chương 531/ 541


Hành động này của Võ Hoàng điện thực sự khiến mọi người kinh sợ.
 
Mà theo việc thanh trừng các thế lực ở khắp nơi thì Võ Hoàng điện cũng không có dừng chân, một năm nay càng không ngừng phái nhân ma đi khắp nơi để tiêu diệt thế lực liên minh, đại bản doanh của các tông môn.
 
Mà liên minh vì thế mà cũng phái nhân mã ra chống lại.
 
Về sau Trác Minh chuyển sang tấn công, chiếm đống, đồng thời cũng phải người chuyển thủ thành công, đánh lén vào tận sào huyệt của Võ Hoàng điện.
 
Cho đến hiện tại thì cả Thiên Tinh đế quốc đâu đâu cũng là chiến trương khói lửa. Song phương trong lúc chiến đấu đã tử thương vô số.
 
Nghiêm mặt nhẩm tính thì liên minh tổn thất lớn hơn một chút. Điều này thực khiến cho Trác Minh vô cùng đau đầy.
 
Chẳng qua điều Trác Minh thực sự lo lắng không phải là chuyện này. Mà Trác Minh lo lắng chính là Võ Hoàng điện đã tìm được vị trí của Tứ Diệu Các, đồng thời Võ Hoàng điện cũng không biết làm thế nào mà đoạt được Thuỷ Diệu thạch ở trên người của Kỷ Thanh Thanh.
 
Kể từ đó đoạt được bốn cái chìa khoá mở ra Tứ Diệu Tháp, giải trừ phong ấn, nhằm giải phóng ma vật từng làm cho thế gian điên đảo trong bể máu.
 
Đây mới chính là điều Trác Minh lo lắng nhất. Mà Hàn Phong nghe vậy thì cũng vô cùng khiếp sợ. Trong lòng hắn cũng lo lắng tới sự an nguy của Kỷ Thanh Thanh.
 
Vậy là Võ Hoàng điện đã biết được Thuỷ Diệu thạch nằm trên người Kỷ Thanh Thanh, với thủ đoạn của Võ Hoàng thì rất có thể đã tìm được Tứ Diệu tháp.
 
Mà cứ như vậy thì Kỷ Thanh Thanh rất có khả năng sinh tử bất minh, Hàn Phong như thế nào lại không lo lắng cho được.
 
Chẳng qua trong lòng có lo lắng thì Hàn phong vẫn lãnh tĩnh vô cùng. Hắn biết bây giờ không thể để tâm tình hoảng loạn. Chỉ có thể dựa vào liên minh mà nghĩ ra đối sách tương ứng thì mới là lụa chọn tốt nhất.
 
Trong đại điện, mọi người sau khi tiêu hoá tin tức này thì ào ào đứng lên, ai cũng phát biểu ra ý kiến của mình. Chẳng qua thương lượng nửa ngày nhưng ý kiến của mọi người cũng không có thống nhất.
 
Trông thấy moin người nghị luận, không ngừng tranh cái nhau thì Trác Minh nhướng mày, trong lòng có chút cảm khái. Ngẫm lại, Trác Minh không khỏi hướng tới Hàn Phong hỏi:
 
- Hàn Phong, ngươi hiểu rõ Võ Hoàng điện hơn chúng ta. Có hay không có đề nghị gì.
 
Nghe Trác Minh hỏi thì Hàn Phong liền đem suy nghĩ vừa rồi của mình nói ra:
 
- Ta thấy Võ Hoàng đã có thể tra ra Thuỷ Diệu thạch ở trên người Thanh Thanh thì việc hắn có thể lấy được nó là điều chắc chắn. Hơn nữa đại bộ phận nhân mã của Võ Hoàng điện lại đang đi tới U Ám Sâm lân chỉ sợ Võ Hoàng đối với việc này vô cùng năm chắc.
 
Hàn Phong lại nói tiếp, ngữ khí vô cùng kiên định:
 
- Như vậy chúng ta phải lập tức hành động, trước tiên đi tới U Ám Sâm Lâm. Hy vọng có thể kịp thời ngăn cản Võ Hoàng điện mở ra phong ấn ở Tứ Diệu Tháp. Một khi ma vật tái hiện thì cả đại lục sẽ gặp phải hạo kiếp. Chúng ta không có đường lui, một khi Võ Hoàng điện thành công khống chế được ma vật thì tao ương sẽ chờ đợi các vị. Hơn nữa lúc trước các vị không lựa chọn liên minh cùng Võ Hoàng điện thì với thủ đoạn của bọn họ tự nhiên sẽ không muốn thu các ngươi nữa. Vì vậy các vị quyết định đi.
 
Mọi người như thế nào lại không hiểu được ý tứ trong lòng nói của Hàn phong. Chẳng qua hai năm qua bị vây trong hoàn cảnh này mọi người đối với Võ Hoàng điện cũng có chút sợ hãi.
 
Nhưng bây giờ Hàn Phong đã nói trắng ra như vây thì mọi người cũng minh bạch bọn họ không còn thời gian để lựa chọn.
 
Cũng có thể vì sĩ khí Hàn Phong mang lại mà mọi người đều ý thức được mình đã không còn đường lui.
 
Bởi vậy, sau một hồi thương thảo, mọi người đồng ý chủ động xuất kích, mục tiêu chính là khu rừng U Ám.
 
Đương nhiên, mặc dù đã có quyết định, nhưng bên trong còn rất nhiều việc lộn xộn cần điều phối.
 
