt to cao trăm thước bao quanh. Còn ở xung quanh nó, cách mỗi trăm thước, có thể thấy một cái trạm Tháp Cao canh gác, bên trong có binh lính đang giám sát.
Suy nghĩ một chút, nàng liền hiểu được.
Nếu như không làm như vậy, một khi Linh Thú chạy ra khỏi rừng rậm, công kích đám dân chúng tay không tấc sắc quanh đây, tất nhiên sẽ mang đến cho Thiên Thịnh Quốc một phiền toái không nhỏ.
Nhưng mà hiển nhiên rào chắn, chỉ là vì phòng ngừa Linh Thú đi ra, những người khác, cũng có thể tự do ra vào qua cửa trước, binh lính sẽ không ngăn trở.
Đến trước cửa, Kỳ Thiện Đại Sư một lần nữa nhấn mạnh những việc phải chú ý sau khi đi vào:
"Về lần rèn luyện này, mặc dù chúng ta sẽ chỉ ở bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm, đánh nhau cùng Linh Thú - mười năm đến trăm năm. Tuy nhiên trong Cực Quang Sâm Lâm các loại Linh Thú cùng tồn tại, nên một khi đi vào, tình huống có thể thay đổi thất thường. Hàng năm đi vào, đều khó lòng tránh khỏi việc học viên bị thương. Cho nên mọi người cùng nhau tiến vào, không nên tự tiện rời khỏi đội ngũ.
Nếu gặp Linh Thú thì chủ yếu là do các ngươi xuất thủ, ta cùng với Triệt hoàng tử chỉ phụ trách lúc thật sự nguy hiểm đến tánh mạng của các ngươi. Nếu như rời khỏi đội ngũ thì chết, bị thương, cùng chúng ta không quan hệ."
"Vậy Linh Hạch làm sao phân chia?"
Ở trong đội ngũ có Linh giả cấp bậc Bát Tinh Cửu Tinh, bọn họ rất có thể trong quá trình rèn luyện mà đột phá, nên tương đối quan tâm với vấn đề này.
Bình luận
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1