Edit : Vĩnh Hoài An
Beta : Angelina Yang
"Lâm Khinh Khinh, ngươi vì muốn hấp dẫn ánh mắt của Bổn vương, thật sự là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào a!"
Liền ở trong bầu không khí căng thẳng này, âm thanh Phượng Phi Bạch chậm rì rì mà nhàn hạ vang lên, hắn nhếch mép cười mỉm, vẫn dạng hoàn toàn lạnh lùng như trước. Ngón tay khẽ mân mê nhẹ nhàng trên chén ngọc , đôi mắt nheo nheo nhìn Ninh Khanh Khanh. Tư thế thanh tao, khiến cho người ta không tự chủ được mà bị hắn hấp dẫn.
Chính là Ninh Khanh Khanh chỉ nghĩ muốn băm vằm hắn ra. Người này vừa mới mở miệng, tuyệt đối không có chuyện tốt. Tinh thần nàng trong nháy mắt căng thẳng cao độ, để ngăn chặn lại rơi vào bẫy rập gì.
"Tất cả điều này đều phát ra từ nội tâm ta, không có nửa điểm giả dối."
"Phải không? Ngươi tự nhiên như vậy, thật sự là khiến Bổn vương nhìn tâm tình kích động, tay cũng không nhịn được run run."
Phượng Phi Bạch hướng cho Ninh Khanh Khanh nhìn về chỗ đó, trong mắt lộ ra ánh sáng dập dờn. Hiện rõ một vẻ thản nhiên hờ hững dấu ở trong đó, nụ cười như có như không. Ninh Khanh Khanh nghĩ thầm, tâm tình ngươi kích động như thế, trước tiên là kích động đến run chân tay đi, sau đó kích động cho ngươi động kinh là tốt nhất.
Có điều ngay lập tức, nàng mong muốn nhất là Phượng Phi Bạch có lẽ không nên động đậy đi.
Bởi vì ngón tay hắn vừa hơi động một cái, một mặt dây chuyền liền lấp ló ở giữa ngón cái và ngón trỏ của hắn.
Mặt dây chuyền của nàng!
Ninh Khanh Khanh trừng mắt nhìn Phượng Phi Bạch, người kia vậy mà vẫn cười thản nhiên được, nụ cười hồn nhiên vô cùng, không nhìn ra một ít ý uy hiếp cùng địch ý nào, chỉ là ngón tay lại tiết lộ sự căng thẳng.
Hít một hơi thật sâu, Ninh Khanh Khanh nhắm chặt mắt mình, lại mở mắt ra, đôi mắt sáng chỉ có một thần sắc ngượng mộ, nàng yêu kiều, xấu hổ mà mở miệng,
"Thất vương gia thật sự là có đôi mắt tinh đời. Tiểu nữ quả là bởi vì ái mộ vương gia, nhưng mãi không được Vương Gia chú ý. Nên mới không thể không làm vài động tác khác với trong ngày thường. Để khiến cho Vương Gia chú ý."
Thiên Thịnh Đế nhìn khí chất Ninh Khanh Khanh đột nhiên thay đổi, có điểm không phản ứng kịp.
Hiện tại người trẻ tuổi, đều là phong cách như thế này sao?
Lâm Bất Vi ánh mắt cũng có chút kinh ngạc, Lâm Khinh Khinh và Thất vương gia đã sớm quen biết?
Phượng Phi Bạch nắm mặt dây chuyền trong tay không chỉ quay tròn mà còn xoay quanh, khuôn mặt tuấn tú tràn ngập hoài nghi, "Không phải chính là ngươi vừa mới nói những động tác này là tự nhiên phát ra từ tận đáy lòng sao?"
Ninh Khanh Khanh rất sợ hắn thật sự xảy tay a, nên mở miệng nhanh chóng đáp "Đâu có đâu có. Đó là bởi vì ta dù sao cũng là thiếu nữ, tương đối thẹn thùng, vốn tưởng rằng có khả năng che dấu trước đây. Nào ngờ tới Thất vương gia thông minh như vậy lại nhìn xa trông rộng, có một không hai, thông minh tuyệt luân, liếc mắt, a, không, chỉ dùng nửa con mắt liền xem thấu sự che dấu của ta. Dưới ánh mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh của ngài, ta liền không hề che dấu nữa, thản nhiên thừa nhận!"( Dùng thành ngữ rất tốt nhưng ta thì rất không tốt a)
"Thành ngữ dùng không sai." Phượng Phi Bạch khen ngợi gật đầu, nhẹ nhàng mà nói: "Chính là không nên bảo nhiều ưu điểm như vậy của Bổn vương đều một lúc mà bại lộ trước mặt người khác, hơi chút không khiêm tốn rồi."
Ta cũng không muốn nịnh bợ như vậy được không? Ngươi có bản lãnh trả lại mặt dây chuyền cho ta a, ta tuyệt đối không khen ngươi!
Một chữ cũng không khen!
"Khụ khụ. . ." Thiên Thịnh Đế nghe lời nói Phượng Phi Bạch, Thất đệ thật sự là trước sau như một, một điểm cũng không. . . Khiêm nhường a, nhưng mà những lời Ninh Khanh Khanh nói ra, khiến Thiên Thịnh Đế cũng đồng ý với cách nói của Phượng Phi Bạch.
Nào có nha đầu nhà quê thế này, không có dạy dỗ còn có thể nói nhiều thành ngữ như vậy.
Xem ra Lâm Khinh Khinh này quả nhiên là yêu mến Phi Bạch, vừa rồi mới có thể cố ý làm ra khoa trương như vậy.
cho Thất vương gia?"
Thiên Thịnh Đế tra hỏi, Ninh Khanh Khanh rất muốn trả lời không có, nhưng mà không được, trước mắt giả ngây giả dại cũng không thành, nàng chỉ có thể trái lương tâm mà mở miệng. . .
Bình luận
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1