Những thứ này Hàn Phong chỉ nghe thôi đã thấy đau đầu, may mà có minh chủ Trác Minh ở đây, không thể không nói, Trác Minh rất hợp ngồi lên vị trí minh chủ.
 
Năng lực quản lý của ông mạng hơn năng lực tu luyện hàng trăm lần, nếu không, một liên minh lớn, lại được tạm thời tổ chức từ vô số tông môn lớn nhỏ, không thể trở nên có quy củ như hôm nay.
 
Sau khi thương thảo quyết định, Trác Minh cũng tìm Hàn Phong, hi vọng chuyển giao vị trí minh chủ cho hắn, dù sao bây giờ mọi người đều biết cảnh giới của Hàn Phong đã đạt đến thiên giai bát phẩm.
 
Xét ra trước mắt cũng chỉ có duy nhất Triệu Vô Cực có thể cáng đáng được trách nhiệm này, nhưng Triệu Vô Cực là người bên Hàn Phong.
 
Ngay cả Thiên Thánh Cốc, cũng không có thiên giai bát phẩm cường giả, trước đây từng nghe nói Thiên Môn có một vị tổ tông lão tiền bối, thực lực hình như cũng đạt đến thiên giai bát phẩm, nhưng Thiên Môn từ xưa đến nay ẩn thế bất xuất, cho dù hai năm nay động tĩnh gây ra khá lớn những cũng không thể hỏi nhiều.
 
Đương nhiên, đây chỉ là những hiện tượng bên ngoài, sau này Lý Thần có nói với Hàn Phong, Thiên Môn hai năm nay cũng có ngầm giúp đỡ liên minh vài lần, và bọn Trác Minh đều biết chuyện này.
 
Chỉ là Thiên Môn hành sự kín đáo nên mới không lộ ra mà thôi.
 
Dù sao, nói tóm lại, bây giờ Hàn Phong cũng đã trở về, cộng thêm còn có một Triệu Vô Cực vừa mới xuất quan, Huyền Thiên Tông có hai thiên giai bát phẩm tọa trấn, khiến vị trí minh chủ liên minh của Hàn Phong càng thêm chắc chắn.
 
Dù sao thực lực cũng bày ra đấy rồi.
 
Nhưng, lúc Trác Minh đưa ra đề nghị, Hàn Phong lại một mực từ chối.
 
Hàn Phong không quan tâm đến những thứ này, hắn đương nhiên biết ngồi lên vị trí minh chủ chẳng thu được lợi ích gì, điều duy nhất có được là sau khi đại chiến kết thúc, nếu như liên minh thắng lợi, minh chủ liên minh sẽ có được thanh danh rất lớn, đương nhiên chuyện này có thể khiến vị trí môn phái được nâng lên một tầm cao mới.
 
Nhưng, những thứ này đối với Hàn Phong mà nói, căn bản không giúp đỡ được gì.
 
Với thực lực hiện nay của hắn và năng lực của Huyền Thiên Tông, căn bản không cần những thứ này vẫn có thể được thế nhân công nhận.
 
Kẻ nào uống nhầm thuốc mà dám động vào một tông môn có hai thiên giai bát phẩm cường giả chứ.
 
Huống hồ, sau lưng Hàn Phong còn có một mạng lưới phức tạp do Trác Minh điều khiển.
 
Nghiễm nhiên bây giờ Huyền Thiên Tông đã trở thành một nhân vật khổng lồ không ai dám động đến, sau khi Hàn Phong quay về, mối quan hệ ấy càng trở nên chặt chẽ hơn.
 
Trác Minh cũng có chút ngạc nhiên khi Hàn Phong cự tuyệt, nhưng suy nghĩ một lát, liền hiểu ra điểm mấu chốt trong đó.
 
Nếu như Hàn Phong đã không muốn làm minh chủ vậy thì Trác Minh đành phải tiếp tục ngồi trên vị trí đó, mấy ngày tiếp theo, Trác Minh cũng sắp xếp ổn thỏa công việc của liên minh.
 
Một liên minh bàng đại như vậy muốn xuất động, không phải là một chuyện đơn giản.
 
Trước đó nhất định phải chuẩn bị chu toàn, sau khi thương lượng, mọi người quyết định mười ngày sau sẽ xuất phát.
 
Cho nên thời gian bây giờ tương đối gấp rút.
 
Trong tình huống thông thường, điều động liên minh chí ít phải cần nửa tháng mới có thể chuẩn bị chu đáo, nhưng bây giờ thời gian không còn nhiều, đành phải ép xuống chỉ còn mười ngày.
 
Mười ngày này, Hàn Phong tạm thời có thể nghỉ ngơi.
 
Mọi người hình như cũng biết mấy năm nay Hàn Phong bốn ba khắp nơi, đã rất mệt mỏi nên không một ai đến làm phiền hắn.
 
Hàn Phong cũng có được cơ hội thảnh thơi hiếm có.
 
Mười ngày này, lúc nào Hàn Phong cũng ở bên cạnh Tiêu Linh và Trầm Ngọc.
 
Tiêu Linh sau lần Hàn Phong gặp nguy hiểm lại càng cẩn thận hơn, cô không muốn nhìn thấy Hàn Phong xảy ra bất cứ chuyện gì, hai năm trước Hàn Phong mất tích suýt làm cô đau lòng muốn chết, bây giờ Hàn Phong quay về, tâm trạng tưởng như đã mất rồi tìm lại được của Tiêu Linh không phải ai cũng hiểu.
 

Bình luận





Chi tiết truyện