Edit :be ngok
Ánh mắt của hắn như có điều suy nghĩ,âm thanh như băng tuyết ngàn năm mang theo một tia nghi vấn. " Người đó, là con thứ bà con xa của Lâm gia, Võ Linh của hắn là Thất Sắc Liên."
Ninh Khanh Khanh ngây ngẩn cả người. Lời của Phượng Phi Bạch nàng nghe hiểu, nhưng mà cần phải có thời gian để tiêu hóa.
Ban đầu nàng rớt xuống chân núi, chẳng may đè chết một người. Lúc ấy trong miệng có mùi máu tươi, chắc là nuốt một ít máu của người đó. Thật không ngờ người kia có Võ Linh Thất Sắc Liên. Hơn nữa sau lúc ấy nàng bỗng nhiên triệu hồi ra được Thất Sắc Liên Võ Linh.
Tiếp theo nàng liều chết đánh nhau với Hoàng Tam Muội , lúc đó cắn một cái phá vỡ tĩnh mạch của đối phương, nàng lại nuốt phải ít máu của Tam muội. Vừa vặn Hoàng Tam Muộilại có Võ Linh là Cầm. Vì vậy, sau hai ngày nàng hôn mê, nàng triệu hồi ra được Thất Huyền Cầm.
"Ta không phải tiểu thư Lâm gia sao?" Ninh Khanh Khanh nghi hoặc hỏi lại.
"Lần đầu tiên có thể coi như là trùng hợp, còn lần thứ hai, ngươi giải thích như thế nào?"
Đúng vậy, lần đầu tiên có thể nói vì mình là Lâm gia thứ tiểu thư, nên chỉ có Thất Sắc Liên Võ Linh là điều rất bình thường.
Còn lần này, sau khi nuốt phải máu của Hoàng Tam Muội , nàng lại có Võ Linh giống nàng ấy.Hơn nữa, nàng còn nhớ lúc ấy sau khi Bạo Tuyết Bạch Hùng đi rồi , đan điền của nàng lại bắt đầu đau đớn kịch liệt, cũng vì thế mà nàng mới té xỉu .
Đó là do Thất Huyền Cầm Võ Linh đột nhiên xuất hiện ở trong đan điền. Bởi vì trong đan điền chưa kịp thích ứng , sự tồn tại của Thất Sắc Liên đã gây ra tính bài ngoại nên mới đau đớn như vậy.
Nói đơn giản hơn có nghĩa là,vì nàng nuốt phải máu của người khác nên có thể khống chế năng lực Võ Linh của người đó.
Nghe có vẻ vô cùng lợi hại!
Ninh Khanh Khanh ôm Thất Huyền Cầm vừa triệu hồi ra , gảy nhẹ một tiếng. Dây đàn vang lên một đạo âm thanh chói tai. Sau khi âm thanh vang lên, không biết có phải là do vào lúc hấp thu, Hoàng Tam Muội đã cólực công kích của Cầm Nhận hay không. Mà khi tới trong tay Ninh Khanh Khanh , mặc dù không có đến cấp bậc Linh Sĩ, nhưng Thất Huyền Cầm vẫn cứ lại có Linh Kỹ dùng Cầm Nhận ( đao đàn) công kích .
Ngón tay nàng cong lên một cái, một tiếng đàn trong vắt cùng với tiếng nhạc “Đinh" một tiếngkhiến một gốc cây cây nhỏ bị chặt đứt môt nửa .
Mặc dù không có lực công kích mạnh như Hoàng Tam Muội nhưng lực sát thương cũng khá lớn.
Nói cách khác, Võ Linh của nàng, cũng có lực giống Linh Kỹ bẩm sinh!
Ninh Khanh Khanh vuốt ve Thất Huyền Cầm một cái rồi quay đầu lại nhìn Phượng Phi Bạch, cười hắc hắc: "VươngGia, ta có năng lực như vậy, như thế chỉ cần thấy aiVõ Linh lợi hại một chút liền đi cắn hắn một nhát, xin hắn ít máu. Như thế chẳng phải Linh Kỹ của ta sẽ được cùng bậc với Võ Linh của hắn rồi sao. Thế chẳng phải ta sẽ là vô địch thiên hạ sao!"
Đợi đến lúc nàng trở nên lợi hại rồi , lúc ấy sẽ khiếnchoPhượng Phi Bạch sống không bằng chết, tiêp sau đó sẽ cướp mặt dây chuyền về!
Phượng Phi Bạch nhận ra tia bỉ ổi vui mừng trong mắt Ninh Khanh Khanh, mặt mũi tối xầm lại.Mái tóc đen như dòng thác nước phía sau lưng không hề rung động, khí thế cao cao tại thượng tựa thần linh hoàn toàn bao trùm Ninh Khanh Khanh. "Ngươi xem lại cấp bậc của mình đi.."
Xem thì xem không phải là chỉ hơi thấp một ít thôi sao ? Ninh Khanh Khanh không phục quét nhanh một lượt. Lần này thì ngây ngẩn cả người.
Bao trùm xung quanh Võ Linh chỉ có hai vòng nhạt nhòa, còn một vòng mờ nhạt đến nỗi nhìn không ra nửa vòng tiểu Linh Hoàn.
"Sao ta lại mất hai Tinh rưỡi rồi!" chân mày Ninh Khanh Khanh xoắn lại, "Rõ ràng là sắp đến Lục Tinh Linh Giảrồi mà!"
" Linh lực của ngươi xuất hiện thoái hóa."
"Linh lực thoái hóa?" Ninh Khanh Khanh hỏi.
"Rất ít khi xuất hiện tình huống như thế." Phượng Phi Bạch bình tĩnh nói. "Ngươi vốn là sắp đến Lục Tinh.Nhưng nếu bây giờ ngươi bị mất hai Tinh rưỡi thì chắc là do mỗi lần ngươi hấp thụ máu của người khác, chếngựVõ Linh của người ta thì linh lực của ngươi sẽ sẽ bị chia đều toàn bộchosố linh lực ấy.
Bình luận
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1